Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1293: Phu nhân cho mời

Lăng Hàn lắc đầu, trước đây đánh không lại Thiên Phượng Thần Nữ, nhưng bây giờ... hẳn không có vấn đề đi.

- Hiện tại Thiên Phượng Thần Nữ ở nơi nào?

Hỏi hắn, trong giọng nói cũng có vẻ kích động.

- Sư nương… tuy Thiên Phượng Thần Nữ xuất thân Tiểu Thế Giới, nhưng huyết mạch vô cùng cường đại, sau khi trở lại Vân Phượng Tông liền được trọng điểm bồi dưỡng, chỉ dùng ba ngàn năm liền bước vào Nhật Nguyệt Cảnh, hiện tại càng đạt tới Nhật Nguyệt Cảnh Đại viên mãn.

Khang Tu Nguyên tiếp lời nói.

- Nàng bất mãn cách làm của tông môn, sau khi vì tông môn ra sức mấy lần, liền tuyên bố thoái ẩn, cũng tự xưng là…

Hắn dừng một chút, nhìn về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn không khỏi buồn bực nói:

- Tiểu tử thối, còn dám treo khẩu vị của vi sư?

Tuy Khang Tu Nguyên tuổi một xấp dầy, nhưng bị Lăng Hàn quát tiểu tử thối lại cười hì hì, dĩ nhiên, luận niên linh tương đối, Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị hơn một vạn tuổi quả thực rất trẻ tuổi.

Hắn lại nói:

- Nàng tự xưng là Lăng gia quả phụ.

Lăng Hàn sờ sờ cằm, hung bà nương này cư nhiên tự nhận vợ hắn, da mặt thực sự là quá dầy, bất quá hắn vui mừng!

Hiện tại Giang Dược Phong tự nhiên ở Thiên Kiếm Cung, mà Trần Thụy Tĩnh thì ở các nơi thám hiểm, hắn là võ giả, cần ở trong chiến đấu đề thăng thực lực.

Còn Thiên Phượng Thần Nữ, hiện tại nàng ẩn cư ở Thủy Nguyên Cốc, một địa phương cách nơi đây không sai biệt lắm 3 ngàn dặm.

Lăng Hàn quyết định lập tức đi tìm Thiên Phượng Thần Nữ.

Đẩy ngã Ngũ Tông có thể từ từ làm, nhưng thê tử đã thả một vạn năm, hắn một khắc cũng không muốn đợi lâu.

Hắn ra Hàn Lâm Các, vừa định xuất phát, đã thấy một chiếc xe ngựa chặn đi đường của hắn, chỉ thấy một thanh y nữ tử ở trên xe ngựa hơi cúi nói:

- Lăng đại sư, phu nhân nhà ta cho mời.

- Phu nhân nhà ngươi?

Lăng Hàn kinh ngạc.

- Là ai?


- Lăng đại sư lên xe, chẳng phải sẽ biết?

Thanh y nữ tử hé miệng cười, toát ra một phong tình diễm lệ.

Nhìn trang phục của nàng hẳn chỉ là một tỳ nữ, nhưng một tỳ nữ cũng có phong tình như vậy, vậy chủ nhân là vưu vật thiên kiều bá mị bực nào?

Người bình thường tất nhiên sẽ tưởng tượng vô tận, vui vẻ đáp ứng lên xe, xem hình dáng vị phu nhân kia.

Nhưng hiện tại Lăng Hàn nào có tâm tình này?

Hắn lắc đầu nói:

- Không rảnh.

Hắn lắc lắc tay áo, nghênh ngang mà đi.

- Ai ai ai!

Thanh y nữ tử vội từ trên xe ngựa nhảy xuống, ngăn trở lối đi của Lăng Hàn, đồng thời ưỡn bộ ngực cao vót, thiếu chút nữa đụng phải trên người Lăng Hàn, khiến cho Lăng Hàn lui về phía sau một bước.

Nữ nhân muốn mạnh mẽ lên, nam nhân thật đúng là phải cẩn thận một chút, nếu không ngươi bị ngực của nàng đụng trúng, vậy khẳng định là ngươi muốn chiếm tiện nghi của người ta, nhất định như vậy.

- Lăng đại sư, phu nhân nhà ta chính là mỹ nhân trên đời này đều biết, không biết có bao nhiêu dị sĩ xếp hàng muốn gặp phu nhân nhà ta, nhưng vậy cũng phải xem tâm tình của nàng a.

Thanh y nữ tử có chút ngạo nghễ.

- Hiện tại phu nhân nhà ta chủ động mời, ngươi lại còn cự tuyệt, không sợ phu nhân nhà ta thương tâm sao?

- Cùng ta có quan hệ gì?

Lăng Hàn thản nhiên nói.

- Ta không đồng ý!

Thanh y nữ tử nói, lấy tay bắt tới Lăng Hàn.

- Lăng đại sư, ngươi đã không chịu ngoan ngoãn lên xe, ta chỉ có thể mạo phạm!

