Thương pháp dù sao cũng khó luyện, Lý gia chìm đắm trong kiếm thuật nhiều năm như vậy, đệ tử này của Lý gia rốt cuộc thực lực vẫn tốt hơn nên đã thắng, giành được hai trận thắng liên tiếp.
Đệ tử Long gia thua, sắc mặt của tất cả mọi người của Long gia đều trầm xuống, còn người của Lý gia lúc này lại đều cười rất rạng rỡ, người của Hô Diên gia và Hoa gia nở nụ cười.
Người của Lý gia giành chiến thắng, cũng đồng nghĩa phe bọn họ chiến thắng.
- Long Chí Cao!
Long Chính hô to một tiếng, một thanh niên đang ngồi lập tức đứng dậy, không đến vài bước đã nhảy lên trên võ đài.
Long Chí Cao 24 tuổi, tuổi tác lớn hơn một chút so với một số người của Lý gia, gã cũng là nhị tầng sơ kỳ, gã cũng tu luyện binh khí.
Long Chí Cao sử dụng đao, hơn nữa là trọng đao, gã thiên sinh thần lực, từ nhỏ đã có khí lực hơn người, dùng trọng đao rất phù hợp.
5 phút sau, người của Lý gia đã thua, Long Chí Cao chiến thắng.
Người này của Lý gia tuy đã thua, nhưng trên mặt vẫn luôn tươi cười, gã chiến thắng hai người của Long gia rồi mới thất bại, thành tích này là không tồi, sau khi quay về, hắn cũng nhận được tràng vỗ tay của người trong gia tộc mình.
Tiếp theo, lên Lôi đài thi đấu càng thêm kịch liệt.
Một cuộc đại hội của Long gia, cuối cùng lại biến thành Lôi đài một đấu ba, trong lòng mỗi người của Long gia đều mang một nỗi tức giận, ra tay cũng càng ngày càng nặng, trên Lôi đài bắt đầu xuất hiện một số người bị thương tương đối nặng, thầy thuốc của Long gia cũng bắt đầu bận bịu, bất kể người bên nào bị thương, anh ta cũng đều phải chữa trị.
Cuối cùng Long Hạo Thiên kêu tạm dừng, một lần nữa nói về vấn đề an toàn, đây mới là vấn đề quan trọng.
Bữa trưa ăn một chút điểm tâm qua loa, Lôi đài thi đấu liên tục từ khi bắt đầu cho đến buổi trưa không nghỉ, hai bên cũng càng đánh càng kịch liệt, càng đánh người bị loại càng nhiều.
Hơn 2 giờ chiều, Long gia đã có chín người thất bại, bên phía tam đại gia tộc thua tám người, cơ bản những người tu luyện đến nhị tầng sơ kỳ đều đã đánh xong hết rồi.
Nhìn số người còn lại, Long gia đã rơi vào cục diện bất lợi, nhưng thực tế lại không phải như vậy.
Long gia lấy một địch ba, lại có thể kiên trì lâu như vậy, là một đệ nhất thế gia danh tiếng kế thừa hàng nhìn năm quả nhiên là danh bất hư truyền.
Lý Lương và Hô Diên Bằng lúc này cũng không thoải mái như lúc đầu nữa, thực lực của Long gia thực sự không thể coi thường, nếu bọn họ đơn độc chiến đấu thì thực sự không thể thắng được Long gia, thiên niên đệ nhất, quả thực không phải đơn giản mà nói như vậy.
- Long Cường, ngươi lên!
Long Chính lại hô lên một cái tên, một thanh niên 26, 27 tuổi nhảy lên võ đài, gã vừa lên võ đài, xung quanh lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Đây là một người xuất sắc trong thế hệ trẻ của Long gia, trước kia là một đệ tử còn lợi hại hơn so với Long Phong, nhìn Long Cường thượng đài, Trương Dương thầm gật đầu.
Long Cường là nhị tầng trung kỳ, thực lực mạnh hơn một chút so với những người trước. Cuộc tỷ thí sau đây sẽ càng thêm kịch liệt.
- Lý Trường Phong, ngươi lên!
