Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1061: Thánh Nhân Nổi Giận

Dạ Côn hơi sững sờ, có vui như vậy sao?
Mọi người cùng nhau cầm lấy chén rượu đứng dậy, không khí hiện trường rất không tệ.
- Đều ngồi đi.
Dạ Tư Không cười đáp, Tố Vận ở bên cạnh rót rượu cho Dạ Tư Không.


Theo thái giám tổng quản vỗ tay, nhóm vũ cơ dồn dập ra trận, ca múa mừng cảnh thái bình, một mảnh an lành.
Nhưng đây tựa như là yên tĩnh trước khi bão táp.


Mặc dù các vị quan viên chuyện trò vui vẻ, thế nhưng trong lòng có thể cảm giác được một cổ áp lực, sợ là buổi tối hôm nay có trò hay xem, nhưng không thể cười.
Dù sao cũng là chuyện nội bộ Dạ gia, bọn hắn có thể cười, thế nhưng bọn họ lại không được.


- Thái Tử, cô nương bên cạnh ngươi là ai?
Dạ Tư Không đột nhiên hỏi.
Dạ Tư Niên sửa sang áo bào đứng dậy, Thanh Vũ ở bên cạnh cũng đứng dậy.
- Thánh Nhân, đây là nữ tử ta thích.
- Dân nữ Thanh Vũ khấu kiển Thánh Nhân.


Hai đầu gối Thanh Vũ quỳ xuống đất cúi chào, cấp bậc lễ nghĩa rất đúng chỗ.
Dạ Tư Không cười một tiếng nói:
- Bình thân đi.
- Tạ Thánh Nhân.
- "hái Tử, ánh mắt không tệ.
Dạ Tư Không cười nói, trong lời nói tựa hồ đáp ứng hôn sự.
- Tạ Thánh Nhân thành toàn.


Nguyên bản Dạ Tư Niên còn có chút lo lắng, hiện tại gia gia đều chuẩn, vậy không còn gì đáng lo nữa.
Chẳng qua là Dịch Y Vân ngồi ở bên cạnh không vui, trước kia đều là mình ngồi ở bên cạnh nhi tử, thế nhưng hiện tại biến thành nữ nhân khác ...


Đây là cảm giác nhi tử mình nuôi từ nhỏ đến lớn, đột nhiên bị nữ nhân khác cướp đi.
Loại cảm giác này thật khó chịu.
- Thái Tử, không biết lúc nào thành hôn?
Lúc này Dạ Dương cười hỏi.
Dạ Tư Niên cười nhạt một tiếng:
- Vẫn còn chưa xác định.


Dạ Tư Không cười lớn:
- Như vậy, dứt khoát tổ chức vào Tiết Khánh Nguyên đi.
Tổ chức vào Tiết Khánh Nguyên, mọi người nghe xong có chút nghi hoặc, nếu như là Tiết Khánh Nguyên bình thường thì cũng thôi đi.


Thế nhưng Tiết Khánh Nguyên năm nay lại khác, trước đó Thánh Nhân mời tất cả mọi người ở trên Huyền Nguyệt đại lục tới tham gia, hiện tại còn thêm hôn lễ của Thái Tử, cảm giác liền thay đổi, tựa như rõ ràng an tâm làm một chuyện trọng yếu, đột nhiên nhảy ra thêm
chuyện khác, sẽ có vẻ hơi tự đại.


Dạ Côn hơi nhíu mày, Tiết Khánh Nguyên cùng ngày đều là nhân vật có mặt mũi xuất hiện, bọn họ là bán mặt mũi tới Thái Kinh... nếu như mạnh mẽ tăng thêm hôn lễ của Thái Tử lể sẽ khiến người ta cảm thấy thật ngông cuồng.


Nếu như tiếp tục làm như thế, Thái Kinh sẽ gặp bất lợi, nói gia gia không rõ đạo lý trong đó, Dạ Côn không tin.
Dạ Dương cũng có chút kinh ngạc, ngàn vạn không ngờ tới lão gia tử lại nói như vậy... không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng Dạ Tư Niên vô cùng vui vẻ, tranh thủ thời gian lôi kéo Thanh Vũ cảm ân.


- Tốt, các ngươi vui vẻ là được rồi.
Dạ Tư Không cười cười, cảm giác vô cùng sủng ái.
Dạ Côn Dạ Tần nhìn từ đầu tới cuối, chưa từng mở miệng nói chuyện, vô cùng kỳ quái.


Hiện tại Dạ Tư Niên mặt mày hớn hở, trước kia mình chỉ cần lên tiếng, mặc kệ là tốt hay xấu, cuối cùng gia gia sẽ răn dạy.
Thế nhưng hiện tại, căn bản không có chuyện kia.
Trước kia hẳn là một loại tôi luyện đi, hiện tại tôi luyện kết thúc, cho nên trọng dụng. ..


Địa vị cùng nữ nhân cả hai cùng có lợi, chuyện này khiến Dạ Tư Niên có chút bay lên, ánh mắt nhìn Dạ Côn cùng Dạ Tần đều có điểm gì
là lạ.
Thậm chí cảm thấy cuối cùng mình sẽ vượt qua bọn họ.
Sau khi ca múa kết thúc, Dạ Tư Không đột nhiên hỏi:


- Thái Tử, hiện tại Ngũ Nhạc như thế nào?
Dạ Tư Không đặt câu hỏi, khiến mọi người an tĩnh lại, trên yến hội nói đến quốc sự, tựa hồ có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng hợp tình hợp lí.
- Thánh Nhân, hiện tại Ngũ Nhạc vững như thành lũy, nội bộ cũng như thế, không cần lo lắng.


