Nhóm linh thú cẩn thận từng li từng tí ở phía xa, lúc này chúng cũng không biết rằng mình đã không còn nguy hiểm gì.
Hơi thở linh thú của Tia Chớp rất rõ, không chỉ vì nó có thực lực tam tầng hậu kì, mà hơi thở của độc thú của nó cũng phóng ra ngoài, linh thú bình thường căn bản không dám trêu vào.
Đặc biệt là bọn linh thú nhị tầng, đều nhát gan run bần bật, con to một chút cũng trốn phía xa, hễ có động tĩnh sẽ chạy ngay.
Trương Dương đã xuống ngựa, đi chầm chậm trong khu rừng nguyên sinh.
Độc khí, khí đốt xung quanh không có nguy hại gì với hắn, là truyền nhân của y thánh nhất mạch, đối với những loại độc khí này rất dễ dàng.
Càng không cần phải nói hiện tại hắn đã có thực lực tứ tầng trung kì.
Những đầm lầy nguy hiểm trên mặt đất càng không có bất kì ảnh hưởng gì tới hắn.
Thực lực của Trương Dương hiện nay, ngay cả trượt trên mặt nước cũng không có vấn đề gì. Tổ tiên Đạt Ma của Thiếu Lâm khi trước có thể vượt sông, khi đó chắc chắn ông ta còn chưa tới ngũ tầng.
Cường nhân ngũ tầng, lúc điều động năng lượng thiên địa, đi lại trên mặt nước hầu như không có vấn đề gì lớn.
Đi chầm chậm, Trương Dương còn hít lấy không khí đặc biệt chỉ có trong rừng rậm nguyên sinh.
Khí độc hỗn tạp như một mảng xanh thanh tĩnh, hương vị này khiến hắn có cảm giác nói không thành lời, hương vị đó mới chính là thiên nhiên đích thực, thuộc về thiên nhiên.
Cứ đi, bọn Truy Phong đều đi phía sau Trương Dương.
Ba con vật, đều trừng to mắt nhìn Trương Dương.
Cảm giác của Trương Dương đem lại cho chúng lúc này căn bản không phải người tu luyện, cũng không phải người thường, thậm chí chúng nhắm mắt cũng không thể cảm thấy sự tồn tại của Trương Dương.
Cảm quan của linh thú rất mạnh, bọn chúng chỉ dùng cảm quan là có thể phát hiện ra rất nhiều thứ, ví như lần trước dấu vết của con chim anh vũ để lại.
Trương Dương lúc này, lại không có chút hơi thở nào, như thể biến mất. Ngoài Trương Bình Lỗ và Hô Diên Phong lúc trước, bọn chúng chưa từng có cảm giác này với ai khác.
Đi một lúc, ba con vật lại nhìn nhau.
Trương Dương rất quái lạ, ít nhất là rất quái lạ trong lòng chúng. Không chỉ bên ngoài không cảm nhận được mà ngay cả trong suy nghĩ cũng không cảm nhận được, giữa họ vốn có tâm linh cảm ứng.
Tình huống như vậy, trước đây chưa từng có.
Nếu không phải mắt nhìn thấy Trương Dương, chỉ e chúng sẽ hoài nghi có phải Trương Dương biến mất không.
Trương Dương đi phía trước, đột nhiên dừng lại, ngồi xổm trên mặt đất.
Trương Dương phía trước, có một con chim nhỏ màu vàng đang run lên. Lông trên mình nó hơi rối, còn có dính bùn, chân đặt loạn trên đất, nhìn có vẻ bị thương ở chân.
Đối với loài chim mà nói, bị thương ở chân chính là đòn trí mạng, như thế có nghĩa nó sẽ không thể bay được nữa.
Trương Dương không biết tên con chim nhỏ màu vàng này, nhưng có thể cảm giác được nó bị thương không lâu, nếu không ở trong khu rừng rậm nguyên sinh này, chim nhỏ bị thương rơi xuống tán cây, căn bản không sống được bao lâu.
Rắn độc xung quanh sẽ nhanh chóng nuốt nó vào bụng.
Ngoài rắn độc, còn có rất nhiều dã thú khác cũng đủ cho nó đòn trí mạng. Hiện tại nó chính là một món ngon, đợi con thú may mắn tóm lấy.
Trương Dương giơ tay, khẽ vuốt bộ lông con chim Tiểu Hoàng.
Con chim khẽ kêu lên, trong tiếng kêu càng có vẻ sợ hãi, hơi thở của Tia Chớp vẫn chưa thu hồi, hơi thở này khiến nó sợ hãi.
Trương Dương từ từ mỉm cười.
Một luồng năng lượng có thể thấy bằng mắt thường chậm rãi ngưng tụ trong lòng bàn tay Trương Dương. Trương Dương khẽ vuốt vuốt thân thể con chim, ánh sáng năng lượng màu trắng từ từ truyền vào cơ thể con chim.
