Thần Đạo Đan Tôn

Chương 637: Tuyệt chiêu liên tục

Tất cả mọi người không thể tin được, tám mươi mốt chiến sĩ Linh Anh Cảnh đủ để dời sông lấp biển, nhưng Lăng Hàn chỉ lấy ra một thanh bảo kiếm mà thôi, lại làm cho hình thể của những chiến sĩ kia rung động, thật giống như muốn vỡ diệt.

Đây là nghiền ép trên bản chất a!

- Linh khí cấp tám thậm chí cấp chín!

Có người run giọng nói.

Linh khí, không phải lợi khí đơn giản, mà ở trên cơ sở trân kim cấp bảy rèn đúc thành, lại lấy ý chí võ đạo ôn dưỡng, nắm giữ uy năng vô thượng! Linh khí như vậy uy năng kinh người, dù cho ở trong tay Sinh Hoa Cảnh cũng có uy năng của Linh Anh Cảnh.

Như cây cầm của Vương Y Vân, khẳng định là Linh khí cấp bảy, mới có thể đánh ra tám mươi mốt chiến sĩ cấp bậc Linh Anh Cảnh, tuy không phải thực thể, nhưng sức chiến đấu không kém, càng không sợ tử vong.

Mà Linh khí đẳng cấp càng cao, thì càng khó có thể luyện thành, bởi vì trên đời này chỉ có bấy nhiêu cường giả, ôn dưỡng một Linh khí lại chí ít là mấy chục năm, năm tháng kéo dài, ý chí võ đạo còn có thể diệt đi.

Trừ khi hình thành khí linh, có thể tự mình hấp thu năng lượng thiên địa, duy trì ý chí võ đạo bất diệt.

Hai người đều lấy ra Linh khí cấp cao, mọi người tự nhiên chấn kinh, đây là thể hiện gốc gác của một thế lực, bằng không coi như ngươi nắm giữ trân kim cấp bảy cấp tám thì đã làm sao, chỉ có thể chế tạo ra lợi khí cấp bậc, nhưng không có Linh khí chi uy.

Sắc mặt của Vương Y Vân xuất hiện biến hóa rõ ràng, Ma Sinh Kiếm cho nàng áp lực quá lớn.

Linh Anh Cảnh còn không đánh lại Sinh Hoa Cảnh sao?

Nàng không cam tâm, tuy thiên tài đạt đến Sinh Hoa Cảnh đỉnh cao, xác thực có thể chiến thắng một ít Linh Anh Cảnh cấp thấp, thậm chí cấp trung, mà nàng tuy chỉ là Linh Anh tầng hai, nhưng sức chiến đấu cao tới mười tinh, thấy thế nào nàng cũng là người chiếm thượng phong tuyệt đối.

Tuyệt không thể bị đối phương doạ ngã.

Vương Y Vân đánh đàn càng gấp, âm luật hóa thành kim qua thiết mã, tám mươi mốt tên chiến sĩ Linh Anh Cảnh đại phát thần uy, thật giống như hít thuốc lắc, giết tới Lăng Hàn.

Lăng Hàn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, theo cảm ngộ Kiếm đạo của hắn tăng lên, rốt cục mở ra thêm một mạch văn của Ma Sinh Kiếm, tăng uy năng của Linh khí cấp mười lên một bậc.

Linh khí cấp mười là khái niệm gì, toàn lực kích phát tương đương với một cường giả Phá Hư Cảnh!

Hắn vung kiếm, oanh, hai mươi chín đạo Kiếm Khí ngưng tụ thành giả Mang, phốc… chém trúng một chiến sĩ Linh Anh Cảnh, chiến sĩ kia vội lấy Chiến Qua ngăn chặn, nhưng giả Mang là do Linh khí cấp mười thôi phát ra, lực phá hoại thậm chí còn đáng sợ hơn thật Mang, tên chiến sĩ kia liền bị chém thành hai đoạn.


Một chiêu kiếm liền giết chết một Linh Anh Cảnh!

Hí!

Tất cả mọi người hít khí lạnh, chỉ cảm thấy Lăng Hàn mạnh đến giận sôi người.

Nếu Lăng Hàn có gia thế như Yêu Hồi Nguyệt, Tiểu Đao Vương… còn có thể tiếp thu, dù sao những người này đã bước vào Linh Anh Cảnh, lấy sức chiến đấu của bọn họ, tự nhiên là quét ngang hết thảy đối thủ cùng cảnh giới.

Vấn đề ở chỗ, Lăng Hàn còn chỉ là Sinh Hoa Cảnh.

Lăng Hàn liên tục vung kiếm, một kiếm một tên, tuyệt không có đối thủ, liên tục huy động tám mươi mốt kiếm, tám mươi mốt chiến sĩ cũng bị chặt đứt hoàn toàn. Lẽ ra bọn chúng không phải thực thể, tự nhiên không có chỗ yếu, bị cắt đứt hoàn toàn có thể tiếp tục chiến đấu.

Nhưng Ma Sinh Kiếm kích thích ra Kiếm Mang, tự nhiên mang theo uy năng của Linh khí cấp mười, sao có thể liền lại được? Tự nhiên chỉ có dập tắt.

- Oa!

Vương Y Vân phun ra một ngụm máu tươi, trong đôi mắt lộ ra vẻ hoảng sợ. Nàng đã sớm luyện hóa bảo cầm này, tâm thần liên kết, hiện tại tám mươi mốt chiến sĩ bị chém dập tắt, nàng cũng chịu liên lụy, khí huyết dâng trào, cực kỳ khó chịu.