Oanh, trong cơ thể nàng dũng động ra khí tức cường đại, đúng là một cao thủ Nhật Nguyệt Cảnh!

Lăng Hàn kinh ngạc, đường đường cao thủ Nhật Nguyệt Cảnh, nơi nào không thể đi, lại đi làm tỳ nữ?


Bất quá, hắn tự nhiên không sợ.

Hắn ngưng tụ nắm tay, đánh tới đối phương, bởi vì tu ra Lôi Đình kiếm pháp, lại ngộ được một tia uy năng Thiên Kiếp, một quyền này của hắn không chỉ nhanh, hơn nữa phía trên có lôi điện oai, lực phá hoại kinh người.

Két, Lôi Đình loạn thiểm.

Thanh y nữ tử lộ ra vẻ khiếp sợ, nhưng nàng đã không kịp thu chiêu, đầu ngón tay vừa khéo đụng phải nắm tay của Lăng Hàn, thình thịch, một tiếng vang nặng nề, hai người đều lui ra phía sau.

Cô gái này là Nhật Nguyệt Cảnh hậu kỳ, nhưng không phải thiên tài mấy tinh, bởi vậy, lực lượng của nàng bất quá sàn sàn với Lăng Hàn. Nhưng một quyền này của Lăng Hàn dùng tới Thiên Kiếp lực, lực phá hoại kinh người bực nào, nhất thời chấn đầu ngón tay của thanh y nữ tử chảy máu.

- Thật không nghĩ tới, Lăng đại sư lại còn là cao thủ võ đạo!

Thanh y nữ tử chuyển động công pháp cầm máu, trên mặt có vẻ kinh ngạc, nhưng không có luống cuống,

- Bất quá, phu nhân ra lệnh, Lăng đại sư còn nên thành thật phối hợp mới tốt!

Con ngươi nàng mở ra, ông, hai vòng Nhật Nguyệt hiện lên, nhưng không tản mát ra một tia nhiệt lực, mà tràn đầy âm lãnh, chu vi có băng sương xuất hiện, hạ xuống.

Nhật Nguyệt, chỉ là nhìn qua như Nhật Nguyệt trên bầu trời mà thôi.

Có người tu Hàn Băng Chi Lực, vậy Nhật Nguyệt tự nhiên vô cùng băng lãnh, tản mát ra hàn lực vô tận.

Nhật Nguyệt phóng ra ngoài!

Trong lòng Lăng Hàn gật đầu, ở đây trình tự võ đạo quả nhiên mạnh hơn Hợp Ninh Tinh, chí ít Hợp Ninh Tinh chỉ thấy Tam Nguyên Thượng Nhân có thể phóng Hằng Hà ra ngoài, những người khác chỉ biết vận dụng lực lượng Sơn Hà Nhật Nguyệt cùng Tinh Thần mà thôi.

Băng hàn như vậy để huyết dịch của Lăng Hàn cũng phải đông lại, làm thân thể hắn muốn đóng băng.

Bất quá, muốn đánh bại hắn, này xa xa không đủ!

Két, cả người hắn tán phát ra lôi quang, Tia Chớp dày đặc, nhất thời ngăn cách lực đóng băng ra ngoài ba thước.

- Băng Phong Chi Thương!

Thanh y nữ tử nhẹ xích một tiếng, hàn khí vô tận ngưng kết, ngưng tụ thành một thanh băng thương, tiếp đó chợt đâm tới Lăng Hàn, gió lạnh quyển đãng, hóa thành vô số đạo băng nhận.

Lăng Hàn một chỉ điểm ra, Kiếm Ý diễn hóa, mang Lôi Đình chi lực, nghênh đón băng nhận.

Ba ba ba ba, tất cả băng nhận đều bị nổ nát.

Lăng Hàn đứng chắp tay nói:

- Đủ chưa?

Thanh y nữ tử rung băng thương lên nói:

- Chưa đủ!

Nàng phục lại công lên, trường thương không ngừng đâm, còn có thể sử dụng như côn, ý chí võ đạo quán chú, trên băng thương xuất hiện từng đạo thần văn, đan vào thành quang mang lóng lánh.

Lăng Hàn hừ một tiếng, cũng triển khai chiến lực, nắm tay oanh kích, không ngừng nện ở trên băng thương.

Tạp tạp tạp, trên băng thương xuất hiện vết rạn, sau khi ăn một cái trọng quyền của Lăng Hàn, cuối cùng vỡ nát, mà sắc mặt của thanh y nữ tử cũng trắng bệch, tóc tai bù xù, không còn một chút xíu xinh đẹp mê người.

Nàng không khỏi hoảng sợ, Lăng Hàn chỉ là Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị sơ kỳ mà thôi, lại ở chính diện đánh bại mình, thực lực này quá kinh người! Nhưng nàng cũng không chịu thua, mà lấy ra một tấm thần phù, muốn dán lên người.