Tẩy Oan Tập Lục 《Sai Gả Tàn Nhan Hệ Liệt》

Chương 73: Công chúa giá lâm

Một chiếc xe ngựa lớn màu lam dừng lại ở trước cửa tướng phủ, hơn mười người thị vệ đem xe ngựa bảo hộ ở chính giữa, vóc người cao lớn, ánh mắt sắc bén bức người, vừa nhìn chỉ biết là cao thủ .

Ngoài tướng phủ cũng đã đứng một đám người, Lâu Tịch Nhan cùng Lâu Mục Hải đứng ở phía trước, Lâu Tịch Vũ cùng Tiết Nhàn Tâm phân biệt đứng ở hai bên bọn họ, so sánh với sự mừng rỡ của Tiết Nhàn Tâm, Lâu Tịch Vũ có vẻ không hào hứng mấy, thậm chí còn có chút bực mình.

Một ma ma khoảng 50 tuổi đi tới bên cạnh xe ngựa, nhẹ nhàng xốc lên màn che, một đôi tay được bảo dưỡng rất tốt từ bên trong vươn ra, lão ma ma nhanh chóng đỡ lấy, cung kính đem người bên trong thỉnh đi ra.

Tây thái hậu ưu nhã ung dung xuống xe ngựa, trên người trang sức như trước rất ít thế nhưng một thân trường bào hoa mỹ đã đem nàng tôn lên quý khí bức người.

Theo sau thái hậu đi xuống là Triều Vân công chúa, váy dài màu vàng nhạt khiến nàng thoạt nhìn càng thêm ôn nhu, hai cung nữ lanh lợi đứng hai bên trái phải đỡ nàng, có thể là không muốn làm cho người ta thấy bộ dáng tiều tụy của mình , nàng mang theo một cái đấu lạp có sa mỏng , cách trở ánh mắt mọi người.

Nhìn thân ảnh phía trước tựa hồ gió thổi qua đều có thể ngã , Lâu Tịch Nhan chân mày cau lại, chẳng qua mới nửa tháng nàng thế nào đem mình dằn vặt thành như vậy?!

Xuyên thấu qua sa mỏng, Yến Như Huyên cũng đang tìm kiếm thân ảnh nam tử ôn nhuận khiến nàng đuổi theo nhiều năm, hôm nay mẫu hậu nói cho nàng, Nhan ca ca tối hôm qua vì nàng suốt đêm vào cung, còn thỉnh nàng đến tướng phủ dưỡng bệnh, nàng quả thực không thể tin vào tai mình, nàng cho rằng, hắn đã không cần nàng , thì ra hắn vẫn là quan tâm nàng.

“Thái hậu thiên tuế thiên tuế thiên tuế, công chúa vạn phúc kim an.” Tránh không được hành lễ thỉnh an, bất quá Lâu gia dù sao cũng là gia đình cường thịnh, lại ở trước cửa phủ đệ, Tây thái hậu vội vã giơ tay, cười nói :“Ngoài cung liền không cần giữ lễ tiết.”

Nhìn về phía Lâu Mục Hải, Tây thái hậu thân thiết cười nói :”Lâu đại tướng quân, nhiều năm không gặp, ngươi thân thể vẫn cường tráng như trước.”

Lâu Mục Hải sang sảng cười lớn, trả lời :”Thái hậu quá khen, năm tháng không buông tha người, cựu thần là càng ngày càng không được như xưa.”

Nhiều năm qua, sớm đã quen với âm lượng của Lâu Mục Hải, Tây thái hậu không thèm để ý, thở dài nói :”Hiện tại đều là thiên hạ của thanh niên, Tịch Nhan có năng lực như vậy thật sự là rường cột nước nhà, ngươi cũng có thể hưởng phúc đi.”

Đảo mắt liếc nhìn Lâu Tịch Nhan bên cạnh, Lâu Mục Hải âm thầm cười khổ, hắn cả đời này chỉ sợ là không có cơ hội hưởng phúc đi.

Trước sau là tiểu thiếp, cơ hội nhìn thấy thái hậu dù sao cũng rất ít, thái hậu mới xuống xe ngựa, Tiết Nhàn Tâm liền nhanh chóng qua nghênh đón, nâng đỡ tay kia của Tây thái hậu vô cùng nịnh nọt, Lâu Tịch Vũ chịu không nổi trợn trắng mắt, không có khí chất liền là không có khí chất!

