Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 946: Thiên Tuyệt Địa Diệt (1)

Trong nội tâm Trọng Lê Trận Vương chấn động, thầm nghĩ quả thế, ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam lộ ra một tia sát cơ, sau đó tiếp tục nói:

- Chẳng lẽ hai vị tiền bối đi theo đạo ấn ký kia mà đến? Là muốn báo thù cho Thánh Tử đại nhân sao? Vãn bối biết rõ người sát hại Thánh Tử là ai, chính là hắn, Khương Tư Nam!

Trọng Lê Trận Vương chỉ về phía Khương Tư Nam, trên mặt mang theo sát cơ dữ tợn.

Ở hắn xem ra, hai cường giả tuyệt thế xé rách không gian tới kia, nếu đến từ Thái Sơ Đại Thế Giới, nhất định là đại nhân vật sau lưng Thánh Tử, hôm nay Thánh Tử bị giết, bọn hắn vốn hoảng sợ khó nhịn, cho rằng kế tiếp Khương Tư Nam sẽ vây quét bọn hắn, hai cường giả tuyệt thế kia lại xuất hiện, lập tức để cho Trọng Lê Trận Vương thấy được hi vọng.

Cường giả khủng bố như thế, chỉ sợ một cái tát là có thể chụp chết Khương Tư Nam a!

- Cái gì?

Thần sắc bọn người Dịch Thiên Cơ, Kim Minh trầm xuống, nếu thật như vậy, thì Khương Tư Nam sẽ rất nguy hiểm, hai cường giả tuyệt thế kia quá kinh khủng, loại khí tức thiết huyết sát phạt kia nhất định là từ trong sinh tử rèn luyện ra, nhân vật như vậy căn bản không phải bọn hắn có thể chống lại.

- Hoàng giả đỉnh cấp, chỉ kém nửa bước là có thể bước vào Chí Tôn, căn bản không phải chúng ta có thể ngăn cản!

Thanh âm của Kim Minh rất ngưng trọng, hắn chậm rãi nói với Khương Tư Nam:

- Thiếu chủ, một hồi để ta ở lại cản bọn hắn, ngươi chạy khỏi nơi này, ta tin tưởng chỉ cần cho Thiếu chủ thời gian, Chư Thiên vạn giới này căn bản không cách nào ngăn trở bước chân của Thiếu chủ, Tiên giới mênh mông mới là sân khấu chính thức của ngài!

Nghe được Kim Minh nói, trong lòng Khương Tư Nam cũng tuôn ra một dòng nước ấm cảm động, hắn thật không ngờ Kim Minh sẽ như thế, dù sao tuy Kim Minh là Hoàng Kim Chí Tôn, nhưng mà hôm nay đoạt xá cũng không quá đáng vừa đạt đến Vương giả đỉnh cấp, căn bản không thể nào là đối thủ của hai đại hán áo giáp màu đen kia.

Giờ khắc này, Khương Tư Nam mới xem như chính thức buông xuống phòng bị với Kim Minh, tiếp nhận hắn.

- Tư Nam, vị Hoàng Kim Vương này nói đúng, lưu được núi xanh, không sợ không có củi đốt, vi sư tin tưởng Chân Cương giới nho nhỏ chỉ là khởi điểm của ngươi, đợi tí nữa vi sư thay ngươi ngăn lại hai cường giả tuyệt thế kia!


Dịch Thiên Cơ chậm rãi nói, trong ánh mắt có một đạo phong mang khủng bố.

Đám người Phong Thiên Quân, Long Ngưng Tuyết, Dịch Phi nhao nhao đi lên khuyên Khương Tư Nam ly khai, bọn hắn đều đã tin tưởng, cường giả đến từ Thái Sơ Đại Thế Giới, nhất định là vì Thánh Tử thần bí kia mà đến.

Chỉ là ai cũng không nghĩ tới, bọn hắn đến nhanh như vậy!

- Muốn chạy trốn? Ha ha ha... ở trước mặt hai vị đại nhân, Khương Tư Nam, trên trời dưới đất này không ai có thể cứu được ngươi, thức thời liền ngoan ngoãn quỳ xuống dập đầu nhận tội, có lẽ hai vị đại nhân còn có thể cho ngươi thống khoái!

Trọng Lê Trận Vương cười ha ha, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ, cực kỳ càn rỡ nói.

Nhưng mà Bát Linh Hoàng lại hơi có chút nghi hoặc, tuy hai đại hán áo giáp màu đen kia rất cường đại, để cho bọn hắn không dám sinh ra bất luận ý niệm chống cự gì, nhưng mà bọn hắn căn bản không biết lai lịch của hai đại hán áo giáp màu đen kia.

