Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1000: Cha Vợ Rất Tức Giận

Nhưng mà Dạ Tư Không quay người nhìn về phía Dạ Dương, duỗi ngón tay đặt ở trên ngực Dạ Dương:
- Con không nghe ta nói gì sao?
- Gia gia, con sẽ đi ngay!


Dạ Tư Niên ở bên cạnh bổ sung một câu, dù sao hiện tại y mới là chủ soái bên kia, muốn điều động cũng là y đến, mà không phải Dạ Dương, nói rõ lúc này cảm xúc của Dạ Tư Không có hơi mất kiểm soát.
Dạ Minh cũng không nói gì, mà Đông Môn Mộng nhẹ nói ra:


- Cha, báo thù là phải báo thù, nhưng Thái Kinh không thể thả. . . binh lực đối kháng tam quốc không thể động, nếu như điều động, chút nỗ lực này đều uổng phí.
- Mộng Mộng, chuyện con nói cha hiểu rõ, nhưng xảy ra việc như vậy. . . ta không thể nhịn!


- Cha, Mộng Mộng nói rất đúng. . . không thể điều động binh sĩ bên kia, cho dù là Dạ gia quân đều không thể điều động. . . bằng không Dạ gia nỗ lực nhiều năm như vậy sẽ thành công dã tràng.
Dạ Minh cực lực thuyết phục, tuyệt đối không thể xúc động như thế.
Mà Đông Tứ ở bên cạnh trầm giọng nói ra:


- Mà lại chúng ta còn không biết đến cùng là ai. . .
- Quản người kia là ai, nhất định vẫn đang ở Võ Thành Bảo, diệt Võ Thành Bảo là được!
Dạ Tư Không nói thẳng muốn đồ thành, rõ ràng Dạ Tư Không thật nổi khùng rồi.
Dạ Tư Niên hướng phía Dạ Minh chắp tay nói ra:


- Tam thúc, thù này phải báo, ta tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Câu nói này của Dạ Tư Niên rất đúng lúc, Thái Tử cũng không phải làm chơi.
Đát Từ trầm giọng nói ra:


- Võ Thành Bảo không thể tùy tiện động làm không tốt, không nói trêu chọc Côn Miểu, Tiền Trang bên kia cũng không tiện bàn giao, nếu quả thật muốn động, đó là một trường giết chóc, phải chấn nhϊế͙p͙ tất cả mọi người.


- Ta mặc kệ Võ Thành Bảo có thế lực lợi hại gì! Động người Dạ gia, liền phải trả giá đắt, Dạ Côn cùng Dạ Tần không thể chịu ủy khuất như vậy.
Sau khi nói xong, Dạ Tư Không liếc nhìn mọi người:


- Dạ gia có thể tồn tại nội đấu, nhưng mọi thứ đều có chừng có mực, thế nhưng có người ngoài khi dễ trên đầu Dạ gia, ta không muốn nhìn thấy Dạ gia có một chút vấn đề nào! Hiểu không!
Dạ Tư Không cường thế xem ra không phải tùy tiện nói chơi, đây là hoàn toàn là nghiêm túc.


- Cha, điều động quy mô lớn không phải ngày một ngày hai, chúng ta cần kế hoạch. . . tốt nhất là phòng ngừa tam quốc tiến công, lại có thể diệt đi hung thủ.
Mọi người đều đồng ý với lời nói này.
Không Hư đứng ở bên cạnh bỗng nhiên nói ra:


- Hiện tại bên ngoài tụ tập rất nhiều người, đều muốn biết chân tướng, không bằng chúng ta cho bọn họ biết Dạ Côn cùng Dạ Tần vẫn tốt. . . như thế tam quốc kia sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Dạ Tư Không nhìn về phía Không Hư trong đám người, cảm thấy người này hữu dụng.
Dạ Tần cũng nhẹ nói ra:


- Gia gia. . . con cảm thấy lời này không sai, nên trấn an dân chúng trước thì hơn. . .
- Ta có thể khống chế thân thể lão sư, có thể trò chuyện được.
Đông Tứ nhẹ nói ra.
Đát Từ cũng nói theo:
- Dạ Tần liền giao cho ta đi.


Mặc dù Đông Môn Mộng tràn ngập sát ý, nhưng không có bị làm choáng váng đầu óc, sau khi trấn an, mới có thời gian làm việc khác.
Ở bên ngoài phủ đệ, càng lúc càng có nhiều người tụ tập, tiếng hô cũng càng lúc càng lớn, tất cả mọi người đều muốn Dạ gia cho một câu trả lời.


Trong lúc mọi người đang hò hết, đại môn Dạ gia bỗng nhiên từ từ mở ra.
Chỉ thấy Dạ Côn cùng Dạ Tần mang theo nụ cười tự tin đi ra.
Chuyện này khiến người hàng trước ngây ngẩn, không phải nói Dạ gia huynh đệ một chết một tàn sao?
Sao người ta vui vẻ đi ra rồi kìa?


