Một đêm trôi qua, Dương giác đan cuối cùng cũng ra lò thành công!
Tam đan rốt cuộc cũng gom đủ, mặt Trương Dương tươi tỉnh hẳn lên, lần này chỉ còn thiếu Thiên trì vô căn thủy là là có thể hợp thành tam đan nhất thủy, với tình hình của ông cụ hiện nay, chỉ cần hợp đủ tam đan nhất thủy là có thể giúp ông cụ đột phá tăng lên ngũ tầng.
Khi đó y thánh Trương gia sẽ có tới hai vị cường nhân ngũ tầng, có thể nói là chuyện chưa từng xuất hiện trong lịch sử.
Sau khi đem Dương giác đan cùng Tam nhãn đan đi cất, Trương Dương như chợt nhớ ra điều gì, vội vàng chạy ra ngoài phòng luyện dược.
Bên ngoài phòng luyện dược, Thích Minh đại sư cùng ông cụ Trương Bình Lỗ đã ra khỏi trạng thái tĩnh, một đêm đối với bọn họ mà nói thu hoạch khá phong phú, sự vận dụng cùng lý giải về năng lượng thiên địa lại càng sâu thêm một bậc, hai người bọn họ thậm chí còn không phát hiện ra Trương Dương đã từ phòng luyện dược ra ngoài.
-Chúc mừng Trương cư sĩ!
Thích Minh đại sư sau khi ra khỏi trạng thái tĩnh, nhìn thấy ông cụ bên cạnh vẻ mặt mỉm cười, toàn thân mơ hồ có một lớp sương mỏng vờn quanh, ngay cả khi đưa tay nhấc chân cũng đều gợi lên sự cộng hưởng của năng lượng thiên địa, nên mới lập tức nói chúc mừng.
Trong một đêm này Thích Minh đại sư cũng có thu hoạch không nhỏ, nhưng rất rõ ràng là không bằng với ông cụ Trương Bình Lỗ, ông cụ nay dường như đã đặt một chân vào ngũ tầng chi cảnh, sự vận dụng năng lượng thiên địa càng thêm thành thạo, tiến bộ đương nhiên cũng vô cùng đáng kể.
-Cũng chúc mừng Thích Minh đại sư!
Ông cụ vẻ mặt tươi cười, nhìn về phía cửa chính của phòng luyện dược, trong lòng có một niềm kiêu hãnh tự hào nói không lên lời.
-Cụ, Thích Minh đại sư!
Thấy Trương Bĩnh Lỗ cùng Thích Minh đại sư vì quá vui mừng mà không nhận ra sự xuất hiện của mình, Trương Dương cười gọi một tiếng.
-Dương Dương, Dương giác đan cùng Tam nhãn đan đã pha chế xong rồi à?
Ông cụ nhìn Trương Dương, trên mặt là nụ cười vui sướng, vội vã lên tiếng hỏi.
Trương Dương gật đầu, ông cụ cùng Thích Minh đại sư kích động liếc nhìn nhau, bọn họ đều hiểu rõ tầm quan trọng của tam đan, hợp đủ tam đan cũng có nghĩa là cánh cửa bước vào cường nhân ngũ tầng đã sắp mở ra.
Côn Lôn trước mắt đã bình yên trở lại, các môn phái cũng đều đã lần lượt rời khỏi bình nguyên Long gia, Thích Minh đại sư rốt cuộc cũng cùng mang theo đệ tử Thiếu Lâm rời khỏi Côn Lôn.
Long Hạo Thiên hiện giờ cũng xem như đã giao hết mọi việc lại cho Long Phong quản lý, ngày thường ru rú trong nhà, gần như là không lộ diện nữa.
Trương Dương cũng quyết định trở về Trường Kinh cùng đám người Mễ Tuyết và Khúc Mỹ Lan, đồ đạc cũng đã thu dọn xong xuôi. Mãi đến lúc này, Lý Kiếm Nhất mới biết đệ tử do mình phái đi Côn Lôn đưa tin đều đã bị chặn lại, không có một ai thành công đến được Côn Lôn để đem tin Phác Thiên Ân xuất hiện dưới chân núi Trường Bạch báo cho Trương Dương.
