Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1251: Một vạn năm

Mộc Uẩn Vương không lên tiếng, Diệp Siêu Phàm bên cạnh bực bội nói:

- Dương Can tướng quân, ngươi cũng quá nhát gan rồi đấy. Chân Lý Thiên Quốc chúng ta cường đại như vậy, việc gì phải sợ cái Diệt Thế Đạo nhỏ bé ấy.

- Hơn nữa ta nghe nói tổ sư Diệt Thế Đạo là một nữ tử, truyền nhân đời hai lại có quan hệ mật thiết với Chân Lý Đại Đế. Ta nghĩ hồi đó Chân Lý Đại Đế để lại tổ huấn như vậy cũng là ý muốn riêng mà thôi.

Thấy Diệp Siêu Phàm tuỳ tiện nói về chuyện của Chân Lý Đại Đế như vậy thì Dương Can bất mãn nói:

- Tiểu vương tử hãy cẩn trọng trong lời nói. Chân Lý Đại Đế là tiên tổ của chúng ta, không được vô lễ như vậy.

Diệp Siêu Phàm nhếch mép dường như khinh thường, nhưng cũng không nói thêm gì.

Dương Can quay lại nhìn Mộc Uẩn Vương:

- Đại nhân, việc này đúng là có phần cổ quái, lần trước tiểu vương tử và truyền nhân Diệt Thế Đạo cũng có đôi điều chưa rõ ràng, ta kiến nghị đại nhân nên điều tra rõ chân tướng sự việc rồi hay quyết định.

- Không cần nữa, Dương Can, ta thấy giờ ngươi không bằng cả con trai ta rồi.

Mộc Uẩn Vương trầm ngâm một lúc, nói.

Lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, Mộc Uẩn Vương nhếch mép cười khảy:

- Giờ bọn ta mới là nhân vật chính của thời đại này, những người như Chân Lý Đại Đế hay tổ sư Diệt Thế Đạo đều đã là quá khứ, không cần phải bận tâm. Huống hồ, Trường Giang sóng sau xô sóng trước, Chân Lý Thiên Quốc mà bát vương bọn ta quản lý cường đại như vậy, nếu lúc này có thể thu hút truyền nhân mấy đời của Diệt Thế Đạo, ta cũng muốn xem xem chúng rốt cuộc có bản lĩnh gì.

Dương Can lắc đầu bất lực.

Mộc Uẩn Vương nói vậy, Dương Can biết giờ có nói thêm gì cũng vô ích, mà có khi lại chọc giận Mộc Uẩn Vương rồi bị trừng phạt.

- Nhưng việc này liên quan tới Diệt Thế Đạo trong truyền thuyết, cho dù có bị Mộc Uẩn Vương trừng phạt thì ta cũng phải thông báo cho các vương còn lại.

Dương Can thần sắc căng thẳng nhưng cũng đã truyền tin cho thất vương còn lại của Chân Lý Thiên Quốc.

Thất vương Chân Lý Thiên Quốc không coi trọng sĩ diện như Mộc Uẩn Vương, chỉ một lát sau đã xuất hiện ở trong đại điện của bảy toà điện còn lại.

Cảm nhận được sự khác thường của những toà đại điện khác, mũ phẫn nộ nhìn Dương Can:

- Dương Can, ngươi thật to gan, dám can thiệp vào việc của bản vương.

Uỳnh!

Toàn thân Mộc Uẩn Vương lập tức xuất hiện hàng loạt quầng sáng, nhằm thẳng Dương Can đánh tới.

Dương Can thần sắc đại biến, dốc hết sức chống đỡ nhưng vẫn bị quầng sáng quét trúng, khí tức suy nhược không ít.

Ninh Tiểu Xuyên đứng trong đại điện ngưng thần quan sát mọi việc.

Vào lúc Mộc Uẩn Vương động thủ, hắn đã cảm nhận được ngay, dù là Mộc Uẩn Vương hay Dương Can thì thân ảnh cũng gần như ngay lập tức nhảy sang một không gian khác, vì thế hai cao thủ cấp Chủ Thần giao đấu mới bình thản như vậy.

Nhưng trong sự bình thản đó hàm chứa sát cơ vô hạn.

Mộc Uẩn Vương đang phẫn nộ không hề để tâm Dương Can là tướng tài của Chân Lý Thiên Quốc, hơn nữa bản thân cũng là cường giả cấp Chủ Thần, những vòng sáng kia bọc quanh muốn giết Dương Can.

- Mộc Uẩn Vương, thủ hạ lưu tình!

