Thần Đạo Đan Tôn

Chương 599: Giao chiến

- Hừ, tiêm bi nhất định phải giao ra!

Tiểu Đao Vương lãnh đạm nói, môn thần thông này là đồ vật có giá trị cao nhất trong bảo khố, hắn được những bảo vật khác, biết công hiệu của những bảo vật này kinh người cỡ nào, tự nhiên càng thêm chú ý Lôi Động Cửu Thiên.

- Nhưng ta không muốn giao, làm sao bây giờ?

Lăng Hàn cười nói.

Tiểu Đao Vương lộ ra sát ý uy nghiêm đáng sợ, bàn tay nâng lên, sát cơ như sôi.

- Tiểu Đao Vương, ngươi thật muốn làm nghịch tử sao?

Lăng Hàn cau mày nói.

Xoạt, Tiểu Đao Vương phất tay, chém ra một ánh đao, lại hóa thành thiên đao kinh thế, chém về phía kim thuyền. Đây tuyệt đối vượt qua cấp độ Khí, sắp tăng lên tới độ cao của Mang, lực phá hoại cực kỳ đáng sợ.

Chỉ từ uy lực trước mắt có thể suy đoán, ánh đao của đối phương chí ít ngưng tụ hai mươi đạo khí!

Đây chỉ là qua loa phỏng chừng, Tiểu Đao Vương chưa hẳn toàn lực ứng phó, bởi vậy ánh đao của hắn còn có khả năng mạnh hơn, có thể đạt đến hai mươi chín đạo, thậm chí ba mươi.

Lăng Hàn không cách nào lực địch, một ánh đao chém qua, để núi non phía dưới gặp xui xẻo, lại một thôn trang bị lan đến, toàn bộ hóa thành tro bụi.

- Tiểu… Đao… Vương!

Lăng Hàn gằn từng chữ nói, hắn gặp qua không ít ngoan nhân, nhưng không để nhân mệnh ở trong lòng, tùy ý giết chóc như vậy, hắn là lần đầu tiên gặp phải.

Đây chính là đệ tử của Tuyệt Đao Tông?

Năm xưa tuy Lạc Nhật Đao Hoàng cũng lãnh khốc vô tình, nhưng đao của hắn chỉ chém cường giả, xưa nay sẽ không ra tay với người yếu, càng xem thường ra tay với phàm nhân.

Hai đời thiên kiêu, rõ ràng đều xuất sắc, nhưng tính tình chênh lệch nhiều như vậy.

Lăng Hàn giận dữ nói:

- Toàn Nhi, muội khống chế thuyền đánh tên khốn kia, ta đến kiềm chế hắn!

- Hàn ca ca, cẩn thận!

Chư Toàn Nhi dặn dò, trên mặt có vẻ lo âu. Nàng tự nhiên không hoài nghi thực lực, thiên phú của Lăng Hàn, nhưng Tiểu Đao Vương tu luyện nhiều hơn Lăng Hàn mấy chục năm, đây là chênh lệch không cách nào bù đắp.

Lăng Hàn ra khoang thuyền, lạnh lùng đối mặt Tiểu Đao Vương, Hổ Nữu cũng xuất hiện, chống nạnh, cũng hết sức tức giận, tên khốn kia lại dám công kích Nữu, thực sự là sống thiếu kiên nhẫn.


- Ồ, ngươi là... Lăng Hàn!

Tiểu Đao Vương nhìn chằm chằm Lăng Hàn một hồi, đột nhiên kêu lên.

- Không nghĩ tới còn biết tên của ta!

Lăng Hàn lạnh nhạt nói.

- Đan sư Thiên Cấp nha, rất hiếm có.

Tiểu Đao Vương lạnh nhạt nói.

- Chỉ là ở trong mắt ta, Đan sư Thiên Cấp thì lại làm sao? Nghe nói ngươi đạt được truyền thừa của Thập Nhị Cung, còn có tăm tích của một thần tàng. Ta không có hứng thú với truyền thừa của Thập Nhị Cung, nhưng đối với thần tàng vẫn có một ít.

- Như vậy đi, ngươi giao tiêm bi và tăm tích thần tàng cho ta, ta không chỉ thả ngươi một con đường sống, còn có thể đưa ngươi một bảo vật, thế nào?

Lăng Hàn cười gằn nói:

- Không thế nào gì cả, ta không giao thiệp với cầm thú!

Vèo, đúng lúc này, Chư Toàn Nhi đã chuẩn bị xong, bắn tới Tiểu Đao Vương một phát nguyên tinh pháo, tốc độ thật nhanh.

Ánh đao lóe lên, óng ánh khắp nơi.

Chỉ thấy Tiểu Đao Vương đã lấy ra một trường đao màu xanh, bổ ra phát nguyên tinh pháo kia, phân từ hai bên của hắn xẹt qua. Cả người hắn có đao khí bao bọc, như Thần linh, khí thế đáng sợ đến kinh người.

- Chỉ bằng chiếc Kim Long Thuyền này cũng muốn thương tổn ta?

Vẻ mặt của Tiểu Đao Vương lạnh lùng, ánh mắt ác liệt như thiên đao vậy.

- Đi chết đi, xem Lôi Quang Phích Lịch Đạn của Nữu!

