Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1192: Lôi Chấn

Oanh!

Đại địa rung mạnh, thần quang phun tứ phương, Ngao Vân đột nhiên rơi đập ở trên đại địa cứng rắn, trong miệng không ngừng ho ra máu, cốt cách trên người đều vỡ vụn không ít, trong ánh mắt tràn đầy ảm đạm.

- Ta thua rồi!

Trong miệng Ngao Vân có chút đắng chát nói, gian nan đứng lên, nhìn một nam tử tuổi còn trẻ trước mặt nói.

- Ngao Vân huynh, đa tạ rồi!

Trên mặt nam tử trẻ tuổi lộ ra vẻ tươi cười ôn hòa, một thân áo trắng hơn tuyết, chậm rãi nói.

Nam tử trẻ tuổi dáng người cao to, mặt như quan ngọc, tóc dài màu đen rối tung ở sau ót, nồng đậm mà giàu có sáng bóng, trên mặt của hắn mang theo nụ cười nhu hòa, phong thần như ngọc.

Quanh thân hắn có tử khí quanh quẩn, hóa thành Lôi Đình nhàn nhạt, phụ trợ hắn vô cùng thần bí.

Nhất là hắn có một đôi con ngươi tử sắc, tựa như thượng thiên chi nhãn, uy nghiêm mà mênh mông, phảng phất như nhìn chăm chú lên Thương Sinh vạn giới, vô cùng tôn quý.

Hắn tựa như là trung tâm của thế giới, hấp dẫn ánh mắt mọi người, để cho người xem xét liền sinh lòng xấu hổ.

Hắn là Thần Tiêu cung chân truyền đại đệ tử, Lôi Chấn!

Ở sau lưng Lôi Chấn, là Lôi Anh cùng mấy vị trưởng lão cùng đệ tử của Thần Tiêu cung, giờ phút này nhìn Lôi Chấn, trong ánh mắt tràn đầy tán thưởng, ngay tiếp theo ánh mắt nhìn về phía cường giả Long tộc, không khỏi mang thêm vài phần khinh thường.

Sau khi Thần Tiêu cung cùng Tổ Long cung quan hệ thông gia, nhất là ở sau khi Hắc Thủy Lôi Thần đại náo Thần Tiêu cung, bọn người Lôi Càn Khôn cùng Lôi Anh liền ngồi không yên, bởi vậy Quy thừa tướng vừa trở lại Tổ Long cung không bao lâu, Lôi Anh liền không thể chờ đợi được mang theo Lôi Chấn đi tới Tổ Long cung, muốn lập tức cưới Ngao Hinh Nhi.

Mà mục đích trọng yếu hơn, là vì đạt được Long tộc Long Huyết Quả, Lôi Anh tin tưởng, chỉ cần mình nói với Ngao Trác, hắn tất nhiên sẽ đáp ứng.

Bởi vì Ngao Trác muốn phá vỡ Tổ Long Thiên Bích, nhất định phải có Cửu Thiên Lôi Thần kiếm mới làm được.

Nhưng một đám thiếu niên thiên tài của Long tộc, nghe nói Lôi Chấn muốn cưới tiểu công chúa Ngao Hinh Nhi của Long tộc, cả đám đều không phục, chứng kiến Lôi Chấn, liền tiến lên khiêu chiến.

Sau khi các đệ tử trẻ tuổi Long tộc đều bị Lôi Chấn đả bại, Ngao Vân cũng ra sân.


Mặc dù Ngao Vân chỉ là Hoàng giả đỉnh cấp, không có bước vào nửa bước Chí Tôn, trên cảnh giới hơi kém Lôi Chấn, nhưng Long tộc chính là thiên phú chi tộc, tăng thêm Ngao Vân cũng có được huyết mạch bốn trảo Vương tộc, chiến lực vô cùng cường hãn, coi như là nửa bước Chí Tôn cũng có thể chiến thắng.

Nhưng hắn thật không ngờ, hắn và Lôi Chấn chiến mấy trăm hiệp, rốt cục vẫn không địch lại bị thua.

Thần sắc của Ngao Vân đắng chát, vừa nghĩ tới ánh mắt chờ mong của Ngao Hinh Nhi, trong nội tâm liền hận không thể lập tức làm thịt Lôi Chấn.

Bởi vì hắn biết rõ, lần này Lôi Chấn đến, chính là vì muốn dẫn Ngao Hinh Nhi đi.

- Thậm chí ngay cả Ngao Vân thiếu cung chủ cũng thất bại! Cái này xem ra thật là không ai có thể ngăn cản được Lôi Chấn rồi!

Các cường giả Long tộc, trong ánh mắt cả đám đều lộ ra không cam lòng cùng vẻ thất vọng.

- Đúng vậy, Ngao Vân thiếu cung chủ tu luyện Tiên Kinh trấn tộc của Long tộc ta, Cửu Long phi Tiên Kinh! Một thân tu vi vô cùng cường đại, nhưng thật không ngờ vẫn thua ở trong tay Lôi Chấn, Lôi Chấn này quả nhiên là rất mạnh!

Có người thở dài một hơi, nhưng lại không thể làm gì.

- Còn có vị nào Long tộc huynh đệ muốn đến đây chỉ giáo không?

