Cũng may, tầng địa ngục mười hai vô cùng rộng lớn, Thần Nam không cảm ứng được khí tức của Ma Vương, hắn tin rằng nếu tiếp tục cẩn thận, Ma Vương dù còn sống cũng không phát hiện ra hắn
Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, hắn chọn một hướng, sau đó dò dẫm tại phiến địa ngục âm u, một bước dài một bước ngắn đi tới, đồng thời cường đại thần thức, từ từ khuếch tán ra xung quanh, cẩn thận cảm ứng tất cả mọi thứ trong không gian này.
Hắn tin tưởng đám Long bảo bảo cũng kiêng kị lão Ma vương chưa biết sống chết này, nên không dám lớn giọng. Bây giờ cả đám cần phải nhanh chóng hội lại một chỗ, cùng nhau đối phó lão Ma vương chưa biết đó.
Thế giới âm u lạnh lẽo, trầm tịch như cõi chết, Thần Nam đã dò dẫm đi hơn hai tiếng, nhưng vẫn chưa cách nào đi tới tận cùng của hướng đó. Hắn hít sâu một hơi, cẩn thận khống chế sức mạnh cơ thể, bay lên cao rồi dựa theo những điểm mốc của đường vừa đi, quay trở lại điểm ban đầu, bắt đầu tiến về một hướng khác, hắn tin tưởng đám Long bảo bảo chắc không ở cách hắn quá xa.
Mò mẫm trong một thế giới dưới đất không chút ánh sáng, dễ khiến con người ta sinh phiền muộn, Thần Nam ước chừng định địa thần thụ chuyển được vài chục dặm, đột nhiên nghe thấy một thanh âm đặc thù truyền vào tai.
"Tí tách tí tách"
Phảng phất giống như tiếng xương rạn vỡ, vừa lại giống như thanh âm xé một cái gì đó
Thần Nam nổi da gà, ở thế giới âm sâm này, đột nhiên truyền ra âm thanh như thế, khiến hắn lập tức liên tưởng tới lão Ma vương có khả năng chưa chết kia.
Thần Nam nỗ lực khống chế nguồn năng lượng ba động đang hung dũng bành phái trong cơ thể, khiến chúng từ từ lan toả trên da, nhưng lại chẳng thoát ra ngoài chút nào, đồng thời, tinh thần ba động cũng bị áp chế tới mức thấp nhất. Hai tay nắm chặt đao quyết, hắn từng bước, từng bước tiến về phía trước
"Tí tách…tí tách"
Thanh âm quái dị ngày càng rõ ràng, mục tiêu chỉ cách có ba mươi trượng phía trước.
Thần Nam đột nhiên cảm giác trượt chân, bất quá đối với tu vi của hắn thì không thể ngã được. Lúc này, hắn đã cảm giác dưới chân không ngờ toàn là xương khô. Từng bước tiến lên, hắn phát giác khoảng đất ngổn ngang vô số hài cốt.
Bây giờ hắn đã dám chắc thanh âm quái dị nọ tuyệt đối là tiếng hài cốt rạn vỡ. Không phải thực là có ma vật đang gặm nhấm xương cốt đó chứ? Nghĩ đến đây, Thần Nam không khỏi rùng mình.
Thần Nam cảm giác kỳ quái, hắn đã tới gần nơi phát ra âm thanh kia không quá mười trượng, mà ma vật đó vẫn không phát giác ra hắn, chẳng lẽ không phải là lão Ma vương kia? Nếu không với tu vi lão Ma vương mà nói, mặc dù thân thể đang bị thương tổn nhưng tinh thần cảm ứng không thể tệ như vậy. Chẳng lẽ tại đây, không chỉ phong ấn mỗi lão Ma vương, còn có các quái vật khác nữa?
Tại thế giới văn minh của loài người trên đại lục, tội phạm bị tống vào lao tù, thường thường phát sinh tranh chấp, ma mới tất sẽ bị kẻ bắt nạt một phen. Mà ở đây cùng một dạng lao tù, nhưng kẻ bị nhốt là Ma vương, Thần Nam đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng chiến đấu, tới nơi này khẳng định khó tránh khỏi xung đột. cũng không phải chuyện bắt nạt giống như lao tù của nhân loại, mà sẽ là chiến đấu sinh tử.
Đao mang trong tay chớp mắt đã bắn ra vài chục trượng, hung hãn bổ xuống phía trước, đao mang rực rỡ chớp mắt chiếu sáng cả không gian hắc ám.
Thần Nam rốt cuộc cũng thấy rõ cảnh tượng trước mắt, cảnh vật xung quanh giống y như những gì hắn đoán, địa điện âm u mấp mô, khắp nơi là một biển hài cốt trắng xoá vương vãi. Một thứ như quái vật ăn xác chết, đang cắn xé một đoạn xương chân, thanh âm chính là phát ra từ đó.
