Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 410: Liên tiếp khiêu khích (2)

- Khương sư huynh thật lợi hại, chỉ dùng một loại tiểu thần thông liền đánh bại Ân Huyết Kiếm, nếu Khương sư huynh muốn đi khiêu chiến Sơn Hà Bảng, ít nhất cũng có thể đi vào Top 10!

Vân Hi nháy động mắt to, lông mi thật dài vụt sáng, đối với Khương Tư Nam ngây thơ cười nói.

- Ha ha ha, tiểu nha đầu ngươi là đánh giá thấp tiểu sư đệ, nếu tiểu sư đệ đi khiêu chiến Sơn Hà Bảng, tuyệt đối là đứng đầu bảng, coi như là Ngư Hóa Long kia cũng phải nhượng vị!

Dịch Phi tự nhiên biết rõ thực lực của Khương Tư Nam, có thể nói coi như là so với hắn cũng không kém bao nhiêu, ánh mắt của hắn bỗng nhiên sáng ngời, nói với Khương Tư Nam:

- Tiểu sư đệ, ngươi muốn đi khiêu chiến Sơn Hà Bảng thoáng một phát? Hỗn cái Sơn Hà Bảng đệ nhất đến chơi đùa hay không?

Khương Tư Nam lại khẽ mĩm cười nói:

- Được rồi, trong khoảng thời gian này ta vừa vặn muốn hảo hảo tu luyện, không thể nói trước rất nhanh có thể đột phá đến Pháp Thiên Cảnh rồi!

Khương Tư Nam nghĩ tới sự tình một tháng sau, Long Hoàng khôi phục thực lực, mình tu luyện Chu Thiên Thôn Lôi Thuật, tháng này phải hảo hảo tăng trạng thái lên tới cực hạn, tự nhiên là không cách nào bận tâm đến những sự tình vụn vặt này.

Dù sao ở Khương Tư Nam xem ra, Sơn Hà Bảng cũng tốt, Sơn Hà Bảng đệ nhất cũng thế, cũng không có bị hắn để ở trong lòng.

Mọi người trở lại Thiên Đạo Phong.

Ngày hôm sau, Khương Tư Nam vẫn còn trong tu luyện, Lý Kim Long vội vội vàng vàng chạy tới.

- Không tốt rồi, thiếu gia, tiện nhân Lâm Phong kia lại đây ngăn cửa khiêu chiến!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lập tức liền lộ ra một tia lãnh mang.

- Hắn đến cùng có hết hay không? Đi, mang ta đi nhìn xem!


Đám người Dịch Phi cũng nhận được tin tức, cùng Khương Tư Nam đi về phía dưới núi, thần sắc mọi người đều có chút khó chịu.

Loại chuyện ngăn cửa khiêu chiến này, vốn là một sự tình rất mất mặt, nếu những Ngoại Môn Đệ Tử này dám đi ngọn núi hạch tâm khác ngăn cửa, sớm đã bị đánh chết hoặc tàn phế rồi, cũng chỉ có Thiên Đạo Phong, đã có truyền thống bị ngăn cửa, bọn hắn mới dám tới đây khiêu khích.

- Tiểu sư đệ, tiểu tử Lâm Phong này không biết làm cái quỷ gì, xem ra không cho hắn một giáo huấn, hắn sẽ không dứt!

Sắc mặt Dịch Phi âm trầm, ẩn ẩn cảm giác được ở trong đó giống như có âm mưu gì.

Khương Tư Nam cũng nhẹ gật đầu, đi đến chân núi, phát hiện lại là Lâm Phong, mang theo mười mấy Ngoại Môn Đệ Tử, kêu gào muốn khiêu chiến Khương Tư Nam.

Bọn hắn liền đập vào chủ ý Khương Tư Nam sẽ không thể không nghênh chiến, bằng không thì truyền đi mặt mũi của Thiên Đạo phong liền ném sạch.

Hơn nữa đồng môn luận bàn, Khương Tư Nam cũng không cách nào hạ tử thủ.

Lâm Phong lộ vẻ trang nhã, lúc này đây ngược lại học thông minh, núp ở phía sau không ra tay, một đám Ngoại Môn Đệ Tử kia như cũ kêu gào lấy muốn khiêu chiến Khương Tư Nam, cuối cùng bị Lý Kim Long đánh ngã.

Lúc này đây Lâm Phong mời tới hai cao thủ Sơn Hà Bảng, phân biệt bài danh ở hai trăm cùng hai trăm linh một, là một đôi huynh đệ song bào thai, vô cùng khôi ngô, lực lớn vô cùng, nhưng cuối cùng vẫn bị Khương Tư Nam bạo đánh một chầu, đuổi ra khỏi Thiên Đạo Phong.

