- Dương Dương, cháu cẩn thận, đao trong tay người này rất lạ lùng.
Trương Bình Lỗ lùi một bước, Ninja trước mặt này, ngoài đao của anh ta có chút cổ quái, thực lực của anh ta hoàn toàn không phải đối thủ của Trương Dương.
Sau khi ông cụ lùi về sau một bước liền phóng nặng lượng ra ngoài, dùng năng lượng này bao phủ toàn bộ khu vực xung quanh ngăn cách với bên ngoài.
Như vậy bất kể sau đây phát sinh điều gì cũng không có bất kì tia năng lượng nào vượt ra ngoài, cũng phòng có người bất ngờ vào ngõ.
- Chít
- Chít
Tia Chớp và Vô Ảnh đứng bên cạnh Trương Bình Lỗ, chúng không ra tay mà đang tranh luận, thậm chí còn đánh cuộc rốt cuộc mấy chiêu Trương Dương sẽ tiêu diệt được người này.
Bên ngoài thành Trường Kinh, người thần bí mặc hắc bào kia nhíu mày, hai người thần bí mặc áo màu bạc đối diện ông ta thì ngơ ngác nhìn nhau.
Một tên mặc áo bào màu bạc nhăn mày, dường như không thể tin được, kinh ngạc nói:
- Là năng lượng gì mà lại có thể ngăn được cảm giác của chúng ta?
Tên áo bào màu bạc còn lại thì hơi cúi đầu suy nghĩ, lập tức hiểu ra vì sao.
- Hai người kia đều có thực lực đại viên mãn, còn ba con linh thú đều có thực lực tứ tầng, có thể ngăn cảm giác của chúng ta cũng chẳng có gì là lạ.
Người thần bí mặc áo bào đen đứng đầu tiên, từ đầu tới cuối không nói gì.
Sau một lát ông ta thở dài, nói với hai người mặc áo bạc phía sau một câu rồi xoay người đi.
- Đi thôi, nơi này không còn việc của chúng ta nữa, tên đột nhập vào Trung Quốc kia đã bị chết rồi.
Còn lúc này Trương Dương đang cầm Hàn Tuyền kiếm đứng trước mặt tên ninja kia.
Tên này đúng là ninja lợi hại nhất Trương Dương từng gặp, cả thanh đao màu đỏ như máu kia trông cũng rất cổ quái.
- Ninjutsu (nghệ thuật ám sát và gián điệp thời phong kiến Nhật Bản của các ninja). Phân thân.
Tên ninja quát to một tiếng, cầm khảm đao thủ khua một đường, bên cạnh anh ta bống xuất hiện ba người hình dáng giống nhau.
- Năng lượng phân thân?
Phía sau Trương Bình Lỗ ồ lên một tiếng, Ninja này đúng là không chỉ có thực lực tứ tầng sơ kì, chiêu thức phân thân anh ta đang dùng đây rõ ràng đã đạt tới mức chỉ có cao thủ đại viên mãn mới có.
- Không đúng, đó không phải thuật phân thân.
Tuy nhiên rất nhanh Trương Bình Lỗ nhìn ra, ảnh phân thân của ninja này không hề giống năng lượng phân thân, đây rõ ràng là đối phương dùng bí thuật nào đó để tạo ra ảo ảnh. Mà bí thuật này đương nhiên có liên quan tới thanh khảm đao màu đỏ kia.
Những phân thân này ngoại việc có khảm đao lớn thì căn bản không có thực lực gì, có thể nói, ảnh phân thân của ninja này thuần túy chịu ảnh hưởng rất lớn từ sự khống chế của thanh khảm đao kia.
- Chút tài mọn.
Nhìn thấy ninja trước mặt đột nhiên phân thành ba người, đồng thời vọt về phía mình, Trương Dương quát một tiếng, hắn hoàn toàn nhìn ra mưu mẹo trong đó, đối với mưu mẹo này của đối phương hắn không thèm để ý.
Trương Dương giơ Hàn Tuyền kiếm lên, năng lượng thiên địa ngoại thân thoáng chốc tụ lại trên thân kiếm. Cùng với việc Trương Dương múa Hàn Tuyền kiếm, vô số đạo kiếm quang hiện ra, nhằm thẳng về hướng những phân thân kia.