Đó tuyệt đối là một sinh vật bất tử, toàn thân chỉ có da bọc xương, nếu không có lớp da nhăn nheo thì nó chỉ là bộ xương khô, hai hố măt sâu thẳm lấp lánh hai điểm linh hồn chi hỏa vô cùng nhỏ.
Nó kinh ngạc ngẩng đầu lên, có chút không tin nhìn vị khách không mời mà đến, mái tóc như một đám cỏ khô vàng vọt dựng đứng lên, giống như trông thấy quỷ, yết hầu rên
"grừ grừ"
không ngừng, đó là tiếng xương va vào nhau, nếu nó có đủ khí quan hoàn chỉnh như nhân loại, giờ phút này sợ rằng đã thét lên thảm thiết.
Đao mang nóng bỏng chém xiên vào vùng eo của quái vật da bọc xương đó, năng lực đao khí cường đại dường như phá vỡ hầu hết xương cốt trên người nó, chỉ có cái đầu lâu mà trong hốc mắt vẫn lấp lánh linh hồn chi hỏa là còn giữ được, lăn lóc không xa trên mặt đất.
Thật là phí sức, Thần Nam có cảm giác lực sỹ đánh gió, có đánh chết hắn cũng không tin đó là tên Ma vương đó. Hắn thu liễm đao mang, bằng cảm giác trong bóng đêm, đi nhanh về phía trước, dựa vào linh giác mẫn duệ, hắn đạp chân lên chiếc đầu lâu đó.
Thân là lục giai, đã sớm có thể dựa vào dao động tinh thần để giao lưu truyền ứng.Giọng hắn lạnh lùng vang lên trong cái đầu lâu đó:
"Nói, ngươi là quái vật gì vậy? Tầng địa ngục thứ mười hai có gì cổ quái? Giới thiệu tử tế cho ta nghe xem."
Trong chiếc đầu lâu có hai điểm sáng mờ tới mức khó thấy đang không ngừng dao động, có thể thấy nó đang kinh sợ đến thế nào, giống như nó là một người sống, còn Thần Nam lại như ma quỷ vậy.
Thần Nam ác độc nói:
"Không nói, ta sẽ chém đôi đầu ngươi, cho người tan thành mây khói!"
Chớp mắt, Thần Nam nhận được tinh thần dao động từ chiếc đầu lâu, rõ ràng nghe được tiếng vọng trong lòng nó:
"Đừng, ta nói."
"Nói mau!"
" Ta là thủ tịch đại tướng dưới trướng đại ma vương Thác Tư Đặc, tên là Cổ Tư."
Cái Đầu lâu tự giới thiệu thân phận.
Thần Nam xoa cằm nói:
"Thác tư Đặc Đại ma vương? Hắn bị ai phong ấn ở chỗ này?"
"Là ngân long khôn đức vạn ác."
" Quả nhiên là thế!"
Thần Nam cúi xuống, trực tiếp dùng hai tay giơ cái đầu lâu lên, nói:
"Ngươi đã là đệ nhất đại tướng dưới tay tên đại ma vương đó, tu vi tại sao lại tệ vậy?"
" Ô ô."
Khô lâu đầu bắt đầu khóc rống lên, tinh thần ba động tràn ngập oán hận cùng bi thương, hắn khóc than (tinh thần ba động):
"Ta đã bị phong ấn không biết bao năm, có lẽ cũng đã năm ngàn năm, không đúng, có lẽ mười ngàn năm, hoặc còn dài hơn. Dù là chủ thần Thiên giới, tại một nơi âm u không ánh sáng, bị phong ấn trong một địa ngục không có thiên địa nguyên khí lâu như vậy, thực lực cũng sẽ suy thoái không bằng cả người thường, có thể sống sót cũng đã là kỳ tích rồi!"
Nghe đến đây, Thần Nam thở phào một tiếng, dù Đại ma vương Thác Tu Đặc còn sống thì đã sao, hắn bị phong ấn lâu như vậy, tu vi đương nhiên đại giảm. Rốt cuộc cũng không có gì phải lo lắng nữa
" Ngươi như vậy cũng được tính là còn sống à? Ta nhìn thế nào ngươi cũng giống một sinh vật bất tử hơn?"
" Ô ô."
Bộ khô lâu đầu khóc càng thêm thương tâm, nhìn giống như một thiếu nữ đa sầu đa cảm, tâm tình ba động càng kịch liệt, qua một lúc lâu mới ổn định được lại:
"Ta. quả thật đã thành một sinh vật bất tử. Nếu không, ta làm sao có thể sống qua hàng ngàn năm tại một nơi không thức ăn, không nước, không có chút nguyên khí thiên địa như thế này. Cuối cùng ta chỉ có thể chuyển hóa bản thân thành sinh vật bất tử. Hấp hối qua ngày."
