Thần Mộ Chi Huyết Đế

Chương 252: Đại chiến thất tinh đảo (5)

- Giết! 

Đông Phương Khiếu Thiên nhìn thấy cảnh đó lập tức không chút do dự dốc hết toàn lực đánh ra một chưởng về phía Hàn Băng Mãng Vương. 

Lúc này Hàn Băng Mãng Vương đang bị xích sắt màu đen trói chặt cả chân nguyên và lực Bổn Nguyên Pháp Tắc trong người đều bị khóa chặt không thể điều động chút nào có thể nói hiện giờ hắn không khác gì một người bình thường bao nhiêu làm sao có thể chịu được một chưởng này. 

Chưởng cương vừa mới ép sát tới thì thân thể của hắn đã không chịu nổi áp lực kinh khủng vỡ tan thành tro bụi nhưng kỳ lạ là trong đó lại không có bất cứ giọt máu nào chảy ra mà lại có bảy tám đạo thanh quang từ trong đó bắn ra bay thẳng vào trong mặt nước tiếp đó mượn Thủy Độn chia ra bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng. 

- Thần thông bảo vệ tính mạng thật huyền diệu! Cường giả Đệ Ngũ Giới quả nhiên không thể khinh thường được! 

Trong lòng Đông Phương Khiếu Thiên không nhịn được âm thầm cảm thán một tiếng ông ta không thể ngờ được trong hoàn cảnh gần như chết chắc như vậy mà Hàn Băng Mãng Vương vẫn có thể thành công đào thoát hơn nữa tốc độ còn nhanh vô cùng cho dù ông ta có toàn lực đuổi theo cũng chưa chắc là bắt được. 

Nghĩ đến đây Đông Phương Khiếu Thiên chỉ đành thở dài một hơi đưa tay ra thu hồi Cấm Chế La Bàn tuy rằng đã bị Tế Bảo Đại Pháp làm cho tổn thương nặng nề nhưng dù sao cấp bậc của nó cũng cao hơn Tuyệt Thần Tác trước đây quá nhiều cho nên chưa tới mức không thể phục hồi chỉ cần ông ta cẩn thận dùng Cấm Chế Bổn Nguyên nuôi dưỡng khoảng một trăm năm thì món Bổn Nguyên Chi Bảo này nhất định sẽ có thể một lần nữa đại hiển thần uy của bản thân. 

Nhưng đúng lúc này dị biến lại xảy ra khu vực hư không phía trên Đông Phương Khiếu Thiên đột nhiên phát sinh một trận vặn vẹo tiếp theo đó chỉ thấy một lão giả mặc một bộ thanh bào từ bước chân đi ra. 

- Các hạ là ai? 

Đông Phương Khiếu Thiên liếc mắt nhìn qua liền biết người mới xuất hiện này cũng là một tên Thiên Cấp cường giả trong mắt lập tức hiện lên vẻ ngưng trọng mở miệng hỏi. 

- Đệ Ngũ Giới - Mộc Thạch Tộc trưởng - Mộc Thanh gặp qua đạo hữu! 

Thanh bào lão giả trầm giọng trả lời. 

- Thì ra là Mộc Thanh đạo hữu không biết tìm ngươi muốn tìm ta có việc gì? 

Đông Phương Khiếu Thiên gật đầu một cái rồi lại nhìn Mộc Thanh hỏi. 

Thật ra câu hỏi này của Đông Phương Khiếu Thiên có phần thừa thãi ông ta và Mộc Thanh là hai cường giả đang ở hai trận doanh đối địch với nhau, hiện tại đối phương tìm ông ngoài việc chém giết ra còn có chuyện gì đáng nói nữa chứ? 

Nếu như lúc bình thường Đông Phương Khiếu Thiên tuyệt đối không hỏi những câu thiếu dương khí như thế này nhưng hiện tại thì khác ông ta vừa mới trải qua một trận ác chiến với Hàn Băng Mãng Vương chân khí trong người còn chưa hoàn toàn bình phục lại. 

Nếu bây giờ động thủ với vị Mộc Thạch Tộc trưởng còn không biết sâu cạn ra sao trước mắt chắc chắn sẽ chịu thiệt. 

Cho nên Đông Phương Khiếu Thiên chỉ có thể thông qua phương pháp dùng lời nói này hy vọng có thể trì hoãn một chút thời gian đợi đến khi chân khí trong người khôi phục lại. 

- Hôm nay ta đến đây là muốn mời Đông Phương đạo hữu cùng ta đến Đệ Ngũ Giới một chuyến! 

Đáng tiếc rõ ràng Mộc Thanh không có ý định thành toàn cho suy tính của Đông Phương Khiếu Thiên chỉ nghe ông ta hét vang lên một tiếng sau đó một đạo chưởng cương màu xanh đã chụp thẳng về phía trước. 


