Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1025: Sát Đan Rất Mạnh

Đáy biển Võ Thành Bảo.
Dạ Minh cùng Sát Đan đứng tại trung ương hai quân, không khí hiện trường cũng rất ngột ngạt.
. Hai người kia nếu như muốn động thủ ở chỗ này, chỉ sợ Võ Thành Bảo cách đó không xa sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.
Lấy thực lực tam đoạn, chỉ cần một cái vung tay là đủ.


- Sát Đan, không bằng các ngươi ra bên ngoài quyết một trận thắng thua, như thế nào?
Tả Thiên Chúng lên tiếng hộ.
Sát Đan tựa hồ có hơi thiếu kiên nhẫn, thấp giọng nói ra:
- Tùy tiện.
- Tùy tiện.
Dạ Minh cũng không quan trọng, chiến đấu dưới đáy biển cũng không phải ưu thế của y.


- Vậy mời các vị dời tràng.
Tả Thiên Chúng giang hai tay, giống như đang ở trong một buổi đấu giá, bản chất thương nhân phát huy đến cực hạn.
Khóe miệng Sát Đan hơi hơi giương lên, lộ ra vẻ khinh thường, nhẹ nhàng nhảy lên, cả người phóng tới mặt biển, tạo nên một cơn sóng
to lớn.


Dạ Minh đương nhiên sẽ không lạc hậu, dưới chân đạp một cái, bay thẳng tới mặt biển, nước biển phá vỡ cuồn cuộn tản ra bốn phía.
Người của hai bên cũng theo sát phía sau, binh lực vẫn đứng yên bất động, đã nói huyết tẩy thì nhất định phải huyết tẩy.
Phốc chốc chốc! ! !


Mặt biển bình tĩnh bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều người, mà trên mặt biển còn lưu lại một chút quần áo, thi thể lại không thấy đâu, mới
đó mà đã bị hải thú thanh lý sạch sẽ.
- Đừng lãng phí thời gian, tới đi.
Sát Đan mang theo một tia thiếu kiên nhẫn, cũng không có để Dạ Minh vào trong mắt.


Dạ Minh nhíu chặt lông mày:
- Được, ta còn muốn kịp về ăn bữa tối.
- Ngưng Thị, Thần Toa!
Lời vừa mới vừa nói xong, Dạ Minh trong nháy mắt rút kiếm, một đạo hàn mang sơ hiện.
Sát Đan hơi sững sờ, đầu hơi tránh sang một bên.
Xoạt!
Chỉ hơi di chuyển, đã tránh thoát một kích chí mạng của Dạ Minh.


Nhưng... Sát Đan đưa thay SỜ SỜ gương mặt của mình, cảm giác trên ngón tay có chất lỏng, đưa tới trước mặt nhìn thoáng qua.
- Không tệ.
Sát Đan hướng phía Dạ Minh cách đó không xa nói.
Dạ Minh cũng không có vui mừng, tương phản có chút ngưng trọng.


Trước kia Thần Toa là sát chiêu của mình, cho dù đối mặt với Thần Kiếm, cũng có thể giết chết.
Nhưng người này thế mà có thể nhìn rõ đường kiếm của mình, dễ dàng tránh thoát, thực lực khẳng định trên cả Kiếm Tôn, xem ra cha nói là thật, người này lợi hại hơn mình.


Lúc này tất cả mọi người lao ra mặt biển, vừa lên tới đã nhìn thấy trên mặt Sát Đan bị vạch phá, mặc dù rất nhỏ bé, nhưng vẫn nhìn vào trong mắt.
Tả Thiên Chúng bên này rất là kinh ngạc, Sát Đan vừa đến đã bị đổ máu, người Dạ gia mạnh như vậy sao?
- Tốt.


Thượng Hiền lên tiếng hộ, CỖ vũ cho Minh ca.
Khóe miệng Dạ Minh có hơi co lại, tiếng hồ này có hơi sớm, luôn cảm thấy chút nữa sẽ bị hành ngược.
Sắc mặt Tả Thiên Chúng nghiêm túc, hiện tại rất hoài nghi thực lực Sát Đan.


- Tả trang chủ yên tâm đi, Sát Đan không được, còn có huynh đệ chúng ta, tuyệt đối có thể giết sạch cả nhà Dạ gia.
Hào Kiệt đứng sau lưng Tả Thiên Chúng tranh thủ khoe khoang khoác lác.
Tả Thiên Chúng cũng chỉ có thể cười cười:
- Vậy làm phiền hai vị tiểu huynh đệ.


- Tả trang chủ nói đùa, huynh đệ chúng ta cũng không còn trẻ.
Hào Kiệt vui tươi hớn hở nói ra, phi thường tự tin, Tả Thiên Chúng cũng không biết bọn họ lấy tự tin từ đâu.
Hiện trường, Sát Đan nhìn chăm chú Dạ Minh, lấy tay lưng vết máu trên mặt:
- Còn vẫn chưa hỏi tên ngươi.
- Dạ Minh.
- Sát Đan.


Minh ca vốn còn muốn bổ sung một thoáng, lão tử ngoại hiệu Diêm Vương, là tới báo thù cho con trai, nào ngờ Sát Đan lập tức chặn lại.