Tây thái hậu tiện thể vỗ vỗ tay Tiết Nhàn Tâm, cười nói :”Nhàn Tâm a, mấy ngày nay Huyên nhi muốn ở quý phủ quấy rầy còn thỉnh ngươi nhiều hơn chiếu cố nàng.”

Thái hậu cư nhiên nhớ kỹ tên nàng ! Tiết Nhàn Tâm vui vẻ, nhanh chóng trả lời :”Thái hậu nói gì đâu, công chúa tới tướng phủ tĩnh dưỡng kia là phúc khí của nhà chúng ta. Ta nhất định hảo hảo chiếu cố công chúa, đem nàng dưỡng trắng trẻo mập mạp.”


“Vậy là tốt rồi.”

Lâu Tịch Vũ chán đến chết cúi đầu, đợi màn đối thoại buồn chán này nhanh qua, ai biết Tây thái hậu bỗng nhiên đi tới trước mặt nàng, nâng cằm nàng lên, cười nói :”Đây là Tịch Vũ đi, đã lâu chưa thấy vào cung vấn an gia gia, đều nhanh không nhận ra, cô nương trưởng thành thật sự là xinh đẹp.”

Xấu hổ lùi về sau một bước, Lâu Tịch Vũ ngượng ngùng trả lời :”Tạ ơn thái hậu khen ngợi.” Nàng luôn luôn không quá thích Tây thái hậu, mặc dù nàng ta luôn luôn mỉm cười.

Yến Như Huyên thân thể gầy yếu nhìn làm cho người ta không an tâm, hắn vẫn đem nàng xem như muội muội giống nhau đối đãi, nàng biến thành bộ dạng này, Lâu Tịch Nhan trong lòng rất áy náy, thấp giọng nói :”Thúy Tâm Uyển đã thu dọn xong rồi, nơi đó thanh u yên tĩnh, rất thích hợp tĩnh dưỡng, công chúa dọc đường đi cũng đã mệt mỏi, đến trong uyển nghỉ ngơi đi.”

Tây thái hậu một bộ dạng mới sực tỉnh cười nói :”Xem ai gia mãi nói chuyện , vẫn là Tịch Nhan săn sóc.”

Thúy Tâm Uyển ở chỗ sâu nhất trong tướng phủ, chung quanh xác thực thanh nhã yên tĩnh, thế nhưng cũng không phải là địa phương Tây thái hậu nghĩ, đoàn người lúc đi qua Trích Tinh Các, Tây thái hậu bỗng nhiên dừng lại cước bộ nhẹ giọng nói :”Trích Tinh các! Tên này thật hay .”

Nói xong cũng không quản người phía sau, liền bước vào trong viện.

Lâu Tịch Nhan ánh mắt chợt lóe, cũng chậm rãi theo đi vào.

Ở trong viện nhìn một vòng, Tây thái hậu vui vẻ cười nói :” Viện này cũng rất tốt, phía trước có hồ nước còn có thể thấy một hồ sen.” Trọng yếu nhất là ngay bên cạnh Lãm Nguyệt Lâu của Lâu Tịch Nhan, cái gọi là gần quan được ban lộc *, ở đây mới hẳn là địa phương Huyên nhi trụ. (* ý chắc là nói ở gần nhau mới dễ thân cận)

Đi tới bên cạnh Yến Như Huyên, Tây thái hậu ôn nhu hỏi :”Huyên nhi, có hoa sen ngươi yêu thích, trụ ở viện này được không?”

Yến Như Huyên hơi ngẩng đầu, thấy tiểu lâu cách đó không xa chính là Lãm Nguyệt Lâu của Lâu Tịch Nhan,nghĩ đến có thể cùng hắn ở gần như vậy , Yến Như Huyên trong lòng rất vui mừng, nhưng vẫn rụt rè trả lời :“Toàn bộ theo mẫu thân an bài.”

Hài lòng gật đầu, Tây thái hậu hướng Lâu Tịch Nhan cười nói :”Tịch Nhan, sẽ không qua Thúy Tâm Uyển, để Huyên nhi trụ đây đi.”

Nghe xong Tây thái hậu nói, Lâu Tịch Nhan sắc mặt như thường, nhưng thật ra Lâu Tịch Vũ ở một bên lầm bầm nói :”Viện này đã có người ở.”

Thanh Linh mặc dù đáng ghét, thế nhưng so với Yến Như Huyên cái này giả vờ thanh cao nữ nhân thoạt nhìn thuận mắt hơn chút.

