Thần Đạo Đan Tôn

Chương 680: Tử chiến Tiểu Đao Vương

Lăng Hàn xác thực không muốn dây dưa với Tiểu Đao Vương.

Đối phương tùy ý giết chóc ở trong thành thị phàm nhân, để Lăng Hàn căm hận, xếp vào danh sách phải giết. Hơn nữa, mấy lần bị đối phương truy sát, cho rằng Lăng Hàn không có tính khí sao?

Bây giờ đối phương đưa tới cửa, này dĩ nhiên là muốn giết, trước chỉ là trêu chọc đối phương một chút, kỳ thực trong nháy mắt nhìn thấy Tiểu Đao Vương, Lăng Hàn đã quyết định ra tay rồi.

- Lên bầu trời chiến một trận!

Lăng Hàn bay lên không.

- Chẳng lẽ lại sợ ngươi!

Thân hình của Tiểu Đao Vương bay lên, thăng vào không trung.

Hai thiên kiêu có khả năng là người mạnh mẽ nhất trong thế hệ trẻ tuổi cách xa nhau trăm trượng, đứng ngạo nghễ trên không trung, đều toả ra khí tức mạnh mẽ, cực kỳ tự tin.

Một cái như kiếm, một cái như đao.

Đây là hai đại thiên tài tranh đoạt ai mạnh hơn, cũng là kiếm đạo và đao đạo tranh đoạt.

Tất cả mọi người chú ý, ngay cả cung điện trên núi cũng có không ít người đi ra, dồn dập ngẩn đầu quan sát, nơi này cấm chỉ phi hành.

Yêu Hồi Nguyệt hiện, Lãng Nhai Thiên hiện, Đông Linh Nhi hiện, người tài ba trong thế hệ trẻ tuổi hầu như đều xuất hiện, Tiểu Đao Vương có thể nói là đại biểu cực hạn, nơi này ai dám coi thường hắn?

Nếu như Lăng Hàn có thể đánh bại hắn, vậy hầu như có thể xác định địa vị người số một trong thế hệ trẻ tuổi.

Đương nhiên còn có mấy yêu nghiệt biến thái chưa xuất hiện, tỷ như Thiên Kiếm Tông có một thiên tài kiếm đạo vẫn ở trong Thiên Kiếm Trì ngộ đạo, Tuyệt Đao Tông cũng có một Từ Tu, tuy cảnh giới không cao bằng Tiểu Đao Vương, nhưng thiên phú càng thêm yêu nghiệt, cùng cảnh giới chiến một trận, đánh bại Tiểu Đao Vương dễ như trở bàn tay.

Còn có, kỳ thực Thiên Thi Tông cũng có siêu cấp thiên tài, vẫn chưa từng xuất hiện, đều còn trong khổ tu, chưa đến thời điểm một tiếng hót lên làm kinh người.

Nhân vật đời trước cũng quan chiến, ngay cả bọn họ cũng rất quan tâm thắng bại của trận chiến này.

- Chúng ta... Thật không nhúng tay sao?

- Kiếm Vương có lệnh, thuận theo tự nhiên.

- Nhưng Tiểu Đao Vương chính là người tài ba của Tuyệt Đao Tông, thật chết ở đây, sợ là Đoạn Thiên Đao đại nhân sẽ giận dữ!

- Ha ha, chuyện này tự nhiên có Kiếm Vương chống, ngươi sợ cái gì?

- Còn nữa, tiểu tử họ Lăng này chính là Đan sư Thiên Cấp, Đan sư Thiên Cấp chưa tới hai mươi tuổi, hắn chết ở chỗ này, không sợ Đan Sư hiệp hội vỡ tổ sao?

- Ngươi lại nghĩ nhiều, Đan Sư hiệp hội thừa nhận thân phận của Lăng Hàn sao?

- Chuyện này...


Nhân vật thế hệ trước không lên tiếng nữa, trận chiến này bọn họ đều quyết định không nhúng tay vào, nếu song phương đều đồng ý đây là tử chiến, như vậy sau trận chiến này nhất định phải thiếu một vị thiên kiêu.

Lăng Hàn lấy Ma Sinh Kiếm, cười nói:

- Thực không muốn bắt nạt ngươi, có điều, ngẫm lại sắc mặt đáng ghê tởm của ngươi, tựa hồ bắt nạt ngươi cũng không tệ.

Vù, Ma Sinh Kiếm kích hoạt, bốn mạch văn phát sáng!

Theo hắn bước vào Linh Anh Cảnh, càng quan trọng chính là tu ra Kiếm Mang, để uy năng của Ma Sinh Kiếm tăng lên lần thứ hai. Chỉ là đối lập với mạch văn lít nha lít nhít trên thân kiếm mà nói, bốn mạch văn thực không đáng nhắc tới.

Đây là tự nhiên, Linh khí cấp mười dù cho chỉ có thể phát huy ra một phần trăm uy lực, chém Thiên Nhân Cảnh cũng ung dung, huống chi là Hoá Thần Cảnh.

- Linh khí cấp mười thì lại làm sao!

Tiểu Đao Vương hừ lạnh.

- Ngươi cách Phá Hư Cảnh còn rất xa! Hơn nữa, Linh khí không phải do mình ôn dưỡng ra, tuyệt đối không thể tỏa ra hoàn toàn uy năng, ta không thua ngươi.

- Thua hay không thua, không phải thổi ra, mà là đánh ra!