Lúc trước bị đuổi giết, Trương Dương đã từng dùng năng lượng thiên địa trị thương cho Truy Phong. Bây giờ hắn lại dùng năng lượng thiên địa tác động vào cơ thể chim Tiểu Hoàng.
Năng lượng vốn cuồng bạo, lúc này trở nên rất ôn hòa.
Thân thể chim Tiểu Hoàng dần dần hết run, ngẩng đầu, giật mình nhìn Trương Dương, nỗi sợ hãi trong nó hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một sự cảm kích.
- Ta hiểu, rút cục ta đã hiểu.
Ánh mắt Trương Dương đột nhiên sáng lên, nụ cười trên khóe miệng càng tươi, khẽ nói một mình.
Lúc này, hắn rốt cuộc hiểu vì sao chim anh vũ không có huyết mạch linh thú, cũng có thể trở thành linh thú hùng mạnh.
Đó là vì có cường nhân gieo hạt giống năng lượng vào nó, hạt giống này sau khi vào trong cơ thể, sẽ từ từ nảy mầm, nở hoa, kết trái.
Quả kết thành, là một loại gần giống đan điền trong giới tu luyện của con người, hoặc như linh nhãn của những huyết mạch linh thú khác.
Linh thú sở dĩ hùng mạnh là vì chúng có thể tu luyện, mà cơ sở của việc tu luyện chính là ở huyết mạch của chúng. Kích phát huyết mạch linh nhãn, sinh ra năng lượng, từ đó khiến bản thân tiến hóa, đột phá.
Phẩm chất của huyết mạch linh nhãn quyết định thành tựu trong tương lai của linh thú.
Cũng chính vì vậy, huyết mạch của linh thú rất quan trọng. Thiên mã trưởng thành, lợi hại hơn so với chồn đuôi cáo trưởng thành, đó là vì lực lượng huyết mạch của bản thân thiên mã mạnh hơn so với chồn đuôi cáo. Chồn đuôi cáo chỉ am hiểu nhất về độc.
Tia Chớp nếu không phải đi theo Trương Dương, từng có nhiều kì ngộ như vậy, phỏng chừng hiện tại cũng chưa tới được tam tầng.
Truy Phong tiến vào tứ tầng sớm hơn nó, Truy Phong đã uống nhiều Tinh Huyết Đan như vậy, linh dược có tác dụng cho huyết mạch. Điểm này giống như thể chất của con người, Truy Phong có ưu thế hơn hẳn nó.
Về phần thăng cấp của Vô Ảnh, Trương Dương nghĩ không ra, con vật này chính là quái thai.
Trên người Vô Ảnh không hề phóng ra chút hơi thở của linh thú nào, nó giống như một con chuột vô hại. Trước khi có lực tấn công, ngoài tốc độ và khả năng tìm bảo vật, nó không tinh thông cái gì.
Nó có thể thăng cấp tứ tầng nhanh như vậy, cũng chỉ có thể giải thích bằng việc nó được dùng nhiều thứ tốt. Về phương diện huyết mạch, Trương Dương hoàn toàn không thấy nó mạnh hơn Truy Phong hay Tia Chớp.
- Chít chít.
Vô Ảnh đi tới, nhỏ giọng kêu.
Lúc này nó không cảm nhận được suy nghĩ của Trương Dương, đương nhiên cũng không biết Trương Dương đang nghĩ về nó.
Nhìn Vô Ảnh, Trương Dương khẽ mỉm cười, ôm nó trong tay.
Hai cánh tay, một bên là Vô Ảnh, bên kia là chim Tiểu Hoàng, Tia Chớp nhìn cũng có chút ghen tị, nhưng lúc này cũng không chạy tới, vẫn đứng bên cạnh.
Nó có cảm giác, hôm nay Trương Dương có vấn đề gì đó.
- Hạt giống trong cơ thể chim anh vũ nhất định là một vị cường nhân ngũ tầng hùng mạnh gieo xuống, còn không phải là cường nhân ngũ tầng bình thường, con vẹt này xem như rất may mắn.
Trương Dương khẽ thở dài, bàn tay giật giật, chim Tiểu Hoàng kinh ngạc nhìn hắn, không ngờ phốc phốc bay vụt lên.
Cái chân bị thương của chim Tiểu Hoàng không ngờ lúc này đã khỏi.
- Đáng tiếc ta không có năng lực gieo hạt giống cho mày, nếu không cũng có thể khiến mày tu luyện, sau này trở thành linh thú.
Trương Dương lại thở dài, tuy nhiên lại cười tươi hơn.
Vừa rồi dùng năng lượng thiên địa trị thương cho chim Tiểu Hoàng, hắn đột nhiên có cảm ngộ mới với năng lượng thiên địa, đây không phải cảm ngộ đối với kiếm pháp, mà là cảm ngộ chân chính về bản thân mình.
Năng lượng thiên địa, thời điểm vận dụng cao nhất, có rất nhiều năng lực khác.
Đáng tiếc hắn chỉ phát hiện một chút, đây chính là công năng thay đổi thể chất của động vật, khiến động vật không có linh thú huyết mạch có được huyết mạch linh nhãn, từ đó có thể tu luyện giống như linh thú.
