Thần Y Thánh Thủ

Chương 464: Đột phá bất ngờ

Từ từ mở mắt, đập vào mắt đầu tiên là một ánh nhìn quan tâm
- Trương Dương, cuối cùng anh cũng tỉnh rồi
Mễ Tuyết nắm chặt tay Trương Dương, khóc òa lên. Bên cạnh Mễ Tuyết còn có Khúc Mỹ Lan, cô cũng thở phào nhẹ nhõm


Cô thực sự đang lo lắng cho Trương Dương, nếu hắn xảy ra chuyện gì, độc của cô ta chẳng ai giải cho
Bên cạnh Khúc Mỹ Lan còn có Cổ Phương, Lý Vĩ. Cao Kiệt đứng bên kia
Ba người cũng có vẻ thoải mái, bọn họ thật sự lo cho Trương Dương, nếu thật sự vậy bọn họ về cũng không biết ăn nói thế nào


Cổ Phương còn nhớ rõ lúc buổi sáng họ tỉnh dậy không thấy Trương Dương và Long Phong đâu
Lúc đầu đoàn người cũng không gấp lắm. Mễ Tuyết còn cười nói lúc ăn sáng họ sẽ về. Mấy ngày nay Trương Dương và Long Phong đều có thói quen dậy sớm tập thể dục


Tận lúc ăn xong điểm tâm hai người vẫn chưa xuất hiện, lúc này đoàn người mới bắt đầu sốt ruột
Xã Thanh Phong rất nhỏ. Cao Kiệt ra ngoài nghe ngóng tung tích của bọn họ, nhưng không nghe ngóng được gì mấy


Sau đó, theo phân tích của bọn họ, rất có khả năng hai người lên núi. Điều này cũng khiến Mễ Tuyết hoảng hồn. Người dân ở đây đều nói trên núi xung quanh đây có sói, thậm chí có người còn nói trong rừng sâu có mãnh hổ


Khả năng có hổ thì không lớn, nhưng sói thì rất có thể có, khu núi quanh đây rất nhiều sói
Điều này cũng khiến Mễ Tuyết lo lắng, sợ hãi, mắt đỏ lên. Cổ Phương và Cao Kiệt cũng vậy
Còn Khúc Mỹ Lan và Lý Vĩ không có phản ứng gì


Bọn họ vốn rất rõ thực lực của hai người kia. Cho dù bao nhiêu con sói, gặp họ cũng phải nghỉ cơm, nếu thực sự bọn họ gặp sói, thì không phải bọn họ xui xẻo mà là bọn sói xui xẻo
Cho dù thực sự có hổ bọn họ cũng sẽ không sao


Hổ có lợi hại tới đâu cũng khong sánh bằng cao thủ nội kình, càng không sánh được với con vượn khủng bố kia, Lý Vĩ đã tận mắt chứng kiến bọn Trương Dương đấu với linh vượn.
Cho nên lúc mọi người lo lắng, hai người vẫn khuyên họ tin tưởng Trương Dương và Long Phong thuyệt đối sẽ không sao.


Nhưng cả buối sáng hai người vẫn chưa về, lúc này Khúc Mỹ Lan và Lý Vĩ cũng có chút lo lắng
Dù sao hai người bỏ lại đoàn người tới trưa mà không liên hệ gì, thật sự có chút không bình thường, trước đây chưa từng có chuyện như vậy


Sau khi bàn bạc, đoàn người quyết định lên núi tới chỗ Trương Vận An xem sao
Mục đích lớn nhất của họ tới đây lần này là tìm Trương Vận An, không chừng hai người lên núi tìm trước


Sau khi quyết định, bọn họ để lại mẩu giấy nhắn, rồi lập tức xuất phát. Để lại giấy nhắn là để phòng khi bọn Trương Dương không đi tìm người, quay lại mà không thấy họ.
Đến khi vào núi mới biết Trương Vận An không ở trong thôn, xây nhà ở một mình trong núi


Được người dân trong thôn dẫn đường, họ mới tới đây gặp được Trương Vận An, cũng thấy Trương Dương đang hôn mê được Trương Vận An đưa về từ mộ mẹ
Lần này Trương Dương hôn mê khoảng một ngày một đêm, sáng hôm sau mới tỉnh lại
- Chít
- Chít


Tia Chớp và Vô Ảnh đều xông tới, hai con vật kêu lên, nhìn chúng, khóe miệng Trương Dương khẽ mỉm cười
Hai con vật này cũng đang thể hiện sự lo lắng của chúng. Trương Dương đột nhiên hộc máu té xỉu, bọn chúng cũng hoảng sợ
- Mễ Tuyết, anh không sao.
Trương Dương từ từ nói, khẽ vận chuyển nội kình