“Tịch Vũ.” Tiết Nhàn Tâm hung hăng trừng Lâu Tịch Vũ liếc mắt, thật sự là nha đầu không biết quy củ! Nếu như chọc giận thái hậu, nàng đảm đương nổi sao!

“Có đúng không?” Tây thái hậu nhẹ nhíu mi, cười nhẹ :”Thì ra đã có người ở, thật sự là ai gia không có nghĩ chu đáo.” Không cần nghĩ cũng biết ai ở bên trong, viện này hôm nay nàng định rồi!

Tiết Nhàn Tâm vội vàng nịnh nọt nói :”Thái hậu nói gì đâu, công chúa thích như vậy, để người nọ chuyển đi ra ngoài là được rồi, đương nhiên công chúa là quan trọng nhất.” Thanh Linh cái kia xú nha đầu, lúc này cuối cùng cũng có người có thể diệt uy phong nàng ta.

“Tịch Nhan nghĩ sao?” Tây thái hậu đem vấn đề cho Lâu Tịch Nhan, nàng ngược lại muốn nhìn, hắn có thể bảo vệ Thanh Linh đến loại nào.

Lâu Tịch Nhan trầm mặc một lúc, Tây thái hậu cũng không gấp, thong dong nhìn cây cầu nhỏ cách đó không xa, chờ đáp án của hắn.

Lúc này, cửa phòng Lãm Nguyệt Lâu bỗng nhiên mở ra, mọi người đều nhìn lại, chỉ thấy một tố y nữ tử vẻ mặt vừa tỉnh ngủ đi ra. Nàng quần áo chỉnh tề, không có gì không thích hợp, thế nhưng tóc dài chưa bó mà buông thả ở sau đầu, con mắt nửa híp, cả người một bộ dáng lười biếng, chỉ cần không phải người mù, đều có thể nhìn ra nàng vừa tỉnh ngủ, hơn nữa tối quan nhất định không có ngủ tốt….

Trác Tình tối hôm qua đưa lưng về phía Lâu Tịch Nhan, nghe hắn hô hấp chợt gấp chợt chậm, thân thể cương cứng không nhúc nhích, cũng không biết bao lâu mới ngủ mơ mơ màng màng nghe được tiếng ồn ào, không nghĩ tới mới đi ra khỏi phòng đã bị một đám người nhìn chằm chằm.

Bị nhiều người nhìn chằm chằm như thế, đi qua cũng không được, lùi về cũng không được, Trác Tình chỉ có thể nhẹ nhàng lắc lắc tay không nhìn kia từng đạo ánh mắt hoặc kinh ngạc hoặc tức giận hoặc khinh bỉ hoặc dòm ngó, như trước chào hỏi :“Mọi người sớm a.”

Lâu Tịch Nhan bật cười, đều nhanh buổi trưa còn sớm ! Nàng tỉnh lại thật đúng lúc. Hướng nàng nhẹ nhàng ngoắc tay Lâu Tịch Nhan nói :“Linh nhi, qua đây.”

Tiểu Liên có thể cảm nhận được, từ lúc cái kia nữ nhân kêu Linh nhi từ phòng Lâu tướng đi ra,thân thể công chúa liền run rẩy , cách sa mỏng, bọn họ có thể thấy được công chúa cắn chặt môi dưới, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

Trác Tình hơi hí mắt, cuối cùng cũng thấy ró trước Trích Tinh các đứng một đoàn người, là thái hậu cùng công chúa đi, bình tĩnh thong dong đi qua cây cầu, đi tới bên cạnh Lâu Tịch Nhan, Trác Tình không được tự nhiên hơi cúi người nói :”Thái hậu, công chúa vạn phúc kim an.” Là nói như vậy không sai chứ?

“Hãy bình thân.” Thanh Linh quả nhiên được sủng, chỉ là Tây thái hậu ở trong cung đã sớm thấy qua các loại sủng ái, tất cả nuông chiều che chờ đều là một thời, sắc mặt sớm đã khôi phục như thường, Tây thái hậu cười nói:” Vừa rồi ai gia còn đang buồn bực, thế nào không gặp Linh nhi. Huyên nhi muốn đến tướng phủ ở lại, các ngươi tuổi cũng tương đương, bình thường cũng có thể chiếu cố lẫn nhau giải buồn,sau này các người ở cùng một chỗ thời gian còn rất dài.”

Này tính là ám chỉ nàng? Hay là cấp nàng ra oai phủ đầu? Trác Tình không sao cả nhún nhún vai, trả lời :”Công chúa thế nhưng thân thể ngàn vàng, ta bình thường liền thích chơi đùa với xương cốt người chết, sợ làm công chúa sợ.”

