Thần Y Thánh Thủ

Chương 459: Chiến đấu kịch liệt trong núi

Người đàn ông kia khoanh tay đứng nhìn chằm chằm vào Trương Dương.
Ông ta không tiếp tục tấn công, Trương Dương, Long Phong bọn họ cũng không nhúc nhích, tinh thần của tia chớp cũng tỏ ra nghiêm túc khác thường, nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia và cũng không nhúc nhích.


Đối thủ lần này mạnh thế nào, trong lòng tia chớp rất rõ.
Ngoại trừ Huyễn thử gặp ở Dẫn Long Sơn ra, thì không có đối thủ nào đáng sợ như người đàn ông trước mắt đây, ngay cả Linh Vượn tay dài cũng kém xa so với người đàn ông này.


Linh vượn tay dài rất lợi hại, nhưng dù sao nó cũng đã già rồi, đã đến tuổi xế chiều rồi, hơn nữa thực lực của nó chưa đột phá được Tam tầng, cũng cùng đẳng cấp với bọn họ thôi.


Đều là thực lực tam tầng, bọn họ cũng có lòng tin chiến thắng, bọn họ còn trẻ, linh vượn già nua, có thể thắng lợi cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên.


Mà người đàn ông trước mắt, đã vượt qua tam đẳng, đạt được nội kình tứ tầng đáng sợ, đối phó với đối thủ như vậy, cho dù là tia chớp cũng không có một chút phần thắng nào.


- Tuổi của các cậu không lớn, cộng lại cũng không bằng tôi, nhưng thực lực của các cậu lại không tầm thường, đều có thần binh lợi khí, còn có được sự trợ giúp của Linh thú chồn đuôi cáo, dựa vào thực lực của các cậu, đương nhiên có thể cùng tôi đánh một trận!


Người đàn ông nhìn Trương Dương, chậm rãi nói, ngữ khí của ông ta rất bình tĩnh, không hề vì sự coi thường của Trương Dương mà có bất kỳ dao động cảm xúc nào.


Dáng vẻ của người này, dường như căn bản không để ý đến tuổi tác của đối phương, chỉ chú ý đến thực lực của đối phương.
Lời nói của ông ta lại càng cảnh giác hơn.
Đối thủ nói như vậy, chứng tỏ đối thủ này không để ý đến hư danh, ông ta chú ý chính là thực lực.


Người như vậy càng đáng sợ hơn, ông ta không bởi vì người ta còn trẻ mà coi thường, ngược lại ông ta càng thêm coi trọng bọn họ, đây chính là người chỉ coi trọng thực lực.


Một cao thủ nội kình tứ tầng cấp cao nhất, lại không có bất kỳ sự khinh thường nào đối với bọn họ, đối thủ như vậy cũng có thể biết được khó đối phó như thế nào.
Long Phong quay lại nhìn Trương Dương, vừa lúc Trương Dương cũng nhìn anh ta.


Hai người đều hiểu, lần này thực sự đã gặp phải phiền phức rồi.
- Ông đã biết tuổi tác của hai người chúng tôi cộng vào cũng không bằng ông, lại thừa lúc chúng tôi đang tỷ thí với nhau để ra tay, hình như đó không phải là hành động của một anh hùng.


Giọng của Long Phong có chút khàn khàn. Chắc chắn lúc này không phải là trạng thái tốt nhất của anh ta, vừa nãy mới chạy một vòng, lại cùng với Trương Dương tỷ thí lâu như vậy, nội kình đã bị tiêu hao rất nhiều.
Lại gặp phải đối thủ lại hại như vậy, trong lòng Long Phong cũng rất bực tức.


