Thần Đạo Đan Tôn

Chương 532: Bình ngọc

Lăng Hàn đi tới cửa thành, liền cùng Hổ Nữu tiến vào Hắc Tháp, bắt đầu thẩm vấn Na Chi Nhan.

Hắn muốn biết càng nhiều sự tình liên quan tới Hải tộc.

Ở trong Hắc Tháp, Na Chi Nhan tự nhiên càng không có cơ hội phản kháng, Lăng Hàn hỏi cái gì hắn đáp cái đó, không dám có chút ẩn giấu.

Vị Tương tộc Na Chi Nhan nghe lệnh kia, tên là Huyền Không Vân, Huyền gia là Tương tộc cực kỳ mạnh trong Bắc Hải. Huyền Không Vân là thành viên trọng yếu của Huyền gia, tu vi Hoá Thần Cảnh, căn cứ tin tức mà Na Chi Nhan âm thầm hỏi thăm, Huyền Không Vân này có dã tâm rất lớn.

Tại sao Huyền Không Vân không phái người khác, chỉ phái Na Chi Nhan hành động?

Một là Na Chi Nhan có năng lực đặc biệt, Hải yêu trời sinh am hiểu đầu độc, có thể không đánh mà thắng, thậm chí khiến người ta mê hoặc mà không tự biết. Tỷ như Hỏa Hoàng, hắn hẳn phải biết hậu quả khi mở cổ khoáng, có khả năng dao động căn cơ quốc gia, phá tan quốc thế.

Nhưng hắn vẫn nhất ý làm, muốn trở thành Sinh Hoa Cảnh, một mặt xác thực đây là hấp dẫn cực lớn, mặt khác là bị Na Chi Nhan đầu độc.

Thứ hai hiển nhiên là Huyền Không Vân không muốn kinh động người khác, thậm chí là người Huyền gia, liên quan tới sự tình hầm mỏ, Chú khí thần bí kia, hắn hẳn là nhìn thấy từ trong cổ tịch nào đó, muốn nắm giữ một mình.

Điểm ấy, từ chuyện hắn chỉ phái Na Chi Nhan liền có thể xác định, chỉ có một người... diệt khẩu cũng tương đối dễ dàng nha.

Lăng Hàn càng thêm hiếu kỳ, bảo vật có thể làm cho một vị cường giả Hoá Thần Cảnh khổ tâm tính kế muốn có được, giá trị khẳng định kinh người. Có thể khẳng định, chiếc lọ kia nhất định là Chú khí mà Tiểu Tháp nói, nhưng đến tột cùng có tác dụng gì?

Đơn giản, đào móc ra chẳng phải sẽ biết sao.

Mệnh cách của Lăng Hàn rất cứng, lại thêm có Hắc Tháp tồn tại, căn bản không cần lo lắng vấn đề nguyền rủa, hoàn toàn có thể nghênh ngang mà đi ở trong cổ khoáng.

Hơn nữa, hắn còn có một việc phải làm, là mang thợ mỏ vào trong Hắc Tháp, tẩy đi sức mạnh nguyền rủa.

Hắn đi tới cổ khoáng, lúc này đã có thị vệ hoàng gia chạy đến, mang theo mệnh lệnh của Hỏa Hoàng, từ giờ khắc này đóng cửa cổ khoáng, hết thảy đều nghe theo Lăng Hàn sắp xếp.

Lăng Hàn bảo hết thảy thợ mỏ đi tới khu vực thượng tầng tập hợp, sau đó hắn phát động khí thế của Sinh Hoa Cảnh, đánh ngất toàn bộ bọn họ, lại thu vào trong Hắc Tháp, đợi thu tất cả mọi người vào Hắc Tháp, hắn sẽ rời cổ khoáng, ném người ra, còn lúc nào bọn họ tỉnh lại, có phản ứng gì, Lăng Hàn lại chẳng muốn quản.

- Hàn thiếu, ngươi thật không thể đối địch với Không Vân đại nhân a!

Na Chi Nhan sắp muốn khóc.

- Tiểu nhân mỗi cách mười ngày phải báo cáo cho Không Vân đại nhân một lần, ngày mai sẽ là ngày báo cáo, Không Vân đại nhân đã tương đối không hài lòng tiến độ hiện tại, nếu như lại chậm, khó bảo toàn Không Vân đại nhân sẽ tự mình tới đây, đến thời điểm đó chúng ta liền thảm!


Cường giả Hoá Thần Cảnh a, động ý nghĩ liền có thể tiêu diệt Linh Anh Cảnh, Lăng Hàn lại yêu nghiệt cũng không thể đối kháng.

- Nhanh như vậy?

Lăng Hàn cau mày, nếu thật đến một vị cường giả Hoá Thần Cảnh, hắn làm sao chặn? Nhiều ngày như vậy, hai thi thể Thần linh đã trôi đi quá nhiều uy thế Thần cấp, hiện tại phỏng chừng chỉ có thể trấn áp Sinh Hoa Cảnh, với hắn mà nói đã không có ý nghĩa.

Hắn muốn đối phó Sinh Hoa Cảnh còn cần giúp đỡ sao?

- Hàn thiếu, vì tính mạng của chúng ta, ngài đừng quản việc này, cũng quản không được.

