Thần Đạo Đan Tôn

Chương 516: Chấm dứt nhân quả

Lăng Hàn không ngừng không nghỉ, phía sau có bốn Kim Giáp Thi truy kích a, nếu như hắn mặc bọn chúng oanh trúng, phỏng chừng Lôi Đình Chiến Giáp cũng không gánh nổi, dù gì cũng là Linh Anh Cảnh, sao có thể xem thường?

Ngạo gia lão tổ lộ ra vẻ kinh hãi, hắn không muốn chết, càng không muốn chết ở trong tay một tiểu nhân vật.

Lăng Hàn cười gằn nói:

- Ta là Đan sư Thiên Cấp, ta tự tay giết ngươi, ngươi còn chưa thấy hãnh diện?

Một chiêu kiếm xẹt qua, Ngạo gia lão tổ thân thủ hai nơi, tánh mạng quy thiên.

Hắn liên tục nhảy vọt, thu cắt toàn bộ năm Linh Anh cảnh của Đông Nguyệt Tông, cuối cùng mới đánh giết hai tên trưởng lão của Thiên Thi Tông.

Ở dưới hài cốt của Thần linh áp chế, những người này ngay cả khí lực mở miệng xin tha cũng không có, chỉ có thể giơ gáy đợi chết, chết thực sự là uất ức đến cực điểm.

Linh Anh Cảnh a, ở Bắc Vực vốn nên là tồn tại vô địch, dù cho đánh không thắng cũng có thể thong dong trở ra, Linh Anh muốn giết Linh Anh? Khó!

Nhưng bây giờ thì sao, như lúa mạch vậy, bị thu gặt dễ dàng.

Hai người Thiên Xế Trưởng lão vừa chết, bốn con Kim Giáp Thi lập tức mất khống chế, bọn nó không nhìn chằm chằm Lăng Hàn nữa, mà tràn ngập sát ý với bất kỳ sinh linh nào, khát vọng nuốt chửng huyết nhục.

Đây là bản năng của Thi Binh.

Lăng Hàn thở dài, Thần Thi vừa ra, có thể ung dung khống tràng, nhưng vô hiệu với bốn con Thi Binh đã tử vong kia. Hắn vốn có thể không sử dụng Hắc Tháp rót lực, nhưng tu vi chỉ là Sinh Hoa Cảnh, làm sao có khả năng ngăn cản bốn con Thi Binh kia phá hoại?

Thi Binh Linh Anh Cảnh a, thể phách cực kỳ mạnh mẽ, làm sao cũng phải đến mấy chục Linh Anh Cảnh cùng cấp oanh kích mới có thể giết chết, thả chúng nó tiến vào Bắc Hoang, vậy tất nhiên là sinh linh đồ thán.

- Cái nhân quả này không thể gánh lên người.

Lăng Hàn nhẹ nhàng nói.

- Tiểu Tháp!

Oanh, Tiểu Tháp lập tức xúc động Hắc Tháp, truyền cho hắn sức mạnh vô biên, để tu vi của hắn tăng bão táp.

Linh Anh tầng một!

Phốc, ba lão quái Linh Anh Cảnh còn lại của Đông Nguyệt Tông suýt chút nữa trừng con ngươi ra, bọn họ vốn tưởng rằng tu vi Sinh Hoa Cảnh của Lăng Hàn chính là trạng thái sau khi cắn dược, bản thân chỉ là Thần Thai Cảnh.


Nhưng hiện tại tu vi của Lăng Hàn lập tức tiến vào Linh Anh, bọn họ mới biết kỳ thực hắn đã bước vào Sinh Hoa!

Thiếu niên này... thật đáng sợ!

Lăng Hàn tạm thời không đếm xỉa tới ba người kia, bốn con Thi Binh mới là nhất định phải chém giết, cái họa này quá lớn.

Ma Sinh Kiếm dương động, Lăng Hàn triển khai Huyền Diệu Tam Thiên, nhất thời, một ngàn bốn trăm ánh kiếm ngang dọc, mà ở trong đan điền Lăng Hàn, mười đóa tiên hoa võ đạo hơi dập dờn, xúc động thiên địa linh khí, bổ trợ ánh kiếm oai.

Oanh… nhất thời, kiếm pháp oai tăng vọt gấp trăm lần!

Cái này thật đáng sợ, phốc phốc phốc phốc… ánh kiếm đảo qua, một con Kim Giáp Thi bị gọt nát tan.

Linh khí cấp mười, Huyền Diệu Tam Thiên, lại thêm mười đóa tiên hoa bổ trợ, lúc này mới có kết quả kinh người như vậy, ngay cả Kim Giáp Thi cũng bị thuấn sát!

Ba lão quái vật của Đông Nguyệt Tông hai mặt nhìn nhau, đều có thể từ trên mặt của đối phương nhìn thấy hoảng sợ, bọn họ không nói hai lời, trực tiếp chạy đi, thiếu niên này quá mạnh mẽ, mạnh đến bọn họ không dám chiến một trận.

Vẫn là về tông môn a, có đại trận hộ sơn bảo vệ, cấp bậc của nó là Hoá Thần Cảnh, đợi thêm tám mươi một trăm năm, số lượng Linh Anh Cảnh sẽ khôi phục, bởi vì Đông Nguyệt Tông có gốc gác như vậy.

Lăng Hàn không truy kích, hắn muốn giết chỉ là Ngạo gia lão tổ và Thạch Hà Thuận, hai người này vừa trừ, có giết những người khác hay không đều không sao cả.

Hắn hơi khôi phục, liền đánh ra một chiêu Huyền Diệu Tam Thiên, lại chém một Thi Binh.

