Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 41-2: Ngoại truyện 4: Tình cảm sóng gió của con trai nhỏ

Ngoại truyện 4: Tình cảm sóng gió của con trai nhỏ.

Edit: lonbia

Beta: Thu Lệ

Vốn là, Hạ Hầu Du cho rằng cả đời bản thân mình có thể làm hoa hoa công tử, đùa giỡn mỹ nữ, cuối cùng giống với hoàng huynh Hạ Hầu Dận của hắn, dựa vào trình tự cưới về nuôi dưỡng một đống mỹ nhân, mỗi ngày chơi đùa bụi hoa hạnh phúc qua ngày, Chỉ có điều, trong cuộc sống chuyện không như ý muốn là tám chín phần mười.

Đoạn Phiêu Phiêu chính là một người ngoại lệ như vậy, quả thật có thể đảo lộn cuộc sống của hắn trở nên rối tung thành một nùi, bất ngờ thay đổi, làm cho ánh mắt của hắn đều trợn ngược đồng thời lại cảm thấy được hết sức mạo hiểm thú vị kích thích.

Cuộc sống rất kỳ quái, nói ví dụ như thời kỳ thiếu niên, hắn không nghĩ tới một lão ca anh minh thần võ của mình có một ngày lại si mê một nữ nhân. Khi tình yêu cuồng nhiệt của Hạ Hầu Dận và Đoạn Phiêu Phiêu truyền đến, lúc ấy cảm giác duy nhất của hắn khi đó chính là đầu óc lão ca của mình bị sét đánh, nhất định là không bình thường, nếu không thì làm sao lại đi nói chuyện tình yêu với nữ nhân chứ? Hoàng đế, còn phải theo đuổi nữ nhân sao? Hoàn toàn là một đứa ngốc.


Có điều đồng thời, hắn cũng sinh ra hứng thú đối với Đoạn Phiêu Phiêu, rốt cuộc là nữ nhân như thế nào mà làm cho đại ca của mình buông tha trăm hoa đây? Kết quả là, toàn bộ nguyên nhân chính là bởi vì lòng hiếu kỳ này.

Chỉ có điều, khi lần đầu tiên hắn gặp được Đoạn Phiêu Phiêu, hoàn toàn trợn tròn mắt, đứa bé có khuôn mặt ngây thơ hồn nhiên đến mức như con nít kia, cuối cùng là chỗ nào để đại ca vĩ đại của mình thích đây hả? Hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Lúc đó, hắn không biết, tình yêu có ma lực, hai người yêu nhau, không bởi vì bất cứ nguyên nhân gì, chẳng qua là hai bên trao đổi tình cảm qua lại đến cùng nhau. Đó là một loại tình cảm vô cùng kỳ diệu. Nhưng mà hiện giờ Hạ Hầu Du chỉ cảm thấy vô cùng không quen, nha đầu ngốc kia tới cùng là có chỗ nào đáng để hoàng huynh đối đãi thật lòng như vậy? Mặc dù hắn nhìn ra được, Đoạn Phiêu Phiêu đối với hoàng huynh cũng rất chân thành, đồng thời bọn họ cũng rất vui vẻ.

Nhưng mà, Hạ Hầu Du cũng không truy cứu đến cùng, dù sao với hắn mà nói, tình yêu chẳng qua chỉ là một thứ đồ chơi, tuy nhiên hoàng huynh vĩ đại lại yêu đương, đối tượng yêu đương lại là một cô gái đặc biệt như vậy, chính là hắn vẫn cảm thấy được loại tình yêu này không có duyên với hắn. Thế nhưng, hắn nhanh chóng phát hiện, sự việc thật sự vô cùng kỳ diệu, nữ nhân hắn cho rằng nhất định sẽ trở thành đại tẩu của hắn, lại có thể biến thành mẹ kế của hắn?

Cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra? Đại ca anh tuấn đến rối tung rối mù kia của mình, lại có thể kém hơn cha mình sao? Chuyện gì đang xảy ra? Hạ Hầu Du không hiểu, càng không hiểu hơn chính là, đại ca giống như cực kỳ hiểu rõ vì sao Đoạn Phiêu Phiêu làm như vậy. Lý do khiến Hạ Hầu Du cảm thấy kỳ lạ là, dạo này, một nam nhân n người vợ không phải rất bình thường sao? Vì sao Đoạn Phiêu Phiêu lại không cách nào chấp nhận? Mà còn vì một lý do rách nát như vậy quăng lão ca của mình đi nữa chứ?

Vì thế hắn bắt đầu tò mò về người mẹ kế tên Đoạn Phiêu Phiêu đó, mỗi lần hắn nhìn thấy sẽ cẩn thận để ý nhiều hơn một phần, ba phần tò mò.


Nếu như nói tình yêu bắt đầu từ tò mò, đây nhất định là chân lý, bởi vì Hạ Hầu Du phát hiện bản thân mình ngày càng cảm thấy thú vị hơn với Đoạn Phiêu Phiêu, hắn bắt đầu sợ hãi rồi.

