Thần Mộ Chi Huyết Đế

Chương 180: Viễn Cổ Bí Sự - Lục Đạo Tà Đế (3)

- Ngươi... ngươi... sao lại có thể như được?

Vừa nhìn thấy khuôn mặt của hắc y nhân thần bí sắc mặt Đông Phương Trường Minh lập tức đại biến không nhịn được kinh hãi kêu lên một tiếng điều này không phải vì cái gì khác chỉ vì bất luận là dung mạo hay là khí thế trên người không ngờ đều giống hắn y như đúc thậm chí một số đặc điểm nhỏ trên người cũng không có bất kỳ sai lệch gì.

- Ha ha ha... Có phải rất là kinh ngạc hay không? Nói thật cho ngươi biết sở dĩ ta có dung mạo giống y hệt ngươi như thế này là bởi vì.. chúng ta là cùng một người!!

Hắc y nhân thấy vậy thì lộ ra một nụ cười nói.

- Ngươi nói cái gì? Chúng ta là cùng một người? Đừng có giở trò huyền hư nữa có chuyện gì thì cứ nói ra đi nếu không thì đừng có trách ta không khách sáo!!

Nghe được những lời của hắc y nhân trong lòng Đông Phương Trường Minh càng thêm kinh hãi quát lên một tiếng.

- Ta có phải giở trò huyền hư ngươi sẽ lập tức biết thôi

Hắc y nhân trầm giọng nói một tiếng tiếp đó chỉ thấy hắn đạp bước tiến lên phía trước một bước.

Đông Phương Trường Minh thấy vậy theo bản năng lập tức muốn lui về phía sau một bước nhưng mà hắn còn chưa kịp có hành động gì thì bỗng nhiên toàn thân hắc y nhân lại rung lên một cái sau đó hóa thành ngàn vạn đạo hào quang.

- Ầm!

Trong chớp mắt ngàn vạn đạo quang điểm đó mang theo cuồn cuộn lực lượng hùng dũng xông thẳng vào cơ thể Đông Phương Trường Minh khiến cho tất cả vết thương trong người hắn đều lấy tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy được nhanh chóng khôi phục lại chỉ trong một khoảng khắc ngắn ngủi hắn đã lần nữa trở lại trạng thái đỉnh phong của mình.

Nhưng mà Đông Phương Trường Minh lại không để tâm đến điều đó giờ phút này toàn bộ tâm thần và ý chí của hắn đều chìm sâu vào trong hồn phách của bản thân hắn có thể rõ ràng cảm nhận được từng âm thanh giòn giã không ngừng vang lên phía trong đầu mình giống như đang có thứ gì đó vỡ ra vậy.

- Ầm!


Tiếp theo một tiếng nổ lớn vang lên cô số ký ức từ trong vết nứt điên cuồng tràn vào trong đầu Đông Phương Trường Minh.

Từ bên trong số ký ức đó Đông Phương Trường Minh thấy được cảnh tượng của thời đại Viễn Cổ Thần Thoại khi mà Lục Giới trong Thiên Địa còn chưa chia lìa mà vẫn còn liên kết với nhau.

Lúc đó trong nhân tộc ở Nhân Gian Giới có một đứa trẻ cũng tên là Đông Phương Trường Minh sinh ra. Đứa bé này trời sinh là truyền nhân của Đông Phương dòng chính thế gia một trong Thập Đại Bộ Tộc của Nhân Tộc dựa vào thân phận đó hắn vốn có một tương lai sáng lạn nhưng mà không ngờ vào năm Tiểu Trường Minh năm tuổi tham dự kỳ kiểm tra thiên phú định kỳ của tộc nhân lại bị phán định là Dị Mạch Phế Thể không thể nào tu luyện bất cứ loại công pháp gì.

Vào thời đại mà thực lực quyết định tất cả như là Viễn Cổ thì không thể tu luyện đồng nghĩa với hai chữ " phế vật " sống trên đời cũng vô dụng vậy Tiểu Trường Minh lập tức bị các trưởng lão trong gia tộc phán định mức án tử hình cha mẹ của hắn không cam lòng nhìn đứa con trai của mình chết đi như thế cho nên đã liều mạng cứu hắn ra ngoài.