- Đúng rồi, các cậu không phải đang ở trạng thái tốt nhất, nhưng tôi cũng không phải.
Người đàn ông quay sang nhìn Long Phong, nói tiếp:


- Các cậu đã tỷ thí với nhau, tôi cũng đã bị tiêu hao nội kình, hơn nữa bị tiêu hao còn nhiều hơn so với các cậu, hai người một thú các cậu cũng không thể thắng được tôi, nhưng các cậu phối hợp ăn ý, cùng nhau liên thủ cũng đã không còn kém tôi bao nhiêu nữa. Thêm nữa các cậu đều có thần binh lợi khí, tổng hợp lại mà nói, tôi không hề chiếm lợi thế của các cậu.


Người đàn ông kia chậm rãi nói, Trương Dương và Long Phong đều hơi chút ngạc nhiên.


Cao thủ nội kình tứ tầng, chiến đấu với ba người bọn họ, hơn nữa trong ba người bọn họ còn có người nội kình nhị tầng, còn nói không chiếm được lợi thế, người này da mặt dày, có thể nói bọn họ chưa từng gặp qua.
Tuy nhiên càng là người như vậy thì càng nguy hiểm.


Lão yêu bà Nam Cương rất không biết xấu hổ là gì, nhưng bà ấy có điểm yếu là kiêu ngạo ngông cuồng. Lúc đầu thì không coi trọng bọn họ, nhưng cuối cùng đã bị bọn họ tiêu diệt.


Nếu lúc đầu lão yêu bà không khinh thường họ, không để cho ba đồ đệ luân phiên ra tay, nếu bốn người bọn họ chọn cách cùng ra tay, có lẽ đám người Trương Dương cũng sẽ rấtkhó đối phó.
Nếu thực sự như vậy, kết quả lần trước với Nam Cương có thể đã thay đổi.


- Ông muốn giữ chúng tôi lại?
Trương Dương trầm giọng xuống hỏi, trong lòng hắn cũng vô cùng nặng nề.
- Muốn biết tôi muốn làm gì, đánh một trận rồi nói!
Người đàn ông lại cười to, tay phải của mình nhấc lên, trong lòng Trương Dương sinh lòng cảnh giác mãnh liệt, thân mình bổ xuống rất nhanh.


Một đạo kình phong không thể nhìn thấy bằng mắt thường gào thét vút đi từ vị trí vừa rồi của ông ta, đánh thẳng vào một cây cổ thụ phía sau Trương Dương, thân cây lập tức gãy làm đôi, đổ ầm ầm trên mặt đất.
- Nội kình ngoại phóng!


Trương Dương quay đầu lại nhìn, lập tức hoảng sợ kêu một tiếng.


Đây mới thực sự là nội kình ngoại phóng, không giống với lúc trước Trương Dương đã hao tâm tổn sức bắt trước, ở khoảng cách gần, cao thủ nội kình tứ tầng hoàn toàn có thể lợi dụng nội kình của mình để tấn công từ xa, bị nội kình của họ đánh trúng, không khác mấy khi bị người này đánh trúng.


Kết quả sau khi bị nội kình đánh trúng là gì? Chỉ nhìn vào số mệnh của cây cổ thụ kia thì biết.
Trương Dương không thể không nhận ra, thân thể của hắn làm sao cứng bằng thân cây cổ thụ kia.
- Tia chớp!


Trương Dương đột nhiên hét lên một tiếng, đối phương đã thể hiện sức mạnh cao cường, hơn nữa ý của đối phương cũng rất rõ ràng, chính là muốn bọn họ chiến đấu thực sự.
Trận chiến đấu này đã không thể tránh khỏi.


Nếu đã không thể tránh khỏi, vậy chỉ có thể chiến đấu mà thôi, Trương Dương tuyệt đối không phải là người đối mặt với cao thủ là bó tay chịu trói, thực lực của đối phương là rất mạnh, nhưng có một điều ông ta nói cũng không sai, hắn, tia chớp và Long Phong hợp sức lại với nhau chắc chắn có thể chiến đấu.


Nội kình của đối phương rất mạnh, nhưng bọn họ như nhau cũng có lợi thế của mình.
Độc của tia chớp, sự phối hợp của bọn họ, lại thêm Thần binh lợi khí của bọn họ nữa, đây chính là những lợi thế của bọn họ, đối phương là cao thủ nội kình tứ tầng, nhưng đối phương chỉ có một mình.


