Thần Đạo Đan Tôn

Chương 310: Hai đời Lăng Hàn

Cái lò luyện đan này Lăng Hàn đã từng dùng qua, hiện tại chỉ có ý nghĩa tượng trưng nhưng giá cả vẫn một đường tăng cao. Rất nhanh bước qua mười vạn nguyên tinh. Bất quá ba vị đan đạo bá chủ đều không có dự định từ bỏ, vẫn đang không ngừng tăng giá, thật giống như thề không bỏ qua vậy.

- Ba vị Đan sư thật chân ái với Lăng Hàn đại sư của vạn năm trước a!

Quảng Nguyên cảm khái nói.

- Đúng vậy, đã mười mấy vạn nguyên tinh, giá cả đã tăng biết bao nhiêu lần?

Chu Vô Cửu cũng gật đầu.

Sắc mặt của Lăng Hàn đen lên. Hắn không cần chân ái như vậy nha.

Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền còn tưởng rằng Lăng Hàn bị Lăng Hàn của vạn năm trước hạ thấp, vì lẽ đó tâm tình không tốt, nên liên tục an ủi. Hổ Nữu thì trực tiếp hơn nhiều, hôn hắn một cái, sau đó cười khanh khách.

Ba người Long Vĩnh Trường đều không có ý thu tay. Giá cả tăng lên hai mươi vạn, sau đó thẳng tiến về ba mươi vạn, khiến người ta không khỏi líu lưỡi. Một là quyết tâm của ba vị bá chủ, hai là Đan sư thật có tiền.

Ba mươi vạn nguyên tinh a, khái niệm này nghĩa là gì!

Dù cho đối với ba vị đan đạo bá chủ mà nói, ba mươi vạn nguyên tinh cũng thương gân động cốt. Dù sao bình thường bọn họ luyện chế chỉ là đan dược Huyền Cấp, mà đan dược Huyền Cấp dùng kim ngân mua bán.

Mà ba vị Đan sư khẳng định còn đang trùng kích Đan sư Địa Cấp trung phẩm. Mỗi lần xung kích thất bại, tiêu hao vật liệu là giá trên trời. Đây nhất định là dùng nguyên tinh mua.

Bởi vậy, ba vị này có thể tích trữ ba mươi vạn nguyên tinh đã rất trâu bò, nhưng phỏng chừng cũng là cực hạn.

Quả nhiên, sau khi lên tới ba mươi vạn, ba vị đan đạo bá chủ đều rất dè chừng. Cuối cùng, giá cả ngắt quãng ở ba mươi ba vạn hai ngàn tám trăm năm mươi ba viên nguyên tinh.

Vì sao lại xuất hiện số lẻ? Là vì ba người Long Vĩnh Trường quá liều mạng, móc ra hết thảy nguyên tinh trên người.

Hiện tại cái giá cao nhất này là Lệ Tư Nguyên hô. Hắn không khỏi lộ ra vẻ vui mừng. Rốt cục có thể mua lò luyện đan của đan đạo đế vương, cái này là Đồ Đằng, là tượng trưng a!

- Còn ai tăng giá hay không?

Người bán đấu giá nói. Bán ra giá cao như vậy, cũng để hắn phi thường khiếp sợ, bất quá nghĩ lại thì thấy hợp lý.

Khiếp sợ là bởi vì đây chỉ là một lò luyện đan vỡ mà thôi. Nhưng ai bảo nó từng được đan đạo đế vương dùng qua? Ở trong mắt tín đồ của hắn, đừng nói ba mươi vạn, dù một trăm vạn cũng không quá đáng.

- Bốn mươi vạn!

Đúng lúc này, thanh âm của một nữ tử vang lên. Lời nhẹ như mây gió, nhưng lại làm cho tất cả mọi người chấn động đến mức nhảy một cái.

Đây chính là bốn mươi vạn nguyên tinh a, không phải bốn mươi vạn kim ngân!


Lăng Hàn nghe rõ ràng, cô gái này chính là một trong hai người vừa nãy châm chọc hắn. Trước đó hắn còn kỳ quái, nếu hai người này sùng bái mình của vạn năm trước như vậy, thì vì sao thời điểm đấu giá lại im lặng? Hóa ra người ta quá bình tĩnh, trực tiếp ra chiêu tuyệt sát a.

Cũng đúng, hô giá lâu như vậy, nàng tự nhiên biết giới hạn của ba người Long Vĩnh Trường, bởi vậy hô một lần liền thuấn sát, còn có thể bớt chút tiền.

- Năm mươi vạn!

Lại một thanh âm khàn khàn, già nua vang lên. Chính là lão giả còn lại lúc trước trào phúng Lăng Hàn kia.

- Sáu mươi vạn!

Nữ tử không thèm để ý tăng giá. Thật giống như sáu mươi vạn là chút lòng thành.

- Bảy mươi vạn!

Ông lão cũng không khiếp chiến.

- Chín mươi vạn!

Lần này là âm thanh của Long Vĩnh Trường. Hẳn là ba vị đan đạo bá chủ liên thủ, tập hợp nguyên tinh lại a.

- Một trăm vạn.

Nữ tử và ông lão đồng thời mở miệng.

- Một trăm năm mươi vạn!

Nữ tử dừng một chút, trực tiếp gọi ra giá trên trời. Tựa hồ tính tình nàng rất nóng nảy, không muốn tăng từng chút từng chút.

- Hai trăm vạn!

Ông lão càng không kinh sợ.

