Trương Dương không rõ tại sao ông già ngũ tầng kia lại bắt hắn nhận lời, nhưng sau khi thấy ánh mắt sốt sắng của ông cụ Trương Bình Lỗ, thì biết rằng hôm nay mình nhất định phải nhận lời rồi.
-Được, chức minh chủ thiên hạ này, tôi nhận.
Trương Dương gật đầu nói, coi như nhận lời rồi.
Hiện giờ do thế gia ngàn năm Hiên Viên Long gia đề nghị, hai đại môn phái Thiếu Lâm Võ Đang cho phép, các môn phải ở đây đều ủng hộ Trương Dương làm minh chủ thiên hạ. Minh chủ thiên hạ Trương Dương đã chính thức xác định. Trong phòng khách đột nhiên náo nhiệt, thi nhau bàn bạc việc Trương Dương đảm nhiệm minh chủ thiên hạ, rốt cuộc nên tổ chức một nghi thức có quy mô như thế nào.
Không còn nghi ngờ gì nữa, nghi thức lần này tất nhiên là một sự kiện lớn nhất nghìn năm trở lại đây trong giới tu luyện Trung Quốc, mức độ ảnh hưởng của nó tuyết đối không kém việc bàn đào vạn năm thành thục xuất thế.
Long Hạo Thiên kéo Long Phong ra nhường chỗ cho Trương Dương, Trương Dương đứng trước đại sảnh, giơ tay ấn ấn xuống dưới.
Đại sảnh đang náo nhiệt vô cùng bỗng yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều hướng về Trương Dương, chờ đợi vị tân minh chủ thiên hạ thứ ba trong nghìn năm trở lại đâu của Trung Quốc.
-Mọi người yên lặng một chút, hôm nay mọi người ngồi đây đều là các đại môn phái thế gia trong giới tu luyện Trung Quốc chúng ta, vậy hôm nay coi như tôi chính thức nhậm chức minh chủ thiên hạ này.
Trương Dương dừng một chút, nói tiếp:
-Mặc dù tôi nhận lời làm minh chủ thiên hạ, nhưng tuyệt đối không phải vì tôi ham hư danh, đồng thời tôi cũng không nhúng tay vào chuyện của môn phái thế gia các vị.
-Tôi hi vọng, giới tu luyện Trung Quốc một lòng đoàn kết, đừng để phát sinh những chuyện như ngũ đại gia dựa vào việc người thủ hộ của Long gia mất đi mà bao vây Long gia. Hôm nay, tôi sẽ tha thứ cho việc Lý gia Thục Sơn, Hoa gia Trường Bạch Sơn, phái Võ Đang đã có ý đồ giết tôi hôm đó.
-Trương minh chủ hoan hồng đại lượng, chính là phúc phận của Trung Quốc.
Đúng, Trương minh chủ tài đức vẹn toàn, đương nhiên sẽ dẫn dắt Trung Quốc một bước lên trời.
Trong chốc lát, phòng khách lại náo nhiệt trở lại, những lời chúc phúc thi nhau vang lên, đám người Lý Văn Nhược thở phào nhẹ nhõm, nghe Trương Dương nói vậy, bọn họ đã đạt được mục đích đến đây xin lỗi rồi.
- Nhưng có một điểm.
Trương Dương nheo mắt, nhìn xung quanh, đột nhiên mở miệng, những người trong đại sảnh lập tức im lặng, trong lòng bọn người Lý Văn Nhược thấp thỏm. Cứ tưởng rằng Trương Dương chuẩn bị nói cái gì đó.
-Chuyện của Trung Quốc, có quy tắc của Trung Quốc. Nhưng nếu có ai dám câu kết với thế lực tu luyện bên ngoài, không thèm để ý đến Trung Quốc, tôi sẽ đích thân tìm đến, đòi lại công bằng cho Trung Quốc.
Khi Trương Dương nói hết câu cuối cùng, nhiệt độ trong phòng khách bỗng hạ xuống rất nhiều, tất cả mọi người đều cảm nhận được sát khí lạnh lùng trong lời nói của Trương Dương.
-Đương nhiên, Trương minh chủ nói rất đúng!
Lý Văn Nhược bước lên trước một bước, chắp tay cúi đầu với Trương Dương, sau đó nói:
-Hôm nay Trung Quốc có Trương minh chủ rồi, giới tu luyện rời rạc này coi như đã được tập hợp lại, nếu người ngoài dám đến Trung Quốc làm loạn, nhất định phải khiến bọn họ một đi không trở lại.
-Đúng! Tín gia Đông Bắc tôi hoàn toàn ủng hộ Trương minh chủ!
Người của Tín gia Đông Bắc hét lên một câu, sau đó, mọi người mới dần khôi phục lại tinh thần đua nhau hét lên.
Trương Dương gật đầu, sau đó quay đầu nói với Long Hạo Thiên:
-Tiếp theo mời Long tộc trưởng tiếp đón các môn phái thế gia này.
