Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1399: Quang Minh tả hữu sử

Oanh!

Trong Càn Khôn lô, hỏa diễm hừng hực đến cực hạn, hơn nữa dưới sự thúc giục của huyết mạch Khương Tư Nam, bề mặt Hỗn Độn thần thiết bắt đầu có dấu hiệu bị thiêu đốt.

- Được rồi!

Khương Tư Nam vui mừng, lập tức lại bức ra một đoàn huyết dịch, dung nhập vào trong Càn Khôn lô, chuyên tâm giá ngự bản nguyên chi hỏa, Hỗn Độn thần thiết dần dần được nung chảy.

Tuy bản nguyên chi hỏa có thể nung chảy Hỗn Độn thần thiết, nhưng tốc độ lại cực chậm, mất thời gian trăm ngày, khối Hỗn Độn thần thiết này mới hoàn toàn được hòa tan, biến thành một đoàn thần dịch màu đen, tán phát ra quang mang sâm hàn, biến ảo ra đủ loại hình trạng trong Càn Khôn lô.

- Bộ dạng bản mạng thần binh của ta hẳn nên thế nào nhỉ? Đao, kiếm, côn, kích, thương...

Trong đầu Khương Tư Nam xuất hiện hình trạng của đủ loại binh khí.

Kiếm là quân tử chi khí, đao là bách binh chi tổ, thương là bách danh chi vương, côn có thể quét ngang thiên hạ, kích có thể chiến quần hùng...

Hình trạng của từng thanh binh khí lấp lánh trước mặt Khương Tư Nam, Khương Tư Nam tịnh không lựa chọn đúc thần kiếm làm bản mạng thần binh cho mình, giờ một thân thần lực của hắn lên tới ức vạn cân, sử dụng thần kiếm luôn có cảm giác không thực sự thoải mái.

Hắn cần binh khí nặng, binh khí nặng có thể quét ngang thiên hạ, độc chiến anh hào, như vậy mới có thể phát huy ra thần lực trên người.

- Chính là ngươi!

Đến sau cùng, ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, trong mắt xuất hiện hư ảnh thanh trường thương màu đen, thân thương dài chín xích, mũi thương dài chín tấc, tổng cộng là chín xích chín tấc, tán phát ra phong mang ngất trời, sát khí bức nhân.

Cuối cùng Khương Tư Nam lựa chọn đúc bản mạng thần binh là một thanh thần thương.

Thương là bách binh chi vương, trong phàm trần cũng là bách chiến chi binh của tướng quân nơi sa trường. Có câu luyện quyền một năm, luyện bổng một tháng, luyện thương là lâu nhất… Trong tất cả các loại binh khí, thương là khó học tinh thông nhất.

Hơn nữa lấy độ nặng của trường thương mới có thể phát huy ra được lực lượng hiện nay của Khương Tư Nam.

Ông!

Tùy theo tâm niệm hắn vừa động, đoàn dịch thể màu đen trong Càn Khôn lô liền hóa thành hư ảnh một can thần thương, sau cùng thần quang vô tận phún trào mà ra, vụ khí hỗn độn tràn ngập, trong một mảnh hỏa diễm chín màu hừng hực, một can tuyệt thế thần thương xung thiên mà lên.


- Được! Ha ha, sau này liền gọi ngươi là Hỗn Độn thần thương!

Trong mắt Khương Tư Nam lấp lánh tinh quang, cười lớn, mang theo vẻ sướng khoái nói không ra lời.

Chính xác mà nói thì hiện nay thanh Hỗn Độn thần thương này chẳng qua chỉ là khí phôi của bản mạng thần binh, gần gần mới thành hình thôi, trừ kiên cố khó mà so sánh ra, tịnh không có công năng nào khác.

Đợi có một ngày Khương Tư Nam tiến vào trong Tiên giới, tìm được đại đạo thần cấm tan vào trong Hỗn Độn thần thương, khi đó nó mới có thể thực sự thành hình!

Oanh!

Lúc Khương Tư Nam tiếp lấy thanh thần thương này, hắn cảm giác được toàn thân đột nhiên khẽ chấn, thần lực trên hai tay bạo phát ra, khắp người tán phát một luồng quang mang vàng rực, phải như thế hắn mới miễn cưỡng nắm vững được Hỗn Độn thần thương.

- Ha ha ha! Không hổ là Hỗn Độn thần thương, chỉ dựa vào trọng lượng nó thôi ta đã căn bản không cầm nổi, một thương này mà bổ xuống, dù là một ngọn núi lớn cũng có thể bị ta trực tiếp đánh tung!

Khương Tư Nam có vẻ khá là sướng khoái, trực tiếp thu Hỗn Độn thần thương vào trong đan điền khí hải nhằm tiến hành uẩn dưỡng.

Hỗn Độn thần thương này có tan vào máu tươi của hắn, sớm đã cùng hắn huyết mạch tương liên, căn bản không cần quá nhiều luyện hóa cũng đã thành bản mạng thần binh của hắn.

- Khương tiểu tử, bản mạng thần binh này chẳng qua chỉ mới vừa vặn thành hình, nhưng lấy tu vị ngươi bây giờ làm được đến bước này đã là cực khó, tuy bản mạng thần binh còn chưa tan vào đại đạo thần cấm, nhưng lấy lực lượng hiện nay của ngươi, dù là tuyệt phẩm tiên khí cũng đều có thể bị một thương của ngươi oanh bạo!

Thỏ gia cũng hắc hắc cười khẽ, hiển nhiên có thể nhìn thấy một thanh tuyệt thế thần thương xuất thế, hắn cũng rất là cao hứng.