Lúc bọn họ đối diện với Kim Quan Mãng hay linh vượn hùng mạnh hơn họ nhiều lần, bọn họ cũng có thể ứng chiến, đối diện với một cao thủ nội kình tứ tầng mạnh hơn họ, đương nhiên là dám đánh.
- Xèo, xèo, xèo!


Trương Dương vừa gọi, tia chớp lập tức hiểu ý của hắn, cũng đang kêu lên, đồng thời nhanh chóng nhảy lên.
Tia chớp nhảy lên không trung, đột nhiên phun ra một ngụm khói độc.


Vô ảnh dưới mặt đất lúc này cũng nhẹ nhàng trèo lên, nó không lộ diện, nhưng nó cũng biết đối thủ lần này lợi hại thế nào.
Nó lén bò đến bên cạnh Trương Dương, cắn nhẹ một phát vào bắp chân của Trương Dương, sau đó lại bò về phía Long Phong.


Trương Dương chỉ cảm thấy bắp chân mát mát, nội kình và tinh thần đều nhanh chóng hồi phục cao nhất, sức mạnh bị tiêu hao lúc nãy thi đấu với Long Phong, bây giờ tất cả đều đã được hồi phục trở lại.
Ngoài ra, Vô ảnh còn truyền cho hắn một tin tốt.


Trương Dương bây giờ không phải lo lắng khói độc của Tia chớp nữa. Bọn họ có thể thoải mái đi xuyên qua màn khói độc của Tia chớp.


Lại như thế, Vô ảnh chạy đến chỗ của Long Phong, cắn nhẹ một cái vào anh ta, anh ta liền tỏ ra kinh ngạc, đây là lần đầu tiên anh ta cảm nhận được khả năng phụ trợ đáng sợ của vô ảnh.
Cũng may vừa rồi anh ta mới biết được Vô ảnh sẽ không hại mình, mới không có bất kỳ sự ngăn cản nào.


Nội kình, tinh thần, thể lực đều đã được hồi phục đến mức cao nhất. Ý chí của Trương Dương và Long Phong cũng đã đạt đến mức mạnh nhất. Dù đối thủ là cao thủ nội kình cấp độ cao nhất của tứ tầng, bọn họ cũng không sợ, sẵn sàng chiến đấu.
- Ồ!


Khi Vô ảnh làm những việc này. Tia chớp vẫn tiếp tục phun khói độc, người đàn ông lúc đầu còn rất hưng phấn, nhưng khi nhìn một lúc, lập tức tỏ ra kinh ngạc.


Ông ta đã phát hiện ra, Tia chớp phun khói độc cũng không phải là loại độc bình thường, đây là loại khói độc có độc tính không khác gì nọc độc ở răng năng.


Khói độc như vậy, không chỉ gây nguy hiểm đối với người ta thông qua hô hấp, chỉ cần đụng vào nó, thông qua da cũng có thể làm cho người ta trúng độc, độc như vậy càng lợi hại.
Cho dù ông ta là cao thủ nội kình tứ tầng thì khói độc cũng có thể mang đến nguy hiểm cho ông ta.


Đáng tiếc lúc ông ta phát hiện ra, Tia chớp đã phun ra rất nhiều khói độc, nhìn bộ dạng của Tia chớp, nó muốn thông qua khói độc để bao vây lấy người đàn ông này.
Nụ cười trên mặt của người đàn ông biến mất, ông độc nhiên giơ tay lên. Liên tiếp mấy luồng nội kình bay thẳng đến chỗ Tia chớp.


Người đàn ông kia hiểu rằng, không thể tiếp tục để Tia chớp thoải mái phun độc nữa, khói độc càng nhiều, đối với ông ta càng phiền phức.
- Long Phong!