Long Hạo Thiên vội vàng khoát tay, kéo Long Phong lại cười nói:
-Trương minh chủ, tộc trưởng Long gia hiện giờ là Long Phong rồi, Long Hạo Thiên tôi sẽ không bao giờ nhúng tay vào chuyện của Long gia nữa.
-Được.Long Phong, cậu phải cố lên.
Trương Dương nhìn Long Phong mỉm cười.
Long Phong nhìn phụ thân Long Hạo Thiên, lại nhìn Trương Dương, sau đó gật đầu thật mạnh, quay người đi chào hỏi trưởng môn tộc trưởng các môn phái thế gia.
Nhìn qua Long Phong đã có dáng của một tộc trưởng, Long Hạo Thiên cảm thấy rất vui.
-Cụ, hay là cụ về nghỉ trước đi, ba ngày nữa, con có thể cho cụ uống tiên đan bàn đào rồi.
Trương Dương đến bên cạnh ông cụ, dìu ông cụ lên.
Ông cụ cười đến nỗi hai mắt híp lại, thuận thế đứng dậy, Khúc Mỹ Lan vội vang đến đỡ ông cụ, dìu ông cụ về.
Sau đó mấy ngày, sau khi các môn phái như Lý gia Thục Sơn, Hoa gia Trường Bạch Sơn, Võ Đang…để lại lễ vật nhận lỗi, liền rời khỏi bình nguyên Long gia, quay về báo cáo tất cả những gì xảy ra tại Long gia cho Đại viên mãn của nhà bọn họ.
Sau đó, người tu luyện các môn phải đều đem quà đến, chúc mừng truyền nhân thần y Trương gia Trương Dương trở thành minh chủ thiên hạ,vị trí đã để trống lâu của Trung Quốc.
May mắn thay, dướI sự giúp đỡ của các môn phái thế gia, cung điện Long gia đã tu sửa xong trong một thời gian ngắn, cũng có thêm nhiều phòng tiếp đón nhân sĩ các môn phái đến tặng quà chúc mừng.
Các phòng của Long gia đều đầy hết rồi mà vẫn chưa để hết lễ vật.
Ba ngày trôi qua rất nhanh, sức khỏe của ông cụ cuối cùng cũng đạt đến mức độ Trương Dương hài lòng nhất, hôm nay hắn muốn giúp ông uống viên tiên đan bàn đào cuối cùng.
Ngay cả lão già ngũ tầng nhiều ngày không lộ mặt ra ngoài cũng không nhịn được đến trong sân biệt viện của ông cụ Trương Bình Lỗ, còn Thích Minh đại sư bị đuổi khỏi sân một cách dứt khoát, ngay cả Khúc Mỹ Lan cùng không ngoại lệ.
Hiện giờ trong sân, chỉ còn lại Trương Dương và lão già ngũ tầng kia.
Hiện giờ bên ngoài biệt viện, có một lớp sương mỏng giống như màng ngăn cách, bao phủ bên ngoài biệt viện, lớp màng mỏng này cực kỳ trong suốt thậm chí không cách nào phát hiện ra, chỉ có Trương Dương phát hiện ra sự tồn tại của lớp màng mỏng này.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cái này là do lão già tầng năm kia bố trí, nhằm che dấu linh khí của tiên đan bàn đào, không muốn thu hút quá nhiều người.
Nên biết rằng tiểu tử của Trường Bạch Sơn kia từ đầu đến cuối đều muốn soi mói viên linh đan bàn đào trong tay Trương Dương.
Sau khi để ông cụ nẳm trên ghế trong sân, Trương Dương lấy ra bình sứ ngọc bích đựng tiên đan bàn đào, lấy tiên đan bàn đào ra, giúp ông cụ uống vào.
Quá trình cho ông cụ uống tiên đan bàn đào rất thuận lợi, điều này cũng đúng ý Trương Dương giúp ông cụ điều chỉnh sức khỏe lúc trước, mặc dù tiên đan bàn đào linh khí mãnh liệt, nhưng sẽ không làm ông cụ có bất kỳ phản ứng phụ nào.
Vừa mới uống tiên đan bàn đào, ông cụ Trương Bình Lỗ từ từ nhắm mắt, dường như chìm vào giấc ngủ say.
-Thơm quá...
Lão già ngũ tầng kia nhìn bình sứ ngọc bích Trương Dương lấy ra, hít sâu một cái, vẻ mặt ngây ngất.
-Tiền bối, trước đây tại sao lại khuyên tôi làm minh chủ thiên hạ?
Sau khi xác đinh ông cụ bây giờ đang tiêu hóa tiên đan bàn đào, Trương Dương nhìn lão già ngũ tầng, nghi hoặc nói.
-Bởi vì giới tu luyện Trung Quốc không đoàn kết, nếu cậu có thể làm minh chủ thiên hạ thì có thế đoàn kết những lực lượng này thành một sợi dây thừng.