Trác Tình nói nhẹ nhàng, nhưng Yến Như Huyên dưới chân mềm nhũn, lần trước chỉ cách một tầng màn che mỏng nghe nàng giải phẫu, bọn họ đã sắp ngất xỉu, trên đời này làm sao sẽ có nữ nhân thích chơi với xương cốt xác chết ? Thật là đáng sợ!

Không chỉ có Yến Như Huyên sợ đến chân nhuyễn, ngoại trừ Lâu Tịch Nhan, mọi người sắc mặt đều là cứng đờ.

Lâu Tịch Nhan cũng không trách nàng, sủng nịnh lắc đầu hỏi :”Linh nhi, công chúa thích viện này, nghĩ ở lại Trích Tinh Các dưỡng bệnh, nàng đem Trích Tinh Các dành cho công chúa tĩnh dưỡng, thế nào?”

Hắn để nàng dọn ra? Nhẹ nhíu mi, Trác Tình không có phản bác, nghiêm túc trả lời :“Ngươi làm chủ đi.” Hắn chờ tốt nhất cho nàng một cái công đạo, nếu không ..hừ hừ !!

Ánh mắt cảnh cáo của Trác Tình hắn thế nhưng thấy rõ, không có để nàng đợi lâu, Lâu Tịch Nhan cười nhẹ nói :”Cảnh Táp, sai người nhanh chóng thu thập, đem đồ đạc của Linh nhi đem đến Lãm Nguyệt Lâu, để công chúa sớm một chút vào nghỉ ngơi.”

“Dạ.” Cảnh Táp lĩnh mệnh rời đi.

Vốn đang hài lòng với câu trả lời của Lâu Tịch Nhan, vừa nghe đến câu phía sau, Tây thái hậu sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, mà trên gương mặt xinh đẹp sau sa mỏng kia sớm đã lệ rơi đầy mặt. Nàng không rõ, hắn đều để nàng đến tướng phủ tĩnh dưỡng, làm sao lại như vậy làm tổn thương lòng nàng chứ?

Nuốt xuống cay đắng trong lòng, Yến Như Huyên nhàn nhạt nói :”Mẫu hậu, ngàu sớm chút hồi cung đi, ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi đều lui ra đi.” Nói xong Yến Như Huyên mệt mỏi đi vào Trích Tinh Các.

Sau khi Yến Như Huyên rời đi, thái hậu cũng không lại che giấu tròng lòng không vui, đi tới trước người Lâu Tịch Nhan, lạnh giọng nói :”Hảo hảo chiếu cố Huyên Nhi, hiểu chưa?”

Lâu Tịch Nhan như trước cười nhạt ôm quyền hành lễ, lãng thanh trả lời :”Thái hậu yên tâm, thần nhất định tận lực chiếu cố hảo thân thể công chúa.”Nhưng là chỉ như thần tử đối người hoàng thất chiếu cố, không quan hệ tình cảm nam nữ.

Thái hậu tức giận cắn răng, nhưng không có nói gì, xoay người ra khỏi Trích Tinh Các.

Lâu Tịch Nhan, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, nếu là ngươi không hảo hảo đối tốt Huyên nhi, liền chớ trách ta vô tình !!

Thái hậu nổi giận đùng đùng ly khai, Tiết Nhàn Tâm vội vàng theo sau, vội kêu lên :“Cung tiễn thái hậu.”

Lâu Mục Hải chỉ là mặt lạnh liếc mắt nhìn Trác Tình, cũng không nói gì thêm, ra khỏi Trích Linh Các, Lâu Tịch Vũ nhìn một hồi trò hay , hướng Trác Tình giơ lên ngón tay cái, vui vẻ chạy ra ngoài.

Trác Tình vô tội duỗi thắt lưng, đều là buổi sáng chim có sâu ăn, đáng tiếc nàng là sáng sớm sâu bị chim ăn, không có việc gì dậy sớm như vậy làm chi…

Nàng cũng chỉ dám ở trong lòng mắng thầm, buổi trưa mặt trời khiến người ta choáng váng, thực sự không coi là sớm.

Tay lần nữa rơi vào lòng bàn tay lành lạnh, Lâu Tịch Nhan nắm tay nàng, kéo nàng đi về Lãm Nguyệt lâu.


