Thần Đạo Đan Tôn

Chương 653: Trong phẫn nộ đột phá

Lăng Hàn cũng nổi giận, trên trán hằn gân xanh, bốc cháy lên sát khí như muốn đốt trời.

Quá đáng trách, lại xem sinh linh một giới là dược liệu luyện chế, đây là phát điên thế nào? Lẽ nào Ngũ Đại Thần Tông đều do yêu thú hoá hình sao? Coi như là yêu thú hoá hình, nhưng Hằng Thiên Đại Lục lại không phải chỉ có Nhân tộc.

Ở trên vùng đất này, có bằng hữu, người thân của hắn, nhưng ở tương lai không xa đột nhiên gặp phải đại họa, điều này làm cho hắn sát khí ngút trời.

Nếu trời bất công, ta liền diệt trời!

Trong lòng Lăng Hàn bay lên ý niệm như vậy, vù, toàn thân hắn chấn động, tiến vào một loại trạng thái kỳ diệu, cả người có kiếm ý dật động, thật giống như cả người đã biến thành kiếm, lộ hết sắc bén.

- Mẹ kiếp, tiểu tử này quá kích động, muốn ngộ đạo!

Con thỏ kinh ngạc thốt lên, cũng tràn ngập ước ao, thế nhân đều nói ở dưới tâm tình cực đoan dễ dàng ngộ đạo, đó chỉ là nhằm vào thiên tài, ngươi tư chất không đủ, lại kích động cũng uổng phí.

Xèo xèo xèo, ngón tay của Lăng Hàn vô ý thức đung đưa, từng đạo Kiếm Khí bay múa.

Đây là một mật thất, lại không lớn, dưới Kiếm Khí ngang dọc, nhất thời tràn ngập toàn bộ mật thất.

- A ơ ơ, muốn bắn chết Thỏ Gia nhà ngươi sao!

Con thỏ vội chạy trốn, nhưng trong này khắp nơi là Kiếm Khí, nó chỉ đành vận chuyển nguyên lực hình thành tấm chắn ngạnh kháng, nhưng sức chiến đấu của Lăng Hàn quá đáng sợ, dù cho những kiếm khí này chỉ là do ngón tay bắn ra, lực sát thương vẫn rất kinh người, để nó oa oa kêu thảm thiết.

May mắn chính là, nó cũng thuộc loại yêu nghiệt, tầng da trên người ngay cả Hổ Nữu cũng cắn không lủng, ngạnh kháng mấy Kiếm Khí của Lăng Hàn sẽ không sao, nhưng đau tự nhiên là khó tránh khỏi.

Hổ Nữu thì khanh khách cười duyên, ở dưới Kiếm Khí đi lại như thường, thân hình vượt qua, thậm chí còn có thể biến hình, đột tránh, có vẻ cực kỳ quỷ dị.

Con thỏ không khỏi trừng lớn hai mắt, lẩm bẩm nói:

- Lôi Đình Chi Thân đại thành sao? Thực sự là kinh người, có thể hóa thành ánh chớp tùy ý biến hóa thân thể, thậm chí như ánh chớp lấp lóe, áp súc không gian hình thành thuấn di cự ly ngắn!

- Nếu nha đầu này thật sự có tổ tiên ở Thần giới, vậy sẽ là nhân vật cấp bậc nào? Thần Vương sao?

Lăng Hàn tiến vào trạng thái vô ý thức, dưới sự giận dữ, ngược lại để hắn thu được đột phá.

Cửa lớn của ba mươi đạo kiếm khí đang từ từ mở ra.

Hắn dừng lại ở cấp độ hai mươi chín đạo kiếm khí rất lâu, đây là một bình cảnh chân chính, xưa nay bị cho là số lượng cực hạn của khí, tự nhiên rất khó có thể vượt qua, dù hắn kỳ tài ngất trời vẫn bị kẹt lại.


