Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 924: Trùng Hợp Như Vậy?

- Ừm, nhưng đại ca ngươi không rảnh, cho nên liền để ta đi tìm.
- Ồ. . . vậy cũng tốt.
Dạ Côn thật không có thời gian đi giải quyết mấy chuyện này.
Dạ Tần mấp máy môi một cái nói ra:
- Gia gia nói tới bàng chi kỳ thật cần kiểm chứng, ta sai người đi tra, vừa nhận được một phần danh sách.


- Làm sao vậy? Có gì không đúng sao?
Dạ Côn nghi hoặc hỏi, đệ đệ chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ nói tới một phần danh sách.
Dạ Tần từ trong ngực móc ra một phần danh sách, Dạ Côn cầm trong tay nhìn một chút, nhân số trên danh sách có hơn hai mươi người, hơn nữa có vài người còn không phải họ Dạ.


Thế nhưng ở trong hơn hai mươi người này, Dạ Côn thấy được một cái tên quen thuộc, hết sức kinh ngạc.
- Đệ đệ, chuyện này? ? ?
Dạ Côn nhìn đệ đệ, phảng phất muốn xác định chuyện này có phải thật hay không, bởi vì ở trên danh sách, Dạ Côn nhìn thấy tên của Uyển Nhiên.


Dạ Tần thấp giọng nói ra:


- Gia gia nói qua, có chút bàng chi bị phân tán, nhưng chỉ cần theo manh mối tìm xuống, khẳng định sẽ tìm được, Uyển Nhiên chính là một người trong đó, phụ mẫu đều mất, được gia gia nuôi lớn, gia gia gọi Dạ Kinh, phụ thân gọi Dạ Chân, khi còn bé phụ mẫu đều mất, về phần tại sao Uyển Nhiên không họ Dạ, có lẽ là sợ bị liên lụy.


- Hiện tại Uyển Nhiên ở nơi nào?
Nhớ tới chuyện lúc trước, Hồn Thí Thiên bị khống chế, nhưng vẫn chết ở trong tay của mình, làm bằng hữu. . . cũng hy vọng Uyển Nhiên có một cái hoàn cảnh sinh hoạt tốt.
- Sinh hoạt ở trong một ngọn núi, bên cạnh có người Thiên La Viện che chở, an toàn cũng không có vấn đề gì.


- Uyển Nhiên có thái độ gì?
Dạ Côn tò mò hỏi.
- Hiện tại còn chưa biết.
Dạ Côn thở dài một hơi, cũng hy vọng Uyển Nhiên có thể tới Thái Kinh sinh hoạt, thế nhưng lấy tình cảm của Uyển Nhiên đối với Hồn Thí Thiên, chỉ sợ vô cùng khó.


Mục Thiên bảo vệ Uyển Nhiên, người bình thường không có cách nào tổn thương đến Uyển Nhiên.
- Đệ đệ, tra nguyên nhân cái chết của phụ mẫu Uyển Nhiên một chút, ta cảm thấy trong này có kỳ quặc.
Dạ Côn cẩn thận nói ra, gia gia đổi họ của tôn nữ, rõ ràng muốn che giấu.


- Ừm, ta sẽ phái người đi thăm dò.
Xem danh sách trong tay, Dạ Côn cẩn thận nói ra:
- Đệ đệ, những người này cần phải điều tra rõ ràng, miễn lại tới mấy người giống như Dạ Tư Niên, mặc dù không sợ, nhưng cũng sẽ bực mình.


- Đại ca yên tâm đi, ta đương nhiên sẽ cẩn thận, có thể xuất hiện ở trên danh sách này, nói rõ nhân phẩm đều không tệ.
Dạ Côn cười vỗ vỗ bả vai đệ đệ:
- Càng ngày càng già đời.
- Đều học theo đại ca ngươi.
- Nha, còn dám cãi đại ca, xem chiêu.


- Ha ha ha. . . còn dùng chiêu này ra, vậy cũng đừng trách đệ đệ vô lễ.
Chỉ thấy hai huynh đệ bắt đầu gãi ngứa lẫn nhau, tràng diện rất buồn cười, nếu như bị người trông thấy, sẽ rất kinh ngạc, hai vị công tử Dạ gia thế mà có hành động như vậy.


Nhưng mà bọn nhỏ nằm trên ghế đu tựa hồ bị đánh thức, nhìn phụ thân của mình, ánh mắt lộ ra không hiểu.
Vì sao cha còn ngây thơ hơn cả mình, thật lo lắng bị cha truyền nhiễm.
Màn đêm buông xuống, Dạ gia buổi tối cũng rất náo nhiệt, cả nhà đều ngồi chung một bàn.


Cũng may cái bàn đủ lớn, bằng không liền phải đứng ăn, cuối cùng Minh ca cũng được ngồi chủ vị, ở bên kia đều là Diệp Hoa ngồi chủ vị.
Một bàn món ăn, cực khổ cho đám thê tử.


Làm mẫu thân của Diệp Ly cùng Diệp Lưu, Thanh Nhã cùng Đông Hoàng Bạch Chỉ rất vui mừng, hai đứa bé này trước kia căn bản không nấu cơm, hiện tại đồ ăn làm còn tốt hơn cả mình.
Lúc này Dạ Minh nâng chén đứng lên cười nói:
- Hoan nghênh thông gia tới làm khách, ta cạn trước, các ngươi tùy ý.