Trong lúc vô tình, nữ nhân từng bị hắn khịt mũi coi thường kia, đã từng là nữ nhân đại ca hắn yêu thương, thân phận hiện tại của nữa nhân này chính là mẹ kế của mình, lại chiếm lấy một vị trí ngày càng quan trọng trong lòng hắn.

Làm sao có thể như vậy?

Hắn bắt đầu kháng cự lại suy nghĩ rối loạn của chính mình, kháng cự số lần xuất hiện của nữ nhân kia trong lòng của mình, từ chối suy nghĩ của hắn, nhưng mà vô ích, mặc kệ bao nhiêu lần phụ hoàng và hoành huynh bắt đầu quan tâm việc chung thân đại sự của hắn, hắn vẫn không thể tiếp nhận. Không phải vì cái khác, mà vì hắn phát hiện, bản thân luôn thích dạo chơi dân gian vậy mà lại bắt đầu theo đuổi lý tưởng sống của nữ nhân kia.

Hôn nhân, là phải cùng nhau tạo ra với người mình thích, mà không phải vì nguyên nhân khác, bởi vì sắc đẹp, bởi vì dục vọng, hoặc là bởi vì nhất định phải bắt đầu.


Hắn không muốn trải qua cuộc sống như những nam nhân trước đây, cưới rất nhiều thê tử, có tỳ nữ vô cùng xinh đẹp, đây thật sự là hạnh phúc sao? Không, ở cùng một chỗ với người trong lòng của mình, đó mới là một loại hạnh phúc.

Nhưng mà hắn có thể có được hạnh phúc của bản thân mình sao?

Hạ Hầu Du mờ mịt, khi hắn cuối cùng cũng thừa nhận bản thân thích Đoạn Phiêu Phiêu, lại phát hiện khoảng cách của mình và nàng rất đáng sợ.

Thân phận, tâm tình của đại ca, tâm ý của Phiêu Phiêu, đều là trở ngại, hắn không biết bản thân mình phải làm sao bây giờ. Nhưng khi hắn thấy phần tình cảm trong lòng đại ca vùng vẫy, hắn bắt đầu sáng suốt hiểu rõ.

Ngu ngốc, Hạ Hầu Du, uổng công ngươi trở thành hoa hoa công tử số một trong kinh thành, bản lĩnh theo đuổi nữ nhân đều quên hết rồi sao? Bất luận như thế nào, trước tiên phải làm cho nàng quen với sự tồn tại của bản thân, nhận thức tình cảm của mình, chuyện sau này, vậy thì hãy để sau này nói được rồi, mặc dù thái hậu không thể tuyển chồng không thể lặp gia đình, nhưng mà chỉ cần nàng không phải thái hậu là có thể rồi chứ?

Kết quả là, sau khi Hạ Hầu Du nhìn thẳng vào tình cảm của bản thân mình, lập tức nhanh chóng bắt đầu tiến hành nhiệm vụ quang trọng đó chính là "Quyến rũ", mà làm sao để thoát khỏi thân phận thái hậu đây, cũng trở thành kế hoạch quan trong của Hạ Hầu Du. Chỉ có điều, coi như rất thuận lợi, bản thân thái hậu nương nương có vẻ cũng rất muốn thoát khỏi thân phận thái hậu.


Nhưng mà, lúc Hạ Hầu Du nhạy cảm phát hiện Đoạn Phiêu Phiêu có động cơ, đồng thời cũng phát hiện nguy cơ của mình.

Nếu Đoạn Phiêu Phiêu không phải là thái hậu, như vậy hắn và đại ca không phải cạnh tranh công bằng rồi sao? Dù sao bản thân Đoạn Phiêu Phiêu cũng từng có tình cảm kinh thiên động địa với đại ca, vậy bây giờ bản thân mình đi cạnh tranh với đại ca không phải chịu thiệt sao? Hạ Hầu Du lần nữa rơi vào trong phiền não.

Chỉ có điều mặt kệ, huynh đệ ruột, tính toán rõ ràng, loại hạnh phúc này cũng không thể tùy tiện chôn vùi như vậy, bất luận như thế nào cũng phải liều mạng một lần. Hơn nữa, hiện tại hắn lại là một thiếu niên phi thường xuất sắc ngay thẳng chưa có vợ, điều kiện này, vẫn là tương đối có sức hấp dẫn.

Kết quả là, nghĩ như vậy, lần đầu trong đời Hạ Hầu Du bắt đầu kế hoạch truy thê, cũng ý thức được, theo đuổi vợ, là cần thủ đoạn và mưu kế.

Đầu năm nay, theo đuổi vợ không dễ dàng mà...

Trước mắt thấy Đoạn Phiêu Phiêu đơn thuần ngốc nghếch đến cực điểm, Hạ Hầu Du bắt đầu cảm thán bản thân mình số khổ....