Thần Đạo Đan Tôn

Chương 337: Mài giũa quyền pháp

Trong cơ thể Lăng Hàn có hai Linh Hải. Một cái ở dưới đất, một ở trên trời, tượng trưng âm dương.

Thời điểm hắn thuyên chuyển nguyên lực, có thể lựa chọn xúc động một trong hai Linh Hải. Nhưng nếu như tất yếu, hai Linh Hải có thể đồng thời vận chuyển. Một âm một dương, chính phản đối lập, linh lực dâng trào ra khủng bố, để sức mạnh của hắn bay thẳng tới Linh Hải tầng bảy.

Đối phó tiểu nhân vật như Triệu Hoành Thành, hắn tự nhiên không cần toàn lực, vận chuyển địa Linh Hải liền đủ để chống đỡ.

Hắn chủ yếu là thể ngộ biến hóa rất nhỏ của Chiến Tượng Quyền, tăng quyền đạo lên.

Thiên hạ vạn pháp, trăm sông đổ về một biển. Hắn tu ra bảy đạo kiếm khí, cũng ý nghĩa hắn có thể đạt đến bảy đạo quyền khí. Chỉ là điều này cần một quá trình, mà hiện tại hắn chiến đấu với Triệu Hoành Thành, chính là rút ngắn quá trình này.

- Chết! Chết! Chết!

Triệu Hoành Thành giống như điên cuồng. Mắt thấy sắp đến một canh giờ, nhưng hắn còn đang triền đấu với Lăng Hàn, chuyện này ý nghĩa là hắn và Lăng Hàn đều phải bị đào thải.

Điều này làm cho hắn giận không nhịn nổi, cảm thấy Lăng Hàn cực kỳ đáng ghét. Rõ ràng đánh không lại hắn, tại sao phải triền đấu với hắn như vậy?

- Chết muội muội ngươi!

Lăng Hàn quát lên, đột nhiên đấm một quyền. Bốn quyền khí bắn ra, hóa thành bốn nắm đấm màu bạc, diễn hóa ra bốn Long Tượng, nghiền ép về phía Triệu Hoành Thành.

Cái gì!

Tất cả mọi người kinh ngạc thốt lên, đây là lâm trận đột phá sao?

Nếu như thật, vậy tên này cũng quá đáng sợ đi! Có thể ở trong chiến đấu biến áp lực thành động lực, tự mình đột phá, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài.

- Không thể, hẳn người này đã sớm tu ra bốn quyền khí, chỉ là trước đó giấu dốt, hiện tại mới bạo phát ra, cố ý khoe khoang mà thôi.

- Ha ha, hắn là muốn mọi người cho rằng hắn lâm trận đột phá, khiến tông môn coi trọng, tâm cơ thật thâm trầm.

- Thực sự là quá ngây thơ.

Tất cả mọi người lắc đầu. Bọn họ đều rất tự phụ. Nhưng đột phá như vậy ngay cả bọn họ cũng chưa chắc làm được, tự nhiên theo bản năng cho rằng là giả. Bằng không không phải nói mình không bằng đối phương sao?

Nhưng cũng có mấy người lộ ra vẻ suy nghĩ sâu sắc. Vạn nhất đây là thật thì sao?

Cũng còn tốt, chỉ là bốn quyền khí mà thôi! Chỉ vừa bước vào đại thành, còn chưa có tư cách xưng vương giả.

Ầm!


Bốn đạo khí đánh ba đạo khí, thật giống như võ đạo tầng bốn áp chế tầng ba. Một là trung kỳ, một là tiền kỳ, khác biệt rất lớn. Bởi vậy, cú đấm này nghiền ép lên, Triệu Hoành Thành cả người lẫn kiếm đều bị đánh bay.

Lúc này, gần như một canh giờ.

Xếp hạng ba mươi mấy trở lên kia đều nhìn chằm chằm Lăng Hàn. Tên này vừa mới trải qua một hồi "đại chiến thế lực ngang nhau", căn bản không có thời gian khôi phục. Nếu như có thể chọn tới Lăng Hàn, tương đương với nhặt được một quả hồng mềm.

Triệu Hoành Thành nằm trên mặt đất, vẻ mặt không thể tin tưởng. Mình sẽ xui xẻo như vậy, lại gặp phải một đối thủ lâm trận đột phá?

- Ba mươi người đứng đầu ra khỏi hàng!

Tên cường giả Thần Thai Cảnh kia nói.

- Bắt đầu vòng kế tiếp.

Xoạt, một nữ tử vóc người uyển chuyển tốc độ nhanh nhất, cướp trước người khác đi tới trước mặt Lăng Hàn. Sau đó nhìn người xung quanh cười quyến rũ nói:

- Tiểu muội đa tạ các vị ca ca nhường nhịn.

Đây là một nữ nhân tương đối xinh đẹp, lại thêm vóc người nóng bỏng, khiến người ta không nhịn được muốn nhìn nhiều. Trước thời điểm nhảy ra, nàng cố ý xoay mông ưỡn ngực, hiển lộ hết vóc người, để chín người khác đều không tự chủ được chăm chú nhìn nàng, mới sẽ vồ hụt Lăng Hàn.

