Thâm Độ Chí Tình

Chương 58: Đau lòng

Quảng cáo dầu gội đầu của Cố thị mặc dù vẫn chưa đưa tin nhưng tin tức Trang Duy được mời làm đại diện phát ngôn đã nhanh chóng lan truyền, rất nhiều thương hiệu quốc tế cũng nhận ra thời cơ liền bắt đầu liên lạc với Quý Sâm hoặc YC. Nhất thời thương hiệu tìm đến Trang Duy làm đại diện phát ngôn tăng lên gần gấp đôi, trong đó có một thương hiệu tầm cỡ làm Quý Sâm vô cùng hưng phấn nhưng cậu ta vẫn duy trì thái độ chuyên nghiệp của một người đại diện, không nóng vội trao đổi công việc cụ thể. Một mặt là muốn xem sản phẩm cụ thể có phù hợp hay không, một mặt khác nếu thích hợp thì kéo dài một chút cũng có thể tăng giá trị bản thân cho Trang Duy.

Hằng năm đến mùa này YC đều sẽ cấp cho toàn bộ nghệ nhân của mình thẻ tập thể hình, đây cũng là cách đốc thúc nghệ nhân duy trì vóc dáng, không được ăn uống vô độ. Năm ngoái lúc Trang Duy gia nhập YC thì đã bỏ lỡ thời gian này cho nên YC chỉ đưa phí tập thể hình cho cậu, để cậu đi làm thẻ tập thể hình. Đương nhiên, cuối cùng cậu cũng không làm thẻ mà đều dùng hết vào bữa cơm cho cậu và Quý Sâm luôn rồi.

YC đã bàn bạc trước với trung tâm tập luyện thể hình, đặc biệt sắp xếp một bộ phận huấn luyện riêng cho nghệ nhân của YC, huấn luyện viên cũng đều là người có kinh nghiệm, cho nên để tránh gây phiền phức, chương trình luyện tập và huấn luyện viên đều được sắp xếp cùng lúc với khi làm thẻ tập thể hình, thống nhất chi phí, như vậy nghệ nhân chỉ cần đến tìm huấn luyện viên cá nhân của mình là được rồi. Đương nhiên, không nhất định phải đến đúng giờ tập, chỉ cần theo như yêu cầu của YC, trong vòng một năm đạt số giờ học theo tiêu chuẩn tối thiểu là được. Nhưng nghe nói phần lớn nghệ nhân chỉ cần có thời gian đều sẽ đến tập luyện đầy đủ, dù sao cân nặng và vóc dáng đều có yêu cầu rất cao khi lên hình.

Quý Sâm buổi chiều bận việc, Trang Duy lại rảnh rỗi nên tự mình lái xe đến công ty nhận thẻ tập thể hình. Vốn cậu nghĩ chỉ cần đến đủ giờ tập là được, nhưng Cố Diễm nói YC cũng có làm thẻ tập thể hình ở đó cho anh, như thế những lúc có thời gian anh có thể đi cùng với Trang Duy. Vóc dáng của Trang Duy không có gì đáng bận tâm, chỉ là vận động thêm một chút cũng có lợi cho sức khỏe.

Trong ấn tượng của Trang Duy, từ khi cậu ở cùng với Cố Diễm hình như chưa từng nghe Cố Diễm đến phòng tập thể hình để rèn luyện. Cố Diễm cười nói, những khi về nhà, nhà họ Cố có phòng tập thể hình riêng, anh sẽ tập luyện ở đó. Có lúc buổi chiều công ty không có việc gì, anh sẽ về nhà trước hai giờ để tập luyện một chút… Chỉ là anh chưa từng nói với Trang Duy mà thôi. Trang Duy nhớ lại vóc dáng của Cố Diễm bên dưới lớp quần áo cũng không thể không tin Cố Diễm đúng là có rèn luyện, chỉ là cậu không biết mà thôi.

Hai người cùng tập dù sao cũng có động lực hơn đi một mình, Trang Duy càng thêm chờ mong, cho nên vừa đến YC lấy thẻ xong cậu liền đi ngay.

Trên đường về, Trang Duy nhận được điện thoại từ ông ngoại gọi đến, dặn cậu ngày mai về nhà ăn cơm.

