Thần Mộ Chi Huyết Đế

Chương 182: Tam giới biến động

- Ầm!

Trong hắc ám thế giới lúc Đông Phương Trường Minh đang toàn lực tiêu hóa ký ức kiếp trước thì trên người hắn vô thức phát ra một luồng khí tức cường đại. Luồng khí tức này vừa xuất hiện lập tức dùng tốc độ mắt thường không thể thấy được nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài.

- Hử! Khí tức này là... của Tà Đế. Xem ra trước đây ta quả thật không phải là hoa mắt nhìn nhầm tên Đông Phương Trường Minh đó quả nhiên là hắn chuyển thế!!

Người đầu tiên cảm nhận được nó chính là Quang Minh Thần vừa thức tỉnh Long Bảo Bảo lúc này chỉ thấy hắn bước ra khỏi Thần Điện của bản thân ngẩng đầu nhìn lên trời trầm giọng nói một tiếng.

- Lần này hắn trở về nhất định sẽ kéo theo rất nhiều bạn cũ ngày xưa thức tỉnh thiên hạ sẽ lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt ta cũng phải nhanh chóng khôi phục lại thực lực đã mất đi của mình mới được nếu không nhất định sẽ bị bọn họ cười nhạo!

Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục nói một tiếng sau đó thân thể lóe lên một cái rồi biến mất không biết đã đi đâu.

....

- Ầm!

Cùng lúc này trong Ngũ Sắc Huyền Giới chỗ Tổ Linh Đài đột nhiên vang lên một tiếng nổ to tiếp theo chỉ thấy một đạo hào quang ngũ sắc từ trong đó bắn ra vọt thẳng lên trời tạo thành một cột sáng chiếu rọi cả hư không.

- Cái gì? Bây giờ còn chưa đến thời điểm cử hành Tổ Linh Đại Điển tại sao Tổ Linh Đài lại có dị biến như vậy?

- Đừng hỏi nhiều nữa mau đến đó xem đi!

- Ừm!

Vô số tộc nhân của Ngũ Sắc Thế Gia nhìn thấy cảnh tượng đó thì chấn kinh kêu lên một tiếng sau đó không hẹn mà đồng thời phóng người hóa thành từng đạo hào quang bay đến vị trí của Tổ Linh Đài.

- Ầm!

Người đầu tiên đến nơi chính là Thiếu chủ của Huyễn Gia - Huyễn Vô Hình.

Khi hắn đưa mắt nhìn lên Tổ Linh Đài thì chỉ thấy cột sáng trên đó đã thu lại thay vào đó là một người thanh niên thân mặc trường bào màu xanh mái tóc dài xõa tung trên khuôn mặt tràn đầy từng luồng ngạo khí kinh nhân.

- Ngươi chính con cháu của Ngũ Sắc Thế Gia hiện tại?

Người này đảo mắt nhìn qua đám tộc nhân Ngũ Sắc Thế Gia trước mắt một chút rồi cất tiếng hỏi.

- Đúng vậy! Ta chính là con cháu của Ngũ Sắc Thế Gia hiện tại không biết tiền bối là ai tại sao lại xuất hiện bên trong tộc địa của chúng ta?

Huyễn Vô Hình nghe vậy hai mắt khẽ nhíu một cái rồi nhìn người thanh niên gật đầu một cái rồi hỏi ngược lại.

- Nếu các ngươi đúng là con cháu của Ngũ Sắc Thế Gia thì tốt nhất nên quỳ xuống dưới chân ta trước đi rồi mới nói chuyện!

Người thanh niên nhìn về phía Huyễn Vô Hình nói ra một câu kinh người.

- Khốn kiếp ngươi nói cái gì?

Nghe được lời nói đó Huyễn Vô Hình đùng đùng nổi giận theo bản năng lập tức muốn động thủ tấn công kẻ cuồng vọng trước mặt.

- Hình nhi mau dừng lại không được vô lễ!

Nhưng mà Huyễn Vô Hình còn chưa kịp ra tay thì phía sau hắn lại vang lên một tiếng quát to người lên tiếng không phải ai khác chính là phụ thân của hắn Gia chủ của Huyễn Gia - Huyễn Vô Tình cùng tới với ông ta còn có Gia chủ bốn mạch khác của Ngũ Sắc Thế Gia: Vân Phi Huyên, Diệp Trọng, Linh Thiên Tử và Lý Tuyên!

- Bái kiến Lão Tổ tông!


Sau khi năm người đến nơi không để ý đến Huyễn Vô Hình chút nào mà quỳ xuống nhìn người thanh niên đang đứng trên Tế Đàn trên mặt lộ ra vẻ thành kính kêu lên một tiếng.

- Phụ thân đây đây là...?

Huyễn Vô Hình thấy vậy trong mắt tràn đầy kinh ngạc kêu lên một tiếng.

- Nghịch tử vị này chính là thủy tổ Khổng Tuyên chúng ta ngươi còn không mau quỳ xuống!

