Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1338: Ba đại thế lực (2)

Địa bàn của Liên minh Vũ Trụ là một mảnh sa mạc hoang vắng. Với hoàn cảnh ác liệt trên Tiên Kiều, gió như đao cắt, mưa như tên bắn, Tu sĩ bình thường gặp phải mưa to gió lớn nhất định phải chết. Ở trong loại hoàn cảnh sa mạc càng thêm ác liệt này, nghĩ muốn sinh tồn tự nhiên sẽ càng thêm khó khăn. Từ sau khi lựa chọn dời trụ sở đến địa phương trước mặt này, trong Liên minh Vũ Trụ đã có không ít thành viên bởi vì hoàn cảnh ác liệt mà chết đi.

Nhưng cũng không có người nào nghĩ tới chuyện di dời trụ sở Liên minh Vũ Trụ sang địa phương khác. Nguyên nhân rất đơn giản! Không gian trong Tiên Kiều mặc dù không nhỏ, nhưng cũng tuyệt đối không tính là quá lớn, ngay cả so với vũ trụ của một cái Văn minh Bát phẩm ban đầu cũng không bằng. Hiện tại trong Tiên Kiều đột nhiên tiến vào nhiều cao thủ như vậy, không gian trong đó dĩ nhiên là ngày càng nhỏ hẹp hơn.

Trong không gian nhỏ như vậy, hơn hai trăm Thế gia Tiên Linh đã chiếm đi những khu vực tốt nhất, Chân Lý Thiên Quốc chiếm đi địa phương kém hơn một chút, lưu lại cho Liên minh Vũ Trụ cũng chỉ có loại địa phương ác liệt này. Bất quá hoàn cảnh của phiến sa mạc này mặc dù ác liệt, nhưng đóng quân ở chỗ này cũng rất tốt cho việc rèn đúc thực lực các thành viên trong Liên minh Vũ Trụ. Sóng lớn mài cát, đại lượng đệ tử thực lực không chịu nổi đã bị đào thải, những kẻ còn lại ai nấy cũng đều là tinh anh.

Tiếng gió thổi gào thét chói tai, dưới cỗ cuồng phong mãnh liệt này, vài gã đệ tử trẻ tuổi của Liên minh Vũ Trụ đang chống chọi lại cuồng phong, phóng chạy trong sa mạc.

- Sư tỷ, lần này chúng ta tu luyện, cần phải ở lại trong sa mạc đủ bảy ngày. Nếu như không đủ, quay trở về chỉ sợ sẽ bị trừng phạt a!

- Ta biết rõ! Bảy ngày mà thôi, nháy mắt liền trôi qua a!

- Chúng ta cũng không thể so sánh với sư tỷ a! Sư tỷ chính là nữ nhi ruột thịt của Yêu Thần đại nhân, địa vị phi phàm. Có Yêu Thần đại nhân che chở, sợ rằng cho dù thí luyện thất bại, sư tỷ cũng sẽ không bị trừng phạt gì!

- …

Đám thanh niên trẻ tuổi này tổng cộng có ba nam hai nữ. Ba gã nam tử kia tướng mạo đều rất bình thường, hai nàng nữ tử vì để phòng ngừa bão cát, trên mặt đeo một tấm lụa mỏng che mặt, khiến cho người không nhìn rõ dung mạo.

Bất quá lúc này trong lời nói của bốn người trong số ba nam hai nữ này đều đang châm chích một nàng nữ tử trong đó. Thân hình nàng nữ tử này cao gầy, hẳn là một mỹ nhân, nhưng hiện tại bị đồng bạn trào phúng, nàng chỉ không ngừng cúi đầu lên đường, không nói một câu nào. Thái độ như vậy tự nhiên càng khiến cho ba nam một nữ còn lại không chút kiêng kỵ, đã từ trong âm thầm châm chọc biến thành vũ nhục một cách rõ ràng.

- Sư tỷ, lần trước ta thấy Tống sư huynh rất thích ngươi a? Vì sao ngươi không chịu gả cho Tống sư huynh cho rồi? Mặc dù Tống sư huynh đã có thê tử, nhưng với thiên tư của Tống sư huynh, cho dù sư tỷ làm tiểu thiếp của hắn, cũng tuyệt đối là không thua lỗ!