Tại sao Mộc Thanh đột nhiên lại muốn ra tay bắt lấy Đông Phương Khiếu Thiên? 

Rất đơn giản đó là bởi vì thông qua việc đứng ở phía xa quan sát trận chiến vừa rồi Mộc Thanh đã đoán được xuất thân cùng với lai lịch của Đông Phương Khiếu Thiên. Theo ông ta nghĩ chỉ cần bắt được đối phương đem về Đệ Ngũ Giới giao lại cho Thất Quân Chủ thì dựa vào chiến công cực lớn này có thể cầu xin với bọn họ để cho Mộc Thạch Tộc của ông ta có thể nhanh chóng rút lui trở về Đệ Ngũ Giới không cần ở lại đây tiếp tục liều mạng tranh đấu với quần hùng Thiên - Nhân Lưỡng Giới nữa thậm chí nói không chừng còn có thể lấy lại Chí Bảo - Thế Giới Chi Thụ nữa! 

Dù sao với thân phận Tổ Gia gia của Lục Đạo Tà Đế thì Mộc Thanh tin rằng giá trị của Đông Phương Khiếu Thiên trong mắt của bảy người bọn Sở Tương Ngọc tuyệt đối xứng đáng với những những điều kiện mà ông ta đưa ra. 

Chính vì vậy mà vừa mới xuất thủ Mộc Thanh đã dốc hết toàn lực không chừa lại chút nào ông ta tự tin cho dù Đông Phương Khiếu Thiên có giãy dụa hay chạy trốn cũng tuyệt đối không thể thoát được bàn tay này của mình. 

- Hừ! 

Nhưng mà ngay lúc này dị biến lại lần nữa phát sinh phía sau lưng Đông Phương Khiếu Thiên đột nhiên lại vang lên một tiếng hừ lạnh tiếp đó chỉ thấy một đạo hắc quang bắn ra thay thế ông ta ngăn chặn một chưởng của Mộc Thanh. 

- Ầm! 

Trong chớp mắt chỉ nghe một tiếng kinh thiên động địa vang lên không gian xung quanh bị khí thế của hắc quang cùng với chưởng cương phát ra nghiền nát tạo thành một cái hắc động trăm vạn trượng. 

Sau một lát đợi khi hắc động tan biến Mộc Thanh mới nhìn rõ được dung mạo của người ngăn cản mình đó là một người thanh niên thân mặc hắc y có khuôn mặt vô cùng lạnh lùng đúng là người được Đông Phương Khiếu Thiên gọi là Vương đạo hữu lúc trước.

Từ khi trận chiến bắt đầu tất cả những Thiên Cấp cường giả khác như là Huyền Thanh, Thần Long, Nam Cung Tiên Nhi đều đã tiến vào chiến trường hoặc chỉ huy tướng sĩ hoặc tự tìm đối thủ cho mình chỉ có hắn là vẫn đứng ở bên trên Thất Tinh Đảo quan chiến không có ý nhúng tay vào mãi cho đến khi nhìn thấy Đông Phương Khiếu Thiên sắp bị Mộc Thanh bắt được mới ra tay trợ giúp. Lý do là bởi vì hắn chính là người được Đông Phương Trường Minh lựa chọn trong số những cường giả ở bên trong Huyết Hải để đi theo bảo vệ cho Đông Phương Khiếu Thiên. 

- Ông lui xuống nghỉ ngơi trước đi, kẻ này cứ giao cho ta! 

Lúc này chỉ nghe hắn trầm giọng nói với Đông Phương Khiếu Thiên một tiếng rồi đưa mắt chăm chú nhìn vào Mộc Thanh. 

Mộc Thanh cũng đưa mắt nhìn lại. 

Bốn mắt cách không chạm nhau chỉ trong chốc lát Mộc Thanh đã nhận ra người thanh niên trước mắt cũng giống như mình đều là Thiên Cấp hậu kỳ cường giả hiếm thấy trong Lục Giới ( Hàn Băng Mãng Vương lúc trước chỉ là Thiên Cấp trung kỳ đỉnh phong nhờ có thân thể mạnh mẽ có thể sánh ngang Thiên Cấp hậu kỳ) 

- Người thanh niên này thật ra là ai? Tại sao ở Nhân Gian Giới có cường giả như vậy mà trước giờ ta không hay biết chút nào? 

Trong lòng Mộc Thanh nghi hoặc thầm nghĩ nhưng sau một lúc vẫn không thể đoán ra. 

- Ngươi thật ra là ai? Báo tên ra đi? 

Ông ta chỉ có thể nhìn thanh niên áo đen trực tiếp hỏi. 

- Ta tên Vương Phàm! 

Người thanh niên áo đen lạnh lùng nói. 


- Vương Phàm? 

Mộc Thanh lộ ra vẻ kinh ngạc ông ta vẫn chưa thể đoán ra lai lịch của đối phương. 

