Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 847: Khắp nơi động tĩnh

- Nhân tộc cùng Yêu tộc vọng tưởng đoạt được truyền thừa, cũng không nghĩ Chí Tôn truyền thừa của Hoàng Kim tộc ta, làm sao có thể rơi vào trong tay ngoại tộc?

- Dù sao rất nhanh đều là một đám người chết, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng...

Các lão giả thần bí thần niệm đan vào, âm thầm nói chuyện với nhau, trong ánh mắt mỗi người đều tràn đầy thần sắc kích động.

Ở bên ngoài Tinh Tuyệt Cổ Thành, trong một sơn cốc bình thường.

Một Hắc bào nhân thần bí khoanh chân mà ngồi, toàn thân cao thấp đều là một mảnh đen kịt, chỉ lộ ra hai con ngươi tang thương mà thâm thúy.

Giờ phút này, hắn cũng cảm nhận được trong Tinh Tuyệt Cổ Thành truyền tới loại khí tức kia, ánh mắt hơi khẽ chấn động.

- Rốt cục xuất thế sao? Hi vọng truyền thừa chi địa này không để cho ta thất vọng... Ta đã không có quá nhiều thời gian...

Hắc bào nhân đứng dậy, một bước phóng ra, lập tức liền biến mất ở trong hư không.

Ở trong một Hoàng Kim đại điện, hai vị Thái Thượng trưởng lão của Đại La Thiên Tông cùng mười mấy đệ tử khoanh chân mà ngồi, toàn thân bao phủ pháp lực thần mang nhàn nhạt.

Hai vị Thái Thượng trưởng lão theo thứ tự là Tả Thịnh cùng Tả Thân, râu tóc bạc trắng, lông mi rất dài, tuy dung nhan già nua, nhưng mà ánh mắt lại như tinh thần thâm thúy.

- Phong ấn vậy mà đã phá vỡ? Xem ra Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa đã xuất hiện! Đám người Trọng Lê Trận Vương kia nhất định đã dọn ra tay, đám người Khương Tư Nam có thể sẽ nguy hiểm, chúng ta lập tức đi tìm bọn hắn, chỉ cần đưa bọn chúng vào truyền thừa chi địa, đến lúc đó đám người Trọng Lê Trận Vương cũng không thể làm gì rồi!

- Đúng vậy, nhất là Đệ Nhất Thánh cái ăn cây táo, rào cây sung kia, giờ phút này cũng dám hiển nhiên cùng người Ngũ Hành Thánh Tông cấu kết chung một chỗ, lần này trở về tông môn, nhất định phải để tên phản tặc này hồn phi phách tán!

Tả Thịnh cùng Tả Thân đều ánh mắt sáng quắc, lên tiếng nói chuyện với nhau.

Nhưng mà hai người bọn họ cũng không có phát hiện, ở bên ngoài đại điện, có năm Vương giả khí tức cường đại, không biết dùng thủ đoạn che dấu gì, đang âm thầm giám thị bọn hắn.


Năm Vương giả kia nếu Khương Tư Nam ở chỗ này, khẳng định đều nhận ra, theo thứ tự là Đệ Nhất Thánh, Diệt Thần vệ Thần Hư tướng quân, Thiên Đao Vương, Hỏa Nguyên cùng Hỏa Sí!

- Hai lão bất tử này! Hai người các ngươi đều sắp chết, còn dám ra tranh vào vũng nước đục này, vậy thì xem xem ai chết trước!

Trong ánh mắt Đệ Nhất Thánh lộ ra một tia sát cơ, thanh âm vô cùng rét lạnh.

- Không nên phớt lờ, Tả Thịnh cùng Tả Thân này đều là Vương giả thế hệ trước, nghe nói một thân tu vi thâm bất khả trắc, thậm chí đã chạm đến biên giới Hoàng đạo, chúng ta không thể cùng bọn họ liều mạng, lúc này đây hết thảy dùng đánh chết Khương Tư Nam làm trọng, biết không?

Thiên Đao Vương mỉm cười, nhưng mà trong thanh âm khuyên bảo chi ý không cần nói cũng biết.

- Đúng vậy, lúc này đây chính là muốn đi theo đám bọn hắn tìm được Khương Tư Nam, kế này của Trọng Lê Trận Vương rất hay, tìm được Khương Tư Nam, chỉ cần có thể ngăn chặn hai người bọn họ, tùy tiện một Vương giả là có thể giết Khương Tư Nam, trên người kẻ này ẩn chứa đại bí mật, Trọng Lê Trận Vương nói, nếu có thể bắt giữ thì tận lực bắt giữ, nếu không thể bắt giữ vậy thì giết chết bất luận tội!