Mà ở trong phòng, Đông Tứ cùng Đát Từ điều khiể hành động, khống chế Dạ Côn cùng Dạ Tần. . . khác biệt chính là. . . Dạ Tần chỉ cần khống chế thân thể, mà Dạ Côn phải khống chết tất cả.
Dạ Tần duỗi hai tay đáp:
- Các vị, đừng chen lấn. . . miễn xảy ra bất trắc.


- Dạ tướng quân, các ngươi không có việc gì?
Một người trong đó tò mò hỏi.
Dạ Tần khẽ cười nói:
- Ta có thể có chuyện gì, mọi người đừng bị tin đồn nhảm lừa gạt.


- Không sai, hiện tại danh vọng Thái Kinh quá thịnh, rất nhiều người muốn phá rồi. . . chúng ta thân là người Thái Kinh, không nên bị lừa vào tròng! Tin nhảm, đều là tin nhảm, phải tin tưởng con mắt của mình.
Dạ Côn lên tiếng hô to.
Sau khi nói xong, Dạ Côn cùng Dạ Tần đều nổi lơ lửng. . .


Nhưng người quen của Dạ Côn đều biết, Côn ca không biết bay, chỉ là tin tức như vậy trên cơ bản không ai biết được.
Theo càng ngày càng nhiều người trông thấy Dạ Côn cùng Dạ Tần bay lên không, bối rối trong lòng trong nháy mắt biến mất, bắt đầu phát ra tiếng hò hét vui mừng.


Rõ ràng Dạ Côn cùng Dạ Tần ở trong lòng dân chúng rất quan trọng, có đôi khi còn quan trọng hơn Dạ Tư Không kia.
- Thái Kinh vạn tuế! Đông U vạn tuế!
Dạ Côn gầm thét một tiếng, mọi người nghe xong, trong nháy mắt liền nhận lấy cảm nhiễm, phảng phất huyết dịch sôi trào.


Tất cả mọi người đi theo Dạ Côn quát lên, từng đợt từng đợt âm thanh vang vọng đất trời.
Nguyên bản thời tiết âm u dần dần xuất hiện ánh nắng, phảng phất ngụ ý một loại quang minh bao phủ, khiến cho mọi người tin tưởng không chút nghi ngờ.


Tin nhảm về Dạ Côn cùng Dạ Tần tự sụp đổ, kế hoạch xem như thành công. . .
Mặc dù đám người đang tản ra, đồng thời vẫn đang hoan hô. . . dĩ nhiên đều muốn nhìn thấy Thái Kinh mạnh mẽ, không muốn nhìn thấy Thái Kinh diệt vong.
Trong tay Dạ gia, Thái Kinh càng ngày càng mạnh.


Bất quá nói đi cũng phải nói lại, cho dù Côn ca chết, vẫn được người xưng tán ưu tú. . . không hổ là Côn ca, ngưu bức a.


Giải quyết vấn đề dân chúng Thái Kinh, thân thể Dạ Côn được đưa về phòng, mà đám người Dạ Tư Không cùng Dạ Minh thương lượng. . . làm thế nào tiến đánh Võ Thành Bảo...


Chuyện như vậy không phải ngày một ngày hai liền có thể định tốt, cần phải lên kế hoạch một phen, dù sao từ Thái Kinh đến Võ Thành Bảo. . . lấy tốc độ của thảm bay còn cần ba thắng, nếu đổi thành phi thuyền. . . chỉ sợ cần thời gian nửa năm.
Nửa năm có thể phát sinh rất nhiều chuyện, không ai có thể bảo đảm.


Mà bây giờ thương lượng ra kết quả chính là. . . quân đội Dạ gia không thể động. . . chỉ có thể động thực lực cá nhân.
Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng đều đã lĩnh ngộ tam đoạn, thực lực có thể nói là cường hãn, lại thêm đám người Đông Tứ cùng Đát Từ, dệt hoa trên gấm.


Nhưng vấn đề là tên Tiểu Ngân kia, có thể miểu sát Dạ Côn, có lẽ không phải tam đoạn có thể đối phó.
Đây mới là vấn đề khó giải quyết nhất, người nào có thể khống chế Tiểu Ngân?
Trừ phi để cha vợ Dạ Côn ra tay mới được.


Mà nửa tháng sau. . . Dạ Côn vẫn không có chút phản ứng nào ...
Thế nhưng hai người cha vợ của Dạ Côn toàn bộ tới, hiện tại còn đứng ở bên giường Dạ Côn, vẻ mặt có chút ngưng trọng không vui.
- Con rể bản tôn thế mà bị người giết!


Ngữ khí Diệp Hoa rất bình tĩnh, thế nhưng ánh mắt rất bất thiện, rõ ràng đang tức giận, rất ít người có thể khiến Diệp Hoa tức giận, thế nhưng bọn họ đều có một điểm chung, đó chính là đều đã an tĩnh nằm xuống.


Ánh mắt Thượng Hiên ngưng trọng, mặc dù không nói lời nào, thế nhưng khí tức toàn thân có chút âm u.