Na Chi Nhan khuyên nhủ.

Hơn nữa hắn còn có suy đoán, ngay cả Hoá Thần Cảnh cũng coi trọng như vậy, tác dụng của cái lọ kia khẳng định còn trên Hoá Thần Cảnh.

Vậy dĩ nhiên là không thể nào tiết lộ, nếu để tin tức tiết ra ngoài, nói không chắc Vương tộc cũng sẽ xuất động.

Lăng Hàn lắc đầu, cổ khoáng này là tuyệt đối không thể đào móc tiếp, mà uy hiếp của Hoá Thần Cảnh cũng không thể lơ là. Không bằng như vậy, hắn chiếm Chú khí, để tên Hoá Thần Cảnh kia đến truy sát hắn là được rồi.

Dù sao hắn cũng phải đi Trung Châu, biên giới là một bình phong thiên nhiên, thực lực của Hoá Thần Cảnh đi qua sẽ bị suy yếu rất lớn. Còn nữa, ở Trung Châu, Hoá Thần Cảnh còn không coi là tồn tại mạnh nhất.

Liền quyết định như vậy.

Lăng Hàn vốn muốn đi tìm chú khí kia, hiện tại tự nhiên càng thêm bức thiết.

Hắn trở về cổ khoáng, một đường thâm nhập, cùng Hổ Nữu đồng thời tìm kiếm.

Cổ khoáng là nơi rất đặc biệt, khí tức nguyền rủa như tơ máu bốc lên, ngăn cản thần thức, làm cho Lăng Hàn không cách nào thăm dò quá xa. Nhưng bởi vì biết cái lọ kia rất có khả năng là đầu nguồn của chú khí, bởi vậy Lăng Hàn cũng có biện pháp, là đi về phía địa phương có khí tức nguyền rủa mạnh nhất.

Tìm được địa phương, lại đào xuống dưới.

Nói đến đào đất, vậy hắn tuyệt đối hơn một vạn thợ đào mỏ.

Sinh Hoa Cảnh là sức mạnh nào? Không quản phía dưới là thạch đầu hay bùn đất, đều phá tan, hơn nữa bùn đất đào lên cũng không cần phí tâm tư dời ra ngoài, mà có thể ném vào trong Hắc Tháp.

Trong không gian này lớn lắm, không biết có thể chứa bao nhiêu núi sông vào.


Hiệu quả này tự nhiên cao đến kinh người, chỉ non nữa ngày sau, phía dưới bắt đầu bay lên khí tức như máu, chỉ tiếp xúc một chút, da dẻ liền nổi màu đỏ, trong lòng có kích động bạo lực mãnh liệt, muốn giết chết tất cả sinh linh.

Ảnh hưởng này rất lớn, chỉ một lát Lăng Hàn và Hổ Nữu đều cảm thấy áp lực, vội vã tiến vào Hắc Tháp.

- Đây không phải sức mạnh của nguyền rủa, mà là nơi này có thể an táng một đại năng, tính cách táo bạo, nên vẫn ảnh hưởng thổ địa nơi đây.

Tiểu Tháp nói.

Lăng Hàn hơi nhướng mày:

- Ý của ngươi là, nơi này chẳng những có một chú khí, còn có khả năng mai táng thi thể một đại năng.

- Có thể người kia là bị chú khí giết chết.

Tiểu Tháp suy đoán.

Ở trong Hắc Tháp rất lâu, kích động bạo lực trong cơ thể mới biến mất, hai người ra Hắc Tháp, tiếp tục đào xuống dưới. Hổ Nữu tự nhiên cũng là hảo thủ, móng vuốt của nàng vô cùng sắc bén nha.

- Oán khí thật mạnh!

Lại đào mười mấy phút, Lăng Hàn đột nhiên cả kinh, cảm giác như có món đồ gì tiến vào cơ thể, là lạ, để hắn cảm giác uy hiếp không tên.

Đây chính là sức mạnh nguyền rủa sao?

Không lập tức lấy mạng, nhưng sẽ bất tri bất giác sản sinh ảnh hưởng, cuối cùng khiến người ta nổ chết.

- Chiếc lọ!

Hổ Nữu chỉ vào mặt đất nói.

Lăng Hàn gật đầu, nơi đó lộ ra một miệng bình, hắn vội đào xuống, rất nhanh chiếc lọ kia liền hoàn toàn hiển lộ ra. Cao khoảng một thước, rất tinh tế, làm từ ngọc, dù mai táng ở trong đất cũng không bị tổn thương mảy may.

Trên thân bình có rất nhiều hoa văn, hẳn là ý chí võ đạo, phương hướng nguyền rủa nào đó.

Hắn muốn cầm lấy bình ngọc, nhưng lại không rút lên được.

Mọc rễ rồi sao?

Hắn bỏ thêm chút lực, cuối cùng bình ngọc bị rút lên, nhưng một dòng suối màu máu cũng thuận theo tuôn ra, khí thế cực kỳ khủng bố, dù cho Lăng Hàn nắm giữ thần thức của Thiên Nhân Cảnh cũng có loại cảm giác run rẩy.

- Đi!

Hắn lấy bình ngọc đi, vội nắm tay Hổ Nữu bay lên trên.

---------------