Mọi người: ......
Một lời không hợp liền uống rượu.
- Có thể thấy bọn nhỏ vui vẻ, chúng ta làm trưởng bối cũng yên lòng, thông gia các ngươi yên tâm đi, đối với nữ nhi của các ngươi, vợ chồng chúng ta đều coi như con đẻ, tuyệt đối sẽ không ủy khuất bọn nó.


Dạ Minh vỗ ngực nói ra, nhưng mà Dạ Minh vẫn còn chưa biết chuyện tốt nhi tử làm ở trên Thiên Cung.
Lúc này Liên Hàn liếc mắt nhìn Dạ Côn, Dạ Côn có thể cảm giác được ánh mắt của mẹ vợ, giả vờ nhìn không thấy.
- Tốt nhất là như thế.


Diệp Hoa nhẹ nói ra, Hoa ca phi thường bao che khuyết điểm, có thể ngồi ở chỗ này ăn cơm, đã là Hoa ca nhượng bộ lớn nhất, đồng thời Dạ Côn ưu tú cũng là một trong những nguyên nhân chinh phục Hoa ca.
- Chúng ta nâng chén, chúc mừng giờ khắc này.


Mọi người cầm chén rượu lên đứng dậy, một cái đại gia đình như thế, lực uy hϊế͙p͙ hoàn toàn có thể chống lại Thần Ma hai tộc, đây tuyệt đối không phải thổi ngưu bức.


Nhất là cha vợ cùng mẹ vợ đều tại, Côn ca cũng rất tốt với thê tử, trước kia đều là thê tử gắp thức ăn cho Côn ca, hôm nay Côn ca dùng sức gắp thức ăn cho thê tử, công phu mặt ngoài làm rất đủ, chủ yếu là vì buổi tối hôm nay phải ngả bài.
Có thể sống qua đêm nay hay không, vậy phải xem thiên ý.


Lúc này, Dạ Minh bỗng nhiên nói ra:
- Buổi tối Thái Kinh rất náo nhiệt, thông gia có rảnh rỗi ra ngoài đi dạo một chút không?
- Thông gia mời như vậy, ta đương nhiên nể tình.
Diệp Hoa lạnh nhạt nói ra.
Mà Thượng Hiên cũng bình tĩnh nói ra:
- Thái Kinh phong quang ngắm mãi không chán.


Lúc này Đông Môn Mộng từ tốn nói:
- Muốn đi hoa lâu chơi nói thẳng.
Chỉ nghe Minh ca sách một tiếng:
- Mộng Mộng, lời ấy sai rồi, nàng xem thông gia là loại người dung tục kia sao? Nếu như các nàng không yên tâm, đều có thể đi theo chúng ta dạo chơi Thái Kinh.
- Cũng tốt, đã lâu ta không có đi dạo.


Thanh Nhã một bên dịu dàng nói ra.
Diệp Hoa liếc mắt nhìn Dạ Minh, phảng phất đang nói, phương thức nói chuyện của ngươi rất đặc biệt a, có thể càng hố hơn được không?
- Vậy ta cũng phải đi.
Đông Hoàng Bạch Chỉ cũng nhẹ cười nói.
Chuyện kia trên cơ bản đã lành lạnh.


Đông Môn Mộng cười duyên nói:
- Vậy ta sẽ đi cùng, cũng tiện giới thiệu cho các ngươi.
- Không còn gì tốt hơn.
Thanh Nhã rất là vui vẻ.
Thượng Hiên than nhẹ một tiếng:
- Đột nhiên cảm thấy hôm nay có chút mệt mỏi, chắc lúc nữa ta cần phải nghỉ ngơi sớm


- Bản tôn đột nhiên không có sức lực, thông gia hảo ý tâm lĩnh.
Trong lòng Dạ Minh hừ một tiếng, các ngươi chỉ có chút dũng khí này thôi ư, thật quá khiến người ta thất vọng, gặp phải một chút ngăn trở liền lùi bước, xem thường.


Các nữ nhân còn không biết ý đồ của bọn họ, dưới mắt chúng ta, còn dám nhảy loạn, không muốn sống.
Dạ Côn toàn bộ quá trình gắp thức ăn giữ yên lặng, nghĩ biện pháp làm sao lừa dối quá quan.
Dạ Tần lo lắng nhìn đại ca, hy vọng đại ca có thể cho tẩu tẩu một câu trả lời hài lòng chắc chắn.


Cúi đầu nhận sai, sau một đêm vẫn là nam tử hán.
Một bữa cơm ăn xong, đám người Diệp Ly thu thập, mà Dạ Minh dẫn thông gia đi uống trà nói chuyện phiếm, Đông Môn Mộng thật dẫn người ra cửa du ngoạn, chẳng qua là Liên Hàn không có đi, đối với du ngoạn, Liên Hàn không có hứng thú.


Mà Dạ Côn trở lại trong phòng đứng ngồi không yên, thôi diễn các loại khả năng.
Cuối cùng chỉ có thể thở dài thật sâu biểu đạt tâm tình giờ phút này.
Không biết đợi bao lâu, Dạ Côn nghe thấy ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân, xem ra là thê tử đã về.
Các nàng đến rồi!


Nhan Mộ Nhi đẩy cửa vào, Diệp Ly cùng Diệp Lưu theo ở phía sau