Tin tức Hàn Quốc có cường nhân ngũ tầng lẻn vào Trung Quốc Trương Dương vẫn chưa nói cho ông cụ biết. Ông cụ vẫn luôn cho rằng kẻ lẻn vào Trung Quốc chẳng qua cũng cùng một loại với cái tên Nhật Bản đại viên mãn, nên cũng hoàn toàn yên tâm về Trương Dương.
Trương Dương trước khi rời khỏi Trường Kinh, đã đặc biệt đến nơi con Tam Nhãn Thú màu vàng dưỡng thương, lần này hắn không dẫn theo ai đi cùng, bao gồm cả bọn Vô Ảnh Tia Chớp.
Trên thực tế, nơi sinh sống của Tam Nhãn Thú màu vàng chính là ở dưới lòng đất chỗ đặt bàn đào vạn năm khi xưa, Đại Lôi cùng Tiểu Lôi vẫn luôn canh giữ bên cạnh nó, mấy ngày này xem ra cũng không đến nỗi nào.
Trương Dương sau khi đi xuống lòng đất, Đại Lôi Tiểu Lôi lập tức phát hiện ra hắn, trực tiếp chạy tới.
Mấy ngày không gặp, Đại Lôi cùng Tiểu Lôi lại lớn hơn rất nhiều, hơn nữa chúng nó nhìn cùng đã khỏe mạnh hơn.
Tam Nhãn Thú màu vàng uể oải nằm bò ven hồ nước ngầm, vết thương trên mình đều đã đóng vảy, xem ra gần đây cũng đã hồi phục không tồi.
Dưới lòng đất bởi vì bàn đào vạn năm xuất thế thành công, đã không còn lớp hào quang kim sắc êm dịu, còn về cây đào mọc ngược kia cũng đã không biết đi về hướng nào, nó có lẽ đang trốn ở một nơi nào đó, chờ đợi lần ra quả tiếp theo.
-Ta hi vọng ngươi đừng đi núi Trường Bạch!
Trương Dương ngồi ở ven hồ, nhìn ngắm gợn sóng lăn tăn trên mặt nước, ôm Đại Lôi cùng Tiểu Lôi vào lòng, nhẹ giọng nói.
Rống
Tam Nhãn Thú màu vàng chậm rãi nhắm mắt lại, im lặng không nói. Nó cũng biết Trương Dương lo nghĩ cho mình, núi Trường Bạch có một con linh thú ngũ tầng sinh sống, nó bất luận thế nào cũng không thể báo thù được Hoa Phi Thiên, như vậy chẳng bằng cứ trực tiếp tha thứ cho bọn chúng.
-Vậy thì, nếu như ngươi nhất định muốn báo thù Hoa Phi Thiên, đợi ta một năm, một năm sau ta sẽ có thể khôi phục toàn bộ thực lực, đến lúc đó ta sẽ cùng người đến núi Trường Bạch.
Trương Dương trầm tư giây lát, nhượng bộ một bước đưa ra yêu cầu.
Tam Nhãn Thú màu vàng từ từ mở mắt, nhìn Trương Dương, ánh mắt cố chấp, nó vốn dĩ dự định vết thương vừa lành sẽ liền đi Trường Bạch Sơn tìm Lý Nhất Kiếm, Hoa Phi Thiên báo thù.
-Thời gian một năm, cũng không tính là lâu, ngươi dưỡng thương khôi phục đến thực lực đỉnh cao của mình, cũng xấp xỉ thời gian một năm. Ta hứa với ngươi, một năm sau sẽ theo ngươi đi lên Trường Bạch Sơn.
Trương Dương đứng dậy, sau khi lặp lại lời của mình một lần nữa, nhìn Đại Lôi cùng Tiểu Lôi, lại lên tiếng nói:
-Còn có Đại Lôi và Tiểu Lôi, ngươi cũng phải nghĩ cho bọn chúng một chút.
-Được!
Một lúc lâu sau, Tam Nhãn Thú mới mở nốt con mắt thứ ba của nó, cũng coi như là đã đồng ý với Trương Dương, nó biết rõ một năm sau Trương Dương khôi phục tới thực lực đỉnh cao thì sẽ hùng mạnh đến mức nào.