- Vâng!
Lý Lương hét lên một tiếng, Lý Trường Phong đang ngồi dưới đài liền giật mình vội vàng đứng dậy, bước nhanh về phía Lôi đài.
Trên tay của gã cũng cầm một thanh kiếm, nhưng không phải là kiếm gỗ, mà là kiếm sắt, một thanh kiếm không được mở bao.
Kiếm pháp Lý Trường Phong tu luyện có yêu cầu nhất định về trọng lượng của kiếm. Kiếm gỗ quá nhẹ, không phát huy được hết thực lực của gã, để thi đấu, lần này gã cố ý chuẩn bị một thanh kiếm sắt rất nặng.
Lý Trường Phong thượng đài, các đệ tử tu luyện đến nhị tầng trung kỳ bắt đầu tỷ thí.
Thực lực của Long Cường không yếu, trước kia mạnh hơn Long Phong rất nhiều, chỉ kém hơn một chút so với Long Thắng, trên Long Thắng còn có một đệ tử kiệt xuất đó là Long Thường.
Đáng tiếc tuổi của Long Thường đã quá 30, cho dù không quá 30 thì anh ta cũng không được tham gia đại hội, nếu đã hai lần đại hội liên tiếp đạt được quán quân thì sẽ không được tham gia nữa, Long Thường chính vì điểm này mà không có tư cách tham gia đại hội lần này.
- Long Cường!
- Lý Trường Phong!
Hai người cùng nhau ôm quyền, sau đó bắt đầu triển khai tư thế.
Long Cường cũng sử dụng binh khí, binh khí của gã cũng là kiếm, đây cũng là cuộc đọ sức đầu tiên giữa kiếm và kiếm trong ngày tỷ thí hôm nay.
Trương Dương, Long Phong ngồi trên bục cao, đều quan sát rất kỹ, đặc biệt là Long Phong, Lý Trường Phong là người gã có chút quen biết, Long Cường lại là anh của gã, hai người này thi đấu gã đều khá lo lắng.
Hai thanh kiếm, ở trên lôi đài không ngừng múa, những người đứng xung quanh, đa phần chỉ có thể nhìn thấy kiếm ảnh, căn bản nhìn không được vị trí của kiếm.
Rất nhiều người trên bục cao đều thầm gật đầu, hai người đều là luyện khoái kiếm, bây giờ đúng là kỳ phùng địch thủ.
Nhìn về tuổi tác, Long Cường lớn hơn so với Lý Trường Phong một chút, tuy nhiên Lý gia chuyên công về kiếm thuật, phương diện kiếm pháp vẫn có ưu thế hơn so với Long gia, đủ để bù lại tuổi của gã không bằng.
Huống chi thực lực của hai người cũng không hưn kém nhau nhiều lắm, cuối cùng ai có thể thắng lợi thì thật đúng là khó mà nói.
- Trương Dương, anh cảm thấy bọn họ ai sẽ thắng?
Long Thành đột nhiên hỏi một câu, ngồi ở vị trí của gã xem rõ ràng hơn, tiếc là thực lực quá thấp, nên bây giờ căn bản không thấy rõ dáng bộ của người đang tỷ thí phía dưới, chỉ có thể đến hỏi Trương Dương.
Trương Dương nhìn xuống, chậm rãi nói:
- Tôi cảm thấy, Lý Trường Phong sẽ thắng!
- Lý Trường Phong?
Long Phong quay đầu lại, ngạc nhiên liếc nhìn Trương Dương.
Hiện giờ hai người hiện đang bất phân thắng bại, tạm thời không nhìn ra ai mạnh ai yếu, gã không rõ Trương Dương vì sao nói Lý Trường Phong sẽ thắng.
Dựa vào sự hiểu biết của gã đối với Trương Dương, tuyệt đối Trương Dương sẽ không vì quan hệ mà cố ý nói như vậy, hơn nữa cho dù nói về quan hệ, quan hệ giữa gã và Trương Dương cũng tốt hơn nhiều so với Lý Trường Phong, Trương Dương cũng sẽ nói thiên về phía bọn họ.