Lâm Phong giống như người không có việc gì, lạnh lùng cười cười đặt xuống một câu ngoan thoại, quay người đi.

Ngày hôm sau, thanh âm Lý Kim Long đồng dạng hổn hển truyền đến trong lỗ tai Khương Tư Nam.

- Thiếu gia, tiện nhân Lâm Phong kia lại đây ngăn cửa khiêu chiến!

- Cái gì?

Dù Khương Tư Nam tính tình tốt, lúc này cũng giận tím mặt.


Lâm Phong này lặp đi lặp lại nhiều lần đến đây khiêu khích, thật đúng là coi Thiên Đạo Phong dễ khi dễ sao? Hoặc thực nghĩ Khương Tư Nam không dám giết người?

Hơn nữa hắn sớm cũng cảm giác được, ở trong đó chỉ sợ có âm mưu gì!

- Tiểu sư đệ, ta nghĩ tới ta biết rõ tiện nhân Lâm Phong kia, vì sao mỗi ngày đều đến Thiên Đạo Phong ngăn cửa khiêu chiến rồi!

Nghe hỏi chạy đến Dịch Phi cũng là mặt đen lên, lạnh giọng nói.

- A? Chuyện gì xảy ra?

Dịch Phi hít sâu một hơi, đè xuống giận dữ trong ánh mắt, chậm rãi nói:

- Có một việc ta cơ hồ quên nói cho ngươi, Chân Truyền Đệ Tử của Đại La Thiên Tông ta, trên cơ bản đều là đột phá đến Anh Thiên Cảnh, mới có thể tấn chức, ngoại trừ Thiên Đạo Phong chúng ta có chút đặc thù. Nhưng mà Đại La Thiên Tông có một quy củ bất thành văn, phàm là người tấn thăng làm Chân Truyền Đệ Tử, có nửa năm thời gian củng cố tu vi, tu luyện Thần Thông, nửa năm sau phải tham gia chân truyền thí luyện!

- Chân truyền thí luyện?

Khương Tư Nam có chút rõ ràng, chân truyền thí luyện này hắn cũng đã được nghe nói, thiết hạ quy định như thế, là muốn tôi luyện tu vi chiến lực của Chân Truyền Đệ Tử, chắc chắn đạo tâm, lại làm nhiệm vụ vì tông môn cống hiến.

Trong lòng của hắn giống như đã minh bạch dụng ý của Lâm Phong rồi.

- Chân truyền thí luyện này, coi như là đệ tử Thiên Đạo Phong chúng ta cũng không thể tránh được, cho nên năm đó ta là đã trải qua cửu tử nhất sinh, mới qua được chân truyền thí luyện, có thể nói nguy hiểm trùng trùng điệp điệp! Nhưng mà chỉ có trải qua chân truyền thí luyện, mới có thể xem như Chân Truyền Đệ Tử của Đại La Thiên Tông, mới có thể trở thành trụ cột của Đại La Thiên Tông, tu luyện đạo pháp vô thượng!

Mà ngươi mặc dù chỉ là Chân Thiên Cảnh viên mãn, nhưng trải qua chân truyền thí luyện, cùng những đệ tử mới vào Anh Thiên Cảnh kia đồng dạng, không có bất luận ưu đãi gì! Mà ngươi đã nhập môn hơn hai tháng, chỉ còn lại có hơn ba tháng thời gian!

Trên mặt Dịch Phi có chút xấu hổ, hắn phát hiện mình thần kinh cũng quá thô, chuyện trọng yếu như vậy cũng thiếu chút nữa quên rồi.

- Nói cách khác, dùng tu vi của ta hôm nay tham gia chân truyền thí luyện, là cửu tử nhất sinh?

Dịch Phi lắc đầu thở dài nói:

- Nếu là đệ tử Chân Thiên Cảnh viên mãn bình thường tham gia thí luyện, vậy có thể nói là trăm chết vô sinh, coi như là tiểu sư đệ ngươi chiến lực cường đại, nhưng mà nhất định là nguy cơ trùng trùng, Lâm Phong đơn giản là muốn, mượn nhờ ngăn cửa khiêu chiến, mỗi ngày đến quấy rối ngươi, không cho ngươi ở trong hơn ba tháng này, đột phá đến Pháp Thiên Cảnh!

- Nếu ta vẫn còn là Chân Thiên Cảnh viên mãn, đến lúc đó ở trong chân truyền thí luyện, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chỉ sợ cũng là chuyện bình thường đi à nha!

Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, lập tức liền biết âm mưu của đám người Lâm Phong.