Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3451: Cứng rắn đấu với Cuồng Loạn

Lăng Hàn lại được một đoạn mật mã sinh mệnh nhưng chưa tiêu hóa hoàn toàn.

Lần này bế quan mất ba ức năm.

Trên mỗi vị diện của Lăng Hàn xuất hiện một chút linh khí.

Linh khí!

Đây là cơ sở tu luyện, là khởi nguồn sự cường đại của võ giả.

Có sinh linh cường đại vừa sinh ra liền là Tiên Vương, nhảy qua ải linh khí, trực tiếp ngưng tụ nguyên lực. Nhưng với đa số sinh linh thì linh khí mới là căn bản.

Lăng Hàn lộ vẻ vui mừng, sau khi vị diện này sinh ra linh khí thì tốc độ cường đại nhảy lên gấp vô số lần.

Lăng Hàn tính sơ đại khái chỉ cần một trăm ức năm là hắn sẽ đẩy tất cả vị diện lên cấp thượng cao đẳng.

Điều này cực kỳ khủng bố, khi đó lực lượng của hắn mạnh mẽ sánh bằng Cuồng Loạn, thậm chí nghiền áp đối thủ này.

Lăng Hàn mới chỉ là Lục Bộ, Lục Bộ mà có thể nghiền áp quái số một vạn cổ, cao thủ số một thiên hạ Cuồng Loạn, làm sao khiến người tin tưởng được?

- Mật mã sinh mệnh là then chốt mở ra lực lượng thứ tám, phù hợp với lực lượng vị diện nên sau khi có được mật mã sinh mệnh thật ra ta đã vào Thất Bộ, chẳng qua bước này không được bản chất hạt loại tứ sáu. Một trăm ức năm, cho ta thêm một trăm ức năm thì Cuồng Loạn không thể làm dữ được nữa.

Khi đó dù Lăng Hàn không thể giết Cuồng Loạn nhưng có thể trấn áp nó, rồi từ từ đi lên Thất Bộ, trước mặt hắn không còn tồn tại bất tử bất diệt.

Lăng Hàn tò mò:

- Nhưng linh khí này đến từ đâu?

Lực lượng nào đều có nguồn gốc, không thể trống rỗng sinh ra. Như Nhất Bộ Thiên Tôn đi đến vị diện khác sẽ không thể rút ra lực lượng độc nhất vô nhị của vị diện cũ, Nhất Bộ Thiên Tôn từ từ kiệt sức.

Tuy Nhị Bộ sẽ chỉ rớt đến Nhất Bộ nhưng vì có thể rút lực lượng bản chất nên vẫn cần nguồn gốc lực lượng.


Lăng Hàn tiếp tục bế quan, hắn rất có hứng thú với nguồn linh khí.

Lăng Hàn vừa thôi diễn ký hiệu thiên tôn vừa thăm dò ngọn nguồn linh khí, một lòng hai dùng hơi ảnh hưởng hiệu suất nhưng không quá lớn.

Lại qua bốn ức năm sau rốt cuộc Lăng Hàn có phát hiện.

Nguồn linh khí là cái gì?

Đáp án rất đơn giản, hư không, lực lượng bản chất.

Vị diện câu thông với hư không, rút lực lượng bản chất đến gần ngưng tụ trong hạch vtâm, vị diện tự vận chuyển đạt đến mức độ nào đó giống sinh mệnh. Sau đó vị diện tiếp tục tuôn trào lực lượng, đây chính là linh khí.

Cho nên lực lượng bản chất và linh khí vừa khác vừa hơi giống nhau.

- Mọi thứ đều liên quan hư không, với lực lượng vô tận giữa hư không. Nói vậy là lực lượng đặc biệt của một vị diện rất có thể thuộc về lực lượng bản chất, chẳng qua đã trải qua vị diện biến đổi. Vậy còn lực lượng thứ tám thì sao? Xét cho cùng vẫn chỉ là lực lượng vị diện, lực lượng bản chất, chẳng qua cường hóa vô số lần. Thân thể của ta trông như một Nguyên Thế Giới, vậy thì có khi nào tại tạo một hư không chăng? Đây mới là ngọn nguồn cường đại. Ta thậm chí có thể trực tiếp cất chứa hư không?

Lăng Hàn hơi giật mình vì ‘vọng tưởng’ của mình. Dù là Cuồng Loạn cũng chỉ dám nuốt Nguyên Thế Giới chứ không nói muốn chiếm hư không làm rủa riêng.

Hư không quá lớn, chưa có tồn tại nào có thể thăm dò giới hạn của hư không, nơi này có một ngàn, một vạn Nguyên Thế Giới cũng không kỳ lạ.

