Tông Thủ lại biết những đồ vật ‘ sống ’ lại thật ra là được quán chú sinh lực dồi dào. Chỉ cần những sinh cơ này tiêu tán vẫn chết thôi. Nghịch chuyển sinh tử, cho dù là trường sinh chí cảnh Thánh tôn cũng không cách nào làm được, huống gì là hắn? Nhưng mà một kích này thì Tông Thủ khoảng tinh tường năng lực của quỳnh hoa. Thật sự đây là kinh hỉ ngoài ý muốn, xa xa vượt qua dự đoán của hắn rồi. Sinh tử chi lực có quan hệ biến hóa của đàm hoa. Lúc đàm hoa nở ra là lúc sinh tử chi lực mạnh nhất. Chỉ cần thần hồn không diệt, chỉ cần có một tia sinh cơ thì sinh lực bàng bạc có thể làm cho nguyên hồn của người đó lập tức khôi phục như lúc ban đầu. Cho dù trọng thương vẫn khôi phục được. Dùng trên bản thân thì một đóa đàm hoa là một tính mạng. Dùng cho người ngoài là tiên đan cứu mạng nghịch thiên, trong thế giới này tiên đan như vậy tuyệt đối không vượt qua một màn. Mà tử chi lực là vào lúc đàm hoa héo đi thì bộc phát. Cũng có thể đả thương địch thủ, tương đương với Tông Thủ sử dụng một kích tiên lực. Phải chăng có thể điệp gia thì Tông Thủ không có thử qua, tự nhiên cũng không rõ ràng lắm. Nhưng mà hắn biết lại phối hợp với Minh Hà Cáo Tử Kiếm thì cấp độ kiếm thuật này lập tức có thể đột phá lên cấp diệt thế! Thậm chí nửa bước vô thượng! Một kiếm này dù là Thánh Giai Tôn Giả, dù không cần võ học vương đạo thì hắn vẫn tự tin chem giết được. Đáng tiếc thời gian khôi phục của đàm hoa cần thời gian lâu hơn. Cần suốt một năm mới có thể khôi phục tới trạng thái sử dụng. Mà lúc toàn thịnh phải bao dưỡng suốt ba ngày mới được. Có một thứ gia tốc quá trình này chính là tạo hóa minh tuyền. Lúc này nhớ tới bị Khổng Dao đổi đi hơn tám trăm giọt nước suối, Tông Thủ hối hận không kịp. Sớm biết như thế thì hắn tuyệt đối không cho Khổng Dao đổi tạo hóa minh tuyền, một giọt cũng không cho. Thổn thức thở dài, Tông Thủ lại đem sáu giọt nhỏ trên đóa hoa héo rủ này. Đây là vài giọt cuối cùng, còn lại dùng để tìm hiểu sinh tử pháp tắc. Quả nhiên sau khi đổ vào không lâu thì nó đã khôi phục sinh cơ, một lần nữa tạo ra bộ dáng nụ hoa. Muốn khôi phục toàn thịnh cần tới chín giọt tạo hóa minh tuyền. Cho nên cái đàm hoa này đoán chừng khôi phục được sáu phần. - Đáng tiếc ta tu cũng không phải sinh tử chi đạo. Nếu không chỉ bằng ta tìm hiểu công pháp sinh tử biến và có ba đóa đàm hoa này. Minh Hà Cáo Tử Kiếm ước chừng tăng lên một cấp độ. Chính thức đạt tới tầng mười ba tầng không vô thượng! Nhưng mà gặp lại Hàn Thanh, môn kiếm thuật này cho hắn kinh hỉ không nhỏ. Hàn Thanh dùng Đại Nghịch Thiên Ma pháp, có thể nghịch phản được tru tuyệt kiếm ý, nhưng không có khả năng nghịch phản sinh tử chi đạo. Môn kiếm thuật này mới là khắc tinh của hắn! Tông Thủ lập tức cười cười tự giễu, nếu thật sự có thể tăng lên tầng mười ba vô thượng, như vậy hắn hiện tại cũng không còn cố kỵ, trực tiếp trùng kích Thần Cảnh. - Sau khi biến dị đã không thể xem là Hắc Ám Đàm Hoa, phải nói là Sinh Tử Đàm Hoa mới đúng. Thế gian này, độc nhất vô nhị! Tông Thủ tất nhiên vô cùng mừng rỡ, át chủ bài này lực lượng mười phần. Dù là đụng những dị tộc kia cũng có sức đánh một trận. Mà Sinh Tử Đàm Hoa tồn tại càng làm thương vong giảm xuống nhỏ nhất. - Trầm tiên sinh, vật kia đã thành chưa? Trầm Nguyệt Hiên vẫn kinh dị, nghe vậy tỉnh lại và cười nói: - May mắn không làm nhục mệnh! Phất tay sau đó đem Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch ném qua. Tông Thủ tiếp nhận sau đó thần sắc vui mừng càng đậm, Trầm Nguyệt Hiên quả nhiên là làm được. Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch lúc này chỉ là khí phôi mà thôi, nhưng mà Tông Thủ dĩ nhiên có thể dùng Hám Thế Quyết đem sinh nguyên lực chất chứa bên trong dẫn ra ngoài. Càng khó được là vật ấy linh tính quả nhiên chưa từng hao tổn. Ý nghĩa ngày sau gặp được sư tôn cũng có thể dùng vật ấy đổi đồ vật có giá trị hơn. Linh quyết dẫn ra ngoài lập tức hiện ra ánh sáng màu xanh nhạt, bao phủ năm người. - Đây là Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch chi lực? Nguyên Vô Thương nhìn qua Tông Thủ bên cạnh và nhìn khối ngọc lơ lửng kia. Bỗng nhiên một kiếm cắt vào tay của mình. Sau đó mọi người nhìn thấy miệng vết thương khôi phục như ban đầu. Tu sĩ Tiên giai đều có bất phôi kim thân, huyết nhục trọng sinh. Nhưng mà khôi phục nhanh chóng như vậy càng hi hữu. - Thật nhanh! Sơ Tuyết thấy thế líu lưỡi, cố tình cắt mình một đao rồi lại sợ đau, chỉ có thể nhìn mà thôi. - Đây chẳng phải là nói có ngọc thạch bên người vĩnh viễn không bị thương? Nguyên Vô Thương lại lặng lẽ nói: - Cảm giác thể lực của ta hơi hao tổn, có thể thấy được Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch thực sự không phải là vạn năng! Tối đa chỉ có thể lập tức khôi phục miệng vết thương mà thôi, cũng không cách nào chữa trị đạo cơ tổn thương. Mà hồn lực của Tông huynh ngươi có khả năng chịu được không? Tông Thủ bất đắc dĩ cười lên, đem linh quyết thu hồi, ánh sáng trong trẻo lạnh lùng biến mất. Kỳ thật tiêu hao cũng không coi là nhiều, nhưng mà đồng thời tranh đấu với người ta thì hơi cố sức, chỉ có thể sử dụng vào lúc mấu chốt. Nhưng mà biết được thứ này có thể tùy thời chữa trị thương thế, thần sắc mấy người trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều. Nếu như thật sự chiến đấu mà thân thể lập tức tốt hơn, tuyệt đối là chiếm tiện nghi lớn. Tông Thủ lúc này mới chú ý tới thần sắc của Tô Tiểu Tiểu, tim đập mạnh và loạn nhịp, dường như có hương vị mất hồn vía. Chỉ bằng khí cơ biến hóa đã biết được yêu nữ trong trăm ngày qua biến hóa không nhỏ. Nguyên Ma Thất Tình Quyết càng tinh thuần. Đứng ở bên người của nàng không cần động niệm, nội tâm người bên ngoài sợ rằng đã lộn xộn. Thất tình lộn xộn và dục niệm đan vào. Tông Thủ có thể áp chế xuống, Nguyên Vô Thương mấy người cũng đã tận lực bảo trì khoảng cách nhất định với Tô Tiểu Tiểu. Không thể ngự khống, khiến cho Nguyên Ma Thất Tình Quyết thu phát tự nhiên, rõ ràng Tô Tiểu Tiểu tiến triển lần này rất khoa trương. Nhưng mà trên mặt của nàng không có vui mừng, ngược lại mặt mày đầy u sầu. - Không biết thánh nữ vì sao nhập thần như vậy? Có thể nói nghe một chút? Trong mắt Tô Tiểu Tiểu dần dần phục tiêu cự, đã nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Tông Thủ. Vừa rồi nàng thất thần đã khiến cho Tông Thủ sinh nghi. Nhưng mà trăm ngày này Nguyên Ma Thất Tình Quyết tu vị tăng vọt. Cảm giác không ổn càng ngày càng mạnh mẽ. Điềm xấu báo hiệu đậm đặc, quanh quẩn ở trong lòng, không dứt bỏ được. Cảm giác nếu tiếp tục đi theo bên người của Tông Thủ thì nàng nhất định sẽ gặp điềm xấu quán thân. - Ta cảm giác rất kỳ quái, muốn tạm thời rời khỏi ái lang một thời gian ngắn. Cũng quên đi chuyện gần đây, có thể là có quan hệ tới ái lang và Nguyên Ma đại nhân... Lời đằng sau chưa nói thì Tô Tiểu Tiểu cảm giác đầu của mình đau đớn, khí huyết trong ngực quay cuồng, giống như có cảm giác tử vong sắp tới. Đợi đến khôi phục lại thì trong mắt Tô Tiểu Tiểu hiện ra vẻ mờ mịt. Chính mình mới vừa nói cái gì, tại sao không nhớ gì cả?