Nhiều ngày trối qua, hắn đã có lĩnh ngộ mông lung, thật giống như chỉ cách một tầng giấy, nhưng thủy chung chênh lệch tí tẹo như vậy.

Cho đến lúc này, dưới cơn giận dữ, tầng giấy kia đã bị phá tan.

Ong ong ong… cả người Lăng Hàn đều phát tán ra Kiếm Khí, không chỉ là ngón tay nữa.

Ba mươi đạo kiếm khí, thật đến cực hạn, đây là một lần lột xác.

- Thành công!

Con thỏ kinh hô, tiểu tử này cũng là quái thai, lĩnh ngộ khí lại như uống nước, tuy lĩnh ngộ khí không tính cái gì, chỉ là một ngọn núi nho nhỏ của võ đạo, còn có rất nhiều ngọn núi cao hơn cần vượt qua, nhưng đã có thể thấy được Lăng Hàn yêu nghiệt.

Lăng Hàn đột nhiên mở hai mắt, lộ ra vẻ vui mừng, không nghĩ tới lại ở trong trạng thái này đạt đến ba mươi đạo kiếm khí, hiện tại hắn có thể ngưng Mang, không cần lấy giả Mang chiến đấu nữa, sức chiến đấu tự nhiên tăng lên rất nhiều.

Có điều, kinh hỉ cũng khó có thể xóa đi phẫn nộ của hắn, ngũ đại tông môn thực là phát điên, rõ ràng coi toàn bộ thiên hạ như gia súc nuôi nhốt, nhưng vạn năm qua lại bày ra bộ dáng ta là Chúa cứu thế của các ngươi, để thế nhân sùng bái.

Chẳng trách Tử Tuyết Tiên nói bọn họ vẫn sống ở trong lời nói dối to lớn.

Sau diệt thế, khẳng định có người giữ lại chân tướng lúc trước, nhưng ngũ đại tông môn có một vạn năm tẩy não, có thể hủy diệt tội chứng, bởi vậy, bọn họ vẫn ngồi ở trên thần đàn.

Chẳng trách ngũ đại tông môn quản lý cổ địa đồ chặt như vậy, là lo trong cổ địa đồ có khả năng lưu lại đầu mối gì, sẽ dẫn ra bí mật của vạn năm trước, thậm chí bí mật hai vạn năm, năm vạn năm, mười vạn năm trước.

Tâm tình của Lăng Hàn ổn định lại, kích động không thể giải quyết vấn đề, ngược lại, hành động theo cảm tình chỉ có thể hỏng chuyện. Tỷ như hiện tại hắn lớn tiếng kêu gọi, nói ra bộ mặt chân chính của ngũ đại tông môn, lại có mấy người sẽ tin tưởng?

Ngươi làm như vậy không phải giội nước bẩn cho năm Thượng Cổ Tông Môn sao? Đang ô nhục đại công thần của vạn năm trước sao? Lòng dạ đáng chém!

Chẳng trách Tiểu Đao Vương coi thường sinh mệnh như vậy, bởi vì ở trong mắt hắn, những cái này sau đó đều là dược cặn, chết mấy cái lại có quan hệ gì?

- Ta thề, không chỉ san bằng ngũ đại tông môn ở nơi này, ngày sau bước lên Thần giới, Ngũ Đại Thần Tông kia cũng khó thoát vận mệnh hủy diệt!

Lăng Hàn siết nắm đấm nói.

- Tiểu tử, Thỏ Gia ủng hộ ngươi ở trên tinh thần!

Con thỏ vô căn cứ nói.


- Lăng Hàn, Nữu ủng hộ ngươi, đánh đổ hết thảy mọi người, ngươi làm Hoàng Đế, Nữu làm Hoàng hậu!

Hổ Nữu rất nghĩa khí, cũng hoàn toàn không biết cái gì là ngượng ngùng.