Một giọng nói bình thản từ trong đại điện vang ra, đồng thời bên cạnh Dương Can đột nhiên xuất hiện một nam tử cao lớn mặc chiến giáp.


Nam tử cao lớn đó khẽ búng lên quầng sáng của Mộc Uẩn Vương, tay kia thì kéo Dương Can ra khỏi đó.

Rồi những quầng sáng kia biến mất, đại điện lại trở về yên tĩnh.

- Kim Phật Vương, ta chỉ cho hắn sự trừng phạt nho nhỏ. Nếu ngươi đã lên tiếng thì lần này ta tha cho hắn.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn nam tử cao lớn kia, hừ lạnh.

Nam tử cao lớn kia khẽ cười, đưa tay vỗ vỗ Dương Can, cũng chẳng nói gì.

Sau khi nam tử cao lớn kia xuất hiện, lần lượt sáu người khác cũng xuất hiện.

- Đây chính là bát vương của Chân Lý Thiên Quốc?

Ninh Tiểu Xuyên tò mò nhìn mấy người đó.

Tám người này có thể nói là nhân vật quyền thế nhất thế gian, Ninh Tiểu Xuyên không thể ngờ hắn lại được thấy những nhân vật cường hãn này sớm đến vậy.

Vào khoảnh khắc bát vương xuất hiện, họ cũng không ngừng quan sát Ninh Tiểu Xuyên.

Vừa rồi Dương Can truyền âm họ đã biết thân phận của Ninh Tiểu Xuyên, rõ ràng họ cũng rất tò mò về thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo của hắn.

Vù!

Sau khi thất vương xuất hiện, Mộc Uẩn Vương vung tay lên lập tức chặn hết bọn Ninh Tiểu Xuyên và Diệp Siêu Phàm ở bên ngoài, hiển nhiên là không muốn người khác nghe tám người bọn họ nói chuyện.

Mấy người Diệp Siêu Phàm thần sắc lo lắng nhìn bát vương, không thể đoán được kết quả thảo luận của bát vương sẽ thế nào.

Vì chúng biết tám người đó không phải cùng hội cùng thuyền. nếu Mộc Uẩn Vương nhất định muốn giết Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn những người khác sẽ ngăn cản.

Ngược lại với sự bất an của bọn Diệp Siêu Phàm, Ninh Tiểu Xuyên lại vô cùng bình tĩnh.

Một lúc đối mặt với những cao tầng Chân Lý Thiên Quốc, Ninh Tiểu Xuyên biết rõ cho dù hắn có hoảng loạn cũng vô ích, chi bằng nhân cơ hội này nghĩ cách xem làm thế nào rời khỏi đây.

Lần này hắn ra ngoài là để thu thập tài nguyên, tăng cường thực lực cho Đại Diêm để ứng phó với công kích của Nguyên Quang Thánh Địa.

Nếu giờ hắn xảy ra chuyện ở đây thì không chỉ có mình hắn mà cả Đại Diêm sẽ gặp rắc rối.

Hít sâu một hơi, Ninh Tiểu Xuyên liền ngồi xuống, đặt hai tay lên Diệt Thế Ma Kiếm bắt đầu tham ngộ Diệt Thế Đạo.

Cũng không biết sau bao lâu, bên tai Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên vang lên một giọng nói.

- Tâm thái của tiểu tử ngươi cũng tốt thật, lúc này mà vẫn có thể yên tâm tu luyện.

Ninh Tiểu Xuyên mở mắt thì thấy bát vương Chân Lý Thiên Quốc đang nhìn mình. Người vừa nói là vị Kim Phật Vương vừa rồi cứu Dương Can.

- Chẳng còn cách nào, thực lực của ta và chư vị cách nhau quá xa, bỏ chạy cũng không thể thì ngoài việc tu luyện ra còn có thể làm gì được nữa?

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu.

- Ngươi nói vậy không sai.

Kim Phật Vương gật đầu, nói tiếp:


- Mộc Uẩn Vương vốn đã quyết định giết ngươi, nhưng nể mặt mấy người bọn ta Mộc Uẩn Vương mới thay đổi chủ ý, giữ lại cái mạng nhỏ của ngươi. Có điều, tội chết có thể miễn nhưng tội sống không thể tránh. Bọn ta sẽ nhốt ngươi trong nhà tù của Chân Lý Thiên Quốc một vạn năm.

- Cái gì? Một vạn năm?

Những người còn lại trong đại điện đều kinh hãi.

Tuy nói tu vi tới Thứ Thần Cảnh thì thọ mệnh gần như là vô hạn nhưng thực tế là Chủ Thần cũng có giới hạn tuổi thọ.