Vừa vận chuyển nội kình, hắn lại ngây ra
Nội kình trên người hắn hùng hậu hơn rất nhiều so với trước kia, hoàn toàn vượt lên tam tầng trung kỳ, hiện tại nội kình của hắn không ngờ đạt đến tam tầng hậu kì


Tam tầng hậu kì, Trương Dương dùng linh dược thì nhanh nhất cũng phải sang năm mới có thể đạt được, không ngờ hôn mê lần này lại bất ngờ đột phá
- Cháu tỉnh rồi, để cậu xem cho cháu
Lúc này Trương Vận An cũng từ bên ngoài đi vào, mấy người đều nhường đường cho ông ta


Hôm qua mọi người đã biết Trương Vận An đúng là cậu ruột của Trương Dương, cũng coi như là trưởng bối của bọn họ
Tay Trương Vận An đặt lên cánh tay Trương Dương một cách rất tự nhiên, lúc này Mễ Tuyết cũng không khóc nữa, mà trợn tròn mắt nhìn


Vừa đặt tay xuống Trương Vận An cũng rất kinh hãi
- Tam tầng hậu kì
Miệng ông ta khẽ nói những lời này, ông ta dùng truyền âm nhập mật, chỉ Trương Dương mới có thể nghe thấy, những người khác đều không nghe được


Truyền âm nhập thuật là một công pháp nội kình cao thâm, chỉ có nhân tài nội kình tứ tầng đạt tới mức phát nội kình ra ngoài, mới có thể dùng. Trương Vận An không nói thẳng ra vì xung quanh có rất nhiều người
Trương Dương khẽ gật đầu, trên mặt cũng có chút ngỡ ngàng


Nếu trong tình huống bình thường thì hắn không thể đột phá như vậy
Nhưng đây thực sự là đột phá, bản thân hắn đã tự kiểm tra cũng không có dấu hiệu không ổn định sau khi đột phá nào, cũng có thể nói lần này là lần đột phá hắn thấy khó hiểu nhất


- Trước đây có phải cháu dùng quá nhiều linh dược không?
Trương Vận An lại hỏi một câu. Trương Dương lại gật đầu
- Vô Ảnh có phải chuột tìm bảo vật không?


Trương Vận An nhìn Vô Ảnh. Lúc đầu ông ta không biết thân phận của Vô Ảnh, nhưng sau đó tiếp xúc, quan sát cẩn thận, ông ta đã nhận ra Vô Ảnh
Khi trước Long Phong cũng có thể nhận ra, càng không cần nói ông ta


Trương Dương lại gật đầu, đây là cậu ruột mình, có gì mà không nói ra được, chỉ là nghĩ tới hiểu lầm lúc trước, hắn lại có chút buồn bực


Trước đây đúng là hiểu lầm, hắn và Long Phong sau khi trải qua chuyện ở Nam Cương, sự cảnh giác tăng lên cao độ. Một cao thủ xuất hiện không rõ ràng, bản năng sẽ cho rằng gây bất lợi cho mình


Nghĩ kĩ lại khi đó Trương Vận An cũng không có ý giết mình, chỉ thuần túy muốn tìm bọn họ luyện tay, chút hiểu lầm này đã phải trả giá không nhỏ
- Cậu hiểu rồi
Trương Vận An đột nhiên thở phào một cái, có chút hâm mộ nhìn Trương Dương, đồng thời còn có rất vui sướng


Có người kế tục rồi. Trương Dương càng ưu tú ông ta càng vui mừng. Trương Vận An không suy nghĩ phức tạp như tổ tiên. Mặc dù Trương Dương là cháu ngoại, nhưng cũng vẫn có thể kế thừa y bát


Càng không cần nói Trương Dương cũng họ Trương, là huyết mạch của Trương gia, có thể kế thừa y thánh nhất mạch
- Cậu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trương Vận An hiểu rồi nhưng Trương Dương vẫn chưa nghĩ ra


- Trước khi cháu hôn mê, chuột tìm bảo vật đã cắn cháu một miếng. Lúc đó cậu còn thấy có chút kì quái, sau khi biết nó chuột tìm bảo vật thì biết đây là nó đang cứu cháu


Trương Vận An biết nhiều hơn Trương Dương một ít. Ông ta biết chuột tìm bảo vật cắn người chính là cứu người. Trong cơ thể chuột tìm bảo vật tích trữ vô số năng lượng


- Cậu nghĩ đây không phải là lần đầu tiên chuột tìm bảo vật cắn cháu. Kỳ thật mỗi lần nó cắn đều tương đương với việc cho cháu dùng linh dược một lần, công hiệu của nó thậm chí còn tốt hơn linh dược


Trương Vận An mỉm cười, nói, chuột tìm bảo vật có điều kiện may mắn, cả đời không biết ăn bao nhiêu thứ đồ tốt, trong cơ thể tích trữ rất nhiều chất bổ
Hơn nữa, chuột tìm bảo vật cứu chủ nên chắc chắn sẽ dùng nhiều năng lượng hơn