Lăng Hàn cười ha ha, nhưng Hổ Nữu nói đến Hoàng Đế Hoàng hậu, lại để hắn hơi động.

Tử Tuyết Tiên không chỉ để lại chân tướng, còn nhắc phải giải khốn cục này như thế nào.

Đơn giản… khai thiên!

Mang theo toàn bộ Hằng Thiên Đại Lục phi thăng Thần giới, làm cho Hằng Thiên Đại Lục trở thành một bộ phận của Thần giới, như vậy, Thần giới có quy củ của Thần giới, Ngũ Đại Thần Tông tuyệt đối không thể hạ độc thủ với con dân Thần thổ, nếu không sẽ bị toàn bộ Thần giới thảo phạt.

Coi như Ngũ Đại Thần Tông rất trâu bò, cũng tuyệt đối không chịu nổi.

Khai thiên, nói nghe thì dễ?

Phong Phá Vân nói hiện tại Phá Hư thành Thần sẽ có nguy hiểm rất lớn, đó là bởi vì Ngũ Đại Thần Tông phong tỏa thông đạo thành Thần của giới này, bày xuống sát trận, có thể chém giết bất kỳ Phá Hư Cảnh nào.

Ở giới này, Phá Hư Cảnh chính là mạnh nhất, ngay cả Thần linh hạ giới cũng sẽ bị Thiên đạo hạn chế, chỉ khi nào rời khỏi nơi này, Phá Hư Cảnh vẫn là Phá Hư Cảnh, nhưng Thần linh sẽ khôi phục thành Thần linh.

Thần linh giết Phá Hư, dễ như ăn cháo.

Vì lẽ đó, ngoại trừ người của ngũ đại tông môn có thể phá tan hư không tiến vào Thần giới, những người khác làm như thế là tự tìm đường chết.

Thế nhưng, hiện tại cũng là thời cơ tốt nhất.

Bởi vì quy luật phát triển của Hằng Thiên Đại Lục bị Ngũ Đại Thần Tông thay đổi, hầu như phóng hết mười ngàn năm tích lũy trong vòng mấy trăm năm, cái này có thể để cho bọn họ luyện chế Nhất Giới Đan hiệu quả tốt nhất, nhưng đối với võ giả nơi này mà nói, cũng là kỳ ngộ trưởng thành nhanh chóng.

Bằng không, từ đâu tới nhiều thiên tài như vậy?

Lăng Hàn không khỏi nghĩ, bốn đồ đệ của hắn như thế nào?

Nếu bọn họ đều thành Thần linh, có phải đã bán tôn nghiêm của mình không?

Sắc mặt của Lăng Hàn âm trầm, ngày sau nếu như có thể nhìn thấy bọn người Giang Dược Phong, hắn nhất định phải hỏi rõ, bằng không hắn nhất định sẽ chấp hành môn quy, quét sạch loại phẩm đức bất lương.

Hiện tại vấn đề trở lại trên khai thiên.

Khai thiên, nhất định phải lấy hình thức quốc gia, bởi vì sức chiến đấu của một người có hạn, nhưng muốn dẫn toàn bộ đại lục tiến vào Thần giới, này cần sức mạnh của mấy trăm thậm chí mấy ngàn Phá Hư Cảnh.

Vì lẽ đó, chỉ có thể mượn quốc thế, mới có thể phá cửu thiên, nhập Thần giới, biến Hằng Thiên Đại Lục thành một phần tử của Thần giới, người người đều có hi vọng thành Thần.

- Ồ, Mã Đa Bảo!

Lăng Hàn đột nhiên nghĩ đến, Mã Đa Bảo mấy lần đề cập với hắn khai thiên, còn coi Thần giới mới là kẻ địch lớn nhất của bọn họ, lẽ nào hắn đã sớm biết chân tướng?

Bằng không, tại sao hắn muốn thành lập Tử Nguyệt Hoàng Triều?

---------------