Chỉ là, đối với phần lớn mọi người mà nói, thọ mệnh một vạn năm đã đủ lâu nên vượt qua một vạn năm là được gọi là vô hạn.

Với môi trường trong tù ngục, khi đã và đó thì e là tu vi khó có thể tăng tiến được.

Với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên hiện giờ, nếu bị nhốt một vạn năm thì khi ra khỏi đó cũng không còn cách cái chết bao xa nữa.

Trừng phạt như vậy đúng là còn tàn khốc hơn giết người.

- Xem ra bọn Kim Phật Vương căn bản không muốn cứu người mà là muốn hạ thấp thể diện của Mộc Uẩn Vương. Nếu không sao lại để truyền nhân Diệt Thế Đạo bị trừng phạt như vậy.

Dương Can thầm thở dài.

Vừa rồi hắn suýt nữa đã bị Mộc Uẩn Vương giết, giờ căn bản không dám nhiều lời.

Thấy Ninh Tiểu Xuyên có thể không chết Diệp Siêu Phàm vốn đã tối sầm mặt lại nhưng nghe hắn sẽ bị nhốt một vạn năm thì mép lại nhếch lên.

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên bất lực nhìn quanh, lắc đầu nói:

- Xin lỗi, ta sẽ không tiếp nhận sự trừng phạt đó.

- Ngươi là Ninh Tiểu Xuyên đúng không? Đây đã là sự trừng phạt khoan dung nhất cho ngươi rồi. Nếu không phải nể mặt ngươi là truyền nhân Diệt Thế Đạo thì hôm nay ngươi chẳng có tia hy vọng sống nào.

Kim Phật Vương thản nhiên nói.

- Nhưng trừng phạt như vậy chẳng khác gì xử chết luôn. Nếu vậy thì chi bằng ta liều mạng một lần.

Ninh Tiểu Xuyên nắm chắc Diệt Thế Ma Kiếm, đứng dậy, cười thản nhiên.

Rồi hắn vung Diệt Thế Ma Kiếm lên đánh hết các loại Diệt Thế pháp tắc mà hắn lĩnh ngộ được.

Pháp Tắc Cự Thú!

Một con cự thú bỗng nhiên xuất hiện trong hư không, lao về phía bát vương.

- Hắn dám động thủ với bát vương?

Dương Can kinh hãi trước hành động của Ninh Tiểu Xuyên, nhưng cũng thấy khâm phục hắn.

Thế gian này không nhiều người dám động thủ với tám vị vương giả Chân Lý Thiên Quốc này đâu.

- Ha ha, Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đang nộp mạng đấy!

Diệp Siêu Phàm cười, rồi vội hô lớn:

- Phụ thân, đừng huỷ diệt hắn hoàn toàn, hãy để lại thi thể, nghiên cứu Diệt Thế Đạo của hắn.

Bát vương thần sắc không đổi, chỉ hơi nhíu mày nhìn Ninh Tiểu Xuyên đang lao tới.

Trong mắt họ Ninh Tiểu Xuyên đúng chỉ như con kiến, nhưng con kiến này lại dám vung kiếm lên khiến họ ít nhiều có chút không thoải mái.

Đặt biệt là Mộc Uẩn Vương thích sĩ diện, lúc này quay lại nhìn Kim Phật Vương:

- Kim Phật Vương, đây không phải ta không nể mặt ngươi. Ngươi cũng thấy rồi đấy, hắn ta cậy thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo kiêu căng không chịu thuần phục, ngay cả bát vương chúng ta cũng không coi ra gì. Hôm nay cho dù ta không giết thì cũng là hắn tự nộp mạng..

- Cũng được, giết thì giết. Chỉ là một tên tiểu tử. Nhưng con trai ngươi nói không sai, đừng giết quá triệt để, giữ thi thể hắn lại, chúng ta có thể bảo Thần Nông ở Dưỡng Tâm Điện hồi sinh hắn rồi nghiên cứu bí mật Diệt Thế Đạo.

Kim Phật Vương nói.

Mộc Uẩn Vương hừ một tiếng, vung tay, một tia sáng bắn ra từ ngón tay hắn.

Chỉ là một chấm sáng nhưng Ninh Tiểu Xuyên cảm giác như cả thế giới đang ập tới.

Điểm sáng kia chưa tới thì đã đánh vỡ tan pháp tắc mà Ninh Tiểu Xuyên đánh ra. Nhưng cùng lúc đó cũng có một cảm giác quen thuộc xuất hiện trên người Ninh Tiểu Xuyên.