Thần Ma Hệ Thống

Chương 1468: Trấn áp Thái Đặc Tư (1)

- Thật mạnh! Không hổ là cường giả bát giai, sau khi biến thân chiến lực còn trên mình thật nhiều.


Tiến hóa ở các cấp sau cùng, mỗi khi tiến lên một giai thì sức chiến đấu của cường giả không cùng cấp bậc chênh lệch cực khủng, có thể so sánh như trời và đất, Nhạc Trọng dù có được thần ma thể cứng rắn, thiên phú siêu phàm nhưng vẫn không thể địch nổi cường giả bát giai.


Bát giai Cự Viên Vương Thái Đặc Tư cười lên dữ tợn, cơ hồ không có cho Nhạc Trọng thời gian thở dốc nào cả, lóe lên một cái là xuất hiện trước mặt của Nhạc Trọng, đánh một quyền vào đầu của Nhạc Trọng:
- Ha ha, đi chết đi!


Thời điểm nắm đấm của bát giai Cự Viên Vương sắp đánh trúng đầu của Nhạc Trọng thì hai mắt Nhạc Trọng phát lạnh, hỏa diễm cuồn cuộn trong nháy mắt hiện ra, thoáng cái trải rộng cả không gian này, hỏa diễm thiêu đốt tât cả quét qua bát giai Cự Viên Vương Thái Đặc Tư.
Lĩnh vực hỏa diễm, động!


- Lĩnh vực! ! Mày đã tu luyện ra lĩnh vực? Chuyện này làm sao có thể, mày chỉ là cường giả thất giai của nhân loại mà thôi, làm sao có thể tu luyện ra lĩnh vực.


Bát giai Cự Viên Vương Thái Đặc Tư nhìn thấy không gian này có hỏa diễm cuồn cuộn bao phủ, trong mắt hiện ra thần sắc kinh hãi, thân hình nhanh chóng lùi lại, vòng bảo hộ hiện ra trước người, một dòng năng lượng trong suốt ngưng tụ lại.


Trong thần điên này hỏa diễm có thể thiêu cháy toàn bộ mọi thứ, trực tiếp thôn phệ Cự Viên Vương Thái Đặc Tư vào trong.
Thân ảnh của Nhạc Trong trong chớp mắt này đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, giống như dung nhập vào trong hỏa diễm vậy.


Lĩnh vực hỏa diễm chí cương chí dương, có thể thiêu cháy mọi vật, cho dù vút một ngọn núi vào trong hỏa diễm này cũng sẽ bị luyện hóa thành tro tàn.
Trong lĩnh vực hỏa diễm này thân thể Cự Viên Vương Thái Đặc Tư và vòng bảo hộ vặn vẹo, tùy thời có khả năng trực tiếp sụp đổ.


Sắc mặt Cự Viên Vương Thái Đặc Tư hết sức khó coi, nó cắn răng một cái, điểm chân một cái và phóng thẳng ra ngoài. Trong không gian nhỏ hẹp này chống lại cường giả lĩnh vực quả thực chính là muốn chết. Về phần bảo khó Cơ giới đế quốc nó cũng không quan tâm nhiều. So sánh thì tính mạng của nó còn đáng quý hơn không ít.


- Muốn chạy trốn? Vậy phải xem ngươi có thể chạy được không!
Trong ngọn lửa này, Nhạc Trọng giống như thần linh hiển hiện ra ngoài. Đấm một quyền vào vòng bảo hộ của Cự Viên Vương Thái Đặc Tư.
Đương!


Nương theo tiếng nổ vang cực lớn chính là Cự Viên Vương Thái Đặc Tư bị đánh vào trong biển lửa, vòng bảo hộ của hán lúc này vặn vẹo sắp sụp đổ rồi.


Trong mắt Cự Viên Vương Thái Đặc Tư có hung quang chớp động, tiếp tục bay nhanh, ý đồ phá tan phòng ngự của Nhạc Trọng, thoát đi nơi đây lại bị Nhạc Trọng chặn đường lần nữa, căn bản không thể thoát được.


Sau mấy lần thì Cự Viên Vương Thái Đặc Tư cắn răng một cái. Trong ngực của nó có một óng pháo dài một mét, pháo này tương đương với pháo chủ, thậm chí có thể bắn chết cường giả bát giai. Nhưng mà uy lực càng lớn thì năng lượng càng nhiều, thời gian làm lạnh cũng cực kỳ dài. Lúc này Cự Viên Vương Thái Đặc Tư cũng bị Nhạc Trọng bức vào tuyệt lộ, không thể không vận dụng siêu cấp chủ pháo này, một đạo lực lượng cường đại bao phủ họng pháo, trong một chớp mắt một đạo hào quang cực mạnh bắn ra ngoài, bắn thẳng vào lĩnh vực hỏa diễm của Nhạc Trọng.