- Anh không chú ý thấy sao? Lý Trường Phong vẫn thoải mái lùi về phía sau, Long Cường tiến công theo đó cũng càng lúc càng lùi nhanh.
Trương Dương khẽ gật đầu, lại nói một câu, lập tức Long Phong nhìn về phía Lôi đài, cuối cùng cũng lặng lẽ gật đầu.
Trương Dương nói không sai, Lý Trường Phong đúng là đang làm như vậy.
- Có lẽ Long Cường bây giờ cho là mình chiếm ưu thế, tuy không rõ ràng, có thể hắn muốn mở rộng thêm ưu thế này, bây giờ hắn giống như là một khối khí căng, khối khí này sẽ theo sự tấn công của hắn mà căng tràn tới đỉnh, một khi không thể hiệu quả, chắc chắn sau đó sẽ trở nên suy yếu!
Trương Dương chậm rãi nói nói, ánh mắt của Long Phong lập tức trợn tròn, sau đó càng lúc càng to.
Dường như đang nghiệm chứng những lời của Trương Dương nói, quả nhiên khí thế của Long Cường đã nâng cao tại đến đỉnh điểm, tiến công trở nên linh hoạt, sắc bén.
Lúc này, có lẽ đã áp chế được Lý Trường Phong ở trên Lôi đài, thắng lợi trong tầm mắt.
Rất nhiều người cũng bắt cổ vũ cho Long Cường, lớn tiếng reo hò. Cũng chỉ có Long Hạo Thiên cùng với hai vị trưởng lão bên cạnh đang cau mày, bọn họ cùng nhìn ra nhìn ra không phải như vậy.
Đòn tấn công mạnh nhất này, nếu Long Cường không đánh bại được Lý Trường Long thì thất bại chính là cậu ta.
- A!
Khi Long Cường đang tấn công mạnh mẽ nhất, Lý Trường Phong hét lên một tiếng, kiếm pháp cũng bất ngờ nhanh hơn, ngoan cường đứng vững trước sự tấn công liên tiếp của Long Cường.
Sau đó cậu ta tiến công bắt đầu tăng mạnh, Long Cường thì bắt đầu yếu đi, không lâu sau đó cục diện đã hoàn toàn ngược lại, người bị áp chế biến thành Long Cường.
Hơn nữa Long Cường đã không còn chỗ để xoay sở nữa.
- Long Cường thua rồi!
Trương Dương khẽ thở dài, nếu Long Cường không vội vàng muốn chiến thắng. Đánh chắc, đứng vững thì cũng không chắc sẽ thua nhanh như vậy, hoặc cũng có hy vọng thắng lợi.
Thực lực của cậu ta và Lý Trường Phong thực ra là bên tám lạng kẻ nửa cân.
Đáng tiếc ngay từ đầu hắn đã trúng bẫy của Lý Trường Phong, nếu Lý Trường Phong đã dám để cho hắn có được khí thế. Thì chắc chắn có cách đối phó, chỉ cần đối phó được thì nhất định đạt được chiến thắng.
Lời nói của Trương Dương nói xong không bao lâu, Long Cường đã bị Lý Trường Phong dồn đến sát Lôi đài, trước tình hình không có đường thoái lui cuối cùng dồn sức đánh cược một lần. Lại không thể thành công, bị Lý Trường Phong ép xuống Lôi đài.
Trận tỷ thí này, Lý Trường Phong thắng.
Cứ như vậy, Long gia đã bị thua mười người. Tam đại gia tộc vẫn là tám người.
Bên này Long gia thêm có Trương Dương cũng chỉ còn có sáu người, tam đại gia tộc còn tám người. Tình thế đang tốt, nụ cười của rất nhiều người càng ngày càng rạng rỡ.
- Long Thắng. Ngươi lên!
Sắc mặt Long Chính nghiêm tái đi, hắn gọi Long Cường lên là muốn cho Long Cường kiên trì thêm mấy vòng nữa, không ngờ Long Cường lại thua nhanh như vậy.
Mấy đệ tử còn lại lại không bằng Long Cường, để cho bọn họ lên đài sẽ chỉ tự rước lấy nhục, nói như vậy cũng không bằng không lên, hiện tại anh ta chỉ có thể gọi Long Thắng là một ưu tú, thực lực mạnh nhất của thế hệ trẻ thượng đài.
Nụ cười của Lý Lương, Hô Diên Bằng bây giờ càng tươi hơn.
Ông ta hiểu rất rõ tình hình của Long gia, đánh bại Long Thắng, chẳng khác nào đã giành được thắng lợi lần này, những người còn lại thì không thể so sánh được với Long Thắng.
Đánh bại Long Thắng, tất sẽ thu được toàn thắng, đây cũng suy nghĩ trong lòng của hai người.
Ở trên bục cao bên kia, một chàng trai 27, 28 tuổi đứng lên, chàng trai này có vẻ rất khôi ngô, vóc dáng cao gần 1m9, hơi giống với Hồ Hâm, dùng câu nói yêu thích của Trương Dương mà nói chính là đại ngốc tử.
Anh ta đi không nhanh, không giống những người trước đó, đều đi rất nhanh lên võ đài.
Đến võ đài, anh ta cũng không phải trực tiếp nhảy lên, mà là đi từng bước một, anh ta như vậy đi lên cũng không có ai chê cười anh ta, động tác của anh ta ngược lại đã gây cho mọi người cảm giác chắc chắn.
- Lý Trường Phong sẽ thua!
Trương Dương mỉm cười, uống một ngụm rượu trái cây. Những loại rượu này nồng độ thấp, hương vị ngọt, rất không tồi.
- Làm sao anh biết?
Long Phong quay đầu lại, nghi ngờ hỏi.
- Tôi cảm thấy thế!
Trương Dương hé miệng cười, sở dĩ hắn nói Lý Trường Phong sẽ thua, là vì Long Thắng đã có đột phá, thực lực của anh ta là nhị tầng hậu kỳ.
Nhị tầng hậu kỳ đấu với trung kỳ, khả năng thắng lợi đương nhiên rất lớn.
Bộ dáng của hắn hình như là mới đột phá không lâu, còn không sánh bằng thực lực của Long Phong, tuy nhiên đối phó với Lý Trường Phong chắc chắn là có thể, Lý Trường Phong vừa mới tỷ thí qua một trận, hắn đã đánh bại Long Cường bản thân cũng đã tiêu hao không ít sức lực.
Long Phong sửng sốt, sau một lúc mới không hài lòng nói:
- Hy vọng như vậy đi!
Hắn không ngờ Trương Dương lại cho hắn một câu trả lời như vậy, thứ cảm giác này, cũng có lúc đúng, cũng có lúc không đúng, nói cũng như không nói nói.
- Tại hạ Lý Trường Phong!
Lý Trường Phong ôm quyền hướng về phía Long Thắng mới thượng đài, trong lòng hắn có một sự cảnh giác.
Người này tạo cho gã cảm giác không bình thường, Lý Trường Phong chưa bao giờ là người sơ suất, đối mặt bất kể đối thủ nào gã cũng đều toàn lực đối phó.
- Long Thắng, ngươi không là đối thủ của ta, đổi người khác lên đi!
Long Thắng khẽ gật đầu, nói xong thì đứng ở đó, Lý Trường Phong sửng sốt, trên mặt lập tức tỏ ra tức giận.
- Có phải đối thủ của ngươi hay không, đấu thì mới biết được.
Sau khi Long Chính tuyên bố bắt đầu, Lý Trường Phong liền hét to một tiếng, mang theo kiếm đâm tới, Long Thắng không có binh khí, trên tay mang theo một đôi găng tay, cái bao tay này vừa nhìn đã biết không phải là vật bình thường.
Gã một kiếm này đâm ra, tuy nhiên chỉ đâm một nửa, đã bị Long Thắng trực tiếp bắt được.
Sau đó, Lý Trường Phong dùng hết sức bình sinh, cũng không thể rút thanh kiếm ra, khi một nắm đấm khác của Long Thắng gần đến người thì chỉ có thể bỏ kiếm lùi về phía sau.