- Nói không sai a! Nếu đổi lại là ta, ta cũng sẽ nguyện ý gả cho Tống sư huynh làm tiểu thiếp. Sư tỷ đây là ánh mắt quá cao rồi, vẫn đợi bạch mã vương tử của nàng xuất hiện a!

- Bạch mã vương tử cái khỉ gì? Hiện tại tất cả chúng ta đều đã tiến vào loại địa phương Tiên Kiều quỷ quái này, phong quang của dĩ vãng toàn bộ đều không còn, còn nói cái gì phong hoa tuyết nguyệt? Trước sống sót rồi hãy nói!

- …

Nàng nữ tử bị trào phúng này vừa phóng đi, thân thể không ngừng run rẩy, tựa hồ đã không chịu đựng nổi sự trào phúng của những người khác. Dưới chân bỗng nhiên tăng lực thêm một chút, phóng nhanh về phía trước, tiến vào trong cát vàng cuồn cuộn. Mà ba nam một nữ phía sau cười châm chọc mấy tiếng, cao giọng nói:

- Sư tỷ cẩn thận a! Ngươi chạy quá xa rồi, nếu gặp chuyện không may gì, sợ rằng chúng ta không tìm được sư tỷ ngươi a!

Oanh!

Ba nam một nữ này vừa mới dứt lời, trong cát vàng phía trước đột nhiên xuất hiện một đạo hư ảnh.

Đạo hư ảnh này là một gã nam tử trán mọc thụ nhãn, trên người mặc một thân ngân bào kim giáp, thân ảnh cao ngất, tư thế oai hùng hiên ngang, trong tay nắm một thanh trường kích tam xoa, ở trong bão cát không ngừng vũ động trường kích. Chiêu thức của trường kích vô cùng ảo diệu, ngay cả cát vàng bốn phía tựa hồ cũng bị nó dẫn động. Nhưng đạo thân ảnh mang theo anh khí này lại giống như có chút huyễn hoặc, không quá chân thật.

- Không thể nào! Lẽ nào đây là…

Ba nam một nữ này đồng thời trợn to hai mắt. Ngay sau đó trên mặt bọn họ chợt lộ ra thần sắc vui mừng, cùng nhau phóng chạy về phía trước.


- Nhanh lên! Thiên Mộng sư tỷ đã chạy tới phía trước, thứ này ngàn vạn không thể để cho nàng đắc thủ a!

o0o

Phía bên kia, Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên cũng đang đứng trong cát vàng mênh mông, nhìn về phía gã nam tử anh khí đang huy vũ trường kích tam xoa trước mặt. Quan sát một hồi lâu, Ninh Tiểu Xuyên mới quay đầu lại, kinh ngạc hỏi:

- Đây chính là lực Tiên Linh mà ngươi đã nói?

- Tám chín phần mười!

Hoa Thanh Liên khẽ gật đầu, tiếp tục nói:

- Ta cũng không quá chắc chắn! Nhưng lực Tiên Linh trước đây ta dung hợp, quả thật chính là như vậy không sai! Lực Tiên Linh tiêm nhiễm khí tức của Tiên Linh cho nên mới được gọi là lực Tiên Linh. Hiện tại đoàn lực Tiên Linh xuất hiện trước mắt này, chỉ sợ chính là tiêm nhiễm được khí tức của một vị Tiên Linh trán mọc thụ nhãn, anh khí bất phàm như vậy!

- Bất kể có phải là lực Tiên Linh hay không, trước bắt lấy nó rồi hãy nói!

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, thân ảnh trực tiếp nhảy thẳng ra. Nhìn về phía đám cát vàng mênh mông bên người, thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên có chút gấp gáp phóng tới đạo hư ảnh nam tử anh khí phía trước.

Oanh!

Còn chưa tiếp cận gã nam tử anh khí này, một cỗ khí thế cường đại đã trực tiếp từ trên người đối phương tuôn trào ra.

- Giết! Giết! Giết!

Một cỗ sát ý mãnh liệt tới cực điểm trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân Ninh Tiểu Xuyên. Mà cùng lúc đó, một đạo thân ảnh nhỏ nhắn đeo khăn che mặt cũng chợt xuất hiện bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên.