Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Quyển 2 - Chương 216

Bởi vì không còn gánh nặng tâm lý, Harry ngủ thẳng đến giữa trưa ngày hôm sau, lúc tỉnh lại thì bụng cậu đã reo rắt, Voldemort nhẹ nhàng cười khiến cậu đỏ bừng cả mặt. Dùng xong cơm trưa, Harry được Voldemort ôm ra xích đu trong vườn, Voldemort ngồi bên cạnh, nắm tay cậu. Harry nghiêng mặt nhìn hắn, “Ngươi không giải thích với ta một chút sao?”


Ai, có một số việc luôn tránh không được. Voldemort an ủi chính mình. Nhún nhún vai, hắn dùng giọng điệu thoải mái nhất giải thích, “Kỳ thật cũng không có gì. Một tuần trước, Richard……”
” Richard? Richard nào? Richard Colson?” Harry cắt ngang lời Voldemort, không muốn hắn lừa gạt.


Voldemort dừng lại, thành thật nhìn Harry, gật gật đầu, “Đúng vật, chính là con trai của lão bá tước Colson, bạn của em, Richard Colson. Hắn nói cho ta, hắn đã tìm được nơi ở của vợ chồng Nicolas Flamel, vì thế ta tới tìm, muốn mua đá phù thủy. Phải biết rằng, ta hứa hẹn rất nhiều điều kiện ưu đãi, ta rất có thành ý. Nhưng bọn họ không muốn giao dịch, thái độ khá cố chấp. Mà ta hiển nhiên không thể vì vậy mà từ bỏ kế hoạch của mình, cho nên đến cuối cùng, chúng ta không thể không dùng vũ lực. Kết quả, ta bị thương nghiêm trọng, nhưng ta có được đá phù thủy, còn bắt được vợ chồng Nicolas Flamel, em thấy đấy, tuy ta hôn mê sáu ngày, nhưng vô cùng đáng giá.” May mắn nhất là Dumbledore cực kỳ tin tưởng năng lực của vợ chồng Flamel, hai vợ chồng kia cũng không quen có người đi theo bên mình, cho nên hắn và Tử thần thực tử chỉ cần chiến đấu với hai phù thủy, khó khăn được giảm bớt. Nghĩ đến lúc này nhất định Dumbledore giận dữ sắp phát điên, hắn đắc ý cười, nhìn về phía Harry, hy vọng người yêu vui vẻ đáp lại.


Nhưng khác với những gì hắn chờ mong, Harry không hề vui vẻ, chỉ có thất vọng cùng tức giận. “Ngươi chấp nhận bị thương chỉ vì muốn tìm được đá phù thủy sao? Cài này vô dụng đối với ta! Vì sao ngươi cứ làm chuyện không có ý nghĩa chứ? Ngươi biết rõ cách này không có hy vọng gì! Là ai đề xuất ý tưởng với ngươi? Ta phải ném hắn cho giám ngục, âm binh!”


Harry tức giận. Vì một hòn đá phù thủy không có tác dụng gì mà Voldemort liều mạng, thật sự đá pháp thuật không có tác dụng gì với thân thể của cậu, thân thể của cậu khôi phục khỏe mạnh, tuổi thọ của cậu được kéo dài vô hạn, vậy thì đứa nhỏ trong bụng Lily sẽ như thế nào? Đứa nhỏ kia biến mất, cậu cũng sẽ biến mất theo!


Lúc đầu Voldemort còn muốn bật cười, sau lại phát hiện Harry bởi vì quá kích động mà thở gấp, khuôn mặt đỏ bừng, vội vàng lấy ma dược giúp Harry uống vào, lại dùng pháp thuật điều trị thân thể Harry, miệng không ngừng an ủi Harry, đợi Harry hoàn toàn bình tĩnh, hắn cầm lấy tay Harry một lần nữa, nói một chút ý định của hắn với Harry. “Tin tưởng ta, Harry, ta đã nghĩ được cách để cứu tính mạng của em, đợi thuốc Trường sinh hình thành, chúng ta liền bắt đầu. Em đừng kích động, nghe ta nói, cách này không giống như em tưởng tượng, ta biết em và cái thai kia có liên quan với nhau, sao ta có thể làm chuyện ngu xuẩn chứ? Nhưng bây giờ ta không thể nói cụ thể cho em, bởi vì ta muốn cho em một điều bất ngờ. Cho nên, em nhất định phải sống, không thể lại kích động như vậy. Thân thể của em quá yếu, nếu không được tĩnh dưỡng, chỉ sợ không đợi được ngày đó.”


Harry lắc lắc đầu, xác định mình có nằm mơ hay không, nhưng trong mắt của Voldemort không hề có sự đùa giỡn, mà là nghiêm túc chưa từng thấy. Cậu nuốt nuốt nước miếng, lắp bắp hỏi: “Voldy, ngươi, ngươi vừa nói cái gì? Ta, ta nghe lầm rồi, hình như ta nghe ngươi nói, ngươi tìm được cách có thể giúp ta sống…… Ta nghe lầm rồi sao? Đúng vậy, đúng vậy, ta nhất định nghe lầm rồi, điều này sao có thể được? Ta, ta……” Cậu không ngừng lắc đầu, không ngừng phủ nhận, chắc chắn cậu nghe lầm rồi, cậu không có cơ hội sống.


Voldemort ôm lấy Harry, ôm chặt, người trong lòng hắn run rẩy giống như chim nhỏ ướt mưa, thân thể lạnh lẽo. Tim Voldemort như dao cắt, máu tươi chảy ra đầm đìa. Giờ khắc này biểu hiện bình tĩnh chờ đón tử thần của Harry hoàn toàn vỡ vụn, biểu lộ tâm trạng thật của cậu, cậu cũng lưu luyến thế giới này, cậu không muốn rời đi như vậy. May mắn, may mắn là còn cách giải quyết. “Em không nghe lầm, Harry, ta thật sự tìm được cách cứu em, hoàn toàn chuẩn xác. 25 ngày nữa, em lại có thể là Harry Potter trước kia!”