Thần Đạo Đan Tôn

Chương 86: Lưu Vũ Đồng đột phá

Ở chổ này, dưới nhiều thế lực vây quét, Trình gia sao có thể chống lại, trong nháy mắt liền bị diệt tộc!

Có thể có mấy người may mắn chạy thoát, nhưng lấy địa vị của Lăng Hàn ở Đại Nguyên thành hiện tại, dư nghiệt Trình gia khẳng định cũng như chuột chạy qua đường, nhìn thấy người liền trốn, bằng không nhất định sẽ bị tóm, đưa đến Lăng gia.

Ai không muốn kết giao bằng hữu với Lăng Hàn chứ?

Lăng gia đã không còn lại mấy người, bởi vậy đám người Thích Vĩnh Dạ không có lập tức rời đi, mà lưu nhân thủ lại, trợ giúp Lăng gia ổn định cục diện. Nhưng trải qua chiến dịch này, tin tưởng Đại Nguyên thành đã không có thế lực nào dám đối địch với Lăng gia, hơn trăm thế lực chạy tới phất cờ hò reo, ai thấy không kinh sợ?

Sản nghiệp của Trình gia tự nhiên xếp vào danh nghĩa Lăng gia, chỉ là Trình gia sớm bị bức đến trình độ hết đạn hết lương, thực sự là đến tuyệt địa, nhưng khoáng sản vẫn còn, cửa hàng cũng còn, chỉ cần cố gắng quản lý, chẳng mấy chốc sẽ sản sinh lượng lớn của cải.

Ở Lăng gia một ngày, đám người Thích Vĩnh Dạ dồn dập cáo từ, bọn họ sắp đi Hổ Dương Học Viện, Lăng Hàn cũng đi, bởi vậy bọn họ không có gì lưu luyến, không cần mấy ngày liền có thể gặp lại.

Lưu Vũ Đồng lại bắt đầu bế quan, muốn xung kích Dũng Tuyền Cảnh, bởi vì nàng cảm giác mình quá vô dụng. Ở thời điểm Lăng Hàn cần nàng nhất, nàng lại không giúp được gì, làm cho nàng rất không cam lòng.

Vì lẽ đó, sau nguy cơ, nàng lập tức vượt cửa ải.

Lăng Hàn cũng phải giúp xử lý sự tình gia tộc, liền quyết định chờ Lưu Vũ Đồng đột phá Dũng Tuyền Cảnh, mới mang Lăng Tử Huyên và Hổ Nữu đi Hổ Dương Học Viện.

Chuyện thứ nhất đương nhiên là xử lý hậu sự cho rất nhiều tộc nhân của Lăng gia.

Chết quá nhiều người, chỉ là tang lễ liền tiêu tốn bảy ngày. Hơn nữa tộc nhân chết quá nhiều, cần bổ sung lượng lớn nhân viên, bằng không căn bản không đủ để vận chuyển nhiều sản nghiệp như vậy.

Lăng Hàn cũng không có giúp đỡ bao nhiêu, hắn am hiểu luyện đan, tinh thông võ đạo, muốn nói đến chuyện này, hắn thực là không hề có kinh nghiệm. Cũng may bọn người Thích Vĩnh Dạ lưu lại rất nhiều nhân viên hỗ trợ, cũng hứa hẹn đợi Lăng gia đi vào quỹ đạo, bọn họ mới rút những nhân thủ này về.

Trong lúc này, Trần Phong Liệt có đến một chuyến, nói cho Lăng Hàn một tin tức: Trần Bằng Cử xác thực say rượu nói lỡ, bị người biết sự tình Hàng Chiến bị giết, mà người kia do dự thật lâu, cuối cùng quyết định đi Thạch Lang Môn mật báo, đổi lấy chỗ tốt.

Không nghĩ tới lời hắn nói lại lọt vào tai Trần Phong Liệt, bị Trần Phong Liệt biết ngọn nguồn, trực tiếp giết người diệt khẩu.

Lần này là hắn cố ý biểu thị trung tâm.

Hiện tại Trần Phong Liệt không dám có ý gây rối với Lăng Hàn nữa, phía sau Lăng Hàn đứng bao nhiêu thế lực? Trừ khi Trần Phong Liệt điên rồi, mới dám xằng bậy. Bởi vậy, Lăng Hàn cũng cho hắn toàn bộ phương thuốc hóa giải tẩu hỏa nhập ma, xem như khen thưởng.


Ngày thứ chín, một luồng gợn sóng mạnh mẽ ở nội viện Lăng gia chấn động ra, uy thế đáng sợ để cao thủ Tụ Nguyên Cảnh đều rung động.

Lưu Vũ Đồng đột phá!

Lăng Hàn đang ngồi ở trong đình viện tu luyện, vèo, chỉ thấy một bóng người uyển chuyển bay ra, rơi vào bên cạnh, chính là Lưu Vũ Đồng.

- Không tệ, tám ngày liền hoàn thành đột phá!

Lăng Hàn cười gật đầu, tuy trước đó hắn cho Lưu Vũ Đồng rất nhiều kinh nghiệm quý giá, nhưng có thể ở trong tám ngày hoàn thành đột phá, chứng minh thiên phú võ đạo của Lưu Vũ Đồng cực cao.

Lưu Vũ Đồng gật gù, dùng giọng kiên định nói:

- Sau này, ta nhất định sẽ không trở thành gánh nặng của ngươi, mà là một giúp đỡ tin cậy!

- Ha ha, ta tin tưởng ngươi.

Lăng Hàn cười cười, suy nghĩ một chút lại nói.

