Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Quyển 1 - Chương 105

” Đẹp? Nhưng ngươi……” Harry nghi hoặc ngẩng đầu lên, lung ta lung túng lẩm bẩm.


Nam nhân hôn lên đôi môi xinh đẹp, tim Harry nhảy dựng, phản xạ nhắm mắt lại. Tiếng cười của nam nhân dừng lại trong cổ họng, tay vòng qua, ôm chặt thân hình nho nhỏ vào trong lòng. Thiếu niên non nớt rơi vào cái ôm của nam nhân, không mang dáng vẻ phòng vệ càng hấp dẫn tâm nam nhân. Harry của hắn gần như hoàn toàn thuộc về hắn, gần như, nam nhân vừa hôn sâu vừa buồn bực nghĩ. Hắn muốn hoàn toàn có được Harry, hoàn toàn, làm tâm hồn Harry, thân thể Harry, toàn bộ thuộc về hắn – nguyện vọng này không biết đến bao giờ mới thực hiện được!


Bừa bãi hôn Harry xong, Voldemort khôi phục bề ngoài thanh thuần của Harry, phun lên hương nước hoa nhẹ nhàng. Hắn không thực thích hương nước hoa này, quá mức sạch sẽ, khiến hắn muốn trách né, nhưng mà nó lại rất thích hợp với Harry của hắn, thiên sứ đọa trần.


Nghi thức tổng thể như sau: trao huân chương bắt đầu từ lúc 10:00, nghi thức tương đối cao quý, nên không có sự tham gia của phù thủy phổ thông, người tham gia chỉ có quan chức của bộ pháp thuật và học sinh Hogwarts; 12:00 bắt đầu dùng cơm trưa,14:00 thì mở cửa Hogwarts, chào đón khách nhân đến từ các nước khác, pho tượng Harry cùng được đặt trên xe ngựa đưa vào, pho tượng được đặt trước lâu đài Hogwarts; 14:30 nghi thức khánh thành tượng chính thức bắt đầu,18:00, tiệc tối, tiệc tối tổ chức tại đại sảnh Hogwarts, tham dự có nhân viên của bộ pháp thuật, học sinh của ba trường pháp thuật, còn có rất nhiều nhân vật thượng lưu của Anh quốc, cùng với đại biểu của những nước khác. 21:00, Hogwarts mới đóng cửa.


Harry thực không hiểu, chỉ cần1 đến 2 giờ là có thể chấm dứt chuyện này, vì sao kéo dài cả ngày, Voldemort trả lời đây là chính trị.


Bữa sáng, sự xinh đẹp của Harry đã chinh phục đa số giáo sư và học sinh. James rất muốn tập trung tinh thần nói chuyện với Lily ngồi bên cạnh hắn, đáng tiếc không được, ánh mắt hắn không thể khống chế lần lượt nhìn sang một chỗ khác của đại sảnh, si ngốc nhìn thiên sứ trong đám rắn kia.


Lily nhận thấy biểu hiện của bạn trai khác lạ, theo ánh mắt James nhìn qua, sau đó vui vẻ cười: ” Harry rất xinh đẹp, đúng không?”


Tin James nhảy dựng lên, cả người giống như bị đóng băng, hắn chậm rãi xoay đầu, hít thở không thông, ” Cái gì, cậu nói cái gì? Tớ không nghe rõ.” Hắn rất bội phục chính mình, bởi vì giọng của hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, không nghe ra cảm giác gì.


Lily thoải mái chỉ tay phía Harry, ” Tớ nói Harry rất xinh đẹp, đúng không?”
James không rõ ý đồ của Lily là gì, không dám nhìn Harry. ” Lily, không thể dùng từ xinh đẹp để hình dung một chàng trai, nên dùng tuấn tú hoặc là đẹp trai.”


” Nhưng Harry rất xinh đẹp mà,” Lily say mê nhìn Harry, ” Sự xinh đẹp của cậu ấy là cả ngoài và trong, không ai có thể bắt chước, tớ cũng rất ghen tị.”
” Ghen…… Ghen tị?” James sợ tới mức dĩa ăn thiếu chút nữa rơi trên mặt đất, mồ hôi lạnh muốn rơi, ” Có cái gì mà ghen tị, Harry là con trai.”


Lily muốn nhịn, nhưng thật sự nhịn không được, cười lên một tiếng, ” Nhìn cậu bị dọa kìa, James, mồ hổi chảy ra.” Cô lấy ra khăn tay, nhẹ nhàng lau cho James, ” Tớ đùa cậu thôi!” Sao cô có thể bởi vì điều này mà đố kị với Harry chứ? ” Harry xinh đẹp như vậy, tốt như vậy, cậu thích nhìn cũng đúng, muốn nhìn thì cứ trực tiếp nhìn, chẳng lẽ tớ là người lòng dạ hẹp hòi sao?”


James cuối cùng cũng khôi phục bình thường, đột nhiên nghe được kết quả khiến hắn thiếu chút nữa ngã xuống đất. Hắn nhanh chóng uống nước ổn định tinh thần, ” Lily, tớ là học sinh Gryffindor, nhìn một học sinh Slytherin thì không ra thể thống gì. Cậu xem, các nam sinh nhà khác đâu có nhìn.” Hắn nhìn qua nữ sinh của Gryffindor, hâm mộ các nàng có thể tự do biểu đạt tình cảm, giương mắt trực tiếp nhìn Harry, không chớp lấy một cái, còn chưa chảy nước miếng mà thôi.


Lily khinh thường hừ một tiếng, ” Nam sinh khác không trực tiếp nhìn, nhưng bọn họ giống cậu vừa rồi, len lén nhìn! Chẳng hề ngay thẳng, còn là học sinh Gryffindor sao! Thưởng thức cái đẹp là chuyện bình thường, thật là, hành động của bọn họ đâu khác kẻ trộm!” Mấy câu này khiến nam sinh Gryffindor đều xấu hổ vô cùng, chỉ có thể cúi đầu ăn để che dấu.