Lôi Chấn nhìn quét tứ phương, ánh mắt mang theo nụ cười thản nhiên, nhưng lại uy nghiêm mà thần bí, con ngươi tử sắc quét một người, người đó sẽ cảm giác được nội tâm run lên.

Mặc dù đám thiếu niên thiên tài của Long tộc có chút không cam lòng, nhưng lại không ai tiến lên, Lôi Chấn đã đánh bại kể cả Ngao Vân ở trong hơn mười vị thiên tài Long tộc, coi như là bọn hắn lại không phục, không thừa nhận cũng không được, Lôi Chấn xác thực cường đại ra ngoài ý định.

- Tổ Long cung thật sự là xuống dốc rồi... Ai...

Có trưởng lão Long tộc già nua thở dài nói.

Nhớ năm đó, Tổ Long cung uy chấn Thái Sơ Đại Thế Giới, chính là Thánh Địa cấp cao nhất, trong Tổ Long cung thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, nhất là cung chủ đời trước, và thế hệ của Ngao Liệt.

Lúc ấy mặc dù Ngao Liệt chỉ là Hoàng giả đỉnh cấp, nhưng lại chiến lượt Hoàng giả tất cả chủng tộc vô địch thủ, coi như là Chí Tôn chính thức cũng không làm gì được hắn.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, mười mấy năm trước một hồi ngoài ý muốn, vậy mà đã chú định Tổ Long cung suy sụp.

Hôm nay xem ra, Tổ Long cung vậy mà không có một thiên tài nào có thể lấy ra, không thể không nói là một loại bi ai.


- Có lẽ Hinh Nhi tiểu công chúa có thể cùng hắn một trận chiến...

Có người trong lòng thầm suy nghĩ, nghĩ tới tiểu công chúa tinh linh cổ quái, quốc sắc khuynh thành kia, tuổi còn nhỏ liền đã thức tỉnh huyết mạch ngũ trảo Hoàng tộc, hơn nữa tốc độ tu luyện tiến triển cực nhanh, hôm nay mặc dù không có tu luyện như thế nào, nhưng lại đạt tới Hoàng giả đỉnh cấp.

Mà Ngao Vân ở trong tay Ngao Hinh Nhi căn bản đi không được mấy chiêu, bằng không hắn cũng sẽ không mỗi lần đùa giỡn Ngao Hinh Nhi, tất cả đều bị Ngao Hinh Nhi đánh một trận tơi bời.

- Nếu như các vị huynh đệ Long tộc không đi ra ứng chiến, vậy đã nói chư vị huynh đệ đồng ý hôn sự của tại hạ cùng tiểu công chúa, tại hạ tạ ơn rồi!

Lôi Chấn mỉm cười, nhìn mọi người cất cao giọng nói.

- Hừ!

Ngao Vân hừ lạnh một tiếng, mặt xoay qua một bên, tuy trong lòng của hắn cực kỳ không tình nguyện, nhưng thua là thua, hắn chỉ có thể dùng trầm mặc đến ứng phó.

Lôi Chấn tự nhiên thấy được sắc mặt khó coi của Ngao Vân, nhưng hắn không nói gì thêm, mà cười nói:

- Mời chư vị mang ta đi Tử Hà Các một chuyến, ta muốn gặp tiểu công chúa!

Vừa lúc đó, một tiếng chuông thanh thúy vang lên ở trong hư không.

- Không cần! Lôi Chấn, ta sẽ không gả cho ngươi, ngươi vẫn là trở về đi!

Trong hư không hai đạo quang mang ngang trời mà đến, rơi vào trước mặt mọi người, bên trong một cái là thiếu nữ, đúng là Ngao Hinh Nhi, nàng dung nhan tinh xảo, thoạt nhìn cực kỳ thuần khiết cùng cao quý, coi như là cùng Lôi Chấn đứng chung một chỗ, mọi người cũng cảm giác được phảng phất như hào quang của Lôi Chấn bị Ngao Hinh Nhi che dấu.

Ngao Hinh Nhi lãnh đạm nhìn thoáng qua Lôi Chấn, mà bên cạnh nàng là một thanh niên mặc hắc y, Long uy tràn ngập, nhãn quang khát máu, sát khí ngập trời.

Người thanh niên này là Khương Tư Nam, chỉ là hắn đánh ngất xỉu hộ vệ Long Ngũ của Ngao Hinh Nhi, mình thì háo thành bộ dạng của Long Ngũ.

- Bái kiến tiểu công chúa!

Các cường giả Long tộc cùng thiếu niên thiên tài, vừa nhìn thấy Ngao Hinh Nhi đột nhiên xuất hiện, trong ánh mắt cả đám đều lộ ra thần sắc kích động, khom mình hành lễ nói.

- Mọi người đứng lên đi!

Ngao Hinh Nhi cười nhạt nói, ánh mắt của hắn chuyển hướng Ngao Vân, nhìn vết thương trên người Ngao Vân, để Ngao Vân có chút toàn thân không được tự nhiên rồi, nàng mới ngừng lại.

- Ngao Vân ca ca, ngươi không phải nói muốn giúp ta giáo huấn đồ vật không biết tốt xấu này thoáng một phát sao? Ngươi sao thành cái dạng này?

Ngao Hinh Nhi nhíu mày, đáng yêu nói.

- Ta...

Ngao Vân cảm giác được mặt như hỏa thiêu, nói không ra lời.