Uy năng của chủ pháo cực kỳ khủng bố, một kích này có thể hủy diệt một thành thị, chùm sáng của nó nhanh chóng xé rách lĩnh vực hỏa diễm của Nhạc Trọng. Thế đi không giảm còn trực tiếp bắn xuyên qua vách tường hợp kim của thần điện, bắn thần điện xuất hiện một lỗ thủng lớn. Lĩnh vực hỏa diễm của Nhạc Trọng dưới một kích này lập tức sụp đổ, biến mất không thấy gì nữa.


Tuy Nhạc Trọng lĩnh ngộ lĩnh vực nhưng hắn không phải là cường giả bát giai. Lĩnh vực của hắn không cách nào ngăn cản được chủ pháo oanh kích.


Sau khi lĩnh vực tan vỡ thì trên mặt Nhạc Trọng vô hỉ vô bi, trực tiếp thi triển bí thuật Âm Dương Đại Thủ Ấn, một cự chưởng ẩn chứa âm dương chi lực từ trên cao giáng xuống, giống như cự chưởng của phật tổ trấn áp con khỉ là Cự Viên Vương Thái Đặc Tư.


Đối mặt với Âm Dương Đại Thủ Ấn to lớn này, Cự Viên Vương Thái Đặc Tư đã tiêu hao năm thành năng lượng cho chủ pháo đành phải giơ thai tay ngăn cản, dùng sức đánh mạnh vào bầu trời.
Răng rắc!


Vòng bảo hộ quanh người của hắn vốn đã mỏng như trứng gà, dưới uy thế mạnh mẽ của Âm Dương Đại Thủ Ấn thì Cự Viên Vương Thái Đặc Tư thoáng cái bị đập dẹp, giống như một ổ bánh mì nát.


Nhạc Trọng bước lên trước một bước, năm ngón tay hóa thành trảo chụp vào đầu của Cự Viên Vương Thái Đặc Tư, dùng sức kéo chip trí tuệ của nó ra khỏi đầu.


Chip trí tuệ nhân tạo của Cự Viên Vương Thái Đặc Tư đã bị Nhạc Trọng cứng rắn kéo ra ngoài thì thân thể Thái Tư Đặc nhanh chóng giãy dụa, khôi phụcbộ dáng cự viên, duỗi bàn tay lớn ra đánh vào người Nhạc Trọng.


Lúc này chip trí tuệ nhân tạo nằm trong tay của Nhạc Trọng, con chip này chấn động điên cuồng, ý đồ thoát ra khỏi bàn tay của Nhạc Trọng.
Thân hình Nhạc Trọng nhanh chóng lùi lại, tay phải có bạch y kéo dài cắm vào chip trí tuệ nhân tạo của Cự Viên Vương Thái Đặc Tư.


Rấ nhiều số liệu cắm vào trong chip trí tuệ nhân tạo của Cự Viên Vương Thái Đặc Tư, thân thể cự viên Thái Đặc Tư run lên sau đó bất động.
Bạch y trên tay phải của Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:


- Chủ nhân, chương trình người máy trí tuệ bát giai đúng là quá phức tạp rồi, cho dù tôi muốn ăn mòn cũng cần thời gian một ngày, hết sức xin lỗi.
Nhạc Trọng nói:
- Không có vấn đề, một ngày thì một ngày. Tôi cho cô thời gian.


Trí tuệ nhân tạo đẳng cấp càng cao thì ăn mòn càng khó khăn, nếu như là cửu giai Cơ Giới hoàng đế Tổ Uyên Đình,bạch y căn bản không thể ăn mòn đối phương. Nếu như tiến hành trao đổi số liệu thì bạch y còn bị ăn mòn ngược lại.


Trấn áp Cự Viên Vương Thái Đặc Tư xong, Nhạc Trọng vung tay lên thu hồi thân thể của nó vào trong không gian giới chỉ, lúc này mới nhìn qua thần điện chung quanh.


Thần điện này bị lĩnh vực hỏa diễm của Nhạc Trọng thiêu đốt nhiều nơi, nhưng mà trên tế đàn có một viên cầu màu trắng hiển hiện, viên cầu này tỏa ra hào quang sáng ngời, thủ hộ một phương, tế đàn vẫn hoàn mỹ không có gì cả.


Nhạc Trọng đi tới bên cạnh tế đàn, nhìn thấy viên cầu màu trắng thì trong mát hiện ra vẻ kinh ngạc.
- Đây là bảo vật gì?


Ánh mắ Nhạc Trọng nhìn qua viên cầu màu trắng này, mới nhìn rõ trong viên cầu màu trắng thì nó là một không gian độc lập, trong không gian này có vô số vật tư, các loại thiên tài địa bảo, cơ giáp trân quý...
- Đây là bảo vật không gian, hơn nữa còn lớn hơn không gian giới chỉ của mình!


Trong lòng Nhạc Trọng vô cùng vui vẻ, thò tay cầm lấy viên cầu màu trắng này.
Nhạc Trọng vừa cầm lấy viên cầu màu trắng này, sau đó dụng lực kéo ra, ý đồ muôn thu hồi viên cầu màu trắng này, nhưng mà lực lượng có thể nhổ cả ngọn núi của hắn lại không thể di động viên cầu này mảy may.