- Ngươi gọi Khương Tư Nam?

Thần sắc của đại hán áo giáp màu đen kia đạm mạc, con ngươi đóng mở tầm đó có thần mang lập loè, hắn nhìn về phía Khương Tư Nam, lập tức có một cỗ sát khí thiết huyết bắn về phía Khương Tư Nam.

- Đúng vậy! Các ngươi là người phương nào?

Thần sắc của Khương Tư Nam bình tĩnh, không biết vì sao, hắn lại không có cảm giác được bất luận địch ý gì ở trên người hai đại hán áo giáp màu đen kia, ngược lại có một loại cảm giác rất thân thiết, để cho hắn cực kỳ nghi hoặc.

Ông!

Vừa lúc đó, Thuần Dương Ngọc Hoàng Huyết Bia ở trong thức hải Khương Tư Nam, vậy mà run rẩy kịch liệt, bốc lên từng đạo gợn sóng huyết sắc, mang theo chấn động cực kỳ hưng phấn, từ trong mi tâm Khương Tư Nam hiển hóa ra, hóa thành một đạo huyết sắc bi văn, phía trên lưu động lấy vầng sáng thần bí, phảng phất như trình bày Chư Thiên huyền bí.


Mà cùng lúc đó, trong tay đại hán áo giáp màu đen, cũng đồng dạng có một huyết bia tương tự tỏa ánh hào quang, lơ lửng ở trong hư không, cổ xưa mà thần bí.

- Ha ha ha ha ha...

Con mắt của hai đại hán áo giáp màu đen sáng ngời, nhìn nhau, bộc phát ra thanh âm vô cùng thoải mái, chấn động thương khung.

- Chúng ta tìm mười mấy thế giới, rốt cuộc tìm được rồi! Ha ha ha ha... Thiên hữu Khương tộc ta...

Giờ phút này hai đại hán áo giáp màu đen lộ ra thần sắc kích động, phát ra khí tức khủng bố, quấy hư không bốn phương, để cho tất cả mọi người khí huyết phiên cổn.

- Khương tộc?

Trong nội tâm Khương Tư Nam rung mạnh, nhìn Thuần Dương Ngọc Hoàng Huyết Bia trước mắt, còn có huyết bia tương tự đối diện, giống như trong nháy mắt đã minh bạch cái gì.

- Hai vị tiền bối, là Khương Tư Nam này giết Thánh Tử, kính xin tiền bối ra tay, lập tức tru sát hắn!

Trọng Lê Trận Vương không biết vì sao hai đại hán áo giáp màu đen sẽ cười ha hả, trong nội tâm mơ hồ có một loại cảm giác không ổn, nhưng vẫn cắn răng tiến lên nói.

Ba!

Một đại hán áo giáp màu đen ánh mắt lóe lên, đột nhiên bộc phát ra sát khí ngập trời, quất đến một cái tát, khí thế núi thở hải khiếu cuồn cuộn, Trọng Lê Trận Vương kêu thảm một tiếng, nửa bên mặt bị đánh nát, ầm ầm đập vào trên núi xa xa.

- Khương Tư Nam, ta gọi Khương Thiên Tuyệt, hắn là đệ đệ ta Khương Địa Diệt!

Đại hán áo giáp màu đen nhìn Khương Tư Nam chậm rãi nói, ánh mắt sáng ngời mà kích động, có một loại cảm xúc đặc thù tràn ngập.

Cảm giác huyết mạch tương liên quen thuộc xông lên đầu, nhìn hai tấm bia huyết sắc quấn quanh ở trong hư không, Khương Tư Nam không còn có bất luận nghi hoặc gì, hít sâu một hơi, nhìn hai đại hán áo giáp màu đen hành lễ.

- Tử tôn Khương thị Khương Tư Nam, bái kiến hai vị...

Khương Tư Nam bỗng nhiên có chút ngây ngẩn cả người, không biết nên xưng hô Khương Thiên Tuyệt cùng Khương Địa Diệt như thế nào.

- Ha ha ha... Không nên khách khí, ngươi là hậu bối của lão gia hỏa Khương Thái Hư kia, lại nói tiếp ngàn năm trước chúng ta cùng lão gia hỏa kia đều là nhân vật đồng lứa, trong lúc này cũng không biết cách bao nhiêu đời, ngươi tùy tiện xưng hô là được!