Cùng lúc ông ta động thủ, Trương Dương lại hét lên một tiếng, đồng thời phi người về phía trước, nắm lấy Phệ Long Chủy nhanh chóng lao đến phía người đàn ông kia.
Tốc độ của Trương Dương rất nhanh, hơn nữa không phải để ý đến khói độc của Tia chớp, phi thẳng qua màn khói độc.


Lúc xuyên qua, thậm chí hắn còn vận khí mang theo một đám khói độc bên mình, hắn không sợ khói độc này nữa, đã tạo ra sự uy hϊế͙p͙ đối với người đàn ông kia, ngu gì mà không mang theo.
- Cậu không việc gì?


Nét mặt người đàn ông lại càng kinh ngạc hơn, ông ta vừa dứt lời, Trương Dương đã đến gần ông ta rồi, Tuyết tiên của Long Phong lúc này cũng từ xa vụt tới.


Long Phong rất thông minh, anh ta lợi dụng kình phong của nhuyễn tiên xuất ra, cũng cuốn muộn đám khói độc bay về phía người đàn ông kia, dù Tuyết tiên không thể làm người đàn ông kia bị thương, khói độc cũng có thể mang lại tác dụng.


Tia chớp lúc này cũng nhảy lên, vừa rồi nội kình của người đàn ông kia làm nó sợ giật mình, nhanh chóng nhảy xuống đất để tránh, bây giờ Trương Dương và Long Phong đã ra tay, nó cũng nhanh chóng tiếp tục phun khói độc.
Khói độc càng nhiều hơn thì bọn họ càng có lợi hơn.


Khói độc có thể hạn chế có hiệu quả hành động của người đàn ông kia.
Câu hỏi của người đàn ông kia không có được Trương Dương trả lời, trả lời ông ta chính là sự sắc bén của Phệ Long chủy.


Trương Dương dốc toàn lực ra tay, hắn biết rõ sự lợi hại của đối phương, đây cũng không phải là lúc nương tay.
- Bốp!
Cánh tay của Trương Dương bị người đàn ông kia ngăn lại, tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng cũng không nhanh bằng người đàn ông kia.


Tuy nhiên, sau đó người đàn ông kia liền buông tay của Trương Dương ra, Tuyết tiên của Long Phong đã mang theo một đám khói độc bay đến sát người ông ta, nếu ông ta không tránh thì tất sẽ bị khói độc dính vào người.


Cho dù là ông ta thì cũng không dám tùy ý đụng chạm vào đám khói độc này, nội kình của ông ta thâm hậu có thể ngăn cản đám khói độc này, nhưng chắc chắn sẽ tạo nên sự ảnh hưởng rất lớn.


Nội kình mấy người trước mặt không bằng ông ta, nhưng cũng không thể coi thường, đặc biệt là Trương Dương, nội kình tam tầng trung kỳ, đã có thể đem đến sự uy hϊế͙p͙ đối với ông ta.
Trương Dương lùi lại một bước, vừa xoay Phệ Long chủy, lập tức hướng vào hông của người đàn ông kia đâm tới.


Long Phong lúc này cũng thông minh hơn, không cần Tuyết tiên tấn công, chỉ cần dùng Tuyết tiên quấn khói độc vụt về phía trước, anh ta tấn công từ xa, không cần phải tiến lại gần người đàn ông kia.


Còn Tia chớp, đang phun khói độc, đột nhiên nhanh chóng nhảy xuống, nhe nanh hướng vào người đàn ông kia bổ tới, tốc độ của nó rất nhanh, lại tấn công đột ngột, đã dọa người đàn ông đó hết hồn.


Cũng may ông không lơ là đối với Tia chớp, cùng lúc phải ứng phó với Trương Dương và Long Phong, lại còn luôn phải chú ý đến nó, lúc này ông ta phải trốn đi


Cho dù là cao thủ nội kình tứ tầng, cũng không muốn bị Tia chớp cắn, chồn đuôi cáo là một trong những loài thú độc nhất, nó hung hăng ở đó, thì không có ai muốn nếm thử.