Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1203: Tiểu Vương tử (1)

Hơn bốn ức Thần tệ, bản thân Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết khi nào chính mình mới có thể gom góp đủ một khoản tiền lớn như vậy.

Trong Chân Lý Thiên Quốc có rất nhiều phương thức để kiếm Thần tệ, ví dụ như cố gắng tăng cường thực lực của chính mình, cống hiến bảo vật cho Chân Lý Thiên Quốc, hoặc là đi tiếp nhận những nhiệm vụ do Chân Lý Thiên Quốc ban phát, vân vân… Nhưng những phương pháp này mặc dù đúng là có thể kiếm lấy Thần tệ, nhưng số lượng cũng sẽ không quá nhiều.

Với tu vi hiện tại của Ninh Tiểu Xuyên, nghĩ muốn gom góp đủ một vạn Thần tệ cũng đã vô cùng khó khăn, càng đừng nói tới kiếm đủ bốn ức Thần tệ!

Hiện tại hắn xem như là đã minh bạch vì sao đám Thứ Thần của Văn minh Thần Hà lúc trước lại cố ý đơn độc mang Tiểu Linh Nhi và Tiểu Hồng trở về trước. Bởi vì hai người bọn họ quả thật chính là một cái bảo tàng lớn.

Sau khi rời khỏi Thiên Cơ Điện Phủ, Ninh Tiểu Xuyên cũng không lập tức trở về Thiên Kiêu Cung, mà là chạy tới Trân Bảo Điện Phủ bên cạnh.

Những thiên kiêu khác nghĩ muốn trong thời gian ngắn nhất tăng cường thực lực bản thân, thông thường đều sẽ chọn Công Pháp Điện Phủ cùng Linh Dược Điện Phủ, tìm mua những loại bảo vật có thể nhanh chóng xúc tiến tu vi của chính mình, nhưng Ninh Tiểu Xuyên thì lại bất đồng. Hắn chỉ muốn tiếp tục đề thăng chất lượng Thần cách của chính mình, sẽ lập tức có thể khiến cho chỉ số năng lượng của bản thân không ngừng tăng vọt.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Ninh Tiểu Xuyên dưới tình huống chỉ có năm trăm Thần tệ, mà vẫn còn có khả năng một mạch bỏ ra hơn hai trăm Thần tệ đi tìm hạ lạc của đám người Tử Kim Hoàng Chủ.

Tiến vào Trân Bảo Điện Phủ, từ trong tay Khí linh của Trân Bảo Điện Phủ, Ninh Tiểu Xuyên một mạch đổi lấy hơn một trăm năm mươi Thần tệ lực lượng Ngũ Hành, sau đó mới xoay người tiến tới Công Pháp Điện Phủ.


Lực lượng Ngũ Hành dùng một trăm năm mươi Thần tệ đổi lấy, đã đầy đủ khiến cho Thần cách trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên một lần nữa tấn chức lên một tầng thứ mới. Kỳ thật đối với bất luận một Võ giả nào, Công Pháp Điện Phủ mới là căn bản nhất. Là tồn tại đỉnh cao nhất trong tất cả các Văn minh, các loại công pháp mà Chân Lý Thiên Quốc thu thập bảo tồn cũng đều là công pháp cực hạn trong thiên địa.

Ở tại Văn minh Bát phẩm, những cái được gọi là công pháp đỉnh cấp kia, thì tại Chân Lý Thiên Quốc căn bản ngay cả tư cách được lưu giữ cũng không có.

Ở tại Văn minh Bát phẩm, tranh đấu giữa những Thứ Thần, nhiều lắm cũng chỉ là vận chuyển Pháp tắc ra khỏi cơ thể để đối chiến, kỹ xảo vận dụng Pháp tắc phi thường đơn sơ giản lược. Một môn Bí pháp có thể đề cao hiệu suất lợi dụng Pháp tắc của Thứ Thần gần như cũng đã được gọi là Bí kỹ đỉnh cấp rồi. Nhưng ở chỗ này, các loại Bí kỹ cùng loại lại nhiều đếm không hết. Chỉ cần ngươi có đủ Thần tệ, sẽ có thể đổi lấy những Bí kỹ đủ cường đại.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao những người bình thường trong Chân Lý Thiên Quốc cũng có thể cường đại những thiên kiêu của Văn minh Bát phẩm. Những người đã từng tu luyện qua các loại Bí kỹ như vậy, chỉ số năng lượng của bọn họ cũng sẽ theo đó mà được đề thăng lên.