Thần Hư tướng quân cũng lạnh giọng nói.

Chỉ sợ Khương Tư Nam cũng không nghĩ tới, người Ngũ Hành Thánh Tông đã coi hắn trở thành một uy hiếp thật lớn, thề phải giết cho thống khoái.

Hơn nữa vì đối phó hắn, vậy mà phái ra năm Vương giả cường đại.

Cũng không lâu lắm, Tả Thịnh cùng Tả Thân liền mang theo một đám đệ tử Đại La Thiên Tông đi ra đại điện, mà năm người Đệ Nhất Thánh cũng lặng lẽ đi theo.

Giờ phút này, trong thạch điện thần bí, đám người Khương Tư Nam cũng bị Thiên Địa dị tượng kinh động, từ trong tu luyện tỉnh lại.

Khương Tư Nam lập tức phóng ra La Á, để hắn tỉnh lại.

La Á tỉnh lại, cũng cảm giác được dị tượng trên chín tầng trời, con mắt lập tức sáng ngời nói:


- Truyền thừa chi địa đã mở ra? Đúng vậy, hẳn là loại chấn động này, Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa rốt cục hiện thế rồi, ha ha ha...

Tiểu hòa thượng một cái tát vỗ vào trên đầu La Á, nói:

- Mò mẫm đắc sắc cái gì? Không biết ngươi bây giờ là tù nhân sao? Một điểm tự giác cũng không có, nhanh mang bọn ta đi vào truyền thừa chi địa!

Khương Tư Nam cũng gật đầu nói:

- Đúng vậy! Hôm nay những Vương giả kia đã rảnh tay, ta nghĩ những người Ngũ Hành Thánh Tông kia chắc chắn sẽ không buông tha chúng ta, việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhất định phải tiến vào truyền thừa chi địa ngay lập tức!

Trong lòng Khương Tư Nam cũng sinh ra một cảm giác bất an không hiểu.

Tuy hắn không biết loại bất an này đến từ đâu, nhưng mà khẳng định cùng những cừu địch kia có quan hệ, hôm nay hắn nhất định phải mau chóng tiến vào truyền thừa chi địa, truyền thừa chi địa hạn chế người dưới Vương Thiên cảnh tiến vào, chỉ có đến bên trong, mới có thể xem như an toàn.

La Á cũng trung thực lại, vội vàng nói:

- Ta hiện tại liền mang bọn ngươi đi cửa vào, cửa vào ở trong Tinh Tuyệt Cổ Thành, cách nơi này không tính rất xa!

Đám người Khương Tư Nam cũng không chút do dự, lập tức liền bay khỏi thạch điện.

Cửa vào theo như lời La Á, là ở phương bắc Tinh Tuyệt Cổ Thành, trong một cung điện dưới mặt đất, cách nơi đây hơn trăm dặm.

Hơn trăm dặm, theo lý thuyết dùng tốc độ của đám người Khương Tư Nam, chỉ sợ là trong khoảnh khắc có thể bay đến.

Nhưng mà trong Tinh Tuyệt Cổ Thành, sát cơ trùng trùng điệp điệp, bao phủ trận pháp cường đại, hơi không cẩn thận sẽ xúc động đại trận, ở trong Cổ Thành ngoại trừ Vương giả, những người khác là không dám phi hành, chỉ có thể thành thành thật thật dựa vào hai chân chạy vội.

- Tiểu sư đệ, hai vị Thái Thượng trưởng lão truyền âm cho ta, bọn hắn ngay cách đây không xa, sắp chạy tới rồi, cái này thật tốt quá, có hai vị Thái Thượng trưởng lão bảo hộ, sẽ không sợ Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông truy sát!

Mắt thấy sắp đuổi tới địa phương, ánh mắt của Dịch Phi bỗng nhiên sáng ngời, Truyền Âm Ngọc phù sáng lên, khi hắn nghe được tin tức bên trong, lập tức vui mừng quá đỗi, vội vàng nói.

- Cái gì? Là Tả Thịnh cùng Tả Thân hai vị Thái Thượng trưởng lão sao? Hai vị này là tiền bối cao nhân đời trước, nghe nói tu vi thâm bất khả trắc, tuy thọ nguyên gần hết, nhưng mà chiến lực lại vô cùng nghịch thiên!

Long Thu Nguyệt cũng khẽ mĩm cười nói.