Ông ngoại bảo cậu đến, đúng lúc cậu cũng không bận gì nên đồng ý ngay. Trên đường về cậu cũng ghé ngang mua một ít quà chuẩn bị ngày mai mang đến nhà ông ngoại.

Lúc ăn cơm tối, Trang Duy nói với Cố Diễm chuyện ngày mai sẽ về nhà ông ngoại ăn cơm.

“Em có ngủ lại không?” Cố Diễm hỏi.

Trang Duy lắc đầu “Chiều tối em sẽ về” Từ sau khi cậu trưởng thành đã rất hiếm khi ngủ ở nhà ông ngoại rồi.

“Ừ” Cố Diễm dặn dò “Lái xe chậm thôi”

“Em biết rồi” Trang Duy cười đáp.


Tối nay Cố Diễm vốn định gần gũi Trang Duy một hồi nhưng nghĩ đến ngày mai Trang Duy phải lái xe một thời gian dài, không đành làm cậu mệt mỏi nên thôi.

Sáng sớm hôm sau, Cố Diễm đi làm thì Trang Duy cũng lái xe đi, lúc này vẫn chưa kẹt xe, đợi đến giờ cao điểm thì cậu cũng đã kịp đến đường cao tốc rồi.

Lúc Trang Duy đến nhà ông ngoại thì ông đã đứng tại cửa sổ chờ cậu.

Thấy cậu đi vào, Hoa Thừa cười nói “Ông biết thế nào con cũng đến giờ này”

“Ông ngoại” Trang Duy chào hỏi ông một tiếng, sau đó đưa quà cho người giúp việc.

“Ông nói với con bao nhiêu lần rồi, con đến là được, cần gì phải đem mấy thứ quà cáp đến làm gì? Trong nhà cũng đâu có thiếu gì đâu con” Hoa Thừa cười trách cậu.

“Con không thể thường xuyên về thăm ông đã là bất hiếu, đến đây một chuyến sao thể đi tay không được?” Trang Duy đáp “Cũng không phải là thứ quý giá gì, ông đừng chê là được rồi”

“Sao ông có thể chê được chứ?” Hoa Thừa nói xong, kéo Trang Duy ngồi xuống, kêu nhà bếp rót hồng trà vị chanh cho Trang Duy.

Trang Duy uống hồng trà nóng hổi xua đi khí lạnh trên người hỏi lại “Cậu đi làm rồi hả ông?”

Giọng nói của Hoa Thừa hơi chần chừ “Ừ, nó bận rồi”

“Cậu kế thừa cơ nghiệp của ông cũng thật vất vả” Trang Duy cười nói, cậu biết ông ngoại rất kì vọng vào người cậu này.

“Nó thật là…” Giọng nói của Hoa Thừa có hơi nặng nề “Ông cũng không cần nó phát triển công ty rộng lớn gì nữa, chỉ cần có thể bảo vệ phần cơ nghiệp này, ngày sau cơm áo không lo là đủ rồi”

“Cậu sẽ không để ông thất vọng đâu” Trang Duy nói, thật ra cậu cũng không biết nhiều về sản nghiệp của ông ngoại nhưng thấy cậu của mình trước nay mặt mày luôn hồng hào nên Trang Duy cảm thấy công ty của cậu hẳn là kinh doanh rất tốt.

Hoa Thừa cười cười, không nói tới Hoa Khải Kiệt nữa mà chuyển chủ đề sang Trang Duy.

“Con gần đây thế nào? Công việc có thuận lợi không?” Hoa Thừa hỏi.

“Con rất tốt, ông đừng lo” Trang Duy lần này không có chuyện tốt cũng chẳng có chuyện xấu, thật sự đúng là rất tốt.


Hoa Thừa thở dài “Con không ở trong tầm mắt của ông, ông vẫn không thể an tâm được. Chỉ cần ông còn sống, nhất định phải thay mẹ con xem chừng con”

Nghe ông nhắc đến mẹ, nụ cười của Trang Duy cũng nhạt dần “Con sẽ tự chăm sóc cho bản thân thật tốt”

“Ông nghe nói con lại ghi hình quảng cáo của Cố thị nữa? Con còn liên lạc với tổng giám đốc Cố sao?” Hoa Thừa lại hỏi tiếp.