Giống như Ninh Tiểu Xuyên vậy, chỉ số năng lượng hiện tại của hắn mới chỉ là 1.7 điểm. Nếu hắn có thể tu luyện một môn Bí kỹ ở nơi này, chỉ số năng lượng rất dễ dàng sẽ có thể tiêu thăng tới 3 điểm trở lên.

Khổng Mạc trước đây từng khiêu khích đám người Ninh Tiểu Xuyên kia, chỉ số năng lượng ước chừng là khoảng 4 điểm, vượt qua chỉ số năng lượng của kẻ cao nhất trong đám thiên kiêu kia tới hơn 2 điểm. Bất quá tiềm lực của hắn không sai biệt lắm đã tiêu hao hết, mà đám thiên kiêu vừa mới gia nhập Chân Lý Thiên Quốc kia, tiềm lực vẫn còn chưa được khai phá. Chỉ cần cho bọn họ đầy đủ thời gian, vượt qua Khổng Mạc căn bản không thành vấn đề.

Lúc trước Bạch Lãnh Tuyết không chút do dự đã trực tiếp đáp ứng ước chiến ba tháng của Khổng Mạc, cũng chính bởi vì nguyên nhân này.


Ninh Tiểu Xuyên tiến vào Công Pháp Điện Phủ, trực tiếp dùng số Thần tệ còn dư lại, lựa chọn một môn Bí kỹ mà trước đây hắn đã sớm coi trọng, sau đó mới rời khỏi Công Pháp Điện Phủ.

- Lãng phí a! Quả thật chính là cực kỳ lãng phí! Ninh Tiểu Xuyên, sớm biết ngươi lãng phí Thần tệ như thế, còn không bằng đem Thần tệ giao cho bần tăng bảo quản a!

Trơ mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã tiêu hao sạch sẽ toàn bộ Thần tệ trên người, hiện tại Đàn Càn hòa thượng quả thật ngay cả ánh mắt cũng đã hoa lên, không ngừng lải nhải bên tai Ninh Tiểu Xuyên.

Kể từ khi biết được tầm quan trọng của Thần tệ, Đàn Càn hòa thượng liền xem chúng như bảo bối vậy, cẩn cẩn thận thận dành dụm năm trăm Thần tệ của chính mình, căn bản ngay cả một Thần tệ đều luyến tiếc không muốn tiêu xài. Cho nên hiện tại vừa nghĩ tới bộ dáng tiêu xài rộng rãi vừa rồi của Ninh Tiểu Xuyên, Đàn Càn hòa thượng liền cảm giác trong lòng vẫn còn rỉ máu.

- Hắc hắc… chỉ là một đám rác rưởi như thế, vậy mà cũng muốn trở thành thành viên của Học cung chúng ta! Cái quyết sách mà Kim Phật Vương bọn họ đưa ra này, căn bản chính là một sai lầm a!

Vừa mới đi tới lối vào Thiên Kiêu Cung, bên tai Ninh Tiểu Xuyên cùng Đàn Càn hòa thượng, đột nhiên truyền tới một đạo thanh âm cười lớn khinh thường.

Bước vào Thiên Kiêu Cung, xuất hiện trước mặt Ninh Tiểu Xuyên cùng Đàn Càn hòa thượng là một đám thân ảnh đang vui cười ngả ngớn, mà trước mặt đám thân ảnh đang vui cười ngả ngớn này chính là đám thiên kiêu trước đây đã cùng với Ninh Tiểu Xuyên gia nhập Thiên Kiêu Cung. Hiện tại từng tên từng tên mặt mũi bầm dập, nằm la liệt trên mặt đất không ngừng kêu rên, bộ dáng bị đánh phi thường thê thảm.

Tu vi đám thiên kiêu này đều đã đạt tới cảnh giới Thứ Thần, cho dù có bị người khác đả thương cũng tuyệt đối sẽ không có bộ dáng thê thảm như hiện tại vậy. Nhưng lúc này bọn họ lại biến thành như vậy, rõ ràng cho thấy đám người trước mặt đang cố tình làm nhục bọn họ, cho nên dùng thủ đoạn đặc thù nào đó, biến bọn họ thành như trước mắt vậy.

- Hắc hắc… lại tới hai tên nữa! Kẻ nào bắt lấy hai tên này cho ta?

Vừa thấy Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng tiến vào, trong đám thân ảnh đang đứng bên trong Thiên Kiêu Cung cười đùa cợt nhả kia lập tức truyền ra một thanh âm.