Thần Đạo Đan Tôn

Chương 421: Đánh chó

Tuy cảnh giới của Lăng Hàn và Vũ Hoàng chênh lệch rất xa, nhưng thân phận Đan Sư Địa Cấp của Lăng Hàn đủ khiến hai người đứng ngang hàng, nói nghiêm ngặt, Đan Sư Địa Cấp Hạ Phẩm còn cao hơn Sinh Hoa Cảnh nửa bậc.

Hai người giao lưu một trận, biết Lăng Hàn muốn đi thu Xích Hồng Hàn Băng Thảo, Vũ Hoàng mở miệng, biểu thị muốn bồi Lăng Hàn đi, giúp hắn một tay.

Lăng Hàn vui vẻ tiếp thu, qua lâu như vậy, không biết cây linh thảo này bị bao nhiêu người nhìn chằm chằm. Tuy hắn tin tưởng Linh Anh Cảnh không đến, là không ai có thể thu lấy, nhưng nếu có Sinh Hoa Cảnh ở bên cạnh bảo vệ, thấy hắn đắc thủ cướp đồ thì làm sao bây giờ?

Bí mật Hắc Tháp đã để mấy người biết, Lăng Hàn không muốn truyền ra càng rộng. Cũng còn tốt, bất kể là Dung Hoàn Huyền, Tu La Ma Đế hay Cửu Vân Trưởng Lão, bọn họ chỉ cho rằng hắn có một Linh khí có thể chứa vật còn sống, nhưng không biết đó là Hắc Tháp, không chỉ thu vật còn sống đơn giản như vậy.

- Tiểu nha đầu này càng khiến người ta nhìn không thấu!

Vũ Hoàng nhìn về phía Hổ Nữu, trước đây hắn còn có thể miễn cưỡng nhìn ra tiểu nha đầu nắm giữ tu vi Dũng Tuyền Cảnh, nhưng hiện tại Hổ Nữu như một đoàn sương mù, cực kỳ mông lung.

Hổ Nữu cười hì hì, nếu Lăng Hàn khách khí với Vũ Hoàng, nàng cũng rất nể tình, bằng không quỷ mới để ý tới.

Ba người đi về vị trí của Xích Hồng Hàn Băng Thảo, nơi này vốn là ở khu hạch tâm, bởi vậy, chỉ non nữa ngày, ba người liền đến. Nhưng nơi này không chỉ bọn họ, đã có ba người.

Yêu Hồi Nguyệt, Đồng Chí Minh, còn có... Chư Toàn Nhi!

Ba người này hiển nhiên cũng muốn thu Xích Hồng Hàn Băng Thảo, nhưng mà không cách nào làm được, tuy không nhìn thấy mặt của Chư Toàn Nhi, nhưng tin tưởng khẳng định là tràn ngập lo lắng.

Phát hiện ba người Lăng Hàn tới, ánh mắt của Yêu Hồi Nguyệt đảo qua, lập tức hào quang rực rỡ, thật giống như hóa thành vô số lợi kiếm, óng ánh phát quang. Chiến ý vô tận từ trên người hắn bắn ra, hắn nhìn chằm chằm Vũ Hoàng, ong ong ong… trường kiếm bên hông lại phát sinh minh âm, thật giống như muốn tự mình ra khỏi vỏ.

Vũ Hoàng cũng giống như thế, cả người toả ra khí thế, có từng đạo thần quang phun trào, hóa thành từng nắm đấm thép.

Trước kia hai người đại chiến với ma viên thì “xem trọng” nhau, nhưng sau khi đánh xong, bọn họ đều trọng thương, tự nhiên đi chữa thương trước, cũng tiêu hóa lĩnh ngộ sau trận chiến ấy.

Đây là lần thứ hai bọn hắn gặp gỡ, đều ở thời điểm toàn thịnh, nhất thời chiến ý trùng thiên.

- Thiếu niên, ngươi còn dám xuất hiện, đã quên chủ thượng nhà ta nói thế nào sao?

Đồng Chí Minh nhìn Lăng Hàn cười lạnh nói, lúc trước Yêu Hồi Nguyệt nói lần sau tái ngộ Lăng Hàn, sẽ lấy tính mạng của hắn.


Lăng Hàn liếc mắt nhìn hắn nói:

- Đây là chó nhà ai, từ sáng đến tối chỉ biết cắn loạn, không quản nữa, ta sẽ làm thịt a!

Yêu Hồi Nguyệt thu hồi ánh mắt, nhìn Lăng Hàn lạnh nhạt nói:

- Ngươi có bản lãnh này, cứ việc giết!

Đồng Chí Minh cười gằn, hắn là Thần Thai tầng chín, sức chiến đấu cũng có mười hai tinh, không phải một Linh Hải tầng chín có thể so sánh? Phốc! Hắn nhất thời kinh hãi, Linh Hải tầng chín? Chỉ không tới ba tháng, sao tên này lại từ Linh Hải tầng năm nhảy vào Linh Hải tầng chín.

Cái này cái này, lúc trước hắn khen Yêu Hồi Nguyệt mười bảy tuổi chính là Linh Hải tầng chín, mà thiếu niên trước mặt này... Hoàn toàn không kém!

Lẽ nào cái này sẽ là Yêu Hồi Nguyệt thứ hai sao?

Có điều, Linh Hải tầng chín thì đã làm sao, kém hắn một cảnh giới, đây là bất kỳ thiên phú nào cũng không thể bù đắp.

- Xem ta trấn áp ngươi!

Hắn quát to, nếu Yêu Hồi Nguyệt đã cho phép hắn ra tay, hắn đương nhiên sẽ không khách khí.

