Tống Thiên có phần đờ đẫn nhìn mọi thứ phía trước.
Lúc này hắn thật sự muốn chửi cha chửi mẹ rồi
Ngũ Hành Sơn Thủy Đồ là thần khí lão tử mất bao nhiêu tinh lực mới luyện chế được, uy lực cường đại. Trước kia, nếu có người dính phải, cho dù không chết ngay thì cũng nguyên khí đại thương.
Nhưng với tên Ninh Tiểu Xuyên kia thì cả Ngũ Hành Sơn Thủy Đồ biến thành đại bổ dược.
Ngay Tống Thiên cũng cảm thấy được sau khi hấp thụ Ngũ Hành Sơn Thủy Đồ thì Ninh Tiểu Xuyên dường như không còn như trước.
- Không ngờ một lúc có thể tiến hóa tới mức này, hơn nữa còn do số lượng Ngũ Hành chi lực không đủ. Nếu có đủ Ngũ Hành chi lực thì không phải Vạn Pháp Thần Cách của ta vẫn có thể điên cuồng hóa tiếp sao?
Sau khi hấp thụ hết sông núi trước mắt, Ninh Tiểu Xuyên cảm nhận kỹ lưỡng Thần Cách trong cơ thể.
Vạn Pháp Thần Cách đến giờ chỉ còn cách năm trăm mặt một bước nhỏ nữa thôi. Chỉ cần tiến hóa thêm một lần thì Thần Cách của Ninh Tiểu Xuyên chính thức đột phá năm trăm mặt.
Sau khi đột phá Ninh Tiểu Xuyên có thể thử ngưng kết Thần Cách chân chính, thử xung kích cảnh giới thần linh.
Sau khi cảm nhận một chút, Ninh Tiểu Xuyên liền nhìn sang Tống Thiên.
Hắn không quên đại địch trước mắt.
Nhưng khác với lúc trước, khi Tống Thiên xuất hiện còn khiến Ninh Tiểu Xuyên có chút dè chừng thì giờ ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên nhìn Tống Thiên đã như nhìn thấy miếng mồi ngon vậy.
Hắn đúng là phúc tinh của ta!
Không, không thể nói là phúc tinh, nên nói là thần tài mới đúng.
Lần trước Thần Cách của Ninh Tiểu Xuyên tiến hóa là nhờ phúc của Tống Thiên. Ninh Tiểu Xuyên hấp thụ Ngũ Hành Sa mà Tống Thiên đánh vào cơ thể hắn từ đó biết Vạn Pháp Thần Cách hấp thụ Ngũ Hành chi lực để tiến hóa.
Nhưng khi ở Ma Đà Sơn, Ninh Tiểu Xuyên không tìm được nhiều nguyên liệu Ngũ Hành để hấp thụ nên Vạn Pháp Thần Cách của hắn sau một lần tiến hóa đó thì không thể tiến hóa thêm nữa.
Nhưng giờ Tống Thiên lại tặng tới cả một dòng sông và một ngọn núi lớn từ nguyên liệu Ngũ Hành. Nếu không có chỗ Ngũ Hành chi lực này thì Vạn Pháp Thần Cách của Ninh Tiểu Xuyên muốn tiến hóa tới mức như hiện giờ không phải chuyện một sớm một chiều là xong.
Quan sát Tống Thiên từ trên xuống dới, Ninh Tiểu Xuyên thậm chí còn đang tính ta có nên tha cho tên này một đường sống. Hắn ta dường như có sở thích đặt biệt nào đó về Ngũ Hành chi lực, giờ ta tha cho hắn, sau này hắn thu thập được kha khá Ngũ Hành chi lực rồi ta lại tới tìm hắn một chuyến.
Đương nhiên suy nghĩ này cũng chỉ mình Ninh Tiểu Xuyên nghĩ mà thôi.
Tuyệt thế thiên kiêu như Tống Thiên, nếu không có thù hận gì với Ninh Tiểu Xuyên thì cũng thôi, lúc này hai bên đã tới mức này, nếu Ninh Tiểu Xuyên thả hắn thì đúng là thả hổ về rừng.
Tống Thiên bị Ninh Tiểu Xuyên nhìn mà cảm thấy nhột.
Nhưng rồi hắn liền phẫn nộ, thân là thiên kiêu đỉnh cấp của Ma Đà Sơn, hắn nào đã từng bị kẻ khác nhìn như nhìn con mồi bao giờ? Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên lúc này chính là sự sỉ nhục lớn nhất với hắn.
Huống hồ Ninh Tiểu Xuyên còn hủy mất bảo bối mà hắn vất vả lắm mới luyện chế ra được.
Không còn Ngũ Hành Sơn Thủy Đồ, Tống Thiên liền lấy ra một món pháp bảo giống như viên gạch
Đây là Ngũ Hành Chuyên, cũng đánh ra được uy lực cực lớn.
Nhưng chưa kịp ném ra thì Tống Thiên đã vội thu Ngũ Hành Chuyên về.
