Vô Ảnh lùi lại phía sau.
Nó có năng lực tấn công, nhưng nó không giỏi tấn công trực diện, nếu Vô Ảnh không phát ra nội công, ngay cả Tia Chớp nó cũng không đánh lại được.
Tia Chớp cảnh giác nhìn chằm chằm mấy con vật phía trước, chúng gây áp lực cho nó còn lớn hơn Kim Quan Mãng ngũ quan lúc trước.
Lúc trước chỉ có Kim Quan Mãng ngũ quan tam tầng, căn bản không thể so với Kim Quan Mãng thập quan bây giờ. Hiện tại Tia Chớp lại kém Kim Quan Mãng này mấy cấp, chênh lệch cả một tầng, lúc này áp lực của nó là lớn nhất.
Cái sừng nhỏ trên đầu Truy Phong đã dựng lên.
Kim Quan Mãng còn chưa động, nhưng bọn chúng đều hiểu được, sớm muộn gì con Kim Quan Mãng này cũng phát ra một kích linh hoạt sắc bén, đối với họ, một trận đại chiến sắp bắt đầu.
Trương Dương lúc này lại có vẻ rất bình tĩnh.
Tay hắn giữ trên chuôi Hàn Tuyền kiếm, tuy nhiên kiếm pháp Phá Thiên đã vận chuyển, từng luồng năng lượng thiên địa không ngừng ngưng tụ bốn phía Trương Dương.
Hai con vẹt đứng bên kia, đều giật mình nhìn Trương Dương.
Rất hiển nhiên, chúng không ngờ Trương Dương có thể trực tiếp huy động năng lực thiên địa. Chúng không lạ gì năng lượng thiên địa, nhưng năng lượng này ở trên người tu luyện tứ tầng trung kì, đây là lần đầu tiên chúng thấy.
Việc chỉ có đại viên mãn và cường nhân ngũ tầng mới có thể làm được, không ngờ lại xuất hiện trên người một người tứ tầng trung kì.
- A Hoa, em có thấy không, năng lượng của cậu ta còn thuần phác hơn so với đại viên mãn.
Con vẹt nói giọng nam kia đột nhiên nói, nhưng ánh mắt nó vẫn nhìn chằm chằm Trương Dương.
- Em thấy rồi, ngay lần đầu tiên gặp người này em đã cảm giác không đơn giản, không ngờ cậu ta có thể vận dụng năng lượng, còn có làm được việc thực thể hóa năng lượng mà ngay cả đại viên mãn cũng không làm được.
Con vẹt kia cũng đang nhìn Trương Dương, không quay đầu lại, nói.
Tuy chúng nói như vậy, nhưng thần sắc cũng không thay đổi mấy, sau khi hơi ngạc nhiên, liền trở lại bình thường.
Năng lượng thực thể hóa, chúng ta thấy quá nhiều. Chủ nhân trước kia của chúng còn làm được mạnh hơn Trương Dương nhiều.
So với vị chủ nhân trước kia, Trương Dương chỉ là một đứa trẻ, còn là đứa trẻ chưa biết đi. Năng lượng hắn chiết xuất, chẳng qua chỉ là năng lượng đầy tạp chất giống như của đại viên mãn.
Tác dụng của loại năng lượng này, trong mắt chúng, có thể nói là rất hữu hạn.
Tuy nhiên có năng lượng này, thực lực của Trương Dương không còn đơn giản là tứ tầng trung kì, hiện tại đúng là hắn có cơ sở để chiến đấu với tứ tầng hậu kì.
Nhưng con Kim Quan Mãng thập quan này cũng không đơn giản như vậy, linh thú vốn hùng mạnh hơn con người. Đây lại là độc thú tiếng tăm lừng lẫy, Trương Dương muốn đánh bại nó cũng không phải chuyện dễ.
Hai con vẹt, lúc này đều hứng thú với việc nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.
Chúng tuân lệnh chủ nhân, không làm người khác bị thương, không tranh giành lợi ích, cũng không can dự vào chuyện tranh chấp của người khác, không có nghĩa là chúng không thích xem náo nhiệt. Sống một cuộc sống cô đơn ở Dã Nhân Sơn lâu như vậy, chúng cũng hy vọng có vài việc có chút kích thích xảy ra.
Không hề nghi ngờ, trận đấu sắp xảy ra này, đối với chúng mà nói đúng là chuyện thú vị.
- Rống.
Kim Quan Mãng lại phát ra tiếng gầm giận giữ. Tất cả động vật nhỏ chừng mười mét xung quanh đều phủ phục, không dám cử động, chim nhỏ đang bay trên trời cũng rơi xuống lả tả.
Điểm này nó không bằng chuột ảo linh thú ngũ tầng, lúc trước một tiếng rống của Chuột ảo, tất cả động vật trong vòng trăm dặm xung quanh đều phủ phục bất động, uy thế của nó kém xa chuột ảo.
Sau khí rống lên, Kim Quan Mãng không tùy tiện ra tay.