Nàng không cam lòng, nhẹ nhàng vỗ bảo cầm, vù, trong cầm lại bắn ra một thanh lợi kiếm.

Kiếm này cực nhỏ, lưỡi kiếm như dây đàn, nếu không nhìn kỹ thì căn bản nhìn không thấy.

Vương Y Vân vung kiếm chém ra, thân kiếm giống như dây đàn, hóa thành ti sợi quấn qua Lăng Hàn, hơn nữa không dừng ở đây, mà như Hấp Huyết Nguyên Kim, có thể kéo dài vô hạn.

Nhưng thanh kiếm này tuyệt đối không phải do Hấp Huyết Nguyên Kim luyện chế, mà là Kiếm Khí và nguyên lực của nàng, thông qua phương thức kỳ diệu dung hợp lại, quấn về phía Lăng Hàn, như mở ra một tấm lưới che trời.

- Vương gia tuyệt học, Lạc Ảnh Triền Ti Kiếm Pháp!

- Tuyệt học của Vương gia lão tổ tung hoành thiên hạ năm đó, không nghĩ tới Vương Y Vân lại học được, không hổ là thiên tài.

- Vương tiên tử, chém tiểu tử kia!

Mọi người kinh ngạc thốt lên, rất nhiều người reo hò thay Vương Y Vân, bọn họ tự nhiên hi vọng vị tiên tử này có thể thắng được.


- Có chút ý nghĩa.

Lăng Hàn lẩm bẩm nói, tay phải rung lên, Ma Sinh Kiếm đãng ra một đạo Kiếm Khí ác liệt, dễ dàng liền chặt đứt kiếm ti bốn phía, chỉ cần thực lực chênh lệch không phải rất lớn, Linh khí cấp mười sẽ nắm giữ ưu thế áp đảo.

Thân hình của Vương Y Vân bay vọt, bạch y tung bay, như nguyệt trung tiên tử uyển chuyển nhảy múa, nhưng mỗi một kiếm đều đãng ra Kiếm Khí ác liệt, lấy xu thế đường vòng cung chém tới Lăng Hàn, cực kỳ quỷ dị.

Lăng Hàn vận chuyển Lôi Động Cửu Thiên, sức chiến đấu tăng gấp đôi, đạt đến Linh Anh mười lăm tinh, giết ngược về phía Vương Y Vân.

Leng keng leng keng… hai kiếm không ngừng va chạm, Kiếm Khí bay ngang, phóng ra ánh sáng kinh người, ngay cả Sinh Hoa Cảnh cũng không dám nhìn chằm chằm, chỉ lo sẽ làm mù mắt.

Vương Y Vân ngơ ngác thất sắc, mỗi lần oanh kích, thân thể nàng đều mất cảm giác, thật giống như bị điện giật, khó chịu đến muốn thổ huyết, ngay cả nguyên lực cũng tán loạn, không cách nào phát huy toàn lực.

Ở dưới đối kháng chính diện, nàng lại không bằng một Sinh Hoa Cảnh!

Chỉ có thể nói, Lôi Động Cửu Thiên quá bá đạo, siêu cấp thiên tài như Vương Y Vân cũng bị hạn chế nghiêm trọng.

Lăng Hàn đè Vương Y Vân đánh, chỉ mấy chục chiêu liền đánh bay trường kiếm trong tay đối phương.

Vương Y Vân cắn răng, rút trâm cài đầu xuống, ném về phía không trung, nhất thời có ánh sáng óng ánh dật động, cấp tốc phóng to, dài khoảng một trượng, như một chiếc thuyền quái lạ.

Lăng Hàn hơi nhướng mày nói:

- Lại dây dưa, sẽ đánh cái mông của ngươi!

Vương Y Vân vừa thẹn vừa giận, nơi nào chịu nghe, tiếp tục khởi động trâm cài đầu, mũi nhọn ngưng tụ nguyên lực, hình thành một chùm sáng, toả ra khí thế đáng sợ, như có thể hủy thiên diệt địa.

- Không nghe lời!

Trên người Lăng Hàn có ánh chớp lấp lóe, hắn vẫn chưa thể hóa thành ánh chớp, nhưng tốc độ tăng vụt gấp ba, lóe lên liền xuất hiện ở bên người Vương Y Vân, vung Ma Sinh Kiếm qua, đánh tới mông của Vương Y Vân.

- A…

Vương Y Vân kinh ngạc thốt lên, một bên là đau, một bên là xấu hổ.

Người đàn ông này lại thật dám đánh mông của mình!

Vèo, có điều nàng là thiên kiêu đương đại, cho dù dưới tình huống như vậy vẫn khởi động trâm cài đầu công kích Lăng Hàn, một vệt ánh sáng bắn ra, lực phá hoại cực kỳ đáng sợ.

Lăng Hàn toàn lực chém ra một chiêu kiếm, đánh diệt chùm sáng kia, nhưng tay phải tê rần, suýt chút nữa nâng không nổi. Hắn không khỏi kinh ngạc, phải biết thể phách của hắn kinh người cỡ nào, nhưng ăn một đòn lại khó chịu như vậy, cái trâm cài đầu kia thật không đơn giản.

Đùng đùng đùng, hắn lại đánh mông của Vương Y Vân mấy phát.

---------------