Huyễn Vô Tình nhìn con trai kêu lên một tiếng.

- Khổng Tuyên thủy tổ? Chính là vị thủy tổ đã sáng lập ra Ngũ Sắc thế Gia chúng ta sao?

Huyễn Vô Hình nghe vậy đầu tiên ngây người ra một chút.

- Con cháu bất hiếu khi nãy không biết chuyện đã lỡ mạo phạm thủy tổ xin thủy tổ bỏ qua cho!!

Sau đó lại hắn tỏ vẻ mừng như điên quỳ xuống nhìn người thanh niên cung kính kêu lên một tiếng từ nhỏ hắn đã được lớn lên trong các truyền thuyết của Thủy tổ Khổng Tuyên biết được hắn làm sao dùng sức một mình sáng tạo ra Ngũ Sắc Thế Gia uy chấn Thiên Giới trong lòng sớm đã vô cùng sùng bái hắn bây giờ được gặp " thần tượng " sao có thể không kích động.

- Bái kiến thủy tổ!

Mà đám đệ tử Ngũ Sắc Thế Gia theo sau tuy có nhiều người không biết Khổng Tuyên là ai nhưng mà nhìn thấy biểu hiện của đám người Huyễn Vô Hình thì cũng đồng loạt quỳ xuống.

- Ừm!

Khổng Tuyên thấy vậy thì trong mắt hiện lên vẻ hài lòng nhàn nhạt gật đầu một cái.

....

Tại Tội Ác Chi Thành Thần Phong Học Viện tuyệt đối là nơi nổi tiếng nhất bởi vì đó là nơi tập trung thiên tài của hai miền Đông - Tây có thể nói là cao thủ như mây mà nếu hỏi trong những thiên tài đó ai là người có tư chất cao nhất thì đáp án ngươi nhận được nhất định sẽ là Đông Phương Phượng Hoàng.

Năm xưa nàng vốn đã nổi danh là thiên tài Ma Pháp Sư nổi tiếng khắp nơi lại được đại ca của mình là Đông Phương Trường Minh tận tình chỉ điểm tư chất lại càng tăng cao lên một bậc chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã liên tục tấn thăng mấy bậc thực lực mơ hồ đã mạnh hơn những lão sư phụ trách giảng dạy trong Thần Phong Học Viện một bậc.

Hôm nay nàng ta đang tu luyện trong hậu viện đột nhiên lại cảm nhận được một luồng khí thế cường đại ập thẳng lên người mình.

- Két két két...

Khi tiếp xúc với luồng khí thế đó Đông Phương Phượng Hoàng chỉ cảm thấy trong đầu mình như có thứ gì đó vỡ ra tiếp theo vô số ký ức từ bên trong tràn ra xông thẳng vào trong đầu nàng.

Trong phút chốc toàn bộ tâm trí của Đông Phương Phượng Hoàng đều chìm vào trong số ký ức kiếp trước đó hoàn toàn không biết rằng bên ngoài thân thể giờ phút này đã bị một ngọn lửa màu đỏ lung linh bao phủ.

- Nguy rồi! Cứu người đi, Đông Phương Phượng Hoàng tẩu hỏa nhập ma rồi! Mau cứu người đi!!

Một tên đệ tử của Thần Phong Học Viện ở gần đó thấy vậy sợ hãi vận công kêu lên một tiếng. Tiếng nói của hắn như là chuông đồng lan xa mấy dặm nhanh chóng truyền vào tay của những người bên trong Thần Phong Học Viện.

Lão Viện trưởng và Phó Viện trưởng đang thảo luận công chuyện trong một gian tiểu viện nghe được lập tức gấp gáp dẫn theo một đám các lão sư khác chạy đến cứu viện.

- Đừng tới đây!

Nhưng mà khi bọn họ sắp tiếp cận Đông Phương Phượng Hoàng thì đột nhiên lại nghe được một tiếng nói vang lên người lên tiếng không phải ai khác mà chính là đương sự đang bị ngọn lửa bao phủ Đông Phương Phượng Hoàng.

- Phượng Hoàng ngươi có sao không?


Lão Viện trưởng nghe vậy kêu lên một tiếng trong lòng hắn hiện tại lo lắng nếu Đông Phương Phượng Hoàng xảy ra bất trắc gì thì bọn họ thật sự không biết phải làm sao giao phó với Đông Phương Trường Minh.

- Ta không sao! Chỉ là thức tỉnh ký ức kiếp trước mà thôi!!

Đông Phương Phượng Hoàng trầm giọng nói.

- Thức tỉnh ký ức kiếp trước? Không lẽ ngươi là cổ cường giả chuyển thế hay sao?

Phó Viện trưởng kinh ngạc kêu lên một tiếng ông ta hoàn toàn không thể nào ngờ được không chỉ Đông Phương Trường Minh mà ngay cả Đông Phương Phượng Hoàng cũng là cổ cường giả chuyển thế đôi huynh muội này thật sự là quá biến thái mà!!