Linh giác của linh thú đều rất hùng mạnh, nó nhìn ra thực lực của con người trước mắt nó không bằng nó, nhưng lại ngưng tụ năng lượng thiên địa chỉ đại viên mãn mới có. Linh thú tứ tầng rất mẫn cảm với năng lượng thiên địa, nó đã phát hiện điểm này.
Đúng lúc đó, một đạo nội công vụt lên, Vô Ảnh phá vỡ cục diện bế tắc trước tiên.
Nó cảm nhận được, tất cả sự chú ý của Kim Quan Mãng lúc này đều nhằm vào Trương Dương, nhân cơ hội phụt nội công đã nhịn từ lâu ra ngoài.
Vô Ảnh hiện tại cũng là linh thú tứ tầng, nội công của nó mạnh hơn nhiều khi trước. Uy lực của nó không kém gì nội công ngoại xuất của cường nhân tứ tầng hậu kì.
Đạo nội công này, đánh một cách chắn chắn vào người Kim Quan Mãng.
Vô Ảnh tấn công quá đột ngột, Kim Quan Mãng luôn nhìn chằm chằm Trương Dương, thậm chí đề phòng Truy Phong, căn bản không ngờ con vật nhỏ bên cạnh lại cả gan dám tấn công nó.
Nội công hùng mạnh, khiến thân mình Kim Quan Mãng ngửa ra sau, vì đâu nên lại rống lên.
Ánh mắt Trương Dương sáng ngời, đây là một cơ hội, cơ hội rất tốt, cơ hội như vậy nếu hắn bỏ qua, thì đã không là Trương Dương nữa.
Hàn Tuyền kiếm rất nhanh rơi khỏi vỏ, kiếm quang màu bạc phát ra hai đạo kiếm quang, cùng hướng tới người Kim Quan Mãng.
Hai đạo kiếm quang sắc bén như dao găm, như muốn đâm vào tim người vậy.
Trương Dương rất có lòng tin đối với Hàn Tuyền kiếm, dù sao thì đây cũng là lợi khí bảng thần binh. Da của Kim Quan Mãng thập quan cho dù dày tới đâu, Hàn Tuyền kiếm cũng có thể đâm xuyên.
Lúc trước Trương Dương dùng đoản đao bình thường, đã có thể đánh được một Kim Quan Mãng cao hơn mình một cấp. Hiện tại đương nhiên cũng có thể, Trương Dương hiện nay đã mạnh hơn trước rất nhiều.
- Ầm.
- Ba
Thân mình Kim Quan Mãng mau chóng hạ xuống, năng lượng hai đạo kiếm quang này căn bản nó không dám đỡ, cái này thuộc loại năng lượng tấn công chỉ có đại viên mãn mới có thể phát ra.
Không, ngay cả đại viên mãn cũng không làm được, năng lượng của họ không thể thực thể hóa.
Kiếm quang không thể quẹo, khó khăn xẹt qua người nó, cuối cùng tập trung trên mặt đất phía sau, tạo hai hố lớn.
Lúc kiếm quang xẹt qua, cào vào vảy của nó, nó cảm giác lạnh cả người. Uy lực của hai đạo kiếm quang này không kém gì thanh kiếm trên tay Trương Dương. Nếu thật sự bị đánh trúng, có thể con xuyên qua người.
Ý nghĩ này còn chưa dứt, Kim Quan Mãng chỉ cảm thấy thân thể đột nhiên đau đớn, cái đuôi vẫy lên một cách mất tự nhiên, đập mạnh vào chỗ đau.
Trương Dương nhanh chóng nhảy ra sau, Hàn Tuyền Kiếm tung ra một mảnh huyết châu. Bụng Kim Quan Mãng có một mảng bắt đầu dần dần ửng đỏ.
Kiếm quang không thể ngoặt, nhưng kiếm trên tay Trương Dương lại rất linh hoạt, thuận thế chém một phát trên da của Kim Quan Mãng.
Giống như Trương Dương đoán lúc trước, sự phòng ngự của Kim Quan Mãng không ngăn được Hàn Tuyền Kiếm sắc bén của Trương Dương. Tuy Kim Quang Mãng thuộc linh thú hệ bán sức mạnh, nhưng dù sao công năng chủ yếu là độc, về mặt phòng ngự thì kém xa linh vượn tay dài.
Nếu là một linh thú hệ sức mạnh tứ tầng, cho dù Trương Dương cầm Hàn Tuyền kiếm, cũng sẽ không dễ dàng làm nó bị thương như vậy.
- Rống
Kim Quan Mãng bị thương, lại phát ra tiếng gầm giận dữ, cái đầu lớn trong nháy mắt lại hiện ra ở chỗ Trương Dương khi nãy, há mồm ra cắn tới.
Nó đã sống hơn 700 năm, cho dù là đại viên mãn con người, cũng không sống lâu như nó.
Từ hơn 200 năm trước, sau khi nó thuận lợi thăng cấp tứ tầng, chưa từng bị thương, qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nó bị thương.
Tuy thân thể nó rất lớn, một vết thương nhỏ này cũng không làm gì được nó, nhưng dù sao cũng là bị thương, lại là bị thương ngay từ đòn đầu tiên.