Người tu luyện trải qua cửu tầng thiên kiếp tăng lên ngũ tầng, từ xưa đến nay chưa từng có, cho dù là con Kim Quan Mãng thập nhị quan ở Trường Bạch Sơn cũng chưa từng trải qua cửu tầng thiên kiếp. Có Trương Dương, nó càng nắm chắc cơ hội báo thù Hoa Phi Thiên.
Trương Dương khẽ thở dài, linh thú không giống với loài người, sự yêu hận của bọn chúng vẫn thường vô cùng trực tiếp, có ân tất báo ân, có thù đương nhiên phải báo thù.
Hiện giờ khuyên ngăn Tam Nhãn Thú màu vàng từ bỏ báo thù căn bản không có khả năng, vì vậy hắn mới để Tam Nhãn Thú tĩnh dưỡng một năm, đến lúc đó Trương Dương cũng đã khôi phục thực lực của mình đạt đến đỉnh cao, sẽ càng dễ dàng khống chế cục diện hơn.
-Long Phong tìm mình?
Trương Dương đột nhiên tự lẩm bẩm một câu, hắn đã cảm nhận được Long Phong đang tìm kiếm hắn khắp nơi, dường như có chuyện gấp gì đó.
Sau khi tạm biệt Tam Nhãn Thú màu vàng, Trương Dương trở về bình nguyên Long gia.
Long Phong vừa mới đi tìm ông cụ, nhưng ông cụ cũng không biết Trương Dương đang ở đâu. Đúng vào lúc này, Trương Dương xuất hiện bên cạnh Long Phong.
-Long Phong, làm sao vậy?
-Trương huynh, có tin tức về người tu luyện ngoại quốc mà anh muốn mọi người chú ý rồi!
Long Phong nhìn Trương Dương, gấp vội nói:
-Chúng tôi nhận được tin tức của Lý Nhất Kiếm, ông ta cùng Hoa Phi Thiên đã chạm mặt lão già tự xưng là người tu luyện Hàn Quốc kia ở chân núi Trường Bạch.
Trương Dương nhíu mày, cái tên cường nhân ngũ tầng của Hàn Quốc lẻn vào Trung Quốc rõ ràng là vì bàn đào vạn năm trong tay hắn, nhưng tại sao lại dừng lại ở gần chân núi Trường Bạch, lại còn bị Lý Nhất Kiếm cùng Hoa Phi Thiên phát hiện?
-Rốt cuộc tình hình thế nào?
-Đệ tử Lý gia đưa tin đến chỉ nói là, cái người tu luyện Hàn Quốc kia đến núi Trường Bạch là vì muốn đòi thiên trì vô căn thủy, còn về những việc khác thì không nói gì cả, sau khi bị Hoa Phi Thiên từ chối, y liền biến mất luôn.
-Sau đó Hoa gia cũng truyền tin tức đến, bọn họ nói đã tìm kiếm rất lâu ở chân núi Trường Bạch, nhưng không còn thấy cái tên kia nữa.
Sau khi Long Phong đem tin tức nhận được từ Lý gia, Hoa gia thuật lại một chữ cũng không thiếu, nhìn Trương Dương vẫn còn có chút lo lắng, mặc dù anh ta cũng biết thực lực của Trương Dương hiện nay cao thâm khó lường, nhưng vẫn không kìm nổi dặn dò:
-Trương huynh, theo như tin tức của Hoa Gia cùng Lý gia truyền đến, cái tên tu luyện đến từ Hàn Quốc kia thực lực hình như còn lợi hại hơn cả hai vị tiền bối Lý Kiếm Nhất cùng Hoa Phi Thiên, anh phải cẩn thận đấy!
Đây cũng là lẽ thường tình, Long Phong cùng Trương Dương quan hệ cực tốt, nên cho dù biết được Trương Dương sẽ không có chuyện gì nhưng vẫn thay hắn lo lắng.
-Yên tâm đi!
Trương Dương sớm đã định rõ trong lòng, hắn sẽ không giống như mấy lần trước ngồi ôm cây đợi thỏ, lần này hắn nhất định phải dạy cho những kẻ ngoại quốc nhòm ngó Trung Quốc đã lâu một bài học thật thê thảm đau đớn.