- Nếu ngươi đã đột phá Dũng Tuyền Cảnh, như vậy ta liền truyền cho ngươi công pháp tầng thứ ba của Tam Âm Huyền Âm, sau khi ngươi luyện thành, liền không cần lo lắng chuyện sẽ hôn mê nữa.

- Ừm!

Lưu Vũ Đồng gật đầu, có chút hưng phấn. Bởi vì đây chính là công pháp Thiên Cấp, đối với vũ si như nàng mà nói, là một loại mê hoặc không cách nào chống lại.

Hai người trở lại nội thất, thời điểm truyền công, Lăng Hàn tự nhiên lại trải qua một phen thử thách, để tâm thần hắn dập dờn.

Cô gái nhỏ này thật là một yêu tinh.

Thật vất vả mới hoàn thành truyền công, Lăng Hàn lui ra, tiếp tục ngồi xếp bằng ở trong đình viện.

Trước đó Hắc tháp để hắn tạm thời nắm giữ sức mạnh của Dũng Tuyền Cảnh, nhưng thời gian chỉ có một canh giờ, mà lần sau hắn còn muốn mượn dùng lực lượng Hắc tháp, phải đợi đột phá đến Dũng Tuyền Cảnh.


Có điều, đợi đột phá Dũng Tuyền Cảnh, hắn liền có thể bước đầu hiểu rõ bí mật của Hắc tháp, không biết sẽ cho hắn kinh hỉ thế nào.

Hơn nữa hiện tại, Lăng Hàn cũng đạt đến Tụ Nguyên tầng năm.

Có thể đột phá nhanh như vậy, là bởi vì sau khi Hắc tháp gia trì, tuy sức mạnh biến mất rất nhanh, nhưng thật giống như bị thân thể của hắn giữ lại một bộ phận, thông qua mấy ngày trước "tiêu hóa", thì triệt để quy hắn hết thảy.

Hắn vốn cần mấy tháng liền có thể hoàn thành tích lũy một cảnh giới nhỏ, hiện tại mò đến chỗ tốt này, tự nhiên nước chảy thành sông, thuận lý thành chương đột phá.

Dưới sự thôi thúc của Ngũ hành nguyên hạch, sức mạnh của hắn bay thẳng tới Tụ Nguyên tầng chín, tái chiến Thích Vĩnh Dạ là có thể toàn thắng.

- Hiện tại sức chiến đấu của ta, có thể so với mười bốn tinh a?

Lăng Hàn lẩm bẩm nói.

Ở võ đạo giới, đạt được nhiều tinh là thiên tài có thể vượt cấp khiêu chiến, sức chiến đấu hoàn toàn không hợp cảnh giới. Bởi vậy, cảnh giới hoàn toàn không thể cân nhắc sức chiến đấu của một thiên tài, nên thế giới võ đạo liền có một phương thức đo sức chiến đấu, xưng là tinh.

Tỷ như có một thiên tài, rõ ràng chỉ là Tụ Nguyên tầng bốn, nhưng có thể chiến Tụ Nguyên tầng sáu, như vậy sức chiến đấu của hắn là sáu tinh.

- Hừm, trong Tụ Nguyên tầng chín, sức chiến đấu của Lý Đông Nguyệt yếu nhất, chỉ có mười tinh, Kim Vô Cực mười một tinh, Thích Vĩnh Dạ triển khai Thiên Tử quyền pháp, cộng thêm ba đạo quyền khí, có thể đạt đến mười ba tinh.

Lăng Hàn thầm nói.

Thế nhưng, nhân tố ảnh hưởng sức chiến đấu quá nhiều, như Bách Lý Đằng Vân, nếu cầm Sát Sinh côn, sức chiến đấu đủ để tiêu thăng đến mười một tinh, nhưng nếu không có cây côn này, hắn chỉ là cửu tinh, còn không bằng Lý Đông Nguyệt.

Có mấy người thì theo tâm tình, giận dữ hoặc là sau khi uống rượu say, sức chiến đấu sẽ tăng vọt.

Bởi vậy, cảnh giới là cố định bất biến, sức chiến đấu là gợn sóng, là trạng thái tức thì, chỉ có thể nói cao nhất có thể đạt đến bao nhiêu tinh.

- Tuy kiếp trước ta tu đến Thiên Nhân Cảnh đỉnh cao, nhưng sức chiến đấu phỏng chừng chỉ là cửu tinh, cùng lắm mười tinh, không biết mấy tên biến thái khác có thể đạt đến trình độ thế nào?

Lăng Hàn lắc đầu, kiếp trước hắn không phải cúi đầu luyện đan chính là bế quan tăng cảnh giới. Cho dù cảnh giới đại thành cũng không có tìm sáu cường giả Thiên Nhân Cảnh khác luận bàn. Hiện tại nhớ tới, để hắn không khỏi có chút tiếc nuối.

Đúng lúc này, chỉ nghe thanh âm huyên náo vang lên, một đường truyền tới. Oành, chỉ một hồi, động tĩnh liền truyền tới cái sân này, cửa lớn bị đá văng ra, một thanh niên vóc người thon dài đi tới.

Người này khí vũ hiên ngang, một thân cẩm phục, bên hông có một thanh trường kiếm, sắc mặt ngạo nhiên, hận không thể chỉa lỗ mũi lên trời, phảng phất đi tới nơi này để hắn rất hạ mình.

Sau lưng hắn là một đám hạ nhân Lăng gia, đều là thủ hạ mà Thích Vĩnh Dạ để cho Lăng Hàn, mỗi người mặt mày xám xịt, thật giống như bị đánh một trận, có người còn đứt tay.

- Lai giả bất thiện!

---------------