Nắm lấy Thần Toa trong tay, Dạ Minh đang suy nghĩ lúc nào mở ra tam đoạn, dù sao thời gian mở ra phi thường trọng yếu, tốt nhất có thể nhất kích mất mạng, nếu như không được, mình sẽ vô cùng bị động.
Hiện tại xem thử có thể dùng Thần Toa tiêu hao y một thoáng không, có lẽ vừa rồi y chỉ may mắn mà thôi.


Chỉ thấy hổ khu Dạ Minh chấn động, khí tức mạnh mẽ ầm ầm tản ra, một kích vừa mới chẳng qua là phổ thông mà thôi, một kiếm hiện tại mới đạt tiêu chuẩn.


Nếu như là trước kia, sử dụng Thần Toa một lần mình liền không xong, thế nhưng sau khi lĩnh ngộ tam đoạn, điều kiện sử dụng Thần Toa liền không có hà khắc như vậy.
Biu- một tiếng.
Hàn mang lóe lên, mang theo ánh sáng chói mắt đánh tới Sát Đan, mà Dạ Minh phảng phất hóa thành kiếm, thế mà biến mất.


Thần Toa lần này còn mạnh hơn mấy cấp bậc.
Nhưng mà Sát Đan lại thăm thẳm nói ra:
- Dùng ra tam đoạn, có lẽ ngươi còn có cơ hội thắng ta.
Lời vừa mới nói xong, Sát Đan lật tay, túm vào hư không
Àm!
Một Cỗ sóng khí hung ác nổ tung, thân ảnh Dạ Minh lập tức xuất hiện.


Da Minh cầm Thần Toa trong tay, mà Cổ tay thế mà bị Sát Đan bắt lại, loại tình huống này khiến mọi người xung quanh kinh ngạc không thôi.
Vừa rồi tốc độ của Dạ Minh đã không phải người bình thường có thể bắt được, cho dù là Kiếm Tôn, sợ rằng cũng chỉ có thể bị động.


Nhưng mà Sát Đan lại có thể chuẩn xác không sai bắt lấy cổ tay Dạ Minh, loại phán đoán này thật khiến người khó mà tưởng tượng.
Thượng Hiên nhìn thấy cục diện như vậy, sắc mặt không còn bình tĩnh như lúc trước.
- Chỉ sợ Dạ Minh phải ác chiến một trần.


Diệp Hoa nhẹ nói ra, Sát Đan kia rất quỷ dị.
Thượng Hiền trầm giọng nói ra:
- Nào chỉ là ác chiến, hơi không cẩn thận, bản thân khó bảo toàn, chúng ta có cần xuất thủ không?
- Nếu hiện tại xuất thủ, thanh danh Dạ gia xem như không còn.
- Mạng quan trọng hơn, thanh danh tính là gì.
Thượng Hiên nghiêm khắc nói ra.


- Ngươi gấp cái gì? Dạ gia lão đầu tử còn chưa gấp.
Diệp Hoa nhìn về phía Dạ Tư Không cách đó không xa, người kia đứng ở đó vô cùng bình tĩnh, chúng ta còn gấp hơn cả lão.
Thượng Hiên bất đắc dĩ, người ta làm cha vẫn còn chưa nói gì đây.
Cho nên cũng chỉ có tiếp tục xem.


Bất quá Đông Môn Mộng có thể nhìn ra, phu quân của mình không địch lại đối thủ, nhẹ giọng hướng phía Dạ Tư Không nói ra:
- Cha, phu quân không phải là đối thủ.
- Cho nó chịu chút đau khổ cũng không phải chuyện xấu.


Đông Môn Mộng ngần người, cũng hiểu ý Dạ Tư Không, yên lặng đứng ở bên cạnh nhìn.
So sánh với Dạ gia bên này, Tả Thiên Chúng bên kia đã nhẹ nhàng thở ra, còn tưởng rằng là Sát Đan không địch lại, nguyên lai là Dạ gia
quá yếu.
Xem ra Dạ gia báo thù, còn chưa bắt đầu đã bị ngăn cản lại.


Lúc này Sát Đan bỗng nhiên buông lỏng cổ tay Dạ Minh ra, Dạ Minh sững sờ, còn tưởng rằng đối phương sẽ chủ động tiến công, không ngờ lại thả mình ra.
Vô thức liền nhảy ra.
- Dùng tam đoạn, bằng không ta sẽ không lưu thủ.


Sát Đan nhìn Dạ Minh từ tốn nói, tựa như đang cảnh cáo, đừng có dùng đồ chơi tiểu hài tử đối kháng ta.
Minh ca cũng là người có tính khí, càng là người có tôn nghiêm.
Nhiều người nhìn như vậy, cái tên này thế mà thả mình ra, đây là đang xem thường mình.


- Đã ngươi muốn xem tam đoạn! Vậy liền cho người xem tam đoạn!
Dạ Minh tựa hồ bị đối phương chọc giận, Thần Toa trong tay chia năm xẻ bảy.
Dạ Tư Không khẽ thở dài một tiếng:
- Còn quá trẻ, bị chọc giận nhanh như vậy.
Đông Môn Mộng cũng nghĩ như thế, Dạ Minh quá không giữ được bình tĩnh.