- Rầm rầm
Đao và kiếm va chạm nhau phát ra tia lửa không biết bao nhiêu lần, trong khoảng thời gian ngắn, ninja phát hiện tất cả những phân thân của mình tạo ra không hề có ưu thế gì, thiết kiếm trong tay đối phương lại không hề bị yêu đao trong tay mình chém đứt.
Tính cả ảnh phân thân của tên ninja kia tất cả bốn ảnh thân không đánh mà lui, Trương Dương thu Hàn Tuyền kiếm, lạnh lùng nhìn bốn tên ninja trước mặt.
Sau lần giao thủ ngắn ngủi, Trương Dương đã hoàn toàn thấy rõ lai lịch đối phương, nhất là về cây đao cổ quái kia.
Tên ninja trước mặt này sở dĩ có thể giằng co với ông cụ Trương Bình Lỗ, sở dĩ có thể ngang tay đấu với Trương Dương hoàn toàn dựa vào khảm đao màu đỏ cổ quái kia.
Rốt cuộc không phải là thực lực của bản thân, so sánh với người từng bước từng bước lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo tiến tới đại viên mãn như Trương Dương, ninja này căn bản không có lực uy hϊế͙p͙ gì.
Thấy mình không thể thắng Trương Dương, tên ninja kia đã sớm mất đi sự thong dong lúc trước, đối phương mới chỉ có một người động thủ, nếu cả ông lão kia cũng tham gia thì nhất định anh ta nhất định thua, còn cả ba con linh thú kia, chỉ e rằng chẳng bao lâu anh ta sẽ chết ở đây.
Tuy nhiên nhìn thấy ông cụ và ba con linh thú đều không có ý định động thủ, tên ninja yên tâm, không kìm nổi dâng lên một tia hy vọng.
Nếu có thể sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất của mình, thừa dịp đối phương chưa liên thủ, có lẽ thoát thân cũng không phải việc gì khó.
Cho nên anh ta không do dự nữa, liều lùi lại vài bước, đột nhiên giơ khảm đao lên, khảm đao rời lòng bàn tay của tên ninja, treo lơ lửng trên không trung trước mặt.
Bốn thanh khảm đao treo lơ lửng trên không trung.
- Ninjutsu. Yêu đao thôn chính.
Sau khi hét lên một tiếng lớn, ninja kia đột nhiên hóa thành hư vô, bóng hình trở nên trong suốt.
Bốn thanh khảm đao đỏ như máu trong nháy mắt nhập làm một.
- Tránh
Bóng dáng tên ninja hoàn toàn biến mất, chuôi thanh khảm đao đột nhiên như có tồn tại sinh mạng, hơi run rẩy, phát ra một tiếng kêu.
- Hóa ra là chí bảo của Nhật Bản, yêu đao thôn chính.
Trương Bình Lỗ có chút kinh ngạc, ông rút cuộc hiểu ra lai lịch chuôi đao của yêu đao cổ quái này, là yêu đao thôn chính nổi tiếng từ lâu ở Nhật.
- Dương Dương, cháu cẩn thận.
Trương Bình Lỗ không kìm nổi nhắc nhở Trương Dương.
Trương Dương hừ lạnh một tiếng, đột nhiên thẳng người, Hàn Tuyền kiếm rời tay.
- Muốn chạy?
Trương Dương vừa nhìn đã phát hiện ra mục đích của tên ninja, yêu đao thôn chính của đối phương tung lên căn bản không phải muốn liều chết với Trương Dương mà là muốn chém đứt năng lượng che chắn bốn phía.
Keng.
Hành Tuyền kiếm bắn thẳng về phía yêu đao thôn chính, gắt gao ghìm yêu đao đỏ như máu này lại, không cho nó ngẩng đầu.
Trương Dương giơ một tay lên, chỉ hướng yêu đao thôn chính, một đạo bạch quang phóng ra.
Thức thứ nhất kinh thiên nhất kiếm, năng lượng thực thể hóa.
- Xùy
Yêu đao thôn chính bị Hàn Tuyền kiếm gắt gao ngăn chặn đối mặt với đạo bạch quang phát ra một tiếng kêu thảm thiết, sau đó một dòng máu tươi lập tức phun ra phía lưỡi đao, ninja trốn trong yêu đao lập tức hiện nguyên hình.
Ninja này đầy hoảng sợ té lăn trên đất, nhìn Trương Dương không nói được lời nào.