Sau ba năm cực khổ cuối cùng Tiểu Trường Minh tiểu đệ đệ mới được hai tuổi của mình là Đông Phương Chính cũng đã thoát khỏi sự truy sát của Đông Phương gia lần nữa có lại tự do của bản thân nhưng mà đối với Tiểu Trường Minh cái giá của sự tự do này thật sự quá đắc bởi vì đó là dùng sinh mạng của cha mẹ hắn đổi lại.

Đối với một đứa bé tám tuổi mà nói việc đồng thời mất đi cha mẹ thật sự là một đả kích không thể nào chấp nhận được cho nên từ đó trong tâm linh nhỏ bé của hắn chỉ có một ý nghĩ đó là dù bất kể thế nào cũng phải giết sạch kẻ thù của mình trả thù cho cha mẹ.

Nếu trời sinh thân thể của hắn đã là Dị Mạch Phế Thể không thể nào tu luyện ra nội lực vậy thì nó dứt khoát không đi trên con đường tu luyện nội lực mà chỉ chuyên tâm tu luyện thể phách đạt đến cảnh giới lấy lực chứng đạo. Mang theo suy nghĩ đó Tiểu Trường Minh dẫn theo đệ đệ của mình kéo lê thân thể nhỏ bé của mình bắt đầu đi lên con đường truy cầu lực lượng để báo thù.

Trong vòng mười hai năm tiếp theo Tiểu Trường Minh đi khắp các đại hiểm địa trong Nhân Gian Giới dùng đủ mọi loại phương pháp điên cuồng biến thái để rèn luyện bản thân kết quả là vào ngày sinh nhật lần thứ ba mươi của mình hắn đã đạt đến cảnh giới cao nhất của Luyện Thể Thuật có được lực lượng sánh ngang với Lục Giai cao thủ.

Nếu là ở hiện tại bằng vào tuổi tác của Tiểu Trường Minh mà đạt được lực lượng như vậy thì đã có thể dùng vô tiền tuyệt hậu để hình dung nhưng mà đáng tiếc hắn lại sinh ra ở thời đại Thần Thoại Viễn Cổ!

Thế nào là Thần Thoại Viễn Cổ? Đó là một thời đại mà cường giả mọc như rừng tuy chưa đến mức Thần Vương đi đầy đường, Tiên Thần không bằng cho nhưng cũng không hơn kém nhiều lắm bằng vào thực lực Lục Giai của Tiểu Trường Minh ở nơi này tuyệt đối không thể gọi là cường giả chân chính nhiều lắm cũng chỉ là một người mới bước một chân vào cảnh giới cao thủ mà thôi dựa vào thực lực như vậy mà muốn trả thù loại đại thế lực như Đông Phương Gia đúng là mơ mộng hão huyền!!

Đối mặt với hiện thực tàn khốc như vậy cho dù tâm trí của Đông Phương Trường Minh có kiên định đến đâu cũng không khỏi sinh ra một cảm giác bất lực nhưng mà có lẽ là do ông trời thương hại hắn vào lúc Đông Phương Trường Minh đang cảm thấy tuyệt vọng nhất thì vận mệnh của hắn lại xuất hiện chuyển cơ.

Có điều kỳ lạ là kẻ mang tới chuyển cơ này đến cho Đông Phương Trường Minh không phải là người cũng không phải là báu vật tuyệt thế gì mà lại là một loại hàn khí.


Nhớ lại lúc đó Đông Phương Trường Minh vì muốn truy tìm cách đột phá cực hạn của bản thân mà một mình leo lên Đại Hỏa Sơn ở Cực Tây không ngờ lại vì một chút bất cẩn mà rơi từ lưng chừng núi xuống thẳng dưới mặt đất. Nếu là người thường rơi từ độ cao mấy vạn trượng như vậy xuống chắc chắn sẽ mất mạng nhưng Đông Phương Trường Minh lại không phải là người bình thường ít nhất thân thể của hắn không phải là người thường có thể sánh bằng trải qua hai mươi mấy năm được chủ nhân điên cuồng rèn luyện nó đã sớm cứng chắc đến trình độ không thể nghĩ bàn và hôm nay nó đã cứu lấy chủ nhân của nó một mạng.