Hai cường hào siêu cấp nha!

Mới đầu, ai có thể nghĩ tới người cạnh tranh lò luyện đan chân chính sẽ là hai người bọn họ?

Không nói thân phận của bọn họ ra sao, chỉ nói có thể lấy ra hai trăm vạn nguyên tinh liền đủ để ngồi vào phòng khách tầng năm. Đối với người làm ăn như Linh Bảo Các, có tiền chính là thượng đế.

Lăng Hàn không khỏi cảm khái, lẩm bẩm nói:

- Hiện tại ta cũng dùng qua vài lò luyện đan, không phải cũng có thể cân nhắc bán chúng ra chứ?


Cái này dẫn tới bọn người Lưu Vũ Đồng cười ha ha, còn tưởng rằng hắn tự giễu. Ai nghĩ tới hai Lăng Hàn vốn là cùng một người.

Giá cả đến độ cao này, ngay cả ba người Long Vĩnh Trường cũng chỉ có thể làm khán giả. Bọn họ đều rất tiếc hận, lò luyện đan của đan đạo đế vương a! Nếu như có thể ở lại Tinh Diệu Điện, vậy nơi này tuyệt đối có thể trở thành Thánh Địa của hết thảy Đan sư!

Nhưng bọn họ lại không biết, chỉ cần ngày sau Lăng Hàn lại lên đỉnh phong, nơi này là nơi Lăng Hàn chứng thực Đan sư Địa Cấp, nhất định sẽ trở thành Thánh Địa của Đan sư.

- Ba mươi vạn nguyên tinh nhị tinh.

Nữ tử ra giá lần nữa. Nhất thời lại dọa mọi người nhảy dựng.

Trên lý thuyết, nguyên tinh lên một cấp, giá tiền sẽ tăng lên mười lần. Nhưng trên thực tế không ai nguyện ý lấy nguyên tinh cấp cao ra tiêu xài cả.

Ví dụ thế này, nếu như số lượng nguyên tinh đồng dạng, nguyên tinh nhất tinh có thể để người ta ở trong vòng ba năm hoàn thành đột phá, nhưng nguyên tinh nhị tinh chỉ cần một năm.

Đúng, thời gian, đây mới là quan trọng nhất!

Đặc biệt là võ giả Sinh Hoa Cảnh trở xuống, chỉ có trăm năm tuổi thọ. Như vậy đột phá đến Thần Thai Cảnh càng sớm, sẽ càng có đủ thời gian đi xung kích Sinh Hoa Cảnh, một khi vượt qua liền bỏ đi phàm thai.

Nguyên tinh nhất tinh là Linh Hải Cảnh luyện chế. Đối với võ giả Luyện Thể, Tụ Nguyên, Dũng Tuyền, Linh Hải tu luyện đều có giúp đỡ cực lớn, có thể cung cấp đủ nguyên lực. Nhưng đối với Thần Thai Cảnh mà nói, hiệu quả của nguyên tinh nhất tinh sẽ mất giá rất nhiều, cần nguyên tinh nhị tinh mới có thể phát huy hiệu quả.

Mà đối với Sinh Hoa Cảnh mà nói, nguyên tinh nhất tinh ngoại trừ có thể làm tiền, thì hoàn toàn vô dụng.

Bởi vậy, nguyên tinh cấp bậc càng cao, không chỉ mang ý nghĩa hiệu quả càng tốt, còn có công dụng càng rộng. Có chút linh dược quý giá không thể dùng nguyên tinh nhất tinh tới mua, thậm chí phải là tứ tinh, ngũ tinh, lục tinh…

Bởi vậy, ba mươi vạn nguyên tinh nhị tinh, giá trị chân thực vượt xa ba trăm vạn nguyên tinh nhất tinh nhiều lắm.

- Bốn mươi vạn nguyên tinh nhị tinh!

Ông lão kia cũng bình tĩnh thong dong.

Tất cả mọi người chấn kinh đến con ngươi muốn rơi ra ngoài. Bốn mươi vạn nguyên tinh nhị tinh là khái niệm gì? Cần 40 ngàn Thần Thai Cảnh luyện chế ròng rã một năm! Toàn bộ Bắc Vực, có mười vạn Thần Thai Cảnh sao?

Then chốt là, hai vị này đều hững hờ như vậy, không để ý chút nào.

Bọn họ thực là người của Bắc Vực sao?

Lăng Hàn cũng rất kỳ quái. Ba người Long Vĩnh Trường cướp lò luyện đan, hắn còn có thể lý giải. Nhưng hai người này là vì sao?

Hắn không nhịn được phát động Chân Thị Chi Nhãn nhìn sang. Đầu tiên, hắn tìm tới lão giả kia, nhưng đối phương lập tức có cảm giác, nặng nề hừ một tiếng, một luồng sóng âm rung động.

- A!

Lăng Hàn rên lên một tiếng, trong mắt có máu tươi chảy ra, bị ăn thiệt thòi không nhỏ.

Sinh Hoa Cảnh, đó là lực lượng vượt qua phàm tục.

- Lăng Hàn!

Bọn người Lưu Vũ Đồng kinh hãi. Vì sao đang yên đang lành lại đột nhiên chảy huyết lệ?

Chỉ có Hổ Nữu cảnh giác nhìn một chỗ, chính là vị trí của ông lão kia. Hiển nhiên không phải tiểu nha đầu nhìn loạn, mà là thật cảm giác được cái gì, đã lộ ra hung tướng.

---------------