Phòng làm việc của tổng tài Mục thị, đây là nơi có quyền lực tối cao của cả tòa nhà 38 tầng. Một người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi trắng hàng hiệu, cùng bộ -lê màu xám nhạt đang tiến vào. Khuôn mặt giống như yêu nghiệt, một đôi mắt dài đào hoa cực đẹp, mũi thẳng, đôi môi nhạt màu, gương mặt hơi hất lên, nụ cười mỉm trên mặt lộ ra vài phần yêu mị, khiến người khác phải chú ý tới.
Người đàn ông nhét một tay trong túi, cử chỉ giơ tay nhấc chân luôn có vẻ tao nhã cùng tiêu sái một cách lơ đãng. Những phụ nữ từng thoáng gặp anh, dù vô tình hay cố ý đều dừng mắt trên người anh, sau đó cũng không rời mắt được nữa.
Đôi môi đẹp của người đàn ông thỉnh thoảng nhếch lên, dáng hình đôi môi nhìn thực sự rất đẹp, có vẻ như rất thích thú hưởng thụ với sự ngưỡng mộ của người khác đối với mình.
Giản Tiểu Phương tay ôm một đống lớn tài liệu từ phòng làm việc đi ra, tiếng giày cao gót khẽ vang lên rất nhỏ, cô vừa đi vừa lật xem tài liệu trên tay, đó là công việc của cô ngày hôm nay, nếu không chỉnh lý lại xong, thì sẽ phải tăng ca mất.
Mãi đến khi cô ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy một người đàn ông đang đi tới, người đàn ông tất nhiên cũng nhìn thấy cô, không biết tại sao, ánh mắt của anh ta lại hiện lên chút ánh sáng mờ nhạt không nói rõ được.
Cô giữ chặt số tài liệu trên tay, hai người tiến gần hơn, cho đến khi bọn họ, lướt qua nhau, nhưng không ai nhìn nhau, bước chân của hai người đều chậm lại vài nhịp. Cho đến khi bước qua nhau.
Giản Tiểu Phương nhìn chằm chằm về phía trước, các ngón tay nắm chặt vào tập tài liệu, chặt đến mức, các ngón tay đều trở nên trắng bệch. Trong khi đó, đôi môi đẹp của người đàn ông lại một lần nữa cong lên, thế nhưng, hình như có thêm một chút cười khổ trong đó.
Sải bước chân dài hơn, tốc độ bởi vậy mà cũng nhanh hơn rất nhiều, anh đi tới phòng làm việc của tổng tài, thậm chí không thèm gõ cửa, trực tiếp đi vào. Trong văn phòng, lúc này có một số mùi đặc biệt, rất ngọt ngào, những âm thanh mơ hồ khiến người khác phải đỏ mặt, cộng thêm tiếng rên rỉ của phụ nữ, hơi thở thô suyễn của đàn ông. Kỳ thực không cần phải nói, anh cũng biết bên trong đang có chuyện gì xảy ra. Anh xoa xoa lên trán, bước thẳng tới ghế của tổng tài ngồi xuống, vắt hai chân, chờ đợi bọn họ làm xong chuyện. Anh không phải là người thích dòm ngó chuyện người khác, cho nên anh đối với bọn họ thật sự không có hứng thú.
Anh quan sát phòng làm việc, đã đến đây rất nhiều lần, nhưng người này thật biết cách hưởng thụ, ngay cả thiết kế của văn phòng này cũng rất hoàn hảo, phòng làm việc chia làm hai phần trong ngoài, bên ngoài là văn phòng làm việc, còn bên trong có một phòng nhỏ, ở giữa là một phòng tắm đầy đủ tiện nghi, trong phòng trang trí rất đơn giản, nhưng cũng cực kỳ quyền quý. Mục Nham trong lúc làm việc nếu có mệt mỏi, đều có thể nghỉ ngơi một lúc ở chỗ này.
Tất nhiên, đôi khi nó cũng được sử dụng vào mục đích khác, chẳng hạn như bây giờ, cùng phụ nữ lên giường. Nhưng mà, thực sự là hiếm thấy, anh ta luôn luôn công tư phân minh, từ trước đến nay vui buồn, giận dữ đều không thể hiện ra mặt, công tư phân minh, hôm nay, rốt cuộc là ngoại lệ, bởi vì người phụ nữ kia sao.
Anh lắc đầu, chuyện cũng đã lâu quá rồi, nhưng anh vẫn còn nhớ, huống chi là bản thân Mục Nham.
Lúc này, bên trong vang lên tiếng kêu của người phụ nữ, thậm chí càng lớn hơn, cũng càng thêm kích động hơn, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, thật là khó nghe, giống như tiếng giết lợn vậy.