Thần Mộ 2

Chương 171: Bà nhớ mặt chúng mày rồi

Có ai đã từng nhìn thấy thiên sứ chửi bới chưa? Thiên sứ không chỉ là thần linh của tây phương thiên giới, bọn họ còn là biểu tượng của sự thuần khiết và mỹ lệ của thế gian. Tất cả là do dung mạo tuyệt sắc và cử chỉ ưu nhã tạo thành.


Nhưng, hôm nay bọn Thần Nam đã được đại khai nhãn giới. Mấy chục thiên sứ đang mở mồm mắng nhiếc, những lời ác độc làm cho những con mụ chua ngoa đanh đá nhất của nhân gian cũng đành cam bái hạ phong
Nhưng mà tất cả là do quá tức giận, tất cả thiên sứ đã bị bọn Thần Nam làm cho tức bể phổi.


Bảy cao giai thiên sứ và năm mươi thiên sứ bốn cánh bị bọn Thần Nam dùng ma lôi đánh cho cháy đen, mặt mũi nanh nọc, tóc tai cháy hết, tất cả thiên sứ đều có bộ dạng người chẳng ra người, quỷ chẳng ra quỷ.


Nhưng việc làm cho các thiên sứ không thể nhẫn nhịn được là ma lôi đả thương bọn chúng đều là những thứ chúng đã vô cùng cực khổ quán chú đại lượng ma lực của mình mới chế tạo ra. Kết quả là 4 kẻ đê tiện vô sỉ, bốn tên cướp đáng chết vạn lần kia sau khi mang tất cả chủ thần điện đi, còn dùng ma lôi cướp được cuồng oanh lạm tạc bọn chúng. Điều này làm các thiên sứ không còn mặt mũi nào nữa.


"Ta … bốn tên giun dế vô sỉ đáng chết vạn lần kia, lão nương muốn ăn thịt các ngươi, ta … lão nương muốn nuốt sống các ngươi, ta #@¥%# …!"
Ai có thể tin rằng, những ngôn từ thô thiển độc ác đó lại xuất phát từ miệng của 1 nữ cao giai thiên sứ.


Nữ thiên sứ 6 cánh này vốn dung mạo khuynh thành, da trắng như ngọc, nhưng lúc này mặt mũi đen thui, tóc tai bù xù, y phục trên người biến thành tro hết, làn da toàn thân đen nhánh lồ lộ ra ngoài, 1 thiên sứ tuyệt mĩ biến thành như vậy, chả trách ả ta triệt để phát điên, trở thành 1 con mụ chua ngoa đanh đá.


"Ta…mẹ nó nữa chứ … Bốn tên giun dế đê tiện các ngươi thật quá vô sỉ… ta … sao lại có loại cường đạo bỉ ổi hạ lưu như các ngươi chứ, lẽ nào các ngươi không có chút nhân tính nào sao, đó đều là ma lôi bọn ta chế tạo ra, ta …"


Một cao giai thiên sứ càng nói càng phẫn nộ, phun ra toàn những câu chửi kinh điển của nhân gian, ả ta chỉ vào mặt Thần Nam nói:


"Ta … con mẹ nó, các ngươi rút cục lai lịch thế nào? Làm sao cả thần điện của chủ thần cũng dám cướp, mẹ nó nữa chứ … Nói, kẻ nào chống lưng cho các ngươi? Rút cục kẻ nào đã cường hành đưa lũ giun dế các ngươi lên thiên giới, đcm chúng mày!! fuck youuuuuuuuuu! ……"


Bọn Thần Nam há hốc mồm nhìn nhau, Thần Nam nói:
"Ta xỉu! Đây mà là thiên sứ sao? Truyền thuyết những sinh vật này là biểu tượng của thuần khiết và mĩ lệ nhân gian, sao giờ lại trở thành mấy con mụ chua ngoa đanh đá thế này?"
"Tiên sư."
Con rồng du côn phi lên, làm một động tác ngụ ý xem ta ra tay đây rồi nói:


"Thỏ cùng đường cũng có thể cắn người, nữa là thiên sứ a? Chúng ta cướp nhà bọn chúng, lại dùng ma lôi mà bọn chúng tự tay chế tạo, đánh cho chúng tơi tả, có thể không phản ứng sao? Nhưng mà … hị hị … các ngươi có muốn chứng kiến mấy con mụ hàng tôm hàng cá kinh hoàng hơn nữa không?"


Tiểu phượng hoàng có chút không tin, nhỏ tiếng hỏi:
"Còn có kẻ đanh đá hơn bọn chúng nữa sao?"
"Đương nhiên rồi!"
Con rồng du côn khẳng định chắc chắn:
"Các ngươi xem!"
Nói rồi, Tử kim thần long mặt mấy quả ma lôi lên, dùng lực ném về phía các thiên sứ.
"Oàng"
"Oàng"
"Oàng"


Cả bẩu trời lại như nổ tung, khắp nơi đều là tử kim lôi điện, đó đều là ma lôi uy lực sánh ngang cấm chú, khó có thể tưởng tưởng.
" Ta… con rắn bốn chân kia, bà mày nhớ mặt mày rồi …. sớm muộn gì bà mày cũng bắt được mày, bà sẽ ăn tươi nuốt sống mày, hϊế͙p͙ chết cả nhà chúng mày!


 fuck u, asshole, 
son of a bitch
…"