Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1097: Ta Chính Là Điện Hoàng

Dạ Côn nhìn về phía đệ đệ, một bộ quả nhiên là như vậy, biết ngay gia gia sẽ nói như thế.
- Hôm nay gia gia gọi các con tới, là có một việc muốn nói với các con.
Dạ Tư Không để chén trà trong tay xuống, nghiêm túc nói, biểu lộ cũng nghiêm túc hơn rất nhiều.


Dạ Côn biết sẽ có chuyện trọng yếu, chỉ là không biết chuyện gì, nhìn thái độ này của gia gia, xem ra rất quan trọng nha.
- Gia gia, ngài nói.
- Các con hẳn đều nghe nói qua Điện Hoàng đi?
Dạ Tư Không thấp giọng hỏi.


Dạ Côn cùng Dạ Tần nhẹ gật đầu, có ai không biết cai quản Thánh Điện chính là Điện Hoàng.
- Điện Hoàng có thể nói là một đám người, nhưng trong đám người này vẫn sẽ có một tên Điện Hoàng.
Dạ Côn nghe gia gia nói như vậy, ánh mắt lập tức kinh ngạc, thì thào nói ra:


- Gia gia, không phải ngươi là Điện Hoàng kia đấy chứ? ? ? ?
Dạ Tư Không yên lặng nhẹ gật đầu:
- Không sai, ta chính là Điện Hoàng trong Điện Hoàng.
Được khẳng định, Dạ Côn cùng Dạ Tần hít sâu một hơi, gia gia là Điện Hoàng! ! !


Điện Hoàng thần bí nguyên lai vẫn luôn ở bên cạnh mình, Dạ Côn có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, quá dọa người rồi.
- Khó trách lần này Thánh Điện đều đứng ở bên phía gia gia, mệnh lệnh của lão đại, ai dám không theo?


- Hôm nay nói cho các con biết chuyện này không có ý gì khác, chỉ muốn cho các con biết dụng ý của gia gia.
Mà Dạ Tần đột nhiên nhớ tới đến một chuyện, nếu như đây là Điện Hoàng, vậy gia gia chân chính đã sớm bị ngộ hại rồi? Cau mày hỏi:
- Ngài giết Dạ Tư Không thật từ lúc nào?


Dạ Côn hiểu ý đệ đệ, cũng hơi khẽ cau mày.
- Dạ Tư Không thật đã chết vì bệnh từ lúc nhỏ rồi.
Dạ Tư Không từ tốn nói.
Nguyên lai đã chết từ nhỏ, còn tưởng rằng mới chết gần đây.
Dạ Côn cùng Dạ Tần liếc nhau một cái, có một Điện Hoàng gia gia, sao không cao hứng nổi?


Mà Dạ Côn từng nghe Thượng Hiền nói qua, Điện Hoàng hại ông ấy rất thảm, phản bội ông ấy. .. thậm chí còn yêu cầu mình đi tìm Điện Hoàng, giết chết y!
Hiện tại đã tìm được Điện Hoàng, hơn nữa còn là gia gia, quá hố người đi.
- Gia gia, vì sao ngài muốn nhất thống Đông U?


Dạ Côn rất muốn biết nguyên nhân, ở trong này khẳng định có đại bí mật.
Dạ Tư Không khẽ thở dài một tiếng:
- Điện Hoàng cùng Thần tộc đã có mâu thuẫn trên vạn năm, vạn năm cũng không thể xóa nhòa, ta một mực đi về hướng kia, phương hướng có thể khiến Thần tộc trả giá đắt!


- Đến cùng Thần tộc đã làm chuyện gì? Khiến gia gia ngài cừu hận như thế?
- Côn Côn, con hẳn biết Thiên Cung Diêm Dương Văn đi.
Dạ Tư Không trầm giọng nói ra.
Dạ Côn nhẹ gật đầu, không phải chính là thằng ngốc kia sao?


- Diêm Dương Văn nguyên bản là người của Thần tộc, thậm chí từng ngồi ngang hàng với Chiến Thần Hình Thiên, nhưng bởi vì không có huyết thống trực hệ, bị xa lánh cùng chèn ép, cuối cùng đuổi đến Thiên Cung.
- Gia gia, có phải Diêm Dương Văn đang giả ngu hay không?
Dạ Côn vẫn luôn hoài nghi chuyện này.


- Không sai, y vẫn luôn đang giả ngu, chờ tin tức của ta.
Dạ Tần kinh hô một tiếng:
- Gia gia, chẳng lẽ ngươi cũng là một thành viên của Thần tộc.
- Nhưng chỉ là không có huyết thống, cho nên bị Thần tộc đuổi đi!
Dạ Côn bổ sung một câu.
Dạ Tư Không nhẹ gật đầu:


- Không sai, kỳ thật cái gọi là Thần tộc, đó là một nhóm nhân loại xuất hiện sớm nhất ở trên Huyền Nguyệt đại lục, bọn họ tự phong thần, tự khẳng định huyết thống bản thân là quý giá nhất, cho nên bàng chi liền bị chèn ép, bọn họ không hy vọng người không có huyết thống trộn lẫn vào trong Thần tộc.


