Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 262: Ra Bí Cảnh (1)

Đệ tử Tinh Thần Điện còn lại đều kinh hãi, không chút do dự, trong nháy mắt tự hủy đan điền, phế bỏ tu vi.

- Các ngươi có thể lăn!

Thanh âm của Khương Tư Nam cứng rắn nói, những đệ tử Tinh Thần Điện này đều như được đại xá, cấp tốc chạy khỏi nơi này.

- Khương sư đệ thật đúng là uy phong, không biết trước kia ngươi nói còn tính toán không?

Vừa lúc đó, Tử Yên phong hoa tuyệt đại, tay áo bồng bềnh, nhìn Khương Tư Nam cười nhạt nói.

Khương Tư Nam mỉm cười.

- Không có gì uy phong hay không uy phong cả, nếu như đã là sinh tử đại địch, cũng không cần phải nhân từ. Về phần ta nói tự nhiên sẽ giữ lời, muốn Trường Sinh Thảo, vậy thì phải xem Tử Yên sư tỷ nguyện ý trả giá cái gì!

Tử Yên đôi mắt đẹp phát sáng, bước liên tục nhẹ nhàng, giẫm đạp ở trên hư không, đi về phía Khương Tư Nam, da thịt như tuyết lóe ra màu sắc óng ánh như ngọc, khuôn mặt tinh xảo, tiên tư siêu tục, nhất là bao phủ ở dưới váy, dáng người rất tròn mà no đủ, trước ngực nhô cao, mang theo mị hoặc để cho người phún huyết.

Nàng lặng lẽ tới gần, mùi thơm xử nữ đập vào mặt, hà hơi như lan, đột nhiên cười nói với Khương Tư Nam:

- Một cái giá lớn? Ngươi xem sư tỷ ta giá trị mấy cây Trường Sinh Thảo?

Khương Tư Nam tức cười, không nghĩ tới Tử Yên vậy mà trực tiếp như vậy, nhìn xem nàng mị hoặc tự nhiên, khuôn mặt tuyệt mỹ, trong lòng cũng rung động, lập tức cùng nhau đi lên, chỉ kém một tia là có thể cùng Tử Yên dán lại với nhau.

- Sư tỷ tiên tư tuyệt thế, tự nhiên là giá trị vô lượng, chỉ là sư tỷ ngươi xác định muốn lấy mình đổi Trường Sinh Thảo sao? Vừa vặn sư đệ còn thiếu một nha đầu ấm giường...

Ánh mắt của Khương Tư Nam lửa nóng, không che dấu chút nào nhìn chằm chằm vào thân thể mềm mại của Tử Yên dò xét, cười ha ha nói.


- Ngươi... Ngươi đi chết!

Chứng kiến Khương Tư Nam như vậy, Tử Yên lập tức như Tiểu Thỏ nhảy ra, thất kinh, trên mặt mang theo đỏ bừng.

Nhưng mà, khi nàng chứng kiến vẻ trêu tức trên mặt Khương Tư Nam, mới phát hiện mình lại bị tiểu tử này xếp đặt một đạo, có chút dở khóc dở cười.

- Hừ, Hồ Ly Tinh!

Tuyết Linh Nhi không chịu được, nhìn Tử Yên oán hận hô một tiếng, trong mắt to tràn đầy vẻ cảnh giác, như một tiểu lão hổ hộ thực.

Sắc mặt Tử Yên đỏ bừng, lộ ra càng thêm mê người, chẳng biết tại sao, khi nàng chứng kiến Khương Tư Nam, liền lập tức cảm giác tim đập rộn lên, có một loại cảm giác khác thường.

Tử Yên hít sâu một hơi, bình phục tâm tình thoáng một phát, sau đó tay ngọc thon thon vung lên, một mảnh linh quang sáng chói xuất hiện ở trên hư không.

- Khương sư đệ, dùng những vật này để đổi Trường Sinh Thảo như thế nào?

Khương Tư Nam tập trung nhìn vào, phát hiện trong hư không đều là một ít Linh khí, đan dược cùng bảo vật trân quý, trong đó Linh khí Tam phẩm có mười mấy món, Linh khí Tứ phẩm năm kiện, Linh khí Ngũ phẩm một kiện, còn có một kiện Linh khí Lục phẩm, về phần những Linh Đan cùng khoáng thạch trân quý khác, cộng lại giá trị không thể đo lường.

Ánh mắt của Khương Tư Nam sững sờ, có chút kinh ngạc nói:

- Tử Yên sư tỷ, những cái này đều là ngươi ở trong Đại Hoang Tháp đạt được bảo vật a, những cái này giá trị xa xỉ, thậm chí còn muốn vượt qua giá trị Trường Sinh Thảo, ngươi thật sự muốn bắt những vật này đổi Trường Sinh Thảo sao?