Sau khi Khương Tư Nam liền nghe được đệ tử Khương Tộc bẩm báo, nói có hai người tự xưng là Quang Minh tả hữu sứ của Tiên đế minh cầu kiến.

- Quang Minh tả hữu sử ư?

Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, khóe miệng nhếch lên một tia cân nhắc.

Kể ra, hắn và Tiên đế minh cũng tính là đánh qua giao đạo, người trong Tiên đế minh ai cũng thiên phú tuyệt luân, chiến lực cường đại vô cùng, chỉ riêng tứ đại hộ giáo Pháp vương đều toàn bộ là cường giả tu vị Chí Tôn, đoán rằng Quang Minh tả hữu sứ xếp trên bọn họ hẳn phải có tu vị càng cao.

Hơn nữa, sau khi luyện hóa nguyên thần Đế Nhất, Khương Tư Nam đã biết, Tiên đế minh này thật ra là do Đế Nhất thành lập, một là hấp thu đệ tử thiên tài ở Thái Sơ đại thế giới để hắn sử dụng, một mặt khác cũng là cần Tiên đế minh sưu tập các loại thiên tài địa bảo cho hắn.

Ngay cả Diệp Tích Quân cũng là Chu Tước Pháp Vương của Tiên đế minh, chỉ có điều Khương Tư Nam còn chưa kịp đi tìm nàng, thì bốn người Diệp Tích Quân đã bị nữ tử thần bí kia mang lên Tiên giới.


- Ta còn chưa tới tìm các ngươi, chính các ngươi đã tự tìm tới cửa!

Khóe môi Khương Tư Nam nhếch lên ý cười nhàn nhạt, gật gật đầu, biểu thị đồng ý gặp Quang Minh tả hữu sử.

Cũng không lâu lắm liền có hai đạo thân ảnh đi tới trước mặt Khương Tư Nam, hai người một mặc đạo bào đen, một mặc đạo bào trắng, trên mặt mang mặt nạ thiên tôn, nhìn rất là uy nghiêm, hơn nữa một thân khí tức cũng sâu không lường được.

Khương Tư Nam vừa gặp hai người bèn nhàn nhạt nói:

- Đến chỗ này thì không nhất thiết phải tiếp tục ẩn tàng thân phận nữa đâu? Lục Đạo Thái Tử, Hàn Tuyệt Mệnh!

Khương Tư Nam nói toạc ra thân phận của Quang Minh tả hữu sử, chỉ thấy thân thể hai người khẽ run lên, chậm rãi cởi xuống mặt nạ trên mặt.

- Xem ra chủ thượng quả nhiên đã chết trong tay ngươi!

Trong mắt kẻ thân mặc đạo bào màu đen là Quang Minh tả sử, cũng là Lục Đạo Thái Tử toát ra một tia cảm khái, chậm rãi nói.

Hai người này, trước đây Khương Tư Nam đã gặp qua, lúc Thiên Kiếm Tiên Sơn bóc mở, thậm chí còn phát sinh chút xung đột.

Lục Đạo Thái Tử đến từ luân hồi đại thế giới và Hàn Tuyệt Mạnh đến từ băng phong đại thế giới, hai người bọn họ cánh nhiên là Quang Minh tả hữu sử của Tiên Đế minh, nếu không phải Khương Tư Nam cắn nuốt nguyên thần Đế Nhất Thánh Tử, hắn thực sự rất khó tin tưởng.

Chẳng qua đây cũng là điều trong tình lý, Quang Minh tả hữu sử uy danh hiển hách, thực lực kinh người, nhưng ở trong Thái Sơ đại thế giới lại không có chút danh khí nào, nếu bọn họ không phải người của Thái Sơ đại thế giới, vậy mới là hợp lý.

- Các ngươi chẳng phải nên cảm tạ ta? Ta giết Đế Nhất, tất cả nô ấn trong đầu các ngươi cũng tự động giải trừ, từ nay về sau các ngươi liền khôi phục thân phận tự do!

Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, hắn biết sở dĩ Đế Nhất có thể khống chế Tiên đế minh, chính là nhờ hắn trồng xuống nô ấn trong người chúng nhân của Tiên đế minh, thế nên những nhân tài kia mới trung tâm cảnh cảnh với hắn.

- Không sai! Từ phương diện này mà nói, ngươi cũng có thể coi là ân nhân của chúng ta!

Hàn Tuyệt Mệnh cảm thán một câu, rồi nói:

- Lần này chúng ta tới là tưởng muốn khuyên ngươi một câu?

- Khuyên?

Khương Tư Nam khẽ nhíu mày.

- Không sai!

Lục Đạo Thái Tử cũng mở miệng nói:

- Ngươi giết Đế Nhất, tính là gián tiếp giúp chúng ta giải khai nô ấn! Để chúng ta được phản hồi đại thiên thế giới của mình, chẳng qua thế lực của hai người chúng ta ở Tiên giới cũng tính là một phương Thánh Địa, chúng ta đã được đến tin tức, tin tức về Hồng Mông Tạo Hóa tháp đã truyền ra trong Tiên giới!

Toàn Tiên giới đều sôi trào, tuy hiện nay quy tắc ở Thái Sơ đại thế giới đã hỗn loạn, nhất thời bọn họ không cách nào hạ giới, nhưng nhất định sẽ nghĩ biện pháp nhắm vào ngươi, thế nên ngươi phải cẩn thận, tốt nhất đừng phi thăng Tiên giới từ Thái Sơ đại thế, nếu không rất có khả năng sẽ xảy ra tai hoạ nào đó!

Thần sắc Lục Đạo Thái Tử và Hàn Tuyệt Mệnh đều có vẻ thành khẩn nhìn Khương Tư Nam.