- Thế nhưng sao bản hoàng nghe nói, sứ thần tam quốc chết ở trong quân doanh?
Sắc mặt Dạ Tư Không đột biến, vừa rồi còn một bộ tươi cười, hiện tại liền xụ mặt.
Dạ Tư Niên chắp tay nói ra:
- Sứ thần chết là nhi thần sai.
- Thái Tử... ngươi muốn che chở cho ai sao?
Dạ Tư Không hơi hơi híp mắt chất vấn.


Dạ Côn thầm nghĩ lợi hại, hay cho một chiêu lấy lui làm tiến, Thái Tử làm sao đột nhiên trở nên thông minh.
ít nhất hiện tại biết xếp đặt, cho người ta một loại cảm giác bảo hộ người khác, dù cho mình ăn thiệt thòi.
Chẳng lẽ là vị Thanh Vũ kia dạy cho y?
- Nhi thần không dám.


Dạ Tư Niên lập tức quỳ xuống, nhưng trong lòng cười nở hoa rồi, đúng như Thanh Vũ nói, có một số việc đừng đi chỉ trích, tương phản. . . bảo vệ càng được lòng người.


- Mặc dù Thái Kinh chúng ta không ngại, nhưng người chết dù sao cũng là sứ thần, Thái Kinh cũng phải làm ra trừng phạt tương ứng, xử trí hung thủ hay chưa?
Dạ Tư Không chất vấn.
Dạ Tư Niên cung kính nói ra:
- Thánh Nhân, vẫn chưa có bắt được hung thủ.


- Thái Tử a Thái Tử, ở trong quân doanh xảy ra chuyện như vậy, người còn để cho hung thủ chạy!
Dạ Tư Không gầm thét một tiếng, khiến Dạ Tư Niên giật nảy mình.
Lúc này Thanh Vũ bỗng nhiên ở bên cạnh nói ra:
- Thánh Nhân, ngài hiểu lầm Thái Tử, hung thủ là bị người khác mang đi.


- Mang đi? Thái Tử nói nghe xem, là ai dám mang hung thủ đi!
Đối mặt với Dạ Tư Không chất vấn, Dạ Tư Niên cúi đầu không nói, giống như không muốn nói ra.
- Là ta.
Trong lúc bầu không khí ngưng kết, Dạ Tần bỗng nhiên đứng dậy nói ra.


Mọi người thấy Dạ Tần chủ động thừa nhận, rất là kinh ngạc. .. hung thủ giết người bị Dạ tướng quân mang đi. .. chuyện này. ..
Khó trách Thái Tử ấp úng không nói, nguyên lai là đang bảo đảm Dạ tướng quân a, thật là có tình có nghĩa.


Lúc này Dạ Tư Không rốt cuộc nhìn về phía Dạ Tần, ánh mắt thâm thúy. ..
- Dạ Tần, là người muốn trực tiếp dẫn người đến cho bản hoàng sao?
Dạ Tư Không trầm giọng chất vấn.
- Không có, người đã chạy.
Dạ Tần lạnh nhạt nói ra, dựa theo kịch bản đã thương lượng trước.


Dạ Tư Không bỗng nhiên cười vài tiếng, nhìn mọi người hỏi:
- Thử hỏi, ai có thể trốn khỏi tay người?
- Là nhi thần sơ sẩy dẫn đến.
Dạ Tần cung kính nói ra.
Ánh mắt Dạ Tư Không phát lạnh, lạnh giọng nói ra:
- Là sơ sẩy, hay là cố ý, trong lòng ngươi hẳn rõ ràng hơn ai khác!


Dạ Tần nghe xong không nói chuyện.
Lúc này Đông Môn Mộng rất muốn thay nhi tử nói hai câu, nàng đã sắp không chịu nổi.
Chẳng qua là lúc ra cửa, Dạ Côn liên tục căn dặn, mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều không được vọng động.
- Dạ tướng quân, ngươi yên lặng là đang chống cự bản hoàng sao? !


Dạ Tư Không đột nhiên nâng chén ngọc trong tay lên, trực tiếp nện ở giữa.
Bộp một tiếng.
Chén ngọc chia năm xẻ bảy, cũng chấn cho tất cả mọi người run lên, Thánh Nhân nổi giận.
Đây là từ trước tới nay lần thứ nhất trông thấy Thánh Nhân nổi giận!


Mà lần này trực tiếp gọi Dạ tướng quân, thật khiến người ta có chút ngoài ý muốn, trước kia không phải như thế.
- Thánh Nhân bớt giận.
Lúc này mọi người cùng hô lên.


Đông Môn Mộng nhìn nhi tử đứng đấy, mình làm mẫu thân đều không có mắng qua, nếu không phải lúc trước ngươi đi cứu Côn Côn,
hiện tại lão nương đã lật bàn.
- Thế nào, ngươi không có lời nào muốn nói sao?!
Dạ Tư Không lần nữa chất vấn.


Dạ Tần bình tĩnh nói ra, một bộ ta sẽ không nói:
- Không Có.