Hổ Nữu lao tới, xì xì, hai tia chớp lập tức bắn ra, bắn tới Tiểu Đao Vương.

Hai đạo lôi quang này còn nhanh hơn nguyên tinh pháo lúc trước!

Ánh chớp, vốn là nhanh nhất trên thế giới.

Tiểu Đao Vương hoành đao chém, phốc phốc… ánh đao chém ra, song song dập tắt với hai tia chớp.

Cái này không khỏi để Lăng Hàn và Tiểu Đao Vương giật nảy cả mình.


Phải biết, Tiểu Đao Vương là Linh Anh Cảnh đỉnh cao, còn tu ra đao mang, nhưng Hổ Nữu, chỉ Sinh Hoa Cảnh mà thôi, ngay cả khí cũng không có. Nhưng công kích của hai người song song dập tắt, nói rõ uy lực của hai người chênh lệch không lớn.

Chuyện này quả thật lật đổ thường thức của võ đạo!

Tiểu Đao Vương vừa giận vừa sợ, đòn này tự nhiên không phải toàn lực của hắn, nhưng tuyệt đối không nên có kết quả như thế! Bất quá chuyện này chỉ để hắn giật mình một chút mà thôi, nhưng sau khi nhìn thấy hai đạo lôi quang kia, càng nhiều là nổi giận.

- Truyền thừa của ta, bị tiểu nha đầu này đoạt!

Hắn quả thực phát điên.

Trong bảo khố của Cổ Vương Triều, vật quý giá nhất tự nhiên là Lôi Động Cửu Thiên, mà căn cứ tư liệu hắn đoạt được, truyền thừa chỉ có một cơ hội duy nhất, một khi thần thông truyền thừa lại, tiêm bi sẽ tự mình phá huỷ, chắc chắn sẽ không để người thứ hai học được.

Mưu đồ ba năm, mắt thấy đại công sắp hoàn thành, lại đột nhiên mất hết, hắn há có thể nhịn nổi?

- Hừ, vậy ta liền giết toàn bộ, sau đó sưu hồn của các ngươi!

Tiểu Đao Vương uy nghiêm đáng sợ nói, truyền thừa không cách nào lấy ngôn ngữ, văn tự để diễn tả, bởi vậy hắn muốn có được Lôi Động Cửu Thiên, cũng chỉ có sưu hồn.

- Tiện nhân, ngươi không có cơ hội!

Lăng Hàn lạnh lùng nói.

- Xem lợi hại của Nữu!

Hổ Nữu quát to, hai tay động liên tục, ánh chớp không ngừng đánh ra, như hạt mưa đánh tới Tiểu Đao Vương.

Nàng thật là một quái thai, Lăng Hàn chỉ mới lĩnh ngộ mấy phần Lôi Động Cửu Thiên, cách vận dụng đả thương địch thủ còn kém rất xa, nhưng tiểu nha đầu này đã có thể vận chuyển như thường, quả thực khó mà tin nổi.

Nhưng điều này có thể có quan hệ tới chuyện đối phương và ánh chớp đan dệt, lúc đó nàng cơ hồ hút sạch lực lượng của Lôi Đình Chiến Giáp và tiêm bi, bởi vậy mới làm cho nàng nhảy qua bước đi bị sét đánh, trực tiếp vận chuyển thần thông như thường.

Tiểu Đao Vương hừ lạnh, trường đao vung vẩy, đánh ra từng đao mang, quét về phía kim thuyền.

Tuy Chư Toàn Nhi né tránh, nhưng đao mang này thực quá dày, oành oành oành… miễn không được bị quét trúng mấy đòn. Cũng còn tốt, kim thuyền còn có một tầng tấm chắn, toàn diện kích phát có thể chặn xuống công kích của Linh Anh Cảnh, nhưng qua mấy lần, tấm chắn cũng sắp phá nát.

Hổ Nữu quát to một tiếng, chủ động xuất kích, thân hình lóe lên, lại hóa thành một tia sét giết tới Tiểu Đao Vương, trong nháy mắt liền tới trước người đối phương, quả đấm nhỏ nổ ra, bao vây ánh chớp.

- Lớn mật!

Tiểu Đao Vương hừ lạnh một tiếng, múa đao chém qua, muốn chặt đứt Hổ Nữu.

- Tiểu Đao Vương!

Lăng Hàn rống to, đã lấy ra Lạc Nhật Cung, giương cung cài tên, nguyên lực vô tận ngưng tụ, toàn bộ thân tiễn đều hóa thành bạch quang. Hắn đã phát động Chân Thị Chi Nhãn, tìm được khu vực phòng ngự yếu kém nhất của Tiểu Đao Vương.

Tiểu Đao Vương vốn định chém Hổ Nữu, nhưng sau khi phát hiện Lăng Hàn súc thế, không khỏi biến sắc, mũi tên này để hắn không dám khinh thường, đao thế hơi hoãn.

Vèo, Lăng Hàn bắn ra, nộ tiễn phá không, hầu như không nhìn khoảng cách, đã bắn tới trước người Tiểu Đao Vương. Có điều, Tiểu Đao Vương cũng rất cường hãn, dưới tình huống như vậy cũng vung qua một đao, chém ra đao mang kinh thế.

Oành!

Mũi tên bị chém bay, thân tiễn còn hiện ra cong gãy.

---------------