Cho nên, lần này hắn phải tìm được đối phương trước.
Trương Dương đã được thông báo về tình hình của kẻ tu luyện Hàn Quốc, hắn hiện giờ có thể ẩn nấp kín không bị ai phát hiện, thuần tuý là bởi vì hắn đã trộn lẫn khí tức của mình với khí tức của linh thú.
Trương Dương trong lòng biết rõ muốn tìm được với tốc độ nhanh nhất thì chỉ có hai con anh vũ ở Dã Nhân Sơn mới có thể làm được, bọn chúng là loài linh thú bay lượn giỏi nhất, nhờ chúng giúp đỡ tìm kiếm, tên tu luyện Hàn Quốc kia muốn trốn được tai mắt của chúng, trừ phi chỉ trốn biệt ở một chỗ không chịu ra.
….
Trương Dương ban đầu hy vọng ông cụ ở lại Long gia tiếp tục bế quan tu luyện, đáng tiếc ông cụ cố chấp muốn cùng về Trường Kinh với Trương Dương, không còn cách nào khác Trương đành phải đồng ý.
Chỉ có ông ngoại hắn Trương Đạo Phong cùng cậu hắn Trương Vận An cần phải ở lại để giúp Long Phong phụ trách trông nom Long gia, nên cuối cùng bọn họ không theo Trương Dương rời khỏi Côn Lôn trở về Trường Kinh.
Bởi vì Tam Nhãn Thú màu vàng vẫn còn ở Côn Lôn, nên Đại Lôi cùng Tiểu Lôi cũng bị giữ lại, sau khi biết tin mấy người Trương Dương phải rời đi, Đại Lôi Tiểu Lôi đã hết sức không nỡ rời xa bọn Vô Ảnh cùng Tia Chớp.
Hai cỗ xe ngựa chạy rời khỏi Côn Lôn, theo đường cũ trở về.
-Sư phụ, chúng ta trở về Trường Kinh trước, hay là trực tiếp đi tới Dã Nhân Sơn?
Trên xe, Diệp Phi nghi hoặc hỏi một câu.
-Tôi lần này đi Dã Nhân Sơn có chuyện, mang theo bọn Vô Ảnh là được rồi, còn ông cứ về Trường Kinh trước đi.
Dọc đường Trương Dương đã nói cho đám người Mễ Tuyết nghe về dự định tiếp theo của mình, ông cụ ở lại trên xe cũng có điểm tốt, ít nhất bọn Mễ Tuyết tuyệt đối sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì, một mình hắn rời khỏi cũng có thể yên tâm.
Mễ Tuyết mặc dù cũng rất muốn cùng đi Dã Nhân Sơn với Trương Dương, nhưng khi nghe Trương Dương nói như vậy cũng không đòi đi nữa.
-Dương Dương, con phải cẩn thận, ta ở Trường Kinh đợi con về.
Ông cụ Trương Bình Lỗ đặt một niềm tin không nói lên lời vào Trương Dương, mong Trương Dương mau chóng trở về.
Ở một nơi cách Dã Nhân Sơn gần nhất, Trương Dương dẫn theo bọn tam đại linh thú Vô Ảnh Tia Chớp xuống xe, tạm biệt Mễ Tuyết cùng ông cụ xong, quay người tiến về phía Dã Nhân Sơn.
Lần này con đường hắn hắn đi không giống với những lần trước vào Dã Nhân Sơn, có điều khi đến chân núi, Trương Dương đột nhiên dừng lại.
-Chít chít chít!
-Chi chi chi!
Vô Ảnh Tia Chớp nhìn Trương Dương đầy ngờ vực, không rõ Trương Dương tại sao lại không đi tiếp.
-Các hạ theo ta đã lâu như vậy, mà còn chưa chịu ra sao?
Tam đại linh thú không cảm nhận được có người đang theo dõi phía sau bọn họ, nhưng Trương Dương vẫn luôn biết rõ, có điều hắn cảm thấy đây không phải là khí tức của người tu luyện, mà chỉ là khí tức giống như của một dã thú.