Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 914: Kinh thiên một trận chiến!

Trong Ngũ Hành Thiên Cung, Vương giả tụ tập, cường giả vô số, cả đám sát khí trùng thiên, hai phe giằng co, thế tất muốn tiến hành một hồi huyết chiến kinh thiên.

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia lo lắng, tuy bốn tông này thực lực không kém, cường giả càng vô cùng cường đại, nhưng mà đối mặt quái vật khổng lồ như Ngũ Hành Thánh Tông, thật sự sẽ có phần thắng sao?

Thỏ gia phảng phất như biết rõ ý nghĩ trong lòng Khương Tư Nam, liếc mắt nhìn hắn, nhỏ giọng nói:

- Tiểu tử, ngươi cũng đừng mò mẫm quan tâm! Ngươi cho rằng những người này đều là người ngu sao? Bọn hắn dám đến nhất định là có chỗ dựa!

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, trong ánh mắt lộ ra một tia phong mang, hắn cũng tin tưởng đám người sư tôn đã dám đến, nhất định là có kế sách vẹn toàn.

Hơn nữa mình còn có át chủ bài Hoàng Kim tộc, thời khắc mấu chốt, Hoàng Kim Chí Tôn mang theo cường giả Hoàng Kim tộc xuất chiến, nhất định có thể khống chế trận đại chiến này thành bại!

Ánh mắt của Ngũ Đạo Tông trở nên lạnh như băng, nhìn bốn vị chưởng giáo Ứng Long Chân Nhân, Đoan Mộc Cuồng, Diệp Đông Lưu cùng Phong Thiên Quân đối diện, thanh âm lạnh lùng nói:

- Ta không biết các ngươi có chỗ dựa gì, dựa vào những người các ngươi liền dám đến Ngũ Hành Thánh Tông ta, nhưng mà các ngươi đã đến, vậy thì lưu mệnh lại đi!

Theo thanh âm của Ngũ Đạo Tông vang lên, trong hư không lôi âm nổ lớn ầm ầm, từ bốn phương tám hướng Ngũ Hành Thiên Cung, đột nhiên xuất hiện một đám cường giả khí tức ngập trời!

Tam đại Diệt Thần Vệ tướng quân Thần Hư, Linh Hư cùng Chân Hư, mang theo một đám Diệt Thần vệ áo giáp màu đen, khuôn mặt lãnh khốc, vây tất cả mọi người lại.

Mà Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông xuất hiện, khoảng chừng trên trăm vị, cả đám khí tức ngập trời, lực lượng lĩnh vực phóng thích ra, để cho phiến thiên địa này run rẩy kịch liệt.

Dùng Ngũ Đạo Tông cầm đầu, tăng thêm các Vương giả đỉnh cấp như Trọng Lê Trận Vương, Tu La Vương, Thiên Đao Vương, Đệ Nhất Thánh… tạo thành trận doanh cường giả, lần thứ nhất lộ ra răng nanh vô cùng sắc bén.

Hơn nữa, Nhật Nguyệt thần giáo giáo chủ Nhâm Thiên Hành, Huyết Ma Tông tông chủ Thị Huyết Vương, Yêu Thần Cung cung chủ Yêu Thần, U Minh Cung cung chủ Võ Chiếu, suất lĩnh Thái Thượng trưởng lão của tông môn, cũng là một cỗ lực lượng không kém gì Ngũ Hành Thánh Tông, giờ phút này cũng đã tập trung vào tất cả mọi người.

Hào khí trong Ngũ Hành Thiên Cung cứng lại tới cực điểm, hết sức căng thẳng, phảng phất như sau một khắc sẽ phát sinh một trận huyết chiến kinh thiên!


Mà Vương giả của Đại La Thiên Tông, Đan Khí Tông, Tịch Diệt Ma Môn cùng Thiên Duyên Tông ở chính giữa, cộng lại cũng không quá đáng hơn hai mươi vị, lực lượng cách xa đến cực hạn, nhưng mà tất cả mọi người mặt không đổi sắc, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào đám người Ngũ Hành Thánh Tông.

Như thế lại để cho Ngũ Đạo Tông có chút hồ nghi, đoán không ra bọn người Phong Thiên Quân cùng Dịch Thiên Cơ, đến cùng có chỗ dựa gì, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không có đơn giản mở ra chiến đấu.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người giằng co, sát cơ lạnh thấu xương, hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả hư không cũng đọng lại, tạo thành một cục diện kỳ diệu.

Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, cất bước mà ra, ánh mắt rơi vào trên người Đế Nhất, thản nhiên nói:

- Đế Nhất, ta và ngươi chiến đấu còn chưa kết thúc, đã muốn chiến, vậy thì từ ta và ngươi bắt đầu đi!