Có điều như vậy không có nghĩa là Đông Phương Trường Minh đã tai qua nạn khỏi bởi vì tuy rằng dựa vào thân thể cứng chắc phi thường mà không bị ngã chết nhưng toàn thân hắn cũng bị trọng thương không thể nhúc nhích được một ngón tay cứ như vậy nằm dưới đáy nham tương khoảng thời gian dài.

Trong khoảng thời gian này mỗi ngày đều có vô số nham tương từ dưới mặt đất không ngừng thông qua những vết thương lùa vào trong thân thể hắn, số nham tương như là những con dao sắc bén không ngừng cắt xé từng thớ da thịt hắn từ bên trong thời gian đầu khi mới bắt đầu chịu đựng nỗi đau này Đông Phương Trường Minh chỉ cầu mong bản thân mau chóng chết đi cho xong nhưng khi thân thể đã bắt đầu thích ứng với nỗi đau này Đông Phương Trường Minh lại kinh ngạc phát hiện những đạo nham tương xâm nhập vào da thịt của bản thân tuy biến mất nhưng hỏa khí còn lưu lại không ngờ qua một thời gian rất lâu vẫn chưa tan đi mà lại tồn trữ ở Đan Điền giống như là nội lực của Võ Giả và linh khí của Tu Luyện Giả vậy!

Phát hiện ra điều này trong đầu Đông Phương Trường Minh hiện ra một suy nghĩ điên cuồng đó là nếu hỏa khí đã tích trữ tại đan điền của mình vậy thì không biết có thể dùng hàn khí thay cho linh khí và nội lực để phát ra các chiêu thức võ kỹ thần thông hay không?

Vì nghiệm chứng suy nghĩ này của mình sau khi thân thể khôi phục lại năng lực hành động Đông Phương Trường Minh không lập tức rời khỏi Đại Hỏa Sơn mà tìm một hang động ở gần đó bế quan tu luyện bắt đầu thử nghiệm phương pháp do bản thân nghĩ ra.

Trời cao không phụ người có lòng dựa vào thiên phú và nghị lực hơn người của bản thân mười năm sau khi bế quan Đông Phương Trường Minh không chỉ đã hiện thực hóa suy nghĩ năm xưa của mình thành công luyện hóa lực lượng băng hàn tích trữ trong đan điền của mình trở thành Cực Hỏa Chân Khí độc hữu của bản thân mà còn dựa trên nó sáng tạo ra bộ công pháp đầu tiên của bản thân là Phá Diệt Quyết.

Năm Đông Phương Trường Minh năm mươi tuổi Tuyệt Tình Quyết của hắn đại thành thực lực vừa đạt đến cảnh giới Thần Hoàng hắn lập tức xuất quan rời khỏi Đại Hỏa Sơn đã ở mười mấy năm đi tìm lại đệ đệ của mình sau đó hai huynh đệ tiếp tục con đường truy cầu lực lượng trước đây của bản thân có thể nói là ngoại trừ Đệ Lục Giới thần bí nhất không biết lối vào ra thì bốn giới nối với Nhân Giới đều lưu lại dấu chân của hắn. Trên đoạn đường tiếp theo này không biết có phải vì nhân phẩm đại bộc phát hay không mà mọi chuyện của Đông Phương Trường Minh làm đều trở nên cực kỳ thuận.

Trạm dừng chân đầu tiên của hắn là Đệ Tam Giới lúc này ở đây còn chưa biến thành ngục giam cường giả mà ai ai cũng sợ mà là giống như năm thế giới khác đều là một thế giới hoàn mỹ thích hợp cho vạn vật sinh sống bất quá sinh linh nhiều nhất ở đây không phải nhân tộc mà lại là Yêu Tộc, Đông Phương Trường Minh vừa xông vào đây lập tức khiêu chiến vô số Yêu Thần một đường đánh thẳng tới người lãnh đạo cao nhất của Đệ Tam Giới là Yêu Hoàng trong trận chiến đó hắn vì muốn đối phó với Thái Dương Chân Hỏa của Yêu Hoàng mà nghịch chuyển Cực Hỏa Chân Khí trong người thành Hàn Băng Chân Khí cũng thông qua đó sáng tạo bộ công pháp thứ hai của mình là Tuyệt Tình Quyết kế dựa vào hai luồng chân khí trong thân thể hắn không những đột phá tới Thiên Cấp mà còn thành công đánh ngang với Yêu Hoàng mạnh hơn mình rất nhiều.