Trang Duy không ngờ ông ngoại cũng biết chuyện này, lại nghĩ đến sau này cũng phải đưa Cố Diễm về gặp ông ngoại, cũng nên sớm để ông ngoại chuẩn bị tâm lý, cho nên mới trả lời “Dạ, vẫn còn liên lạc, anh ấy là người rất tốt”

Ánh mắt Hoa Thừa sáng rỡ “Vậy thì tốt, vậy thì tốt…” Một lát sau mới hỏi tiếp “Vậy con có gặp cậu Ba nhà họ Cố không?”

Trang Duy hơi bất ngờ một chút, không biết tại sao ông ngoại lại đột nhiên nhắc đến Cố Ngạo, sau khi do dự một lúc cậu mới trả lời “Chỉ gặp một lần, con không quen, có chuyện gì sao ông?”

Hoa Thừa quan sát nét mặt Trang Duy “Cậu của con và cậu Ba nhà họ Cố có hiểu lầm nhỏ, dù sao cậu của con cũng chăm sóc con từ nhỏ, con có thể liên lạc với tổng giám đốc Cố khuyên giải một chút, chút chuyện nhỏ này bỏ qua được thì quên đi”

“Cậu và cậu Ba nhà họ Cố?” Trang Duy có chút bất ngờ “Sao họ lại gặp nhau?” Theo như cậu biết, công việc của cậu Ba nhà họ Cố chủ yếu là ở nước ngoài, tiếp nhận công việc từ phía ông ngoại, trên lý thuyết căn bản không thể nào có liên hệ gì với Hoa Khải Kiệt.

Hoa Thừa úp mở “Nhà họ Hoa và nhà họ Cố đều ở trong thương giới, sao tránh được chuyện gặp nhau”

Trang Duy cân nhắc một lúc, cảm thấy cũng phải, liền nói “Đợi con gọi hỏi tổng giám đốc Cố xem sao” Đây dù sao cũng là cậu của Trang Duy, từ nhỏ đã đối xử rất tốt với cậu, nếu là hiểu lầm thì có thể hòa giải cũng tốt, dù sao cậu cũng không hi vọng người thân của mình và em trai Cố Diễm xảy ra chuyện bất hòa.

“Được, thật ra thì cũng chỉ cần một câu nói của tổng giám đốc Cố mà thôi” Sắc mặt của Hoa Thừa lúc này mới tốt lên.

Trang Duy gật đầu.

Sau khi ăn trưa, Trang Duy nhìn đồng hồ, hẳn là Cố Diễm đang nghỉ trưa, cho nên mới gọi điện thoại cho anh.

Cố Diễm rất nhanh đã nhận cuộc gọi.

Trang Duy mỉm cười “Làm phiền anh sao?”

“Không có, em chuẩn bị về sao?” Cố Diễm hỏi.


“Lát nữa em mới về, đợi ông ngoại ngủ trưa dậy thì em mới đi” Trang Duy đáp.

“Ừ”

Trang Duy dừng một chút mới nói tiếp “Em có chuyện này muốn nói với anh”

“Chuyện gì?”

Trang Duy sắp xếp lại từ ngữ một chút “Hình như cậu của em và cậu ba có chút mâu thuẫn, nhưng cụ thể thì ông ngoại em không nói chi tiết. Anh có thể hỏi thăm giúp em một chút không? Cậu của em tuy rằng lớn tuổi hơn cậu ba nhưng đôi lúc làm việc vẫn rất hấp tấp. Nếu có thể hòa giải, em cũng không thể không quan tâm được”

Trang Duy không hiểu Cố Ngạo cũng không sao, nhưng Cố Diễm hiểu rõ Cố Ngạo, nếu không phải cậu của Trang Duy thật sự chọc giận Cố Ngạo, Cố Ngạo không thể không nể mặt Trang Duy. Nhưng Trang Duy bị kẹt giữa chuyện này cũng không dễ giải quyết, e là ông ngoại cậu cũng không nói hết mọi chuyện với Trang Duy, ngược lại anh cũng không trách Trang Duy. Hơn nữa anh cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, dù sao vẫn phải hỏi lại một chút.