Vừa rồi hắn còn nhớ rõ lúc Ninh Tiểu Xuyên hấp thụ Ngũ Hành Sơn Thủy Đồ. Hắn có thể nhận ra dường như những bảo bối có Ngũ Hành chi lực dường nhưu chẳng có chút sát thương lực nào với Ninh Tiểu Xuyên.
Vì thế hắn lo Ngũ Hành Chuyên khi tung ra cũng sẽ bị Ninh Tiểu Xuyên hút mất.
Vội vàng kiểm tra những gì còn lại của mình, Tống Thiên có phần thất vọng. Đúng như Ninh Tiểu Xuyên đoán, vì pháp tắc của hắn đặc biệt nên những bảo bối có Ngũ Hành chi lực trong tay Tống Thiên sẽ phát huy được uy lực mạnh hơn.
Vì thế bảo bối của Tống Thiên gần như đều có Ngũ Hành chi lực.
Giờ gặp phải Ninh Tiểu Xuyên khắc chế Ngũ Hành chi lực, Tống Thiên tìm khắp người cũng không thấy mọt món vũ khí nào có thể đại chiến với Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên đứng một bên thần sắc bình tĩnh nhìn Tống Thiên, chờ một lúc hắn mới thản nhiên nói:
- Ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Xong rồi thì ta ra tay đây.
Chết tiệt!
Đây đúng là sự sỉ nhục trắng trợn.
Sắc mặt Tống Thiên tím tái lại, răng nghiến kèn kẹt vào nhau.
- Ninh Tiểu Xuyên, không có thần khí ta cũng giết được ngươi.
Tống Thiên lạnh lùng nói, rồi giang hai tay ra, vô số đạo phù văn bao phủ lấy bàn tay hắn rồi tung về phía Ninh Tiểu Xuyên.
- Ngươi không có thần khí thì ta cũng không bắt nạt ngươi. Ngoài ra, Thiên Hương, ngươi đừng nhúng tay vào, tự ta giải quyết hắn.
Ninh Tiểu Xuyên bình tĩnh, vung tay thu Diệt Thế Ma Kiếm về.
Hắn cũng muốn xem xem Vạn Pháp Thần Cách tiến hóa tới mức này thi thực lực của hắn sẽ thế nào.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên đoán thực lực của hắn chắc chắn đã vượt xa Tống Thiên nhưng rốt cuộc thế nào thì vẫn phải đánh mới biết được.
Đối mặt với phù văn Tống Thiên đnáh tới, Ninh Tiểu Xuyên chắp hai tay lại biến thành một thanh kiếm ắc, đâm về phía Tống Thiên.
Diệt Thế Kiếm Đạo và phù văn của Tống Thiên lao vào nhau.
Từng đạo phù văn bị tan biến, kiếm khí của Ninh Tiểu Xuyên cũng dần yếu đi, cuối cùng cả hai đều biến mất.
- Hừ, Ninh Tiểu Xuyên, cho dù thủ đoạn của ngươi có kỳ quái thế nào thì thực lực của ngươi cũng chỉ có vậy. Hôm nay chắc chắn sẽ chấn áp được ngươi.
Tống Thiên hừ lạnh, nhiều phù văn hiện ra hơn.
Những đạo phù văn chi chít ập xuống Ninh Tiểu Xuyên như mưa trút.
Ninh Tiểu Xuyên thần sắc không hề thay đổi, trên người bùng cháy ngọn hỏa diệm màu đen. Hỏa diệm thiêu tới phù văn lập tức phát ra tiếng xèo xèo. Phù văn chui vào trong ngọn hỏa diệm nhưng chưa tới gần được Ninh Tiểu Xuyên thì đã bị tan chảy.
Nhưng không đợi Ninh Tiểu Xuyên luyện hóa hết phù văn thì thân thể Tống Thiên trở nên mơ hồ, đồng thời tiếng cười của hắn cũng vọng lại.
- Ha ha, Ninh Tiểu Xuyên, ta thừa nhận thực lực của ngươi không tồi, gần như có thể sánh ngang với ta rồi. Nhưng chỉ dựa vào mình ngươi thì lần này chắc chắn sẽ chết tại đây. Đợi ta và Phi Các sư huynh bắt được Thiên Viên, bọn ta sẽ quay lại tìm ngươi. Lúc đó sẽ là lúc ngươi phải chết
Vừa rồi Tống Thiên tạo ra thanh thế lớn như vậy tưởng chừng như muốn liều mạng, ta sống ngươi chết với Ninh Tiểu Xuyên. Nhưng nháy mắt hắn đã bỏ chạy.
Pháp tắc mà Tống Thiên tu luyện có liên quan tới không gian và thời gian. Phù văn mà hắn đánh ra chính là dùng những khe hở không gian luyện chế ra.
Vì thế nếu Tống Thiên muốn bỏ chạy thì gần như nhanh hơn bất cứ ai, nháy mắt đã xuyên qua vô số không gian, chạy tới nơi rất xa.