- Đến chiến!

Ánh mắt Đế Nhất lóe lên, cũng hộc ra hai chữ đơn giản, khí thế toàn thân bàng bạc, cả người hóa thành một đạo thần hồng, ngang trời mà đến, đánh về phía Khương Tư Nam!

- Giết!

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam chiến ý ngang nhiên, khí huyết toàn thân sôi trào, kim quang mênh mông như biển, oanh ra một quyền, lực lượng khủng bố toàn thân bộc phát, như một Chân Long đằng vân cửu thiên.

Ầm ầm!

Thân hình của Khương Tư Nam cùng Đế Nhất đều đột nhiên chấn động, bị một cỗ cự lực chấn ra, nhưng mà đồng thời ở trong hư không định trụ bước chân, sau đó lại xung phong liều chết.

Trong hư không, quyền ảnh tung hoành, thần quang mênh mông, Đế Nhất dùng Lưu Ly Thất Bảo thân, đối kháng Tạo Hóa Thể của Khương Tư Nam, hư không xuất hiện tí ti khe hở, thiên địa gào thét, gió nổi mây phun, chấn động khủng bố để cho tất cả mọi người cảm giác khí huyết cuồn cuộn.

Hai thế lực lớn giằng co phía dưới, giờ phút này ánh mắt chấn động, nhìn chằm chằm vào chiến đấu trên hư không.


- Đệ Nhất Thánh, lăn ra đây nhận lấy cái chết!

Thanh âm hét lớn của Dịch Thiên Cơ nổ vang ở trong hư không, râu tóc hắn bay lên, trường bào phần phật, trong ánh mắt lóe ra một tia sát cơ lợi hại, vung cự chưởng ra, đánh về phía Đệ Nhất Thánh.

- Chả lẽ lại sợ ngươi?

Trong ánh mắt của Đệ Nhất Thánh cũng khởi động lấy sát cơ, ngang trời mà đến, cùng Dịch Thiên Cơ chiến lại với nhau.

Ầm ầm!

Hư không chấn động, hai Vương giả đỉnh cấp chiến đấu vô cùng hung mãnh, mỗi một chưởng đều có thể để cho một ngọn núi lớn nổ tung, thần quang tung hoành càn quét hư không, uy lực vô cùng mênh mông, đảo loạn phong vân tứ phương.

- Giết sạch bọn hắn!

Theo thanh âm lạnh như băng của Ngũ Đạo Tông vang lên, các Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông, còn có Vương giả của bốn đại tông môn, đều đột nhiên xông lên trời, đánh tới mọi người ở trung ương nhất.

Một trận đại chiến kinh thế cứ như vậy triển khai!

- Giết!

Tịch Diệt Vương Đoan Mộc Cuồng râu tóc bay lên, là cái thứ nhất vọt ra, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao màu đen, tạo hình cổ xưa, toát ra tí ti sát khí, ở trong hư không chém ra một đạo trường hà, chém tới đầu của Trọng Lê Trận Vương.

Năm đó Trọng Lê Trận Vương ra tay, làm cho Đoan Mộc Sương trọng thương sắp chết, Đoan Mộc Cuồng tự nhiên hận đối phương tới cực điểm, hôm nay vừa ra tay liền là sát cơ ngập trời, tiến hành tuyệt sát với Trọng Lê Trận Vương.

- Đoan Mộc Cuồng, chả lẽ ta lại sợ ngươi?

Thần sắc của Trọng Lê Trận Vương lạnh lẽo, trong ánh mắt có huyết sắc bắt đầu khởi động, toàn thân có phù văn khủng bố lập loè, sau đó ngưng kết thành một Linh trận Vương phẩm, bên trong có kiếm quang gào thét, đập về phía Đoan Mộc Cuồng.

Huyền Nguyên Kinh Thiên Kiếm Trận!

Trận Đạo Vương giả cùng giai vô địch, thậm chí nói Trận Đạo Vương giả không e ngại nhất đúng là quần chiến, đối mặt Đoan Mộc Cuồng, hắn chỉ dùng một kiếm trận khủng bố, Đoan Mộc Cuồng đã bị bao phủ ở trong đại trận.

- Giết!

Đoan Mộc Cuồng tóc đen bay lên, khuôn mặt lãnh khốc, Ma quang mênh mông vô tận tung hoành, trong tay hắn có một đạo đao khí trường hà ngập trời rơi xuống, lập tức liền chém nát Huyền Nguyên Kinh Thiên Kiếm Trận, khí tức hung hãn lao đến trước mặt.