Tiếp theo hắn đi đến Đệ Tứ Giới mượn nhờ hoàn cảnh đặc dị ở nơi đó mà sáng chế bộ công pháp thứ ba của mình Thiên Huyễn Quyết và Âm Ma Quyết ( Tại sao lại là Thiên Huyễn Huyết mà không phải Tình Dục Đạo mình xin giải thích sau nha!!)

Sau đó hắn đi vào đi vào Đệ Ngũ Giới - Đấu Chiến Thánh Giới loạn chiến với cao thủ trong đó ngàn năm sáng chế ra Hỗn Thiên Quyết.

Sau đó nữa hắn lên Thiên Giới dựa vào Tà Cực Đạo đánh ngang một trận với Hoán Ma kinh của Thần Tổ.

Khi trở về Nhân Gian Giới Đông Phương Trường Minh đã có trong tay sáu bộ pháp quyết thâm ảo khó lường và một thân thực lực Nghịch Thiên cấp sơ kỳ dựa vào phần thực lực này của bản thân khi đó Đông Phương Trường Minh đã có thể thoải mái tung hoành trong thiên hạ.

Nhưng mà Đông Phương Trường Minh vẫn không cảm thấy thỏa mãn bởi vì thứ hắn theo đuổi không phải là tiếu ngạo Lục Giới tung hoành thiên hạ gì mà là hủy diệt Đông Phương Gia trả thù cho cha mẹ vì nguyên nhân đó hắn và đệ đệ bắt đầu bước kế hoạch tiếp theo đó là xây dựng thế lực của bản thân bởi vì bọn họ biết Đông Phương Gia là một trong Thập Đại Thế Gia của nhân tộc phía sau còn có siêu cấp cường giả Nhân Vương muốn tiêu diệt nó có thực lực thôi vẫn chưa đủ còn phải có thế lực tương xứng nữa mới được. Đầu tiên bọn họ bắt đầu thu nhận một đám cô nhi có tư chất cực tốt lại không cha không mẹ truyền cho bọn chúng tâm pháp sáu môn thần công của mình sau đó để cho bọn chúng ra ngoài xây tông lập phái từng bước phát triển.

Sau hơn ngàn năm cố gắng cuối cùng sáu môn phái do bọn họ sáng lập ra cũng đã đạt đến cấp độ cấp độ bá chủ một phương sau cái hợp lại càng là đủ tư cách để xếp vào một trong những siêu cấp thế lực của Lục Giới lúc đó, nhưng mà do trong quá trình này cung cách hành sự của hai huynh đệ Đông Phương Trường Minh và Đông Phương Chính quỷ dị khó đoán lại có phần độc ác nên những cường giả trong thiên hạ đều gọi bọn họ là Lục Đạo Tà Đế và Lục Đạo Tà Tôn sáu môn phái bọn họ sáng lập cũng được gọi chung là Lục Đại Tà Đạo.

Danh xưng này mặc dù có hơi khó nghe nhưng hai huynh đệ Đông Phương Trường Minh đều không quan tâm tới đã đạt đến cảnh giới như bọn họ thì trong lòng từ lâu đã có một loại giác ngộ đó là chỉ cần bản thân làm việc không thẹn với lương tâm là được không cần để ý người khác nghĩ cái gì về mình tên gọi dù xấu hay đẹp gì thì cũng chỉ là một cách xưng hô mà thôi.

Đợi sau khi cơ nghiệp Lục Tà Đạo hoàn toàn ổn định lại thì hai huynh đệ bọn họ lập tức bắt đầu phần cuối cùng trong kế hoạch báo thù của mình là hủy diệt Đông Phương Thế Gia, trận chiến đó đối với bọn họ hoàn toàn không có khó khăn gì chỉ Lục Tà Đạo chỉ cần mất một chút sức lực đã có thể khiến cho Đông Phương Thế Gia hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.

Nhưng mà hành động này quả nhiên giống với suy tính của Đông Phương Trường Minh và Đông Phương Chính ban đầu đã chọc giận lãnh đạo nhân tộc là Nhân Vương khiến cho nàng ta đích thân dẫn theo cao thủ nhân tộc đến Tổng đàn Lục Tà Đạo tìm Tà Đế tính sổ.