Thân yêu đao thôn chính bị phun máu tươi ra đột nhiên đại chấn, Hàn Tuyền kiếm cũng run rẩy, chỉ tiếc yêu đao thôn chính vẫn không thể thoát khỏi sự áp chế của Hàn Tuyền kiếm. Cho dù nó rống lên như nào cũng không tác dụng gì.
Tên ninja kia đầy hoảng sợ, ánh mắt tuyệt vọng, anh ta nhìn Trương Dương mà u ơ như chim hót, đơn giản là quá kinh ngạc về thực lực của Trương Dương, vả lại Trương Dương mới ra một chiêu.
Toàn thân anh ta đều đỏ thẫm máu tươi, té lăn trên đất, hiển nhiên đã không còn khả năng hành động, đã thành một phế nhân.
Trương Dương căn bản không để ý tới anh ta, nhìn yêu đao thôn chính đang giãy dụa dưới sự áp chế của Hàn Tuyền kiếm, chậm rãi đi tới.
Trương Dương tiếp cận, thanh yêu đao kia càng giãy dụa mạnh, tinh quang trong mắt Trương Dương lóe lên, hắn hừ lạnh một tiếng.
- Tránh
Hàn Tuyền kiếm đột nhiên phát ra một tiếng kêu rõ ràng, giống như gầm rống, thanh yêu đao kia lại gồng đau khổ chống cự.
Trương Dương giơ tay cầm lên chuôi của yêu đao.
- Hống hống
Yêu đao lúc bị Trương Dương chạm vào chợt hú lên như sói, giống như có vô số oan hồn ác quỷ đồng thời gào thét, thân đao run rẩy mãnh liệt, ngay sau đó bình tĩnh lại.
Cả tiếng gầm rú của yêu đao cũng biến mất.
Yêu đao thôn chính không chống cự nữa, Hàn Tuyền kiếm thấy yêu đao không chống cự nữa cũng trở về tay Trương Dương.
Yêu đao thôn chính bị Trương Dương cầm trong lòng bàn tay, màu đỏ trên thân đao dần dần mờ đi, thanh đao như thoái hóa, dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng lộ ra thân đao vốn có của nó.
Yêu đao thôn chính chân chính kỳ thật không khác gì những thanh kiếm bình thường của ninja Nhật.
- Phù
Lúc yêu đao thôn chính khôi phục hình dạng bình thường, tên ninja kia đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, anh ta gắt gao nhìn Trương Dương, cả người cứng ngắc, trên mặt vừa tuyệt vọng vừa kinh ngạc.
Chết không nhắm mắt.
- Anh ta đã chết.
Trương Bình Lỗ đi về phía trước vài bước, đứng bên cạnh Trương Dương, vừa quan sát thanh yêu đao thôn chính vừa khó hiểu hỏi:
- Dương Dương, rút cục đã xảy ra chuyện gì?
Trương Dương thu Hàn Tuyền kiếm và yêu đao Thôn Chính, xoay đầu nói với ông cụ:
- Cụ, về nhà cháu đã, trên đường cháu sẽ từ từ kể.
Trương Bình Lỗ gật đầu, lấy một bình nhỏ trong ngực ra, rót một giọt nhỏ trong suốt lên người tên ninja, không để ý anh ta nữa, lập tức đi theo Trương Dương về nhà.
Phía sau, thân thể tên ninja kia sau khi tiếp xúc với giọt chất lỏng, vang lên tiếng xì xì, sau đó thân thể anh ta biến mất một cách quỷ dị, rồi không còn để lại dấu vết gì nữa.
Trở về tới biệt thự của Trương Dương, Mễ Tuyết, Khúc Mỹ Lan, Nghiêm Lương Phi, còn có vợ chồng Diêm Diệp Phi, Lý Uyên đều đang đợi Trương Dương. Còn Kiều Dịch Hồng và Kiều Hổ thì lại không yên ngồi trên salon, không nói lời nào.
Sau khi Trương Dương về Mễ Tuyết là người đầu tiên đứng lên, vội vàng chạy ra cửa mở cửa cho Trương Dương.
Vừa mở cửa Mễ Tuyết đã nhào vào lòng Trương Dương, lúc này cô mới phát hiện ông cụ Trương Bình Lỗ ở bên cạnh.
Mễ Tuyết xấu hổ đỏ mặt, tuy nói đã là vợ chồng rồi nhưng khi đối diện với bề trên trong nhà Mễ Tuyết vẫn cảm thấy ngại.