“Cố Ngạo lúc này vẫn chưa về nước, như vậy đi, để anh gửi tin nhắn trước, khi nào nó rảnh thì sẽ gọi lại để hỏi kỹ hơn” Cố Diễm nói.

“Được, làm phiền anh rồi” Cho dù cậu và Cố Diễm là người yêu thì cậu cũng không thể trắng trợn xem chuyện Cố Diễm giúp đỡ cậu là chuyện đương nhiên được.

“Không cần khách sáo với anh, khi nào em về thì chúng ta nói tiếp” Cố Diễm nói.

“Được, anh đi làm việc đi, không quấy rầy anh nữa, tối gặp lại” Nói xong mọi chuyện, Trang Duy cũng không làm phiền Cố Diễm nữa, hơn nữa bọn họ còn có cả buổi tối ở bên nhau, không cần phải gấp gáp.

“Được, tối gặp lại” Cố Diễm đáp.

Cúp điện thoại, trong lòng Trang Duy mơ hồ có chút bất an. Mặc dù ông ngoại không nói tỉ mỉ với cậu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhưng càng nghĩ cậu càng cảm thấy sự việc này e là không đơn giản như vậy. Cố Ngạo là ai? Cậu của mình muốn làm chuyện gì mà lại có liên quan đến Cố Ngạo?

Chờ đến khi ông ngoại thức dậy, Trang Duy mới nói với ông đã liên lạc với tổng giám đốc Cố rồi để ông được yên tâm.

Hoa Thừa nắm tay Trang Duy, nói rằng chuyện của Hoa Khải Kiệt phải nhờ cậu rồi.

Trang Duy mới nói Cố Ngạo bây giờ không ở trong nước, đến tối nay mới có thể liên lạc được, chờ Cố Diễm gửi tin cho cậu thì cậu mới gọi điện thoại báo tin cho ông.

Hoa Thừa gật đầu, xem như thở phào nhẹ nhõm.

Trang Duy cũng không ở lại lâu, lái xe về nhà.


Cố Diễm tối nay đột ngột tăng ca, anh đã nói trước với Trang Duy rằng Cố Ngạo sẽ liên lạc hơi muộn, còn nhắc cậu ăn cơm nhiều một chút.

Trang Duy vừa nghe điện thoại vừa mở tủ lạnh lấy bữa tối để vào lò viba, chỉ có một mình cậu ăn cơm nên cũng không cần làm nhiều, chỉ cần hâm nóng lại một chút là được rồi, nhưng Cố Diễm dặn dò vẫn làm cậu cảm thấy ấm lòng.

Vừa ăn tối xong thì Cố Ngạo gọi điện thoại đến.

“Anh dâu, là em đây” Cố Ngạo lên tiếng trước.

“Cậu ba, thật ngại quá, vì chuyện của cậu anh mà làm phiền em rồi” Tuy nói người nhà họ Cố rất dễ sống chung nhưng loại khí thế này cho dù có cách điện thoại cũng vẫn cảm nhận được áp lực.

“Không sao, vốn cũng không định để anh bận tâm chuyện này nhưng không ngờ anh vẫn biết rồi” Giọng nói của Cố Ngạo có phần mệt mỏi.

“Cụ thể thì ông ngoại cũng không nói chi tiết với anh, chỉ nói là hiểu lầm nhỏ. Anh nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy e là chuyện này không đơn giản như vậy. Em có thể nói rõ ràng một chút không? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Trang Duy hỏi.

Cố Ngạo bên đầu dây bên kia im lặng một lúc mới lên tiếng “Hoa Khải Kiệt sử dụng con đường của em để vận chuyển ma túy, bị thuộc hạ của em phát hiện, đã bắt lại rồi”

Trang Duy hoảng hồn, tay run lên đổ cà phê ra ngoài, dù không nhiều nhưng cũng đủ làm tay Trang Duy đỏ lên, nhờ vậy mà cậu cũng tỉnh táo lại “Sao cậu lại làm như thế được?”