- Thôi không nghĩ nhiều, ta nên nhanh chóng đẩy vị diện trong người đến thượng cao đẳng, vậy thì ta mới thật sự có tư cách ngang ngửa Cuồng Loạn. ngoài ra ta phải tìm đến Diệt Tuyệt, trên người nàng còn giấu một đoạn mật mã sinh mệnh. Nhưng số lượng vị diện trong người không nhiều thì có được mật mã sinh mệnh cũng vô dụng.

Lăng Hàn xuất quan một lần, tìm hiểu tiến bộ tu vi của đám người cạnh mình.

Lúc trước đã vào Thiên Tôn, tu vi hầu như giẫm chân tại chỗ. Đẳng cấp này quá cao, không có cơ duyên đặc biệt muốn tiến thêm một bước ít nhất cần thời gian dài tính bằng kỷ nguyên.

Hậu bối khác trong Lăng gia được tài nguyên vô tận cung cấp đã có hàng vạn Tiên Vương.

Lăng gia bây giờ hoàn toàn có thể xưng là hào môn số một thiên hạ. Gia tộc nào của Thất Bộ nổi tiếng lâu năm cũng không thể sánh bằng Lăng gia.

Vì mối uy hiếp Diệt Tuyệt nên người Lăng gia vẫn rất điệu thấp.


Lăng Hàn hỏi:

- Vương Toàn Hà đâu?

Biểu tình Lăng Kiến Tuyết quái dị nói:

- Tiểu tử đó... vận may của hắn thật là không cách nào tưởng tượng. Rõ ràng thiên phú võ đạo bình thường nhưng nhiều lần gặp kỳ ngộ, mới vài năm đã thành tựu Thiên Tôn.

Lăng Hàn cũng rất ngạc nhiên:

- Hả?

So với con cái cháu chắt của mình thì hắn không quá quan tâm Vương Toàn Hà, nhưng y vẫn có thể đi vào Thiên Tôn vị, thật khó tin.

Đừng thấy Lăng Hàn bây giờ một ngón tay có thể giết Lục Bộ nhưng hắn không cách nào đẩy Tiên Vương Cửu Trọng Thiên đến Thiên Tôn, nhảy ra quy tắc này liên quan đến lực lượng bản chất.

Thiên phú võ đạo của Vương Toàn Hà trung bình, Lăng Hàn vì khiến y nhanh chóng báo thù nên không ổn định căn cơ vững chắc cho y. Lẽ ra Vương Toàn Hà muốn thành tựu Tiên Vương còn khó khăn, vì sao một chốc đã vọt lên Thiên Tôn vị?

Thuộc tính may mắn ghê gớm vậy sao?

Lăng Hàn nhíu mày nói:

- Tiểu tử này lệ khí rất nặng, rất có thể đổ nguyên nhân gia tộc bị diệt lên đầu chúng ta, ngươi chút đừng để hắn làm gì sai lầm.

Lăng Kiến Tuyết gật đầu nói:

- Vâng, nhi biết.

Lăng Hàn tiếp tục bế quan. Lại qua năm mươi ức năm sau, hắn đã thôi diễn ra hết ký hiệu tứ lưu, tam lưu, khiến tốc độ tu luyện của hắn lại tăng thêm vô số lần.

- Ta đã đẩy hơn một nửa vị diện đến thượng cao đẳng, lực lượng mạnh hơn lúc kịch chiến với Cuồng Loạn nhiều, cộng thêm Thiên Tôn tam lưu phù bùng nổ đủ sức đánh với Cuồng Loạn. Lại đi chiến trường vực ngoại xem sao, đặc biệt là đám người Phá Nhạc có làm việc đàng hoàng không. Ta cũng muốn biết Diệt Tuyệt hiện tại có lai lịch gì.

Lăng Hàn xuất quan đi hướng chiến trường vực ngoại.

Lăng Hàn đi chiến trường phụ một chuyến trước, trải qua nhiều tu dưỡng, tổn thất cây mẫu đã bù đắp lại, đại quân rầm rộ vô tận tiếp tục ập đến gây ra thương vong lớn cho việc phòng ngự.

Lăng Hàn ra tay, hắn trực tiếp lao vào vị diện Cuồng Loạn, phá hoại tơi bời rồi nhàn nhã đi ra, sau đó vào chiến trường chính.

Khiến Lăng Hàn thất vọng là năm người Xung Viêm đã chạy từ lâu. Không chỉ năm người chạy mất, Kim Tàm, Vạn Ảnh cũng đi. Bây giờ chỉ còn bảy Chí Tôn ở lại cực khổ chống đỡ.

Nhưng Cuồng Loạn quá mạnh, một xúc tu quất qua là bảy Chí Tôn bị đánh bay, hầu như không cách nào chặn lại bước chân của Cuồng Loạn.