Chín người khác đều thầm kêu xúi quẩy. Ai bảo bọn họ động sắc tâm chứ?

- Ngoan ngoãn nhận thua đi!

Cô gái kia ra tay, công về phía Lăng Hàn.

Nàng mạnh hơn Triệu Hoành Thành, tu vi Linh Hải tầng ba. Có điều, chỉ như vậy tự nhiên không thể đấu với Lăng Hàn nắm giữ "sức chiến đấu sáu tinh". Nếu nàng dám chọn Lăng Hàn, tự nhiên là có chỗ dựa.

Nàng vừa ra tay liền lấy ra một toà Linh Lung Bảo Tháp. Toàn thân ngọc chất, từng đạo mạch văn phát sáng, hình thành sóng gợn mà mắt trần có thể thấy, rung động về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn lập tức cảm giác được, Tiểu Tháp tỏa ra một đạo thần niệm cực kỳ chán ghét. Đạo thần niệm này tự nhiên không phải hướng về phía hắn, mà là toà Linh Lung Bảo Tháp kia. Hắc, cái khí linh này thật thú vị, không thích Linh khí khác hình tháp sao?

Vù, gợn sóng giống như biển gầm, cực kỳ mãnh liệt.

Lăng Hàn hư kích một quyền. Một đạo mạch văn hình thành ở trước người, cấp tốc mở rộng, như một tấm khiên, bảo hộ hắn ở phía sau. Linh Lung Bảo Tháp phát sinh rung động, tạo nên từng tầng gợn sóng, mạch văn lập tức xuất hiện từng vết nứt.

Thời điểm tấm khiên vỡ tan, Linh Lung Bảo Tháp phát sinh công kích cũng tuyên cáo kết thúc.

Cô gái kia không khỏi cả kinh. Lực lượng cú đấm này của đối phương dùng cũng không khỏi quá khéo đi? Một phần không nhiều một phần không thiếu, thật giống như đã giao thủ qua với nàng vậy. Nhưng lúc này không phải thời điểm khiếp sợ, bảo tháp lập tức rung lên, thả ra một đạo gợn sóng. Đồng thời thân hình nàng bay ra, rút kiếm công kích.


Xèo xèo xèo, bốn ánh kiếm trải rộng, uy thế bức người.

Quả nhiên, nàng có thể đi đến một bước này không phải chỉ dựa vào Linh khí, mà bản thân cũng nắm giữ thực lực kinh người.

Lăng Hàn đón nhận, tiếp tục cầm đối phương luyện tập Chiến Tượng Quyền.

- Hả?

Có mấy người lưu ý Lăng Hàn không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc. Bởi vì thực lực của cô gái này rõ ràng mạnh hơn Triệu Hoành Thành, nhưng Lăng Hàn vẫn có thể đánh ngang tay, không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.

Nói cách khác, trước đó Lăng Hàn bảo lưu thực lực. Đã như vậy... Có phải hiện tại cũng không phải toàn bộ thực lực của Lăng Hàn hay không?

- Nếu hắn có thể tiến vào vòng kế tiếp, ta sẽ chọn hắn làm đối thủ.

Một tên nam tử khí vũ hiên ngang nói. Tu vi Linh Hải tầng tám cực kỳ bất phàm.

- Ha ha, Nhạc sư huynh lại có chiến ý với một Linh Hải tầng một nho nhỏ sao?

Có người cười nói, nhưng lập tức lộ ra vẻ hoài nghi.

- Nhạc sư huynh, có phải ngươi quá để mắt hắn không?

Nhạc sư huynh tươi cười, trong ánh mắt có chiến ý lấp lóe:

- Không không không! Cảm giác của ta sẽ không sai, tiểu tử này đáng giá chiến một trận!

- Thiết!

Ngạo gia thất tử đồng thời hừ một tiếng, có vẻ không phục.

- Ngạo gia thất tử, các ngươi hừ cái gì, muốn ăn đòn sao?

Nhạc sư huynh nhìn sang. Trên mặt có vẻ chán ghét không hề che giấu chút nào.

- Ngươi? Bại tướng dưới tay!

Ngạo Kiên Thành lắc lắc ngón tay, có vẻ không để ý.

- Ha ha, Nhạc Khai Vũ, lúc nào ngươi có thể chiến thắng Lão Thất, lại tới khiêu chiến chúng ta!

Ngạo Tinh Lai nói.

Ngạo Kiên Thành ở trong Ngạo gia thất tử tuổi tác không phải ít nhất, nhưng bởi vì thực lực yếu nhất, bởi vậy bị xếp cuối cùng. Nghe Ngạo Tinh Lai nói, Ngạo Kiên Thành không khỏi lộ ra sắc mặt giận dữ. Trong Ngạo gia cũng cạnh tranh kịch liệt, hắn không cam lòng ngồi ở vị trí Lão Thất nha.

Nhạc Khai Vũ nói:

- Chờ ta tiến vào Linh Hải tầng chín, sẽ khiêu chiến các ngươi!

- Nói như ngươi rất lợi hại vậy.

Ngạo Phong Hành móc lỗ tai, sau đó thổi một cái, vẻ khinh thường lộ rõ trên mặt.

---------------