“Vậy thì phải hỏi ông ta hay là ông Hoa?” Cố Ngạo nói “Anh dâu, chuyện trong tay em mặc dù không hoàn toàn sạch sẽ gì nhưng có hai việc em tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào, một là buôn người, hai là vận chuyển ma túy. Hoa Khải Kiệt động đến ranh giới của em, xem cách làm của ông ta thì cũng không phải là lần đầu tiên. Nhà họ Hoa có người quen ở nước ngoài sao?”

Trang Duy suy nghĩ một chút mới nói “Bà ngoại anh là người Mỹ, có thể thân thích bên đó vẫn còn liên hệ với cậu của anh. Từ sau khi mẹ anh qua đời, anh cũng chỉ liên lạc với ông ngoại ở đây, bên bà ngoại đã không còn tin tức nữa”

“Ừm, anh dâu, việc này không phải là em không nể mặt anh, nhưng thật sự là em không thể để cho người khác làm chuyện như vậy trong địa bàn của em được. Tuyến đường trong tay em ngoài vận chuyển hàng của mình, đôi khi cũng tạo thuận lợi cho người quen, thu chút tiền lời cho đàn em tiêu xài. Bởi vì thuộc hạ nói người đó là cậu của anh muốn vận chuyển một ít gỗ, em nghĩ cũng là người một nhà nên mới đồng ý” Giọng nói của Cố Ngạo rất nghiêm túc “Thuộc hạ của em coi như là vận chuyển hàng cho người quen nên rất cẩn thận, vì thế trước khi hàng hóa gửi đi còn kiểm tra lại một lần nữa, kết quả phát hiện có một số gỗ rỗng ruột, bên trong đều nhét đầy ma túy. Cũng may bọn họ phát hiện đúng lúc, nếu không một khi bị điều tra ra, còn là một lượng lớn như vậy, em cũng khó mà bảo đảm sẽ không có chuyện gì. Hiện tại em đã giữ Hoa Khải Kiệt lại, vẫn còn đang suy nghĩ nên phải làm gì tiếp theo”

Trang Duy nghe mà mặt cậu xanh mét, cậu thật không ngờ cậu của mình lại làm ra chuyện như vậy, lại nhớ tới dáng vẻ của ông ngoại, nhát định ông đã biết rõ mọi chuyện. Nếu chuyện này mà nói là hiểu lầm nhỏ, nếu không phải cậu có chút nghi ngờ, rất có thể sẽ bất hòa với Cố Ngạo, đến lúc đó thì làm sao cậu còn có thể ở bên cạnh Cố Diễm được nữa?

Trang Duy thở dài “Cậu ba, chuyện này là do anh suy nghĩ không chu đáo. Chuyện đến nước này anh cũng không còn gì để nói, cậu của anh em muốn giải quyết thế nào cũng được, anh cũng không muốn hỏi nữa” Đối với Trang Duy, buôn ma túy tuyệt đối là hành vi không thể tha thứ, quả thực là hại người hại mình.

“Em biết anh bị kẹt ở giữa cũng rất khó, em chỉ có thể nói em sẽ cố hết sức tìm biện pháp vẹn toàn, nếu anh cảm thấy khó khăn thì em cũng chỉ có thể chia buồn mà thôi” Cố Ngạo nói.

“Anh hiểu rồi, làm phiền cậu ba nhiều rồi” Là cậu của mình có lỗi trước, Trang Duy cũng không muốn nói thêm gì nữa.


“Nếu không còn chuyện gì nữa, em cúp máy trước đây” Cố Ngạo lên tiếng.

“Được, hẹn gặp lại” Trang Duy chào tạm biệt.

“Hẹn gặp lại” Nói xong, Cố Ngạo liền cúp điện thoại.

Trong lòng Trang Duy lạnh lẽo vô cùng, thậm chí cậu cảm thấy không còn mặt mũi để gặp Cố Diễm nữa. Trải qua chuyện này, nhà họ Cố sẽ nhìn cậu với ánh mắt thế nào? Dù sao cậu của cậu cũng gần như là hại Cố Ngạo. Trong lúc nhất thời, Trang Duy cảm thấy vô cùng mỏi mệt. Cậu không cần người thân của mình giúp đỡ chuyện gì, nhưng ít ra cũng đừng đẩy cậu vào vị trí khó xử như thế, cậu rất đau lòng.