Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Quyển 2 - Chương 224

” Đương nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn.” Voldemort mỉm cười, có vài phần thương hại, trong lòng Remus lạnh như băng. “Chỉ cần ngươi nói ra James Potter và Lily Potter ở đâu, ta sẽ cho ngươi lang dược, hơn nữa không đưa ngươi ra chiến trường, hiển nhiên ngươi sẽ không phải giết chết bạn tốt của ngươi, Sirius Black.” Hắn dừng lại, nhìn Remus, vui vẻ khi thấy thân thể Remus tiếp tục run rẩy, trên mặt hiện lên sự phức tạp. “Ta cũng sẽ không làm hại vợ chồng Potter, ta chỉ muốn đứa nhỏ kia mà thôi.”


Im lặng đợi vài phút, nhìn vẻ mặt thay đổi liên tục của Remus, Voldemort biết dùng Sirius Black uy hϊế͙p͙ đã có hiệu quả. “Ngươi có thể chọn, bảo vệ bí mật, giết bạn tốt của ngươi; hay là nói cho ta biết bí mật, để ta tìm được đứa nhỏ, ngươi cũng được bình an.” Hắn cao giọng nói với nhóm người hầu ngoài cửa, “Người tới, đem ngài Remus Lupin về địa lao, chăm sóc cẩn thận.”


Người hầu mang Remus đi, Voldemort mỉm cười ngồi trên vương tọa, nhớ lại vẻ mặt đau khổ và mâu thuẫn của Remus, chậm rãi nắm chặt tay, Lupin, ngươi chạy không thoát.


Sợ hãi phải chính tay giết chết bạn tốt khiến Remus hoàn toàn sụp đổ, ba ngày trước khi trăng tròn hắn đã nói cho Voldemort nơi ở của James và Lily – thung lũng Godric. Nói xong, hắn giống như già thêm mười tuổi, ngồi bệt trên mặt đất.


Vừa lòng nhưng Voldemort bắt đầu lo lắng nên xử lý Remus thế nào, đưa về địa lao thì không thỏa đáng, nếu để cấp dưới quản thúc thì phải tìm một người trung thành và tận tâm…… Hắn gọi một tử thần thực tử đến, “Đưa Lupin đến chỗ Snape, bảo là ý của ta, để Snape chăm sóc Lupin. Còn nữa, ta quyết định cho Snape 5 ngày nghỉ ngơi, tiếp theo..” Hắn nhỏ giọng nói vài câu, Tử thần thực tử kia sững sờ một chút, dùng ánh mắt rất khó tin nhìn Remus, “Nói đó là ý của ta, nếu Severus muốn chống lệnh thì cứ thử xem.” Voldemort hiện lên vẻ mặt hung dữ.


Tử thần thực tử đáp lời, dùng ánh mắt không tin được nhìn Remus, sau đó dùng thần chú nhẹ tênh mang Remus rời đi. Thật không thể tin rằng, ngài Snape lại thích một người như vậy……


Lúc đại sảnh không còn người, Voldemort thở dài một hơi, tựa vào chỗ ngồi thả lỏng tinh thần. Rốt cục Remus cũng khai, nói ra tin tức hắn muốn. Đứa trẻ kia, dù thế nào cũng không thể để trong tay Hội phượng hoàng, Hội phượng hoàng có Dumbledore, lão già này rất phiền toái, thêm một ngôi sao cứu thế, kế hoạch của hắn sẽ gặp nhiều trở ngại. Tuy hắn chắc chắn có thể tìm được đứa trẻ kia, nhưng trên người nó nhất định có vấn đề – Dumbledore sẽ làm gì đó, mà chỉ có tìm được nó, hắn mới giải quyết được mọi chuyện, mọi thứ trở lại như ban đầu. Đương nhiên, muốn tìm được đứa nhỏ kia cũng không phải chuyện dễ dàng, Black bị bắt lâu như vậy, Dumbledore đã sớm biết mục tiêu của hắn là Daniel Potter, thung lũng Godric chắc chắn được bảo vệ, hành động lần này sẽ tổn thất không ít phù thủy…… À, có lẽ mấy hôm trước, đề nghị của nhóm Muggle kia có thể tham khảo một chút, nói không chừng dùng được.


Nghĩ vậy, hắn mỉm cười thú vị, lúc Dumbledore phát hiện hắn dùng vũ khí của Muggle chống lại thành viên của Hội phượng hoàng – những kẻ luôn cho rằng Muggle yếu ớt cần được bảo vệ, trên mặt lão ta sẽ có biểu tình gì?


” Tiến vào. Chúng ta phải thảo luận một hành động quan trọng.” Voldemort nói, đứng ngoài cửa là bề tôi trung thành của hắn, chính là mấy Muggle gần đây.


Muggle, là cái tên nhỏ bé yếu ớt tại thế giới pháp thuật, được Voldemort ám chỉ, thấy Voldemort thể hiện bản lĩnh, được Voldemort hứa hẹn một tương lai hấp dẫn, bọn họ đã bước chân vào cuộc tranh giành của thế giới pháp thuật, thể hiện thực lực của chính mình, chiếm lấy một vị trí nhỏ bé trong thế giới mới mà Tử thần thực tử tạo ra.