Lão già ngũ tầng cười cười nói:
-Không nói mấy cái này, tiểu từ, hôm nay cậu trở thành minh chủ thiên hạ, lợi ích lớn nhất là có thể đường hoàng đi giáo huấn người tu luyện Nhật Hàn trước đây dám đến Trung Quốc làm xằng làm bậy, cho dù giết chết gã cũng chẳng sao.
-Hử?
Trương Dương nhíu mày, rõ ràng hắn thấy lời nói của lão già này có ý gì đó.
-Nói thật cho cậu biết, tiên đan bàn đào không chỉ thu hút tên tiểu tử ngốc ngếch Trường Bạch Sơn, đồng thời cũng thu hút tên tiểu tử Hàn Quốc đến rồi.
Lão già ngũ tầng đứng thẳng người, nhìn ra xa, đột nhiên cười nhạt một tiếng, sau đó nói:
-Tên tiểu từ mãi không chết kia thực sự vẫn dám bước vào lãnh thổ Trung Quôc chúng ta, xem ra đã quên ta giáo huấn gã như thế nào rồi. Cũng tốt, hiện giờ Trung Quốc mới có cường giả ngũ tầng, tôi giao nó cho cậu đấy.
-Cường giả Hàn Quốc ngũ tầng?
Trương Dương nheo mắt lại, nhìn lão già, người có thể thu hút sự chú ý của lão già ngũ tầng này, chẳng lẽ cũng là cường giả ngũ tầng?
Hiện giờ mặc dù thực lực của Trương Dương vẫn chưa hoàn toàn bình phục, nhưng nếu có cường giả ngũ tầng xâm nhập vào Trung Quốc cũng không đến nỗi không cảm nhận được tí nào, cho nên mới nghi ngờ như vậy.
-Cường giả ngũ tầng gì chứ, chống cự đến lúc chết cũng chỉ xem như ngụy ngũ tầng.
Lão già khịt mũi cười nhạt, đầy khinh thường.
-Tiểu tử, ngươi nghe nói cổ thú bao giờ chưa? Lão già quay đầu nhìn Trương Dương hỏi.
Trương Dương gật đầu:
-Là cổ thú của Nam Cương Ma Đạo?
-Đúng thế, đã từng có người nghiên cứu thuật cổ thú, đồng thời cải tiến thêm, sử dụng linh thú chém giết lẫn nhau, lấy sự sống chết để uy hϊế͙p͙ linh thú bộc phát tiềm năng lớn nhất của mình, nâng cao thực lực, lại phối hợp thêm dược phẩm chăn nuôi đăc biệt, sau khi trải qua quá trình này, những con linh thú còn sống sót sẽ phát sinh biến dị, những linh thú biến dị được gọi là linh thu sa đọa.
Lão già vừa nói, vừa không nhịn được liếc qua bên cạnh, bức tường kia căn bản không ngăn được ánh mắt của ông ta, mấy con linh thú bên ngoài tường của biệt viện tự nhiên lọt vào trong mắt ông ta.
-Hàn Quốc đang mượn phương pháp này để nuôi linh thú biến dị, cuối cùng sau khi chúng hoàn toàn biến dị thì tập hợp thành nội đan linh thú, mượn một phương pháp nào đó để cùng tồn tại với linh thú, từ đó một mũi tên trúng nhiều đích. Sở dĩ Hàn Quốc có thể xuất hiện hai cường giả Đại viên mãn trong thời gian ngắn, một cường giả ngụy ngũ tầng, cũng là vì áp dụng phương pháp như thế này.
Lão già ngũ tầng này hiểu rõ đoạn bí sử trong quá khứ kia hơn môn chủ Tử Kim Sơn Linh Thú Môn, càng hiểu rõ Đại viên mãn Hàn Quốc và cường giả ngũ tầng kia rốt cuộc xuất hiện như thế nào.
Trương Dương bất giác nắm chặt hai tay, lấy loại phương thức này nuôi dưỡng linh thú, tỉ lệ xuất hiện linh thú biến dị rất thấp, mà linh thú có thể biến dị hoàn toàn tập hợp thành nôi đan linh thú lại càng hiếm có, cuối cùng muốn có được một con linh thú biến dị hoàn toàn , hoàn toàn trở thành mà thú rốt cuộc phải giết ba nhiêu linh thú đây?
Con số này, Trương Dương không dám tưởng tượng đến.
-Tiểu tử, chỉ cần cậu có cách đối phó linh thú, cao thủ ngụy ngũ tầng Hàn Quốc này không cần lo lắng. Không có sự hỗ trợ của con ma thú sa đọa đó, tên đó có chống cự được thì cũng chỉ là một người tu luyện cảnh giớ đại viên mãn mà thôi.
Lão già ngũ tầng xem ra rất tin tưởng Trương Dương, ông ta tin rằng Trương Dương nhất định có thể làm cho những cường giả ngụy ngũ tầng Hàn Quốc vào Trung Quốc soi mói tiên đan bàn đào nợ máu trả máu, báo thù cho những con linh thú bị gã giết chết.