- Côn Côn, vừa con dùng từ không đúng, không phải đuổi, mà là thanh trừ! Bởi vì số lượng bàng chi cao hơn chính thống.
- Gia gia, vậy sao các người không tập thể phản kháng, bọn họ đều muốn giết các ngươi.
Dạ Côn phảng phất có thể nghĩ đến trường hợp như vậy, huyết tẩy nha.


- Mặc dù chúng ta nhiều người, thế nhưng chính thống có được tài nguyên nhiều hơn chúng ta, bọn chúng dùng thủ đoạn ti tiện, mời tộc trưởng các bàng chi, hạ độc trong thức ăn, nếu không sao bàng chi lại tan tác nhanh như thế!


Nghĩ đến những chuyện kia, ánh mắt Dạ Tư Không không khỏi toát ra hàn mang, đây là những chuyện ông ta không muốn nhớ lại nhất.


Dạ Côn cùng Dạ Tần có thể cảm nhận được CỖ bi phẫn kia, đó là một loại phản bội thật sâu, đây không phải mâu thuẫn, đây là thù diệt môn! Đừng nói vạn năm, cả đời đều không thể xóa đi.


- Rất nhiều bàng chi đều chết tại Thần Vực, những Thần tộc liều mạng chém giết dũng sĩ Ma tộc, toàn bộ chết dưới kiếm người nhà, ta rất muốn chất vấn Đế Quân, năm đó tâm của ngươi không đau ư?!
Dạ Côn cùng Dạ Tần không nói chuyện, lẳng lặng nghe gia gia thổ lộ.


- Một bộ phận rất nhỏ chạy trốn, đi vào Huyền Nguyệt đại lục ẩn thân, thế nhưng trong lòng mọi người đều kìm nén một cỗ hận, không sớm thì muộn cũng có ngày thẳng hướng Thần tộc!
- Gia gia, theo đạo lý mà nói, Thần tộc hẳn sẽ tiếp tục đuổi giết các ngươi?


- Quả thật không sai, thế nhưng Huyền Nguyệt đại lục quá lớn, Thần tộc căn bản vô phương truy ra chúng ta, dần dần... bọn họ càng không muốn loại chuyện xấu này bị thọc ra ngoài, dù cho ta thành lập Thánh Điện... bọn họ cũng chỉ có thể trợn mắt nhìn lấy.


- Thần tộc hẳn không quan tâm Thánh Điện, mà chỉ lo lắng Điện Hoàng.
Dạ Côn suy đoán nói ra, Thánh Điện chẳng qua là ngụy trang mà thôi, Điện Hoàng mới là hạch tâm.
Dạ Tư Không nhẹ gật đầu:


- Không sai, hơn nữa thời gian càng lâu, Thần tộc càng không dám động thủ, bởi vì bọn chúng cũng rõ ràng thực lực của chúng ta, năm đó còn phải dùng thủ đoạn thấp hèn, nhiều năm qua đi, càng khó giải quyết.


Nghe gia gia nói như thế, Dạ Côn cùng Dạ Tần đều yên lặng không nói, lượng tin tức quá to lớn, có chút tiếp không thu được.


- Về phần tại sao phải nhất thống Đông y, đây chỉ là bước thứ nhất. .. chỉ có nhất thống Huyền Nguyệt đại lục. .. mới có thể g ngồi ngang hàng với Đế Quân! Khi đó, gia gia liền có thể chỉ mũi chất vấn Đế Quân.


- Tại Đông U Thành vạn năm trước, nếu như không có Thần tộc nhúng tay, Đông U Thành sẽ không diệt vong nhanh như vậy! Thần tộc SỢ, cho nên hy vọng giết chết nguy hiểm từ trong trứng.
Dạ Côn dừng lại, trầm giọng nói ra:


- Vậy lần này Thần tộc nhất định sẽ phát hiện ý đồ của Thái Kinh, đến lúc đó khẳng định cũng sẽ như thế.
- Côn Côn, Thái Kinh khác với Đông U Thành năm đó.
Dạ Tư Không nhẹ nói ra.
Dạ Tần nghi hoặc hỏi:
- Khác ở chỗ nào? Không phải đều là nhất thống Đông U sao?


Dạ Tư Không cười khẽ một tiếng:
- Tần Tần, nên biết, thời điểm Đông U Thành bị diệt, đó là sau khi Thần tộc đánh bại Ma tộc, mà bây giờ... Ma tộc đã quật khởi, năm đó Thần tộc chần chờ không động thủ, chớ nói chi là Ma tộc quật khởi, bọn chúng càng không dám làm trắng trợn.


Khó trách lần này Ma Thần cùng Chiến Thần đều đi tới Thái Kinh, nguyên lại là bởi vì việc này. .. xem ra Hoa Sa La đã sớm biết, cho nên mới cho mình phán đoán như thế, hiện tại Thần Ma hai tộc kiềm chế lẫn nhau, Thần tộc căn bản không rảnh đi tính kế Thái Kinh.


Thế nhưng cũng phải cẩn thận ám tiễn, dù sao ám tiễn khó phòng, Thần tộc nhất định sẽ không mặc kệ không quản.
Đột nhiên!