Lăng Hàn cười nhạt, Đinh Nguyên Tâm sức chiến đấu mười lăm tinh hắn cũng có thể đọ sức, huống chi Đồng Chí Minh mới mười hai tinh? Hơn nữa, hiện tại hắn bước vào Linh Hải tầng chín, sức chiến đấu tự nhiên lại tăng lên một hai tinh.

Có điều, hắn không rảnh triền đấu với đối phương, ngược lại muốn thu Xích Hồng Hàn Băng Thảo, hắn trực tiếp vạch trần lá bài tẩy.

- Tiểu Tháp!

Hắn thầm kêu lên.

Oanh…


Tiểu Tháp lập tức xúc động Hắc Tháp quán lực, khí tức của hắn bắt đầu bão táp.

Linh Hải tầng chín trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh cao, chỉ dừng lại một chút liền trực tiếp bước qua, bước vào Thần Thai Cảnh, sau đó tầng một, tầng hai, tầng ba, một đường bão táp, cuối cùng hình ảnh ngắt quãng ở Thần Thai tầng chín.

Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Vũ Hoàng, Yêu Hồi Nguyệt, Chư Toàn Nhi, Đồng Chí Minh đồng thời trợn to hai mắt, hoàn toàn không thể tin được tình cảnh bọn họ nhìn thấy.

- Đây là đan dược gì, lại có thể hoàn chỉnh tăng lên một cảnh giới lớn?

Vũ Hoàng và Chư Toàn Nhi đều biết Lăng Hàn là Đan sư Địa Cấp, có thể luyện chế ra đan dược tăng cảnh giới lên trong thời gian ngắn cũng không kỳ quái, nhưng tăng lên nhiều như vậy, thì thật là chưa từng nghe thấy.

Khóe miệng của Đồng Chí Minh co giật, tuy trước đó hắn chưa giao thủ với Lăng Hàn, nhưng chỉ cần nhìn Yêu Hồi Nguyệt đánh giá Lăng Hàn liền biết, sức chiến đấu của đối phương tuyệt đối kinh người. Hiện tại, cảnh giới hai người ngang hàng, hắn còn làm sao chơi?

- Nể mặt mũi chủ nhân của ngươi, tha cho ngươi một mạng!

Lăng Hàn phất tay, hóa thành một đạo kiếm khí tập kích qua.

Đồng Chí Minh vội vã chống đỡ, nhưng tia kiếm khí này trực tiếp đánh văng hai tay của hắn ra, phốc… xẹt qua cổ của hắn, lưu lại một vết thương, nhất thời máu tươi tuôn ra. Hắn ngơ ngác biến sắc, này hiển nhiên là Lăng Hàn hạ thủ lưu tình, nếu không tuyệt đối có thể thuấn sát hắn.

Đương nhiên, Lăng Hàn thật muốn hạ sát thủ, Yêu Hồi Nguyệt chắc chắn sẽ không ngồi xem, sẽ xuất thủ cứu giúp.

Yêu Hồi Nguyệt lộ ra vẻ mặt cân nhắc, hiện tại tuy Lăng Hàn vẫn yếu hơn hắn rất nhiều, lại làm cho hắn cực kỳ ngứa tay, muốn chiến một trận. Nhưng chiến thắng "người yếu" như vậy, đối với kiếm tâm của hắn không hề có trợ giúp, bởi vậy hắn mạnh mẽ áp chế xuống.

Lăng Hàn lại không nhìn nhiều, từ khu vực hỏa diễm trực tiếp lao tới Xích Hồng Hàn Băng Thảo, hắn đã ăn một mảnh kim hoa trong đá, không cần e ngại hỏa độc nữa.

Đôi mắt đẹp của Chư Toàn Nhi sáng ngời, lẽ nào Lăng Hàn có năng lực hái Xích Hồng Hàn Băng Thảo? Nàng bỏ đi ý niệm ngăn cản, bởi vì nàng căn bản không hái tới bụi linh thảo kia, nhưng nếu như rơi xuống trong tay Lăng Hàn, vậy ít nhất cũng có hy vọng.

Lăng Hàn nhanh chân đi tới, vù, Lôi Đình Chiến Giáp kích hoạt, từng vòng lôi đình dật chuyển, bài xích tất cả hỏa diễm ở bên ngoài. hiện tại hắn là Thần Thai tầng chín, đủ để kích phát Lôi Đình Chiến Giáp đến trình độ phòng ngự của Sinh Hoa Cảnh hậu kỳ.

Loại yêu nghiệt như Yêu Hồi Nguyệt, rõ ràng chỉ là Sinh Hoa tầng hai, nhưng sức chiến đấu chí ít mười tinh. Nhưng mà sức chiến đấu mười tinh, cũng không có nghĩa là sức phòng ngự cũng mười tinh, hỏa diễm oai là toàn phương vị tập kích, mặc sức chiến đấu của ngươi lại yêu nghiệt cũng vô dụng, trừ khi hắn phá huỷ nơi này.

Vì lẽ đó ở nơi này, trình độ của Yêu Hồi Nguyệt nhiều nhất so với Sinh Hoa tầng ba tầng bốn phổ thông, cùng lắm là tầng năm, tuyệt đối không thể nhiều hơn nữa.

Rất nhanh, Lăng Hàn đi qua một nửa đường, nhưng đi lên trước nữa thì tốc độ của hắn chậm lại, hàng rào lôi đình không ngừng xuất hiện vỡ tan, bị ngọn lửa tiến vào, đánh lên người Lăng Hàn, lập tức liền có một vết thương.

Nhưng Lăng Hàn không nhíu mày một cái, chỉ đi về phía trước.

---------------