Thần Nam phát hiện cái đầu lâu trước mặt có chút thú vị, không ngờ dục vọng cầu sinh của nó lại mãnh liệt như thế, nếu là người thường sợ rằng đã sớm tự sát, nỗi thống khổ như vậy đâu phải người thường có thể chịu được.
" Tên Thác Tư Đặc kia thì sao? Tu vi của y đã suy thối tới bậc nào?"
Thần Nam vẫn rất quan tâm tới Ma vương đó.
" Đã chết, triệt để tan thành cát bụi!"
Cái đầu lâu trả lời có chút tiếc hận trả lời.
" Người còn sống được. Lẽ nào hắn lại chết?"
Thần Nam nghi ngờ.
Lúc này, từ phương xa đột nhiên truyền đến một cổ năng lượng ba động như có như không. Thần Nam cảm nhận được khí tức của Tử kim thần long. Không suy nghĩ nhiều, hắn nắm cái đầu lâu đó, bay lên cao, hóa thành đạo thiểm điện, phát xuất cường đại năng lượng ba động lao về trước.
Sau khi bay được khoảng mười dặm, thanh âm như luyện sắt vang từ xa từ tới.
"Bình"
"Bùng"
"Đang"
Năng lượng ba động cường liệt, đã bị Thần Nam nắm rõ.
Cùng lúc, tiếng rống giận dữ của Tử kim thần long cũng truyền tới tai Thần Nam.
" Grào. lão cương thi nhà ngươi. Đỡ tiếp 180 côn của Long đại gia. Ta đánh đánh đánh."
Cách hò hét đã thành thương hiệu, tiếng chửi đầy tính du côn, xem ra con rồng du côn đang gặp không ít phiền phức, nếu không sẽ không la hét liên hồi như vậy.
Thần Nam lại tăng tốc, sau khi bay được bảy tám dặm, rốt cuộc cũng thấy bóng dáng Tử kim thần long.
Lão du côn đã hóa thành thân người đầu rồng, toàn thân phát ra tử sắc quang hoa, tay cầm tử kim song tiệt côn, đang kịch chiến cùng cương thi toàn thân phủ đầy lông trắng .
Tiếng như búa nện sắt chính là phát ra từ đôi tiệt côn nện vào người bạch mao cương thi.
"Chó chết, Thần tiểu tử ngươi rốt cuộc cũng tới, mau lấy chút thái cổ thần huyết"
chém hắn đi, ta mệt chết rồi đây, tên khốn này đao thương bất nhập, đánh thế nào cũng không chết, thật là đáng ghét!
" Tử thân kim long phì phò nóiThần Nam không nói gì, ném cái đầu lâu xuống, tay trái bắt kiếm quyết, tay phải bắt đao quyết, "
Xoạt xoạt
" hai tiếng, hai đạo kiếm cương, đao mang được thật chất hoá chia ra hai bên cũng bắn ra, cùng lúc hai ngón trỏ bắn ra hai đạo huyết tuyến, nhuộm hồng kiếm cương và đao mang.Hắn nắm đao, kiếm nhanh chóng lao lên, "
Xoạt xoạt
" hai tiếng chém xuống"
Phụt
""
Phụt
"Giống như là khoái đao cắt củ cải, thật sự rất sắc ngọt, đao mang chém bay nửa đầu của bạch mao cương thi, kiếm quang chém đôi thân thể của nó.Đầu lâu trên mặt đất, linh hồn chi hỏa trong hốc mắt chực nhảy ra, nó thật sự kinh ngạc. Không ai rõ hơn nó, cương thi trước mắt có khả năng chịu đòn như thế nào, khả năng giao chiến tuy không cao nhưng gân cốt như kim cương bất hoại, nếu chưa đạt đến thất giai cảnh giới sợ rằng căn bản khó thể hủy được nó.Tử kim thần long phì phò chửi rủa: "
Bạch mao thi đáng chết, kỹ xảo chiến đấu thật ngu ngốc nhưng lại đánh không chết, Long đại gia thật tức chết đi được.
"Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên rung nhẹ, ngay sau đó bắt đầu rung động kịch liệt, giống như có thiên quân vạn mã đang chạy, các âm gào rống khác nhau từ xa truyền tới.Tại vùng đất chết này, đột nhiên có đại động tĩnh như thế, những âm thanh truyền tới làm người ta dựng tóc gáy, thật vô cùng tà dị!Đầu lâu trên mặt đất phát ra tinh thần ba động kịch liệt, cảnh báo Thần Nam: "
Mau đem ta cùng chạy. Đấy chính là kẻ thống trị chân chính của tầng địa ngục mười hai, cũng từng là chúa tể chân chính của Tây thổ đang tới.