Nếu đổi thành võ giả khác, thấy hai đồng bạn bị giết, làm sao cũng sẽ bỏ chạy, nhưng Thi Binh không sợ chết, bọn nó chỉ có bản năng nuốt chửng huyết nhục, nếu Lăng Hàn là sinh linh, đừng nói hắn chỉ là Linh Anh cảnh, coi như Phá Hư cảnh chúng cũng sẽ xông lên.

Chỉ mười mấy phút, bốn con Kim Giáp Thi liền bị Lăng Hàn đánh giết toàn bộ.

Lăng Hàn thở một hơi, sau đó thu hai bộ Thần thi vào Hắc Tháp, cái này dùng một lần, khí thế của Thần cấp liền ít một chút, lần sau còn có thể trấn áp Linh Anh Cảnh hay không cũng khó nói.

Hắn gọi mọi người từ trong Hắc Tháp ra, cùng đi về Lạc Nguyệt hạp.

Nhạc Hồng Thường không khỏi kích động, lúc trước nàng và Lăng Đông Hành bị Ngạo Phong đuổi theo tới đây, ép nàng chia lìa với trượng phu và nhi tử, loáng một cái đã mười tám năm trôi qua.

Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền vội đỡ lấy nàng, thật giống như coi nàng thành lão thái bảy tám mươi, nhìn mà Lăng Hàn không ngừng lắc đầu.

Lăng Hàn quét dọn chiến trường một chút, thu không gian giới chỉ của bảy Linh Anh cảnh vào Hắc Tháp, bên trong đại bộ phận là nguyên tinh, có mấy khối tứ tinh, còn có chút công pháp võ kỹ, nhưng Lăng Hàn không thèm để ý.

Nhiều lắm là Địa Cấp trung phẩm mà thôi!


Bọn họ tiến vào Lạc Nguyệt hạp, đi tới Quần Tinh Điện.

Biết được Đan sư Thiên Cấp giá lâm, hết thảy Đan sư đều đi ra quỳ hành lễ, ngay cả ba người Long Vĩnh Trường cũng không ngoại lệ, nằm rạp ở mặt đất, cực kỳ thành kính.

Lăng Hàn nâng từng người dậy, cười nói:

- Bổ Linh Đan ta đã luyện trước, chờ sau đó ta lại luyện một lò đan dược Địa Cấp trung phẩm khác, các ngươi đều có thể đến quan sát.

- Tạ ơn Lăng đại sư!

Tam lão cảm động không thôi, nguyên bản Lăng Hàn tiến vào Đan sư Thiên Cấp, là không cần nghĩ đến cảm thụ của bọn họ, nhưng Lăng Hàn lại làm như vậy, để trong lòng bọn họ cực kỳ ấm áp, cảm động.

Lăng Hàn chỉ ở Quần Tinh Điện một ngày, sau khi hoàn thành luyện đan, liền xuất phát đi Vũ Quốc, hắn sốt ruột để cha mẹ đoàn tụ, càng muốn nhìn tình huống bây giờ của Lăng Đông Hành.

Vì muốn nhanh trở về, hắn thu mọi người vào Hắc Tháp, sau đó triển khai Quỷ Tiên Bộ, xuất phát về Đại Nguyên thành. Sinh Hoa Cảnh có thể phi hành, bởi vậy hắn sẽ không bị bất kỳ địa hình nào gây khó khăn, một đường thẳng tắp, gặp phải núi cao, bay qua, gặp phải đại dương hồ nước, bay qua, không có đi một chút xíu đường vòng.

Chỉ sau ba ngày, hắn liền đến Đại Nguyên thành.

Để người trong Hắc Tháp ra, Lăng Hàn đi gặp Đại Nguyên Vương trước.

- Lăng đại sư!

Nhìn thấy Lăng Hàn, Đại Nguyên Vương vội chắp tay hành lễ, vị này là Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm a, địa vị cao hơn hắn rất nhiều, hắn làm sao biết Lăng Hàn không chỉ đã là Đan sư Thiên Cấp, ở võ đạo cũng vượt xa hắn, bước vào Sinh Hoa cảnh!

Lăng Hàn tự nhiên sẽ không mang thân phận ra ép hắn, trên thực tế thân phận Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm cũng đã đủ lớn, nếu hắn nói mình là Đan Sư Thiên Cấp, cường giả Sinh Hoa Cảnh, phỏng chừng Đại Nguyên Vương sẽ sợ đến đặt mông ngồi trên đất.

Hắn cười ha ha nói:

- Đại Nguyên Vương, hơn một năm không gặp, vẫn khỏe chứ?

- Nhờ phúc của đại sư, vạn sự đều thông!

Đại Nguyên Vương cười nói, đó cũng là thật, Vũ Hoàng đời mới cực kỳ quan tâm Lăng gia, địa vị của Đại Nguyên Vương phủ cũng nước lên thì thuyền lên.

Lăng Hàn gật gù nói:

- Phụ thân ta thì sao?

- Trước đó vài ngày có rất nhiều người ngoài đến tìm hiểu tăm tích của Lăng lão, bởi vậy ta tự chủ trương, dời Lăng lão còn có tộc nhân Lăng gia tới địa phương mới.

Đại Nguyên Vương hồi đáp.

- Rất tốt!

Lăng Hàn vỗ vỗ vai của hắn, đưa tay lên bàn, nhất thời có thêm rất nhiều bình đan dược.

- Đại Nguyên Vương, ta vội vã đi gặp mặt phụ thân, những thứ này ngươi nhận lấy, ta đi trước một bước.

---------------