Trước đây chuột tìm bảo vật đã tích lũy nhiều lần cắn, trong cơ thể Trương Dương đã có rất nhiều năng lượng tồn trữ
- Ý của cậu là Vô Ảnh giúp cháu đột phá lần này


Trương Dương hiểu một chút, hỏi một câu, nhưng vẫn có chút hồ đồ. Hắn hỏi một câu rất nhỏ, lúc này bọn Cổ Phương cũng đều khẩn trương nhìn Trương Dương


Bọn họ thấy Trương Vận An và Trương Dương chỉ há mồm mà không phát ra tiếng, Trương Dương thì nói nho nhỏ nhưng họ cũng không nghe rõ, Trương Vận An thì chẳng phát ra chút âm thanh nào.
- Không chỉ có nguyên nhân từ nó
Trương Vận An lại cười tiếp tục nói:


- Trước đây cháu vẫn luôn có tâm ma tồn tại, cậu không biết cái gì tạo nên tâm ma của cháu. Nhưng lần này đến trước mộ phần của mẹ cháu, tâm ma của cháu đã biến mất. Tâm ma biến mất, cộng thêm năng lượng tồn trữ mà chuột tìm bảo vật để lại cho cháu giúp cháu đột phá lần này, đây là chuyện bình thường không cần lo lắng


Trương Vận An nói xong, đứng lên, Trương Dương không sao, còn bất ngờ đột phá, trong lòng ông ta rất vui
Tuy nhiên có chuyện ông ta cũng không nói ra. Lúc Trương Dương hôn mê, ông ta cũng cho Trương Dương dùng linh dược


Viên linh dược này là Trương Đạo Phong để lại, Trương Vận An vận khí không tốt như Trương Dương, trong tay có rất nhiều linh dược
Linh dược như vậy ông ta chỉ có hai viên, tuy nhiên Trương Dương là cháu ruột của ông ta, lại là truyền nhân của Trương gia, cho hắn dùng thì cũng không đáng tiếc


Viên linh dược này cũng có tác dụng nhất định. Tổng hợp nhiều mặt lại, mới khiến Trương Dương có thu hoạch ngoài mong đợi sau lần hôn mê này
Trương Vận An đứng dậy rời khỏi, nhường không gian cho những người trẻ tuỏi
Lúc này trong lòng Trương Vận An cũng rất thỏa mãn


Trương Vận An 53 tuổi rồi, trước đây ông ta cũng có hai đứa con trai, đáng tiếc hai đừa đều gặp phải chuyện không may
Đứa con lớn sau khi sinh không bao lâu mất do tai nạn xe. Khi đó Trương Vận An không có nhà, lúc ông ta về thì muộn rồi


Đứa con thứ hai có hy vọng kế thừa y bát nhất, cũng rất hăng hái phấn đấu. Nhưng mấy tháng trước, lúc đầu tháng năm, đột nhiên bị tẩu hỏa nhập ma. Trương Vận An sử dụng linh dược, cố gắng hết sức cũng không thể cứu được
Sự việc của đứa con nhỏ khiến Trương Vận An nản lòng thoái chí


Đứa con này của ông ta chăm chỉ tu luyện, còn chưa lập gia đình, căn bản không có người nối dõi. Trương Vận An đang lo lắng y thánh nhất mạch sẽ tuyệt truyền trong tay mình, không ngờ Trương Dương đột nhiên xuất hiện
Sự xuất hiện của Trương Dương đối với ông ta, không khác nào một ánh bình minh hy vọng mới


Đặc biệt Trương Dương lại ưu tú như vậy, trẻ tuổi mà đã dạt tới nội kình tam tầng, cũng có thể nói Trương Dương là một người có thiên phú nhất trong số những người thừa kế của Trương gia trong nhiều năm nay


Y thánh nhất mạch có người thừa kế mới, còn mang huyết mạch của Trương gia, Trương Vận An lúc này tâm tình rất tốt


Sau khi ra khỏi phòng Trương Dương, nụ cười luôn hiện diện trên môi Trương Vân An. Lúc này thậm chí ông ta còn cảm thấy hành động của cha mình thật anh minh, sớm bồi dưỡng được Trương Dương, giải quyết vấn đề người nối dõi


Đương nhiên đây là ông ta tưởng nội kình của Trương Dương đều là cha mình truyền cho. Chỉ cần Trương Đạo Phong không xuất hiện, hiểu lầm này vĩnh viễn sẽ tồn tại
Nói chuyện một lúc với mọi người trong phòng, Trương Dương mới đứng dậy xuống giường


Hắn chỉ vì giải trừ tâm ma để đột phá nên mới hôn mê. Bản thân không có gì trở ngại lớn. Hiện nay hắn đã hoàn toàn khôi phục trạng thái bình thường, cơ thể còn nhẹ nhõm linh hoạt hơn trước