Tử Yên nhẹ nhàng cười cười, lại khôi phục dáng vẻ Tiên Tử siêu phàm thoát tục, thoạt nhìn phong hoa tuyệt đại, tiên tư tuyệt thế.

- Khương sư đệ, đến cùng có đáng giá hay không, là phải xem người cần nó, Trường Sinh Thảo có thể gia tăng thọ nguyên, đối với sư tôn ta mà nói, là bao nhiêu Linh khí Linh Đan cũng không đổi được, nếu ngươi đáp ứng trao đổi, sau này sẽ là khách nhân tôn quý nhất của Ly Hỏa Cung ta!


Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, trong nội tâm hơi động một chút, cười nói với Tử Yên:

- Tử Yên sư tỷ, Trường Sinh Thảo này tuy bất phàm, nhưng tối đa cũng chỉ có thể gia tăng hai mươi năm thọ nguyên, căn bản không cách nào gia tăng trăm năm thọ nguyên, ta cũng không chiếm ngươi tiện nghi, những bảo vật này ta nhận lấy, ta sẽ dùng gốc Trường Sinh Thảo kia làm chủ dược, luyện chế ra hai viên Trường Sinh đan cho ngươi, mỗi viên có thể gia tăng 60 năm thọ nguyên!

Tử Yên lập tức động dung, có thể gia tăng 60 năm thọ nguyên, hai viên ít nhất cũng có thể gia tăng trăm năm thọ nguyên, đã có trăm năm thời gian này, không thể nói trước sư tôn thật đúng là có thể càng tiến một bước, đạt tới cảnh giới rất cao.

Nghĩ tới đây Tử Yên kích động, trong ánh mắt lóe ra thần sắc mong đợi nói:

- Không nghĩ tới Khương sư đệ còn có thể luyện đan, Trường Sinh đan có thể gia tăng 60 năm thọ nguyên, coi như là Luyện Đan Sư cường đại nhất trong Ly Hỏa Cung ta, cũng không nhất định có thể luyện chế ra, bất quá... Ta tin tưởng ngươi! Chỉ là, vì sao ngươi phải giúp ta như vậy?

Tử Yên đôi mắt đẹp phát ra dị sắc, trong lòng có chút nghĩ ngợi lung tung.

Hắn nguyên bản có thể cầm những bảo vật này, đổi một cây Trường Sinh Thảo cho ta là được, nhưng mà vì sao muốn tốn công tốn sức luyện chế Trường Sinh đan?

Trường Sinh đan kia khẳng định không đơn giản, rất khó luyện chế, hắn vậy mà đáp ứng luyện chế hai viên Trường Sinh đan cho ta, không phải là đối với ta...

Trong nội tâm Tử Yên nai con đi loạn, sắc mặt có chút đỏ bừng, chẳng biết tại sao, trong nội tâm còn có một tia vui sướng.

Về phần Khương Tư Nam có thể luyện chế ra Trường Sinh đan hay không, nàng là một chút cũng không nghi ngờ, thiếu niên này sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, rất khó tưởng tượng bước tiếp theo hắn lại sẽ làm ra đại sự kinh thiên gì.

Khương Tư Nam không biết vì sao Tử Yên đột nhiên đỏ mặt, cảm giác có chút không hiểu thấu, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, nếu như kết nối tốt Ly Hỏa Cung, đối với mình sắp thi triển kế hoạch, nhất định sẽ có lợi thật lớn.

Hắn cũng không khách khí, thu tất cả bảo vật trong hư không vào, sau đó nói với Tử Yên:

- Trường Sinh đan luyện chế cần rất nhiều phụ dược, bất quá trong Cổ Dược Viên kia tất cả đều có, chờ chúng ta ly khai Đại Hoang Bí Cảnh, ta sẽ khai lò luyện đan, đến lúc đó sẽ dâng hai viên Trường Sinh đan!

Giờ phút này Tuyết Linh Nhi có chút khó chịu, ôm cánh tay của Khương Tư Nam nói:

- Tư Nam ca ca, ngươi cần gì giúp nữ nhân kia như vậy? Ngươi sẽ không thật sự vừa ý nàng chứ?

Khương Tư Nam có chút dở khóc dở cười, gõ cái đầu nhỏ của nàng nói:

- Ngươi tiểu nha đầu này nghĩ cái gì vậy, ta làm như vậy tự nhiên có nguyên nhân của ta, đến lúc đó ngươi sẽ biết.