- Ai! Xem ra thời gian ta bị vây khốn trong Huyết Hải thật sự đã quá lâu. Đến mức người khác cũng đã không còn nhớ đến tên của ta rồi. Như vậy không bằng để ta cho ngươi một chút gợi ý đi! 

Vương Phàm thở nhẹ một tiếng sau đó vung tay một cái trong tay lập tức xuất hiện một thanh trường thương màu đen xung quanh được vô số sát khí dày đặc bao bọc nhìn khí thế không thua kém gì Cấm Chế La Bàn trong tay Đông Phương Khiếu Thiên vừa rồi đều là một món Bổn Nguyên Chi Bảo!

- Diệt Thần Thương ngươi... ngươi chính là Chiến Tiên - Vương Phàm! 

Mộc Thanh đã sống vô số năm kiến thức hiểu biết đương nhiên cũng cực kỳ rộng rãi vượt xa thường nhân vừa nhìn thấy thanh trường thương ông ta lập tức đoán được lai lịch của nó đồng thời cũng nhận ra thân phận của người thanh niên dùng giọng nói run run kêu lên một tiếng. 

Cũng khó trách ông ta lại sợ hãi như vậy Chiến Tiên - Vương Phàm có thể nói là một trong những Thiên Cấp cường giả nổi danh nhất thời đại Thượng Cổ chỉ cần là cường giả hơi hơi mạnh một chút trong Lục Giới lúc đó thì không ai không biết đến hắn. 

Tương truyền người này chủ tu Sát Lục Pháp Tắc dùng Sát Lục Bổn Nguyên để phá tan Thiên Môn thành tựu Thiên Cấp cường giả một thân sát tính kinh thiên động địa tuy tu vi có chỗ không bằng nhưng số người chết dưới tay hắn tuyệt đối không thua kém Cái Thế Quân Vương - Hắc Khởi đều là một đời Sát Thần!! 

- Cuối cùng ngươi cũng nhớ ra ta! Tốt lắm! Như vậy không cần sợ khi chết đi sẽ phải làm con ma hồ đồ rồi!!

Vương Phàm nhìn Mộc Thanh nhàn nhạt nói một tiếng sau đó Diệt Thần Thương trong tay hắn hóa thành một đạo hắc quang đâm thẳng về phía trước. 

- Kim Long Khốn Mộc Phù khởi! 

Mộc Thanh thấy vậy quát lên một tiếng bên ngoài thân ông ta lập tức xuất hiện một đạo phù lục màu vàng. 

- Ngang! 

Bên trong tấm phù lục đó lóe lên kim quang chói mắt hóa thành một con Kim Long nó gầm lớn một tiếng rồi kéo theo long khu to lớn vạn trượng của mình xông lên lao thẳng về phía Diệt Thần Thương đang đâm tới của Vương Phàm! 

- Ầm!

Trong một tiếng nổ lớn chỉ thấy hàng trăm chiếc vẩy trên người Kim Long đồng thời bị Diệt Thần Thương xé tan long huyết màu đỏ từ trong đó không ngừng chảy ra ngoài. 

Chỉ trong một chiêu đã trọng thương đối thủ uy danh của Chiến Tiên - Vương Phàm quả nhiên không phải là thứ có thể nói đùa! 

- Ầm! 

Nhìn thấy cảnh đó Mộc Thanh không dám bảo lưu thực lực nữa vung tay bấm quyết bốn tấm Bạch Hổ Thôn Kim Phù, Huyền Vũ Cự Thủy Phù, Chu Tước Thôn Hỏa Phù, Kỳ Lân Trấn Địa Phù liền từ bên trong người ông ta bay ra. 

Hóa thành năm loại Thần Thú Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước, Kỳ Lân cùng với Kim Long lúc trước chia thành năm phương hướng năm loại thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ cùng lúc tấn công Vương Phàm. 

- Sát Lục Giới! 

Ánh mắt của Vương Phàm vẫn không chút biến hóa lạnh lùng kêu lên một tiếng triển khai thần thông của thân phía sau lưng hắn lập tức xuất hiện một cái Tiểu Thế Giới tối đen bên trong tràn ngập sát khí phô thiên cái địa đây chính là thành quả do một đời chém giết của hắn ngưng tụ lại mà thành. 

- Grao grao grao.... 

Sát khí trong đó ảo hóa thành hàng nghìn đạo ma hồn điên cuồng phát ra tiếng gầm thét lao về phía Ngũ Đại Thần Thú. 

- Ầm ầm ầm.... 

Trong chớp mắt i một trận loạn chiến đã xảy ra trên không trung Ngũ Đại Thần Thú của Mộc Thanh tuy đúng là cường đại nhưng Ma Hồn do sát khí của Vương Phàm ngưng tụ lại thành lại chiếm áp đảo về số lượng nhất thời khó phân hơn kém.