Để tránh sự truy sát của Ninh Tiểu Xuyên, hắn thậm chí đã bố trí vô số vách không gian phía sau để kéo dài khoảng cách với Ninh Tiểu Xuyên.
Hỏa diệm đen bốc cháy trên người Ninh Tiểu Xuyên, nhìn Tống Thiên phía xa, lắc đầu tiếc nuối:
- Tống Thiên, thiên kiêu như ngươi đúng là danh mà không giống thực, không bằng cả Ma Thiên Hương. Ít nhất thì Ma Thiên Hương khi đối mặt với đối thủ cùng cấp cũng có có dũng khí liều mạng chiến đấu.
Lần Ninh Tiểu Xuyên và Ma Thiên Hương chiến đấu, thực lực hai người gần như tương đương. Khi ấy Ma Thiên Hương có thể dốc tất cả ra liều sinh tử với Ninh Tiểu Xuyên, tuy cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên dựa vào Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực miễn cưỡng chiến thắng nhưng lần ấy nếu Ninh Tiểu Xuyên lơ là một chút thôi thì có lẽ hắn đã thua.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên chiến với Tống Thiên, hắn không thể hiện thực lực hơn Tống Thiên nhưng Tống Thiên lại bỏ chạy, rõ ràng không có cả dũng khí liều mạng với Ninh Tiểu Xuyên.
Thiên kiêu như vậy thật sự khiến Ninh Tiểu Xuyên coi thường.
- Kệ ngươi muốn nói thế nào thì nói. Dù sao ta cũng không cần phải bận tâm một kẻ sẽ chết. Với thực lực của Phi Các sư huynh, giết ngươi chỉ là việc trong nháy mắt. Ngươi cứ đợi đấy!
Tống Thiên hừ lạnh, giọng nói của hắn xuyên qua tầng tầng không gian truyền tới tai Ninh Tiểu Xuyên.
Tống Thiên đã lao đi với tốc độ chóng mắt, gần như sắp biến mất khỏi tầm mắt Ninh Tiểu Xuyên.
Đúng lúc đó bên cạnh Tống Thiên đột nhiên phát ra một luồng khí tức hủy diệt. Hắn đại kinh thất sắc, không kịp làm bất cứ điều gì, thân thể bị hút vào trong luồng khí tức hủy diệt đó.
- Á, Ninh Tiểu Xuyên, ta sẽ không tha cho ngươi. Lần sau gặp lại ta nhất định sẽ ăn thịt uống máu ngươi.
Tống Thiên thét lên rồi biến mất.
Tại nơi Tống Thiên biến mất là hai cái chân đứt còn chảy máu.
Không có pháp tắc của Tống Thiên, hai cái chân này vừa xuất hiện liền bị lốc xoáy hư không cuốn đi, biến thành gió bụi vũ trụ.
Ninh Tiểu Xuyên ngẩng lên nhìn, nhíu mày, nghĩ:
- Xem ra không khắc khí tức của Tịch Diệt Đạo lên Bạch Sắc Cốt Châu thì ta không thể phát huy được toàn bộ uy lực của nó. Nếu không thì vừa rồi Tống Thiên không thể thoát được.
Vừa rồi chính là Tịch Diệt Đạo mà Ninh Tiểu Xuyên mới lĩnh ngộ đã chặt đứt hai chân Tống Thiên.
Tịch Diệt Đạo thuần túy là một loại hủy diệt chi đạo, phá hoại lực cực lớn. Khi thi triển Tịch Diệt Đạo Ninh Tiểu Xuyên thậm chí có thể đột phá không gian để thi triển. Nhưng muốn dùng chiêu này hắn cần thời gian chuẩn bị.
Vừa rồi Tống Thiên bỏ chạy vừa hay cho Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị.
Nhưng vì mới lĩnh ngộ ra Tịch Diệt Đạo, mà khí tức của nó cũng chưa được khắc lên Bạch Sắc Cốt Châu nên ảnh hưởng rất lớn tới uy lực của nó. Cuối cùng Tống Thiên chỉ mất hai chân và vẫn chạy thoát.
Nếu không, với thực lực hiện này của Ninh Tiểu Xuyên, Tống Thiên gần như không có chút hy vọng nào chạy thoát.
Sau khi thử thực lực của mình với Tống Thiên, giờ Ninh Tiểu Xuyên lại mong được chiến với Phi Các để xem thực lực của vị vương giả thiên kiêu Ma Đà Sơn này khoa trương tới mức độ nào.
Thần Cách chi vương được gọi là vương giả cũng không phải khoác lác. Thiên kiêu có Thần Cách chi vương cho dù có yếu thế nào có lẽ cũng vẫn mạnh hơn nhiều so với Tống Thiên.
Ninh Tiểu Xuyên quay người nhìn Ma Thiên Hương phía sau:
- Thiên Hương, lại đây, để ta xem thứ trong ngực ngươi rốt cuộc là cái gì.