Kim Quan Mãng nổi giận, bộc phát ra tất cả lực lượng, không ngừng lao về phía Trương Dương.
Trương Dương tức thì xê dịch thân mình, sau khi được hệ thống cải tạo, tốc độ của hắn đã không kém gì người tu luyện tứ tầng hậu kì. Mặc dù tốc độ của Kim Quan Mãng nhanh, nhưng hắn vẫn ứng phó được.
Lúc tránh né, hắn còn ngẫu nhiên phản kích Kim Quan Mãng.
Cho dù không thể khiến Kim Quan Mãng bị trọng thương, vết thương xẹt qua người như vậy, khiến nó bị thương chảy máu là đủ rồi. Máu chảy nhiều, cũng sẽ nguy hiểm trí mạng.
- Ba
Đầu Kim Quan Mãng đang đuổi theo Trương Dương đột nhiên choáng váng, vừa rồi đầu nó bị một lực lượng khổng lồ đánh trúng.
Mắt nó chỉ thấy một bóng trắng xuất hiện, sau đó liền choáng váng.
Còn chưa kịp phản ứng, người nó lại phát ra hai tiếng vang, nó lùi về sau một cách mất tự nhiên. Vô Ảnh nhân cơ hội này liên tiếp phóng ra hai đạo nội công, tất cả đều đánh trúng người Kim Quan Mãng.
Kẻ đánh lén lúc trước đương nhiên là Truy Phong, đây là một cơ hội tốt đối với Truy Phong, cơ hội này cũng không bị lãng phí.
Tuy nó chỉ mới tứ tầng sơ kì, nhưng lực ở chân lại rất mạnh, cho dù không thể khiến Kim Quan Mãng trọng thương, cũng có thể khiến nó khó chịu. Thêm cả sự phối hợp của Vô Ảnh, kỳ thật lúc này Kim Quan Mãng đã bị thương.
Vừa giao thủ, nó liền liên tiếp bị thương, điều này khiến nó càng trở nên nóng nảy.
Trương Dương bình tĩnh hơn rất nhiều. Kim Quan Mãng tứ tầng hậu kì này không cường đại như hắn tưởng. Lực lượng hiện nay của hắn cũng thực sự có thể đấu với tứ tầng hậu kì. Thêm cả sự phối hợp của Truy Phong và Vô Ảnh, hắn cảm giác lần này còn thoải mái hơn lúc đấu với Kim Quan Mãng ngũ quan.
Đương nhiên, đối mặt với linh thú hung tàn như Kim Quan Mãng, tuyệt đối không thể có bất kì sơ xẩy nào.
Truy Phong rõ ràng bị thiệt, vừa đánh lén trúng khiến nó đã có chút coi thường con vật này. Chuẩn bị làm lại lần nữa, lần này lại bị đuôi của Kim Quan Mãng quét bay.
Truy Phong bay ra ngoài, còn chảy chút máu, đã bị thương không nhẹ.
Vô Ảnh vội vàng chạy tới cắn nó một miếng, hai con vật kia ở phía xa nhìn chằm chằm. Còn ở một nơi khác, hai con mắt nhỏ đang chăm chú quan sát đám này.
Hai con mắt nhỏ đó là của Tia Chớp, từng có kinh nghiệm tác chiến với Kim Quang Mãng, nó rất rõ nó không làm rách nổi lớp da phòng ngự của Kim Quan Mãng. Chỉ có những nơi miêng vết thương do Trương Dương gây ra nó mới có thể dùng độc của mình tấn công.
Độc của nó không sánh bằng Kim Quan Mãng, nhưng sau khi đối phương bị trúng cũng sẽ bị ảnh hưởng. Con Kim Quan Mãng ngũ quan trước kia chính là sau khi bị trúng độc cuối cùng ảnh hưởng tới cơ năng của thân thể. Kim Quan Mãng thập quan bị Trương Dương đánh, lại dựng thẳng người lên, truy kích Trương Dương.
Trương Dương mới là tên đầu sở giết hại con cháu nó. Hơn nữa Trương Dương cũng là uy hϊế͙p͙ lớn nhất đối với nó. Chỉ có giết được Trương Dương, mới có thể đối phó với những con vật kia.
Không có Trương Dương nữa, mấy con vật kia căn bản không phải đối thủ của nó.
Ý nghĩ của nó rất hay, nhưng tấn công không thuận lợi. Trương Dương vừa tránh, vừa thỉnh thoáng phát ra kiếm quang thực thể hóa. Điều này gây nguy hại rất lớn cho Kim Quan Mãng, nó căn bản không dám chống đối quyết liệt.
Nếu không phải tốc độ kiếm quang của Trương Dương không nhanh, lại không thể ngoặt hướng, chỉ e nó đã sớm bị trọng thương.
- Cơ hội.
Ánh mắt Tia Chớp sáng lên, một bóng trắng rất nhanh bay ra, trong nháy mắt tóm lấy bụng Kim Quan Mãng, Tia Chớp không chần chừ cắn luôn, căn xong liền rút lui, rót độc tố vào cơ thể Kim Quan Mãng thành công.