Lăng Hàn cười sang sảng, vươn tay trái ra ngoắc ngoắc.

- Đến đến đến, để ta dạy dỗ ngươi, cái gì mới gọi là yêu nghiệt, cái gì mới gọi là thiên tài!

- Cuồng ngạo!

Tiểu Đao Vương giết ra, trường đao vung chém, một đạo Đao Mang dài khoảng một trượng từ trong thân đao bắn ra, thật giống như thiên địa cũng có thể chia ra làm hai.

Lăng Hàn vung kiếm chặn, tương tự là một Kiếm Mang nổ ra.

Oành!

Hai đạo Mang va chạm, lẫn nhau chặt đứt đối phương, đồng thời hóa thành toái quang vô tận, từ giữa bầu trời rớt xuống.

Chiêu thứ nhất, cân sức ngang tài.

Nhưng tất cả mọi người ngơ ngác, Tiểu Đao Vương... là Hoá Thần Cảnh a! Hơn nữa, bản thân hắn là thiên tài siêu cấp, có thể vượt cấp khiêu chiến, nhưng ngay cả như vậy, hắn lại chỉ đánh hoà với Lăng Hàn, đây là chuyện khó mà tin nổi cỡ nào?

- Đáng ghét!

Tiểu Đao Vương cắn răng, kỳ thực sức mạnh của hắn chiếm ưu thế, nhưng uy lực của Mang không chỉ quyết định bởi sức mạnh, mà còn do số lượng Khí ngưng tụ, chất lượng binh khí ảnh hưởng.

Số lượng khí của song phương tương đồng, đều đột phá đến cực hạn, như vậy Mang của Lăng Hàn còn có thể hoà hắn, là bởi vì bảo kiếm trong tay.


Linh khí cấp mười, coi như không thể toàn mở, nhưng chất lượng cao hơn cấp chín, đây là sự tình không cần hoài nghi.

Tiểu Đao Vương rất khó chịu, hắn được kho báu của một Cổ Vương Triều, nhưng ở trên bảo vật lại thua đối phương. Nhưng Linh khí cấp mười a, toàn bộ thiên hạ có thể có bao nhiêu?

- Chỉ là ỷ vào Linh khí chi uy mà thôi!

Tiểu Đao Vương hừ lạnh, người đã giết tới, chém về phía Lăng Hàn. hắn biết thân pháp của Lăng Hàn nhanh, cho nên mới gần người chiến một trận, không cho đối phương phát huy ưu thế tốc độ.

- Cận chiến?

Lăng Hàn xì một tiếng.

- Ngươi đây là đang tự tìm đường chết a!

Hắn kiêm tu thể thuật, hơn nữa ở dưới Bất Diệt Thiên Kinh rèn luyện, thể phách cực kỳ mạnh mẽ, đánh nhau tay đôi là cường hạng của hắn.

Cận chiến, trong khoảng thời gian ngắn ngươi có thể đánh ra bao nhiêu công kích hoàn toàn quyết định bởi cường độ thân thể, như cánh tay vung vẩy, chân đá, hoàn toàn không có quan hệ với nguyên lực.

Chiến đấu lâu dài, ngươi có thể không ngừng phun trào nguyên lực hóa thành công kích, nhưng này tuyệt nhiên không giống.

Leng keng keng… hai người cận chiến, đao và kiếm không ngừng va chạm, phóng ra hào quang vô tận.

- Cái gì!

Tiểu Đao Vương cực kỳ chấn động, ở trong cận chiến, hắn lại bị Lăng Hàn áp chế!

Đây là cái thể phách gì a, cùng một thời gian, hắn chỉ có thể đánh ra mười phát công kích, nhưng đối phương cao tới trăm phát, nghiền ép hắn mười lần.

Tiểu Đao Vương muốn rời khỏi, cận chiến với Lăng Hàn hắn hoàn toàn là lấy kỷ ngắn nghênh địch trường, ngốc đến không thể ngốc hơn.

- Gần người dễ dàng, lại muốn kéo dài khoảng cách, tùy ý ngươi sao?

Lăng Hàn thân hóa lôi đình, truy kích về phía đối phương, phát động Lôi Động Cửu Thiên, tốc độ nhanh thái quá.

- Đáng chết, đây là của ta…

Tiểu Đao Vương lộ ra vẻ điên cuồng, Lôi Động Cửu Thiên này hẳn là thần thông thuộc về hắn, nếu bị hắn học, như vậy đao pháp của hắn sẽ càng nhanh, trong cùng cấp độ, ai có thể là đối thủ của hắn?

Hơn nữa, còn mang theo sức mạnh Lôi đình, mỗi lần giao chiến làm cho cả người hắn run run, nguyên lực tán loạn ở trong kinh mạch, cực kỳ khó chịu.

- Ngươi đi chết đi, ta sẽ đốt đưa cho ngươi.

Lăng Hàn cười lạnh nói.

- Không cần, ta sẽ đích thân tới lấy!

Tiểu Đao Vương đối chọi gay gắt.

Trường kiếm của Lăng Hàn liên kích, đang muốn nhất cổ tác khí giết Tiểu Đao Vương, nhưng trong lòng đột nhiên bay lên báo động, đưa tay chộp về phía sau.

Đùng!

Một cánh tay trong suốt xuất hiện, đánh thẳng sau gáy của Lăng Hàn, nhưng nắm đấm lại bị Lăng Hàn tóm gọn, không cách nào tiến thêm mảy may.

Con rối kim cương!

---------------