Tuy nhiên đây cũng là một năng lực rất nghịch thiên.
Nếu Trương Dương có thể làm được điều này, vậy chẳng phải chỉ cần hắn nhìn con vật nào thuận mắt, là có thể cải tạo nó thành linh thú, chó mèo trong nhà đều có thể trở thành linh thú.
Kiểu tự mình bồi dưỡng linh thú, độ trung thành rất cao, hoàn toàn không cần lo chuyện nhận chủ.
Ngoài linh thú, đối với con người cũng vậy.
Hắn cũng có thể gieo hạt giống năng lượng cho con người, khiến con người có được thể chất có thể tu luyện. Mỗi hạt giống của hắn, chẳng khác nào cho người ta dùng một viên Tẩy Tủy Đan, thậm chí công hiệu còn mạnh hơn Tẩy Tủy Đan.
Năng lực như vậy, ngoài từ nghịch thiên, Trương Dương không thể nghĩ ra từ nào khác cho đúng.
Tuyu nhiên muốn có được năng lượng này thật quá khó. Trương Dương phỏng chừng đừng nói cường nhân ngũ tầng bình thường, cho dù những cường nhân ngũ tầng lợi hại cũng khó làm được, nhất định phải là người giỏi nhất mới có thể làm được.
Ngũ tầng cũng phân ra sơ, trung, hậu kì, không hề nghi ngờ, đây là năng lực phải là cường nhân ngũ tầng hậu kì mới có được.
Lần này, cũng khiến Trương Dương hiểu hơn một chút về cường nhân ngũ tầng.
Chim Tiểu Hoàng còn chưa bay đi, hiện tại nó đã không còn sợ Tia Chớp, chỉ bay vòng vòng quanh Trương Dương.
- Đi đi, mày có cuộc sống của mày, ta có thể cho mày một sinh mệnh mới, hãy quý trọng sinh mệnh này.
Trương Dương mỉm cười nói, chim Tiểu Hoàng dường như nghe hiểu, gật cái đầu nhỏ trên không.
Sau khi bay quanh Trương Dương ba vòng, nó mới rời khỏi. Cho tới tận khi nó bay đi, Trương Dương cũng không biết chim Tiểu Hoàng này là chim gì.
Trương Dương hiểu rất rõ về linh thú, nhưng đối với động vật bình thường thì không, hắn chưa từng nghiên cứu mấy cái này.
- Ta không sao, chúng ta đi tiếp thôi.
Trương Dương quay đầu nhìn Truy Phong và Tia Chớp, khẽ cười, hai con vật đều đang lo lắng cho hắn, hắn có thể cảm nhận được.
Tuy nhiên hắn thật sự không sao, vừa rồi hắn có cảm ngộ càng sâu hơn về tự nhiên chi đạo. Lần này lĩnh ngộ không phải ngộ đạo, nhưng hiệu quả không kém ngộ đọa chút nào, giống như lần đầu Trương Dương lĩnh ngộ những điều này, mở ra cánh cửa của tự nhiên chi đạo vậy.
Lần này, khiến hắn tiến lên rất nhiều, hơn nữa còn tiến theo phương hướng rất ổn định.
Lĩnh ngộ lần này, tác dụng đối với Trương Dương không kém gì lần trước. Lần đó là mở ra cánh cửa cho hắn, lần này là chỉ cho hắn phương hướng hoàn toàn chính xác.
Hắn chỉ cần đi theo hướng này, là nhất định có thể thành công.
- Ầm.
Trương Dương vừa mở màn hình hệ thống, chuẩn bị kiểm tra lần này lĩnh ngộ có trợ giúp gì đối với năng lực không, xa xa đột nhiên có ba luồng năng lượng mãnh liệt phóng tới. Ba luồng năng lượng này trong nháy mắt hòa vào nhau.
Sắc mặt Trương Dương đột nhiên biến đổi, trong ba luồng năng lượng này bất cứ luồng nào cũng đều không kém hắn, có một luồng thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều.
Trong ba luồng năng lượng, còn có một sự tồn tịa mà Trương Dương rất quen. Con vẹt trước đây tới thăm trong đêm cũng ở trong đó, nhìn năng lượng nó phóng ra lúc này, có vẻ giống như một luồng năng lượng cường đại nhất.
Năng lượng cường đại nhất kia, quả thật rất hùng mạnh, nếu Trương Dương đoán không sai, đây là sự tồn tại của tứ tầng hậu kì.
- Truy Phong, chúng ta đi.
Trở mình lên ngựa, Trương Dương nhẹ nói, Truy Phong lập tức chạy như bay.
Vẻ mặt nó cũng có chút ngưng trọng, không chỉ nó, Vô Ảnh và Tia Chớp cũng vậy, Trương Dương cảm nhận điều gì chúng nó cũng có thể cảm nhận được. Ba luồng năng lượng kia quá hùng mạnh, mỗi luồng đều mạnh hơn so với chúng nhiều.