Thái hậu để lại mấy thị vệ cùng cung nữ cho công chúa, trong sân một đôi mắt đang nhìn khiến Trác Tình có chút không được tự nhiên, bất quá Lâu Tịch Nhan chẳng thèm để ý, nàng có cái gì phải sợ để mặc hắn nắm, hai người vai kề vai đi qua cầu.

“Tối hôm qua ngủ ngon sao?” Lâu Tịch Nhan thấp giọng hỏi, lúc sáng sớm, nhìn nàng ngủ rất trầm, luyến tiếng đánh thức nàng.

Không tốt, thế nhưng Trác Tình cũng không nghĩ nói ra, thuận miệng đáp :” Còn được đi.”

Lâu Tịch Nhan bỗng nhiên thở dài một tiếng, trả lời :”Ta ngủ không được tốt lắm, ta bây giờ có chút lo lắng.”

Trác Tình ngẩn ra hỏi :”Làm sao vậy?” Hắn tối hôm qua có phát bệnh sao? Nàng cư nhiên không có phát hiện!

“Ta sợ….” Cố ý dừng lại một chút, Lâu Tịch Nhan kề sát vào bên tai Trác Tình thấp giọng nói :”Còn chưa tới đêm tân hôn, ta sẽ bởi vì giấc ngủ không đủ hoặc là quá mức kích động mà hư thoát .”

“Ngươi……”Trác Tình dở khóc dở cười !

Rốt cục đi tới Lãm Nguyệt lâu, hai người ở trước bàn đá gần hồ nước ngồi xuống,Lâu Tịch Nhan nghiêm túc nói :”Ta bỗng nhiên nghĩ thay đổi chủ ý, trước lễ mừng liền thú nàng vào cửa.” Hắn mơ hồ có thể cảm giác được thái hậu sẽ không bỏ qua, hắn thật sự không muốn mất đi nàng, sớm chút thành thân đỡ phải đêm dài lắm mộng!

Trác Tình lắc đầu cười nói :”Ngươi hiện tại bận như vậy không nên phân tâm nghĩ những cái này, chúng ta chỉ cần kiên định muốn cùng một chỗ, như vậy có thành thân hay không với ta mà nói không có gì khác nhau, ta tuyệt đối không quan tâm.” Kết hôn chỉ là một hình thức mà thôi, cho dù kết hôn, nếu quan hệ của bọn họ không chịu được khảo nghiệm cuối cùng cũng muốn xa nhau, nàng cũng không phải kẻ ngốc , ý đồ của thái hậu rõ ràng như thế, Lâu Tịch Nhan hiện tại muốn kết hôn chỉ sợ là vừa lúc giẫm phải đuôi cọp, nàng không muốn để để hắn đánh một trận không nắm chắc!

Đem tay nàng gắt gao nắm chặt trong tay, Lâu Tịch Nhan nhíu mày trả lời :“Ta quan tâm.” Hắn muốn nàng trở thành thê tử danh chính ngôn thuận của hắn!

Khẽ nhếch tế mâu bên trong tràn đầu tình ý sâu đậm, tay bị nắm có chút đau, nàng có thể cảm thụ được tâm ý hắn, trở tay nắm chặt tay hắn Trác Tình hỏi :”Ngươi không phải muốn xuất môn sao?”

Hiểu được nàng cố ý chuyển chủ đề , Lâu Tịch Nhan cũng không lại bức nàng, trả lời :”Ừ, mấy ngày nay ta ban đêm có thể không trở về.” Thứ nhất là bởi vì lễ mừng sắp bắt đầu rồi, công việc bề bộn, thứ hai là hắn có ý định tránh né Yến Như Huyên, để ít nảy sinh phiền phức, hắn vẫn là ít gặp mặt nàng có vẻ tốt hơn.

Hiểu rõ gật đầu, Trác Tình cười nói :”Ta hiểu được, ngươi đi việc của ngươi đi, ta sẽ không để chính mình buồn chán.”

Dường như là vì ứng với những lời này của nàng, Mặc Bạch thân ảnh cao lớn từ bên ngoài Lãm Nguyệt lâu vội vã đi tới, nói :”Chủ tử, Thanh Mạt cô nương tới chơi.”

Nàng quả nhiên là sẽ không tịch mịch.

Lâu Tịch Nhan nhẹ buông tay nàng cười nói :”Được rồi, ta xuất môn, các ngươi tỷ muội hảo hảo trò chuyện.”

“Ừ.” Cố Vân tìm đến nàng, hẳn là có tiến triển mới trong vụ án đi.