- Ừm! Hiện tại ta đã thức tỉnh ký ức kiếp trước sau này không thể tiếp tục ở lại đây được nữa. Thứ này lưu lại cho các ngươi xem như là để cảm tạ các ngươi đã chăm sóc cho ta trong thời gian qua!!

Đông Phương Phượng Hoàng bức từ trong người mình ra một giọt tinh huyết ném cho Lão Viện trưởng sau đó hóa thành một đạo hào quang bay đi trong chớp mắt đã biến mất ở cuối đường chân trời!

- Tê!

Lão Viện trưởng tiếp lấy giọt tinh huyết do nàng ta ném ra cẩn thận quan sát một chút rồi hít sâu một hơi khí lạnh.

- Viện trưởng làm sao vậy? Thứ này có vấn đề gì sao?

Phó Viện trưởng ở bên cạnh thấy vậy nghi hoặc hỏi.

- Không! Vật này không có vấn đề gì nhưng mà... nó không phải máu người mà là máu của Thần thú Phượng Hoàng trong truyền thuyết!!

Lão Viện trưởng chần chừ một lúc rồi cắn răng nói ra mấy chữ.

- Cái gì? Máu của thần thú Phượng Hoàng trong truyền thuyết? Thứ đó không phải đã tuyệt tích rất nhiều năm rồi hay sao?

Nghe được những lời đó không chỉ Phó Viện trưởng mà cả những người khác đang ở bên cạnh cũng kinh hãi kêu lên không giống như là Long Tộc thịnh hành ở hai miền Đại Lục Phượng Hoàng là loại linh vật chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết chứ chưa từng xuất hiện trước mặt người đời. Con Phượng Hoàng hóa hình cuối cùng được ghi nhận trong lịch sử Nhân Gian Giới chính là Phượng Hoàng Thiên Nữ.

- Mọi người theo ta nghĩ... có khi nào Đông Phương Phượng Hoàng chính là Phượng Hoàng Thiên Nữ chuyển thế hay không? Dù sao tên của bọn họ cũng rất giống!!

Nghĩ đến đây một người không nhịn được lên tiếng nói.

- Lão Hồ đừng nói bậy chuyện này không phải là chúng ta có thể tùy tiện phán đoán!

Lão Viện trưởng nghe vậy thì trầm giọng nói một tiếng.

- Bây giờ việc quan trọng mà chúng ta cần làm là mau chóng đem thứ này giao cho Tạo Thần Tổ có nó công việc của bọn họ nhất định sẽ có đột phá mới.

Hơi dừng một chút ông ta lại nhìn giọt tinh huyết trong tay mình nói.

- Ừm!

Những người khác nghe vậy đồng thời gật đầu một cái rồi tất cả đều quay người bước ra khỏi tiểu viện.

Trong lúc này không chỉ ở Ngũ Sắc Huyền Giới và Tội Ác Chi Thành mà ở rất nhiều nơi trên Thiên Giới và Nhân Gian Giới cũng phát sinh đủ loại dị tượng vô số cường giả giống như hai người Khổng Tuyên và Đông Phương Phượng Hoàng bởi vì bị khí tức do Đông Phương Trường Minh phát ra ảnh hưởng mà thức tỉnh ký ức kiếp trước.

Nhưng mà những chuyện này không liên quan gì đến ba người Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên cùng với Đông Phương Vũ Thiên bọn họ vẫn đứng trước bia đá trên Tế Đàn cổ lão của Bộ lạc Vũ Thiên im lặng chờ đợi Đông Phương Trường Minh bước ra.

- Tỷ tỷ tại sao lâu như vậy Trường Minh vẫn còn chưa ra không phải đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?

Sau một lúc lâu Nạp Lan Nhược Yên như là mất đi kiên nhẫn nhìn tỷ tỷ của mình hỏi.

- Nhược Yên muội cho rằng với bản lĩnh của Trường Minh chút cấm chế nho nhỏ này có thể làm hại chàng ấy hay sao? Cứ yên tĩnh chờ đợi đi!!

Trên khuôn mặt Nạp Lan Nhược Thủy không có bất kỳ biến hóa gì nhàn nhạt đáp một tiếng.

- Đúng đó Tiểu Sư nương chúng ta phải có lòng tin vào sư phụ người cứ yên tĩnh chờ đợi thêm một lúc nữa đi!!

Đông Phương Vũ Thiên ở bên cạnh cũng lên tiếng.

- Ừm!

Nạp Lan Nhược Yên nghe vậy cho dù trong lòng không muốn nhưng cũng phải gật đầu một cái.

- Ầm ầm ầm....

Đúng lúc này bia đá trước mặt bọn họ đột nhiên ầm ầm chấn động sau đó vỡ nát thành từng mảnh Đông Phương Trường Minh một thân bạch y từ trong đó chậm rãi bước ra.